Chương 6: Trộm đồ nhà gấu

Sau khi làm ra 1 phen hấp thu hồn hoàn náo động lớn như thế. Thì Tiêu Dao đã phải dời nhà lần nữa.

Ngày hôm nay trong địa bàn của đôi vợ chồng Ám Kim Khủng Trảo Hùng đang có 1 người 1 chó núp núp rình mò như 2 tên ăn trộm.

“Lần này chúng ta phải mạnh tay mà trả thù 2 vợ chồng nhà gấu 1 phen cho thật vừa lòng hả dạ mới được”.

Tên nhóc con nắm chặt 2 cái nắm tay với vẻ hết sức hung ác.

Nếu có ai để nhìn kỹ sẽ thấy dưới chân trái của tên nhóc đó có 1 cái hồn cốt màu đen luôn luôn phát sáng.

Mà trên vai tên nhóc lúc này có 1 con chó nhỏ với đôi cánh dơi khá xinh xắn đang ôm lấy cậu.

“Gâu… gâu… Cứ yên tâm đi”.

“Với cái kỹ năng Tách Không của hồn cốt chân trái này. Thì không gian xung quanh chúng ta đã bị tách ra khỏi mọi cảm ứng trong thiên địa này rồi”.

“Đố cho vợ chồng nhà gấu phát hiện được đấy”.

Tên nhóc gật đầu tin tưởng tuyệt đối.

Bởi cái hồn cốt chân trái này thuộc dạng cực kỳ quý hiếm. Nó rất có thể xem như là hồn cốt có số má nhất nhì trong thế giới Đấu La hiện tại rồi.

“Nếu như chút nữa lỡ bị phát hiện thì ngươi dùng lĩnh vực kỹ năng Ngưng Đọng mà chạy nha”.

Con chó nhỏ như nhớ lại thảm cảnh lần trước của cả 2, cho nên nó rùng mình mà để lại 1 câu dự phòng.

Lĩnh vực mà Ngân Lang vừa nhắc đến là 1 loại hồn kỹ cực kỳ hiếm luôn.

Trong 5 giây ngoại trừ Tiêu Dao thì phạm vi 100 mét xung quanh cậu sẽ ngừng chuyển động hoàn toàn.

Công nhận cái hồn cốt 55 vạn năm này đúng là cực chất mà.

“Xịt… Chúng nó đi ra kìa”.

Tiêu Dao ra dấu cho Ngân Lang.

Trước cửa cái hang được che đậy khá kín đáo bởi mấy bụi cỏ cùng cổ thụ to lớn đang xuất hiện 1 đôi gấu lớn.

Cả 2 có hình thể khá tương đồng nhau. Thân cao tầm 2 mét 5, bộ lông màu đen tuyền chỉ có cái vòng lông màu vàng ở trên cổ y như trang sức.

Đôi gấu này cực kỳ cẩn thận.

Cái mũi của nó cứ không ngừng ngửi ngửi dường như cố gắn đánh hơi khí tức ở xung quanh.

Khứu giác của Ám Kim Khủng Trảo Hùng đúng là cực kỳ mẫn tuệ. Chỉ đánh hơi mấy cái nó đã đưa mắt nhìn về 1 hướng.

Ngay sau đó là 1 pha hợp kích cực đẹp của vợ chồng nhà gấu.

“Graa…o”.

Chỉ thấy màu vàng nhạt trên bộ lông của vợ chồng nhà gấu phát sáng lên 1 chút.

Thế rồi ở đôi chân trước của chúng xuất hiện bộ vuốt màu vàng vừa to lại vừa dài. Nó khiến uy lực công kích của đôi vợ chồng nhà gấu tăng lên 1 cách khủng bố thực sự.

Thẳng 1 đường 4 cái chân gấu đánh về 1 chỗ.

Rầm…

“Grừ…”.

Ngay sau 1 pha hợp kích san bằng hơn 5 mét chu vi cây cối thì kẻ ẩn nấp lộ diện.

Đó là 1 con Đại Lực Cự Viên to lớn không kém gì 2 vợ chồng nhà gấu.

Toàn thân 1 màu lông xám, 2 cánh tay to khoẻ lực lưỡng, cái mặt hung dữ với 2 cái răng nanh dài.

Ở giữa bụng của Cự Viên có khoảng tròn to lớn lông màu trắng nhìn giống như cái yếm trẻ con.

Pha công kích vừa rồi khiến đôi tay của Cự Viên bị run run nhưng cả thân hình nó không hề có 1 vết thương nào. Điều đó cũng nói lên tên khỉ lớn này cũng không phải dạng đùa.

“Đại Lực Cự Viên 2 vạn năm”.

“So về lực lượng thì Đại Lực Cự Viên ít có đối thủ trong đồng tuổi”.

“Huống hồ con khỉ này lại có niên hạn hơn xa vợ chồng nhà gấu. Nhà gấu gặp rắc rối thật rồi”.

Ngân Lang không để ý đến đôi tay của Cự Viên, mà nó nhìn trên tu vi của đôi bên để đưa ra đánh giá tổng quan về cuộc chiến này.

Tiêu Dao cũng không nhìn cuộc chiến mà có điều suy nghĩ khác nữa.

“Nè Ngân Lang. Vợ chồng nhà gấu hình như đang cất giữ cái gì đó quý báu cho nên mới bị dòm ngó như thế”.

Ánh mắt của Ngân Lang híp lại.

“Chúng ta nên đi xem 1 chút đi”.

Cả 4 mắt nhìn nhau, 1 người 1 chó thấu hiểu ý nghĩ của nhau.

Hồn hoàn màu cam với 5 đạo kim văn hiện ra dưới chân Tiêu Dao. Một đôi cánh vô hình xuất hiện sau lưng cậu.

“Không Dực đi thôi”.

Cả 2 biến mất tại chỗ mà không hề để lại bất kỳ dấu vết gì.

Khi mở ra Không Dực thì tốc độ của Tiêu Dao được gia tăng lên tận 75%, mà cậu còn có thể thuấn di đến bất kỳ đâu trong vòng 1 dặm nữa.

Quả thực cái hồn kỹ này là đỉnh cấp của hệ mẫn công mà.

Bên ngoài đánh nhau rầm rầm còn bên trong cái hang ổ nhà gấu thì trở thành nơi đi dạo của 2 tên ăn trộm.

“Ngân Lang ngươi đi trước dò xét đi. Ngươi ở trạng thánh hồn linh sẽ có rất ít thứ tổn thương được ngươi”.

Tiêu Dao nhỏ giọng phân phó cho Ngân Lang làm nhiệm vụ trinh thám.

Khi Ngân Lang ở trạng thái hồn linh thì nó có thể đi xuyên qua vật thể. Nó cũng không gánh chịu bất kỳ sát thương nào từ hồn thú công kích. Có thể nói là dạng bất khả xâm phạm.

Thế nhưng Ngân Lang sẽ gặp phải nguy hiểm nếu đối mặt cùng thú hồn biết dùng tinh thần công kích. Bởi nó dù sao cũng tồn tại ở dạng linh hồn hay gọi là tinh thần căn nguyên ấy mà.

Bình thường Ngân Lang không thể gây sát thương vật lý cho bất kỳ thứ gì. Thế nhưng khi nó dùng hồn kỹ từ hồn hoàn thứ nhất hoặc của hồn cốt chân trái thì sẽ gây được sát thương đấy.

Ngân Lang không tình nguyện nhưng vẫn đi trước để đảm nhận vai trò trinh thám.

“Gâu… Kỹ năng của hồn cốt chân trái cho phép chúng ta cảm nhận được vị trí của mọi sinh vật sống ở phạm vi 100 mét rồi mà”.

“Ngươi còn sợ cái gì?”.

Đây cũng là 1 kỹ năng phụ trợ bị động kèm theo của kỹ năng Tách Không.

Một khi kích hoạt hồn cốt chân trái thì có thể ngăn cách không gian xung quanh bản thân ra khỏi cảm ứng trong thiên địa này. Đồng thời cho phép cảm nhận được vị trí của mọi sinh vật sống ở phạm vi 100 mét.

“Cẩn thận sống được 100 năm. Ngươi có nghe chưa hả?”.

Tiêu Dao vừa tranh cãi vừa đi sau cảnh giác.

Hang động này cũng khá là lớn, nó cao khoảng 3 mét hơn, lại rộng tầm 2 mét. Hướng kéo dài của hang động là bên trong lòng 1 ngọn núi lớn.

Càng đi sâu vào trong sẽ càng cảm thấy mát mẻ lạ thường.

Bởi tốc độ của cả 2 được gia tăng 75% cho nên rất nhanh Tiêu Dao cùng Ngân Lang đã đi đến chỗ sâu bên trong.

Bên trong này giờ đây là 1 khoảng trống khá lớn. Nó rộng không dưới 100 mét vuông mà còn có chỗ thông thẳng lên đỉnh núi nữa.

Ở cái chỗ thông thẳng lên đỉnh núi đó lại có 1 cái ao nước nhỏ. Ánh nắng mặt trời cũng từ chỗ thông đó mà xuyên vào nên khiến cả cái hang sáng rực, lại khá ấm áp.

“Tiêu Dao… Tiêu Dao. Chúng ta kiếm lớn rồi”.

Ngân Lang hưng phấn kêu réo.

Cách đó không xa, con chó nhỏ đang làm ra động tác sờ sờ cái gì ấy.

Bởi hồn linh không thể cách đi quá xa khỏi hồn sư, cho nên chỉ cần mấy bước là Tiêu Dao đã đến được chỗ nó rồi.

“Cái gì thế?”.

Tiêu Dao cũng rất tò mò nên ngồi xuống mà quan sát.

Thế nhưng khi cậu nhìn thấy mấy cây nấm này thì vẻ mặt vui mừng hiện rõ ra.

Đó là những cây nấm màu đỏ như máu. Thân hình trụ đường kính 3 cm khá cứng, nhẫn bóng không có lông. Mũ nấm có hình phiến mũ xoè tròn bên trên lại có những vân gạch đồng tâm khá nhẫn màu đỏ nâu.

“Huyết Linh Chi”.

Cả 2 đồng thanh cùng 1 lời.

Phải biết Huyết Linh Chi là bảo bối cung cấp 1 lượng lớn khí huyết rất có ích cho thân thể.

Bình thường trị liệu sư dùng nó để chế thành đan dược với mục đích cứu trị thương thế.

Nhưng đối với Tiêu Dao thì nó lại có thể dùng vào tu luyện thân thể, gia tăng dự trữ hồn lực.

“Phát tài rồi. Hái mau”.

Ngân Lang thúc giục.

Thế nhưng không như Ngân Lang nghĩ. Tiêu Dao chỉ chọn lựa những cây Huyết Linh Chi đủ tuổi, đủ dược lực để hái xuống mà thôi.

“Đừng nên phá hư tất cả. Chúng ta nhặt được chỗ tốt từ vợ chồng nhà gấu rồi, thì cũng nên chừa lại cho nó 1 ít chứ”.

“Tuy rằng chúng ta bị nó đánh, nhưng cái thù không sâu đến nổi kết thành sinh tử đâu nhỉ”.

Quả thực Tiêu Dao sống trong rừng này đã rất là lâu rồi. Thế nhưng cậu chưa từng lạm sát đám thú hồn 1 cách vô tội vạ.

Ngân Lang bản chất là hung thú nên chẳng để ý đến chuyện như vậy. Đối với nó chướng mắt giết là xong.

Bất chợt Tiêu Dao dừng tay lại mà nhìn Ngân Lang hỏi.

“Nè Ngân Lang. Ngươi nghĩ chúng ta có thể mang trồng mấy cái nấm này ở bên trong không gian võ hồn không?”.

Ngân Lang giật mình mở tròn mắt.

Ngay sau đó nó bay vòng vòng mà lăn lộn trên không.

“Đúng là ý kiến hay nha. Chúng ta tự trồng lấy thì sau này có thể ăn lúc nào cũng được rồi”.

Theo như cái suy nghĩ này của Tiêu Dao, thì chẳng phải cậu tuỳ thời đều mang theo bên người 1 khu vườn trồng trọt quý báu hay sao.

“Điều kiện sống của Huyết Linh Chi là độ ẩm cao, nhiệt độ ấm áp, kín gió và ánh sáng vừa phải”.

“Chúng ta có thể mang nước ở đây vào để tạo ra 1 cái hồ nhỏ”.

“Đào nguyên cả mảng đất trồng này bỏ vào đấy. Hằng ngày ta mở cánh cửa võ hồn ra cho nó phơi nắng 1 chút là được rồi”.

Tiêu Dao 1 mạch nói ra cách trồng Huyết Linh Chi ngay tức khắc.

Ngân Lang gật gù đồng ý.

Thế là cả 2 tên trộm giờ đây đổi từ trộm từng cây linh chi sang trộm tất cả đất nước, trộm cả giống cây nấm luôn.

“Khịt… khịt… Hình như cái đất trồng này có vấn đề à nha”.

Ngân Lang có cái mũi khá là thính.

Tiêu Dao bốc lên 1 mảng để xem xét rồi cười đáp.

“Là phân của vợ chồng nhà gấu đấy. Ha ha…”.

Trong tự nhiên mọi thứ đều mang tính tuần hoàn 1 cách kỳ diệu.

Vợ chồng gấu ăn Huyết Linh Chi để gia tăng huyết khí cùng niên hạn tu vi. Đồng thời cũng dùng chính phân thải của bản thân để nuôi dưỡng lại cho linh chi sinh trưởng.

Bởi chúng đều là thú hồn nên nào có khái niệm gì vệ sinh thực phẩm. Cứ ăn xong thì mang phân thải lại chỗ này là được.

Vòng tuần hoàn này tuy nhỏ lại mang tính cộng sinh cùng nhau.

Tu vi vợ chồng nhà gấu càng cao thì khiến Huyết Linh Chi phát triển càng nhanh.

“Ngân Lang, ta không thể đi vào bên trong đó. Cho nên tất cả nhờ vào ngươi nha”.

Hiện tại Tiêu Dao không thể tự mở võ hồn bản thân ra, rồi chui vào đấy. Cho nên cậu cũng chỉ dựa vào Ngân Lang để thu xếp mọi thứ ở bên trong đó mà thôi.

Cả 2 vừa làm vừa trò chuyện với nhau. Hồn hoàn màu cam vẫn sáng chói dưới chân Tiêu Dao, nó được mở ra liên tục.

“Ngân Lang, ngươi nghĩ ta có thể cho thú hồn vào bên trong không gian võ hồn này sống được không?”.

Bởi cảm ngộ về không gian chi lực của Tiêu Dao hiện tại còn khá hạn chế. Cho nên cậu vô phương khai phá hết năng lực võ hồn của mình.

“Chắc là được đấy. Hôm nào chúng ta thử là biết à”.

Ngân Lang cũng cực kỳ phối hợp mà hùa theo cậu.

“Không biết đưa sinh vật sống vào trong đó thì nó có còn sống được không nữa. Nếu được thì tốt à nha”.

Cậu bắt đầu mơ mộng về 1 tương lai. Cậu có thể mang theo cả 1 khu vườn trồng lương thực cùng nguyên liệu ăn uống. Đồng thời cũng nghĩ đến 1 trang trại nuôi trồng các loại cá chim, gà thú, hươu lợn, vv…

Nói chung là cậu mơ về 1 cái kho lương thực vô hạn ở bên người ấy mà.

Ngân Lang cũng thông hiểu suy nghĩ của Tiêu Dao nên nó gật gù đầy hưởng ứng.

“Nếu ngươi muốn làm thế thì hãy phụ gia các loại hồn hoàn mang thuộc tính tương ứng đi”.

Tiêu Dao không hiểu rõ lắm về hệ thống tu luyện ở thế giới này nên hỏi.

“Ta nên phụ gia thế nào đây?”.

Ngân Lang đưa ra kiến nghị của riêng nó.

“Ta nghĩ ngươi nên tìm 1 tên hung thú có thuộc tính Thổ. Dùng lực lượng của nó mà đánh ra mảng đất đai ở bên trong này”.

Ánh mắt Tiêu Dao sáng rực lên.

“Có phải giống như 2 chúng ta từng mở ra không gian này không?”.

Ngân Lang cũng hứng trí bừng bừng với suy nghĩ táo bạo đó nên đồng ý ngay.

“Ừ ừ… đúng đấy. Chúng ta đã có thể dùng lực lượng căn nguyên của ta để mở ra không gian này”.

“Thì cũng có thể dùng lực lượng căn nguyên thuộc tính thổ để mở ra đất đai”.

Đây chẳng khác nào năng lực của sáng thế thần rồi, cực kỳ ảo tưởng luôn.

Thế nhưng Tiêu Dao là ai chứ.

Khám phá chinh phục là mục tiêu sống của tên thần phiền phức này mà.

“Ngân Lang ngươi có nhân tuyển thích hợp chứ?”.

Ngân Lang suy nghĩ rồi đáp.

“Thế giới này ngoài Thập Đại Hung Thú ra thì còn có rất nhiều tên hung thú có niên hạn cực cao khác”.

“Bởi vì chúng không có thuộc tính hay năng lực chiến đấu hùng mạnh cho nên ít ai biết đến chúng”.

“Theo ta biết thì có khá nhiều nhân tuyển thích hợp đấy. Nhưng hiện tại năng lực của chúng ta không chọc nổi bọn chúng đâu”.

Trầm ngâm suy tư chốc lát thì Ngân Lang nói tiếp.

“Ta nhớ là ở Tà Ma Sâm Lâm có 1 tên gia hoả thích hợp”.

“Nếu không nhầm thì trong 1 hoặc 2 năm tới đây nó sẽ phải gánh chịu thiên phạt 30 vạn năm”.

“Bằng vào năng lực của nó thì khó mà vượt qua được”.

“Mục tiêu trước mắt của chúng ta là nó đi”.

Tiêu Dao không chút nghĩ ngợi mà gật đầu đồng ý.

“Được. Giờ chúng ta đi về vùng ngoại vi giáp với Thiên Đấu đế quốc”.

“Băng qua Thiên Đấu hướng về Tà Ma Sâm Lâm”.

Cuộc hành trình rời khỏi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm của Tiêu Dao bắt đầu.

Xin lỗi mọi người nha, gần tết bận quá đi làm về mệt nên viết không nổi.

Hôm nào mình bạo chương bù lại. Hihi.

Cám ơn các bạn đã lắng nghe.

Còn tiếp…

Nhớ đăng ký kênh hộ mình nha!.