Chương 5: Hồn hoàn đầu tiên

Ánh mắt cả người và chó gần như chẳng thể chớp được nữa.

Hiển hiện trên bàn tay trái của tên nhóc Tiêu Dao là hình dáng 1 cánh cửa của cái chuồng chó nhỏ xíu.

Nhìn nó cực kỳ xấu xí lại cực kỳ phế nữa.

“Gâu… gâu… Tiêu Dao ta hỏi thật nha”.

“Ngươi có phải là chung huyết thống hay có dòng họ gì với họ nhà chó chúng ta không đấy?”.

Tiêu Dao là bậc nào thông minh.

Cậu liền hiểu ngay lý do tại sao mình lại có cái võ hồn quái đãn thế này.

Nghiến răng nghiến lợi cậu thì thầm.

“Tên hỗn đản đó muốn chơi ta mà”.

“Nếu có ngày ta trở về được chỗ đó thì nhất định sẽ đánh nát mông hắn”.

“Dê lão bà hắn đến xuất huyết nhan sắc luôn cho bỏ tức. Hừ… hừ…”.

Ngân Lang nằm bên cạnh cũng nghe ra gì đó.

Trong ánh mắt nó loé lên 1 chút sắc thái ba động.

“Nè Tiêu Dao. Ngươi đặt tay lên người ta đi”.

“Ta sẽ giúp ngươi xem xét cấp độ hồn lực hiện tại”.

Cậu mù mịt nên chỉ biết làm theo chỉ dẫn của Ngân Lang mà thôi.

Đặt tay lên lưng Ngân Lang thì Tiêu Dao cảm nhận thấy 1 luồng lực lượng nóng ấm được truyền vào thân thể cậu.

“Điều động hồn lực truyền ngược lại sang người ta đi”.

Làm theo yêu cầu, Tiêu Dao truyền thẳng lực lượng sang cho Ngân Lang.

Ánh mắt của con chó nhỏ mở lớn hết cỡ mà hét lên.

“Gâu…”.

“Thật là khốn kiếp mà. Không ngờ tên khốn ngươi có hồn lực kinh khủng đến thế”.

“Nếu nói theo cấp độ thì không dưới 80 cấp đâu”.

Tiêu Dao thực sự bất ngờ với kết quả thế này.

Ánh mắt của Ngân Lang bỗng sáng rực lên như 2 cái bóng đèn mà truyền âm.

“Ta biết tại sao hồn lực ngươi khủng bố đến thế rồi”.

“Bình thường ngươi ăn hồn hoàn cùng hấp thu lực lượng căn nguyên của ta. Cho nên ngoài cái thể chất như hung thú ra thì hồn lực của ngươi cũng tăng mạnh dần”.

“Bởi cái thể chất biến thái như hung thú đó mà cơ thể ngươi có thể chịu được lượng lớn hồn lực”.

“Có thể nói ngươi y như là 1 con thú hồn hơn 8 vạn năm vậy”.

Không có ý kiến gì với lời giải thích đó của Ngân Lang.

Bởi kinh nghiệm tu luyện thành thần của Tiêu Dao không ít. Cho nên ngay từ đầu cậu đã luyện cái thể chất này cực tốt rồi.

Còn hồn lực thì đơn giản mà nói là cậu ăn hồn hoàn mà tăng lên chứ có biết công pháp tu luyện gì đâu.

“Vậy giờ ta hấp thu 1 lượt 8 cái hồn hoàn lên luôn Hồn Đấu La à?”.

Tiêu Dao gãi gãi đầu hỏi.

Ngân Lang ánh mắt nhìn Tiêu Dao thật kỹ rồi như cắn răng quyết định điều gì đó quan trọng lắm.

“Tiêu Dao ngươi nói thật cho ta biết chuyện này được không!?”.

“Có phải ngươi biết cách thành thần đúng chứ?”.

Tiêu Dao nhìn người bạn chí cốt của mình mà gật đầu đáp.

“Ta từng là thần. Nhưng ở thế giới này ta không biết cách thành thần”.

“Thế nhưng từ từ ta cũng sẽ tìm ra cách thành thần mà thôi. Đó chỉ là vấn đề về thời gian”.

Ngân Lang thực sự chấn kinh.

Thì ra nó sống cùng 1 vị thần từ bấy lâu nay mà không hề hay biết.

Tiêu Dao không chút dấu giếm kể cho Ngân Lang nghe lai lịch của mình.

“Ta rất là phiền phức. Hihi”.

Ngân Lang gật đầu công nhận.

“Ngươi đúng là rất phiền phức”.

“Thế nhưng… Tiêu Dao à. Ta muốn trở thành hồn hoàn của ngươi”.

Ánh mắt của nó cực kỳ cương quyết.

Tiêu Dao nhìn lại Ngân Lang hỏi.

“Ngươi sẽ chết đó”.

Con chó nhỏ không chớp mắt mà truyền âm.

“Ta sẽ chết. Đó là điều sớm muộn mà thôi”.

“Ta muốn bản thân mình trước khi chết đi cũng có quyền lựa chọn”.

“Tuy rằng ngươi là tên khốn kiếp thích đánh đấm ta nhưng có thể nói khoảng thời gian sống cùng ngươi là ta vui nhất”.

“55 vạn năm ta sống không bằng hơn 1 năm ở cùng ngươi”.

Tiêu Dao không lo lắng cho bản thân mà cậu gật đầu rồi cười.

“Ngân Lang, ta không biết thế giới này thế nào”.

“Tuy nhiên ta có thể cảm nhận được linh hồn của các sinh linh chết đi vẫn còn tồn tại được bên trong hồn hoàn xuất ra”.

“Ngươi có dám để ta thử nghiệm trên linh hồn của ngươi không?”.

Ngân Lang đã biết qua lai lịch của Tiêu Dao nên cực kỳ hy vọng vào lời của cậu.

“Được. Mạng của ta là do ngươi cứu được, cho nên cứ thoải mái thử đi”.

Tiêu Dao không phải kẻ dong dài nên ngồi xuống mà đưa tay đặt lên đầu Ngân Lang.

“Thả tinh thần căn nguyên của ngươi ra đi”.

“Ta sẽ dùng chính tinh thần của bản thân giúp ngươi cô đọng lại mà bảo vệ hoàn chỉnh linh hồn bản thân”.

“Nếu 1 ngày nào đó ta thành thần được sẽ tìm ra cách giúp ngươi trở thành thần thủ hộ bên cạnh ta”.

“Đây là lời hứa của Tiêu Dao này”.

Ngân Lang nghe thấy điều đó thì đã hoàn toàn buông ra tất cả để chấp nhận hợp tác.

“Tiêu Dao ta quên nói cho ngươi biết”.

“Ta là hung thú niên hạn cao nên khi ta chủ động hiến tế thì ngươi sẽ sở hữu được 2 kỹ năng. Đồng thời sẽ có được 1 cái hồn cốt nữa”.

“Hồn cốt đơn giản mà nói là trang bị phụ trợ cho ngươi nhưng nó sẽ dung nhập vào thân thể”.

“Vừa giúp bộ phận được dung nhập đó gia tăng lực lượng thể chất. Vừa cho ngươi thêm 1 kỹ năng nữa”.

“Tóm lại là ngươi sẽ được ít nhất 3 cái hồn kỹ và 1 hồn cốt”.

Tiêu Dao cũng chưa từng hiểu lắm về mấy cái chuyện như thế nên chỉ biết gật đầu mà thôi.

Thế nhưng Ngân Lang lại nói tiếp.

“Bởi ta tự nguyện hiến tế nên có thể chủ động chọn vị trí hồn cốt cho ngươi”.

“Lực lượng của ta quá nhiều cho nên không thể cùng lúc đưa vào cơ thể ngươi được”.

“Ta nghĩ nên mang chúng phong ấn phần lớn vào hồn cốt rồi từ từ giúp ngươi hấp thu sau. Ngươi nghĩ sao?”.

Giờ trong mắt Ngân Lang không còn là 1 tên nhóc thường đánh nhau với nó nữa. Mà là 1 vị thần chưa quy vị mà thôi.

Tiêu Dao gật đầu đồng ý.

“Ta không biết chi tiết thế nào nhưng ý ta là muốn giúp ngưng tụ ra 1 cơ thể dưới dạng lực lượng để cho linh hồn ngươi tồn tại trong đó”.

“Có lẽ sẽ gặp khá nhiều khó khăn nhưng ta tin là sẽ thành công”.

Ngân Lang chấn động. Đây là lần đầu tiên nó nghe cái cách làm mới lạ như thế.

“Được. Ta giao tất cả cho ngươi đó”.

Nói rồi tinh thần hải của Ngân Lang mở rộng.

Tinh thần lực của Tiêu Dao dẫn dắt tinh thần căn nguyên của Ngân Lang từ từ chảy vào tinh thần hải của cậu.

Bên trong cái tinh thần hải rộng lớn vô biên y như cả 1 vũ trụ với hàng vạn dãi ngân hà xinh đẹp.

Giờ đây tinh thần căn nguyên của Ngân Lang đang được 1 vị thần có hình dáng y như đúc Tiêu Dao thần ở vị diện Thiên Đình, nắn tạo hình dáng.

Lực lượng tinh thần của Ngân Lang hoàn toàn không đủ để tạo ra hình dáng như mong muốn.

Bởi tên này là hung thú thuộc tính Không Gian và Tốc Độ nên đâu có tinh thần lực hùng hậu cho đủ.

Thế là tinh thần của Tiêu Dao trợ giúp cho Ngân Lang.

Thời gian dần trôi đi.

Khi tinh thần căn nguyên của Ngân Lang hoàn toàn bị rút đi khỏi thân thể thì nó cũng chính thức tử vong.

Uy áp của hung thú 55 vạn năm bạo phát mà ra khiến cả vùng Tinh Đấu Đại Sâm Lâm này mây đen kéo về.

Khắp mọi nơi đều ngước nhìn về nơi Tiêu Dao cùng Ngân Lang đang ở.

Ngay sau đó tiếng của Ngân Lang truyền vào đầu Tiêu Dao.

“Tiêu Dao mau để ta khống chế hồn hoàn cùng hồn cốt cho ngươi”.

Giờ Ngân Lang đã biết lý do tại sao Tiêu Dao lại chọn giúp bảo vệ tinh thần căn nguyên của nó trước rồi.

Bởi nếu để nó khống chế quá trình hiến tế thì hao tổn tinh thần lực cực lớn. Từ đó sẽ khiến quá trình vừa làm ấy càng thêm khó khăn mà càng thêm nguy hiểm.

Tiêu Dao đã bỏ qua lợi ích được hiến tế mà chọn cách bảo vệ linh hồn cho nó trước.

“Được. Khống chế hồn cốt thành xương chân trái đi”.

Ngân Lang hiểu được ý nghĩ của cậu nên gật đầu.

“Ừ… Ngươi hấp thu hồn hoàn còn ta tập trung phong ấn lực lượng vào hồn cốt”.

Cả 2 phối hợp cùng nhau y như thời gian hợp tác đi săn vậy. Cực kỳ ăn ý luôn.

Cái hồn hoàn màu hồng cực lớn với 5 cái đạo kim văn khảm phía phía trên đó cho thấy năng lượng cực khủng.

Thả ra võ hồn cánh cửa của bản thân.

Hồn hoàn màu hồng bắt đầu bị hấp dẫn về cái võ hồn cực xấu cực phế đó.

“Khoan đã Tiêu Dao”.

“Ta cảm thấy võ hồn của ngươi có thể đánh ra 1 cái không gian ở bên trong đó”.

Ngân Lang là trùm trong hệ không gian nên nhanh chóng nhìn ra điểm kỳ lạ của cánh cửa võ hồn.

Tiêu Dao cũng từng là thần nên cậu biết về khai mở không gian.

“Ngân Lang ngươi dồn toàn lực giúp ta đánh ra 1 không gian phía sau cánh cửa võ hồn đi”.

“Tiêu hao chắc sẽ cực lớn nhưng ta muốn thử”.

Có cùng chung suy nghĩ nên Ngân Lang thay vì dồn nén phong ấn lực lượng thì nó đưa lực lượng vào võ hồn cánh của đó.

Tiêu Dao dùng toàn bộ tinh thần của bản thân mở ra cánh cửa võ hồn.

Lực lượng tuôn trào mà vào.

Cái hồn hoàn màu hồng 5 đạo kim văn bám vào võ hồn cánh cửa.

Thế nhưng lực lượng vẫn điên cuồng được rót vào bên trong cánh cửa đó.

Cả thân thể Tiêu Dao căng cứng như muốn nổ tung.

“Tiêu Dao để ta vào sau cánh cửa đó đi”.

Ngân Lang có hình dáng mờ ảo là 1 chú chó nhỏ với đôi cánh dơi. Nó lập tức nhảy vào võ hồn cánh cửa.

Cái hồn hoàn màu hồng ấy lập tức chuyển sang màu cam 5 đạo kim văn ngay tức khắc.

Lực lượng căn nguyên của Ngân Lang chẳng những dùng để khai phá không gian phía sau cánh cửa. Mà nó còn giúp cái hình dáng mờ ảo của Ngân Lang dần dần hiện thực hoá.

Liên tục suốt cả canh giờ tập trung với cường độ cực cao thì không gian phía sau cánh của cũng được khai mở thành công.

Thân ảnh Ngân Lang được tạo thành từ tinh thần căn nguyên cùng lực lượng của hồn hoàn thứ 1 cũng được tạo ra.

Cả thân thể Tiêu Dao đầy máu và mồ hôi.

Tiếp nhận 1 cổ lực lượng khổng lồ như thế mà cậu không chết cũng cho thấy độ yêu nghiệt của cái thân thể này rồi đấy.

Trước mặt cậu giờ đang lở lửng 1 cái hồn cốt chân trái cực đẹp.

Nó có màu đen nhưng trên đó lại xuất hiện những đường kim văn uốn lượn trang trí khá bắt mắt.

Ngân Không Dực Lang tả cốt thối 55 vạn năm.

Bởi vì dùng toàn bộ lực lượng vào việc khai mở không gian phái sau cánh cửa cho nên hồn lực của Tiêu Dao bị hao tốn cực lớn.

Hồn lực hiện tại của cậu chỉ còn lại ở cấp 14 mà thôi.

“Phù… phù… Mệt như chó thật mà”.

Ngân Lang từ sau cánh cửa chui ra. Giờ thì nó đúng là cánh cửa chuồng chó rồi đó.

Tiêu Dao nằm thẳng cẳng trên mặt đất luôn.

“Nằm đó đi. Để ta giúp ngươi dung nhập hồn cốt luôn cho xong”.

Nói rồi Ngân Lang lao vào cái hồn cốt đang lơ lửng mà khống chế nó áp vào chân trái của Tiêu Dao.

Bởi có sự khống chế của chính chủ với lại thân thể Tiêu Dao thuộc dạng hung thú hình người nên quá trình hấp thu hồn cốt cực kỳ dễ dàng.

“Ngân Lang giờ ngươi tồn tại thế nào vậy?”.

Tiêu Dao nằm như đã chết mà hỏi.

Ngân Lang cũng đã khá mệt mỏi nên nằm trên ngực cậu mà đáp.

“Ta là dạng linh hồn khống chế lực lượng để hoá hình. Cho nên khi ngươi mở võ hồn ra là ta có thể xuất hiện ra rồi”.

“Ngoài ra hồn cốt của ta cũng có năng lượng nên bình thường ta có thể thông qua nó mà xuất hiện nữa”.

Tiêu Dao vuốt vuốt gương mặt lắm lem.

“Vậy gọi ngươi là Hồn Linh đi. Đảo ngược của từ linh hồn ấy”.

Pha đặt tên đầy toan tính của vị thần phiền phức.

“Hồn kỹ ngươi giao cho ta là gì thế?”.

Ngân Lang cũng kiên nhẫn mà giải thích sơ qua.

“Bởi vì ta chủ động hiến tế nên có thể giữ lại được 4 cái hồn kỹ cho ngươi”.

“Hồn kỹ thứ nhất của hồn hoàn gọi là Ngân Không. Là hồn kỹ bị động”.

“Nó giúp ngươi khống chế được cái không gian phía sau cánh cửa võ hồn ấy”.

Tiêu Dao gật đầu bởi cậu đã cảm nhận được cái không gian đó thật.

Không gian tách biệt khỏi thế giới vị diện này.

“Hồn kỹ thứ 2 của hồn hoàn là 1 kỹ năng chủ động. Không Dực”.

“Hoá thành đôi cánh vô hình ở sau lưng ngươi. Giúp ngươi có thể thuấn di đến bất kỳ nơi đâu trong phạm vi 1 dặm”.

“Ngoài ra còn tăng 75% tốc độ bản thân ngươi. Cả về tốc độ di chuyển lẫn tốc độ xuất chiêu”.

Tiêu Dao chặc lưỡi.

“Quả là hồn kỹ của hồn hoàn 55 vạn năm mà”.

Cám ơn các bạn đã lắng nghe.

Còn tiếp…

Nhớ đăng ký kênh hộ mình nha!.