Tuyên Mặc choáng váng đi về nhà, lúc này mọi người đều đã ăn cơm xong rồi, cô thấy mình không phải ăn liền thở phào nhẹ nhõm. Nhưng lúc này lại thấy mẹ bưng bàn ăn đi ra từ trong phòng bếp, nhẹ giọng nói: “Thấy con từ xa đi tới, làm sao mà sắp trở về cũng không lên tiếng gọi, để mẹ chuẩn bị thêm chút đồ ăn.”
Tuyên Mặc nhìn bàn đồ ăn nóng hôi hổi trước mắt mà không biết nói gì, hẳn là mới được lấy ra từ trong lò vi sóng, bên ngoài còn tản ra dòng điện, nhiệt độ rất nóng, lượng phóng xạ cũng không nhỏ.
Cô rất không thích mấy loại đồ vật được lấy ra từ lò vi sóng này, thật giống như bị gió lốc của Hằng Tinh tàn sát bừa bãi qua, tràn ngập các thành phần làm cho tinh thần lực không ổn định.
Có điều, nhìn vẻ mặt của mẹ tuy mệt mỏi nhưng lại vẫn ôn nhu mỉm cười, nên cô chỉ có thể mím môi xuống, cố gắng chịu đựng nuốt một miếng cơm lại một miếng đồ ăn.
“Nghe Thần Thần nói con muốn vào Hội Học Sinh? Mọi việc như thế nào rồi?” Tuyên mẹ mẹ nhìn Tuyên Mặc ăn, cười tủm tỉm ngồi ở một bên, con gái nhà mình từ sau khi lên cấp ba liền càng ngày càng trưởng thành, cũng để cho mọi người yên tâm, làm cha mẹ tự nhiên sẽ cảm thấy vui.
Lúc này Tuyên Mặc mới nhớ tới đám bạn học giúp mình bị bỏ lại trong phòng học, cô sờ sờ trên người, phát di động không có ở trong túi, lúc này mới nhớ tới là Lục Vũ Thần mang cặp sách của cô về, chỉ là bên trong có chút tiền mà thôi.
Chậm rãi ăn chút cơm, cũng không nói chuyện, Tuyên mẹ mẹ cho rằng kết quả không tốt, cũng liền không hề hỏi. Dù sao nữ nhi trước kia sống như người tàng hình, bây giờ lại thay đổi lớn như vậy, với lại đến nay cũng không có ai nói với bà về biểu hiện của con gái bảo bối trong thời gian huấn luyện quân sự.
Trở lại phòng, thấy cặp sách đặt ở trên giường Tuyên Mặc liền mở ra, quả nhiên di động còn ở bên trong hơn nữa còn đang nhấp nháy, nhìn kĩ, có sáu mươi bảy cuộc gọi nhỡ, tất cả đều là số của Dịch Hải Lam.
Cô ấn nút trả lời.
“Ladi Gaga ngươi rốt cuộc cũng nghe máy! Lại không nhận tôi liền chạy tới nhà cậu đấy!” Dịch Hải Lam rống to, rõ ràng cảm giác thở phào nhẹ nhõm.
“…… Ngươi gọi lộn số.” Tuyên Mặc theo bản năng trả lời.
“Đùa à!? Sao có thể!? Bạn là Tuyên Mặc đi?!” Dịch Hải Lam còn hơi kích động.
“Là ta.”
“Vậy sao cậu lại nói là gọi nhầm số!?”
“Ta không phải Ladi Gaga?”
“…… Phốc!” Đầu kia điện thoại truyền đến tiếng thổ huyết không ngừng, Tuyên Mặc lấy điện thoại ra, bắt đầu mở cặp sách.
“Mặc Mặc, bạn chơi tôi đúng không?”
“Có chuyện gì.” Tuyên Mặc biết nơi này có một cái đồ vật tên là Internet, cần một thứ gọi là máy tính làm môi giới, trong kho ký ức nguyên chủ hình như rất thích thứ này, nhưng đối với giá trị của nó lại mơ hồ không rõ, có cái thì mấy vạn cũng co cái chỉ mấy ngàn, hình dáng cũng có lớn có bé. Tuyên Mặc rất mê mang, trực giác nói cho cô biết chính mình cần một cái vật như vậy, có thể càng nhanh tiếp thu tin tức các nơi, chỉ là nếu như hiện tại gia đình không mua nổi thứ này, chẳng phải là tự bản thân cô phải kiếm tiền mua sao?
Nhưng mà, Tiền…… Phải kiếm như thế nào?
Trong kho ký ức không có giới thiệu tin tức kiếm tiền nào là thực tế cả, tiểu cô nương mười mấy năm áo cơm không lo làm sao lại đi chú ý phương diện này, chỉ biết là đi làm có thể kiếm tiền. Vậy đi làm là cái gì?
“Uy, uy!” Tuyên Mặc xuất thần, nhưng Dịch Hải Lam thì không, hắn kêu to, “Mặc Mặc! Cậu lại suy nghĩ lung tung cái gì à!”
Cái gì gọi là lại chứ? Những thứ cô suy nghĩ đều là rất đứng đắn đấy, đâu có cái nào là suy nghĩ lung tung, đừng khi dễ cô học ngữ văn không được tốt! Tuyên Mặc rất bất mãn, vì thế mà trả lời với giọng điệu rất không tốt: “Không đi.” Cô vẫn biết rõ mình đang nói cái gì.
“Vì cái gì!?”
“Nhàm chán.” Tiệc rượu là thứ gì, làm cô không khỏi nghĩ đến nhiệm vụ nào đó đơn giản vô cùng lại bị mấy người Trái Đất làm cho phức tạp lên.
“Nghe nói rất nhiều minh tinh cũng đi a, không phải cậu rất thích Trình Minh Tuyên sao? Anh ta cũng có mặt đấy!”
“Trình Minh Tuyên là thứ gì?” Tuyên Mặc theo bản năng liền nói ra miệng, ngay sau đó thông tin trong kho ký ức bị kích hoạt khiến cô nhíu mày. Thì ra, trong lòng của chính chủ không chỉ có tràn ngập hình ảnh của Dịch Hải Lam, mà ở trong góc thật sâu còn cất giấu một cái sinh vật Trái Đất giống đực khác tên là Trình Minh Tuyên.
Bi kịch, chuyện người này như thế nào lại nhiều như vậy?!
“Này! Trình Minh Tuyên không phải đồ vật!” Dịch Hải Lam cho rằng Tuyên Mặc đang nói giỡn, có vẻ rất cao hứng, vui sướng khi người khác bị mắng, một lát sau lại hỏi, “Cậu thật sự không đi à? Vậy…… cậu…… đi xem phim không?”
“Ta còn có việc.” Tuyên Mặc không còn kiên nhẫn nói chuyện với tên này, “ Nếu như ngươi nhàm chán, thì có thể nhận lời đi hẹn hò, đừng tới phiền ta.”
“……” Dịch Hải Lam bị đả kích, “Cậu, làm sao cậu biết có người hẹn……”
Từ khi khai giảng tới nay, gần như cứ đến cuối tuần luôn có vài nữ sinh tìm hắn, không gọi điện thì cũng nhắn tin hẹn y ra ngoài làm cái này cái kia, Dịch Hải Lam có khi đáp ứng, có khi lại từ chối. Mà những thông tin đó đều là di động của hắn truyền lại cho Tuyên Mặc giống như thông báo vậy, lấy ý thức lĩnh vực của cô, muốn không biết là rất khó.
“Ta nghỉ ngơi, gặp lại sau.” Tuyên Mặc không muốn nhiều lời, liền tắt máy.
Lịch sự hay không thì liên quan gì đến cô.
Cũng mặc kệ Dịch Hải Lam bị cô tắt máy trước trong lòng rối rắm như thế nào, Tuyên Mặc nhàm chán mở vài cái túi sách rồi đem chúng bỏ qua một bên, đi tới trước phòng Lục Vũ Thần ở đối diện gõ cửa.
Lục Vũ Thần ra mở cửa, trên người là chiếc áo nhung, sau khi thấy Tuyên Mặc liền sửng sốt một chút: “Đã về rồi? Muộn như vậy? Có chuyện gì à.” Y vừa nói vừa tránh sang một bên cho Tuyên Mặc đi vào.
Trước kia Lục Vũ Thần luôn đề phòng với hai mẹ con Tuyên Mặc, chưa bao giờ để cho bọn họ tiến vào phòng ngủ của hắn. Hiện tại tinh thần lực của Tuyên Mặc quét qua liền biết phòng của hắn có cái đức hạnh gì rồi, lúc tiến vào phòng cũng không có bất luận tình huống gì là kinh ngạc hay là ngó nghiêng khắp nơi, hai người một người là làm theo bản năng còn một người là kiêu ngạo bước vào, làm vô cùng tự nhiên, giống như là trước đây chưa từng có mâu thuẫn gì xảy ra.
Lục Vũ Thần cũng là người có thần kinh thô, chính mình khác thường cũng không ý thức được, chỉ là để Tuyên Mặc ngồi ở trên giường, còn bản thân thì kéo ghế dựa qua và hỏi: “Có chuyện gì?”
“Ta cần một cái máy tính.” Tuyên Mặc đi thẳng vào vấn đề.
Lục Vũ Thần ngây người: “Được a, kia, kia đi hỏi lão ba là được mà.”
“Được sao?” Tuyên Mặc ngoài ý muốn.
“Oa, lúc thi đậu vào Nhất Cao ông ấy hỏi em muốn cái gì, nói muốn cái gì liền cho cái đó, kết quả em lại cái gì cũng không muốn. Nào có chuyện dễ dàng như vậy? Em muốn máy tính đúng không? Để anh cho em xem, phải chọn cái quý nhất trâu bò nhất! Ép khô tiền riêng của lão!” Lục Vũ Thần vẻ mặt hưng phấn, phảng phất giống như người mà hắn sắp chèn ép không phải là cha của hắn, mà giống như là kẻ thù giết cha của y hơn.
Tuy là Tuyên Mặc không hiểu nhân tình nhưng cũng cảm thấy không đúng lắm, cô dùng ánh mắt quỷ dị nhìn Lục Vũ Thần: “Các ngươi có quan hệ huyết thống đi?”
“Cái này không liên quan đến huyết thống!” Lục Vũ Thần hưng phấn xoay người mở máy tính ra, Tuyên Mặc thăm dò nhìn, thì ra tên này sớm đã có máy tính……
Lớn như vậy, lại yếu ớt như vậy, so với cục gạch còn không bằng, tùy thân mang theo cũng không tiện…… Suy nghĩ lại, dù sao thì cũng là thời kỳ văn minh khoa học kỹ thuật nguyên thủy, dùng tạm cũng được.
Lục Vũ Thần không biết ánh mắt của cô có vấn đề nên mới nghĩ ánh mắt ghét bỏ của Tuyên Mặc trở thành ghen tị, vỗ vào máy tính của mình nói: “Đừng nhìn, năm đó nó cũng là đứng đầu đấy, đáng tiếc thứ này đổi mới quá nhanh, chớp mắt đã thành đồ cổ rồi. Yên tâm, có anh ở, tuyệt đối tìm cho em cái tốt hơn cả cái này!”
Tuyên Mặc yên lặng suy nghĩ, bây giờ cô cần thiết bị để thu phát tin tức hoặc là có thể kết nối với mạng ngoài vũ trụ…… Cho dù là cái cũ nhất cũng được….
Dù sao so với cái này cũng tốt hơn.
“Em xem, cái này thế nào?!” Hiển nhiên là Lục Vũ Thần thường xuyên nghiên cứu cái này, click mở một cái trang web bấm vài cái liền chọn xong. Tuyên Mặc quan sát, chiếc máy tính này có hai màu đen đỏ giao nhau, thoạt nhìn rất lớn, phía dưới là một chuỗi tham số cũng rất phong phú, mặt trái còn có hình toạ độ của một cái phi thuyền.
“Cái người ngoài hành tinh này là mới nhất! Chính là loại mà nam chính dùng trong phim truyền hình khoa học XXX, gần như là cái mạnh nhất trong vài năm gần đây, thế nào, thích không?”
“Thích.” Tuyên Mặc rất thành thật, cô chỉ là nghe tên máy tính liền biết cái gì gọi là vận mệnh, có một loại cảm giác tôn kính…… “Lấy cái này.”
“ Được!” Lục Vũ Thần xách máy tính lên, “Tới, đi cùng anh, chúng ta phải đi doạ lão ba!”
Nhìn bộ dạng gấp không chờ nổi kia, giống như người được mua máy tính chính là hắn vậy.
Tuyên Mặc đi theo ở phía sau, thông qua ký ức của chính chủ cô phát hiện, biểu hiện của người anh trai tiện nghi này khác với hình tượng trước đây trong lòng chính chủ......giống như là một người khác vậy.
Chẳng lẽ Lục Vũ Thần cũng……
Không có khả năng, nếu không cô khẳng định mình là người đầu tiên bóp chết cái tộc nhân không hợp cách này.
Lục ba ba đang ở thư phòng làm việc, gần đây công việc của ông khá là bận rộn, bình thường làm việc ở công ty xong, trở về tuy là ngẫu nhiên cũng còn một ít công việc, nhưng chỉ cần làm một lát là xong. Sau đó là cả phòng tán loạn, có khi tập thể hình hoặc là ngồi xem TV, có khi là chơi máy tính hoặc là mắng Lục Vũ Thần. Có điều, cuối tuần của mấy tuần gần đây Tuyên Mặc về nhà đều phát hiện thư phòng của ông đèn luôn để sáng đến đêm khuya.
Vừa thấy hai đứa con cùng nhau đi vào, Lục Kiến Hoa biểu tình kinh ngạc giống như vừa thấy được một thiên cổ kỳ quan: “Hai đứa, làm sao vậy?” Ông biết gần đây quan hệ của hai người con có phần dịu bớt, nhưng dáng vẻ anh trai lôi kéo em gái đi vào phòng ông giống như bây giờ thật đúng là…… Ông dụi dụi mắt, ai da, thật không phải nằm mơ, hai người bọn nó rốt cuộc là ai điên rồi?
Lục Vũ Thần mặc kệ cha mình có bao nhiêu kinh ngạc, bĩu môi nói: “Quà lúc trước cha đáp ứng Tuyên Mặc thi đậu cao trung đâu?”
Lục ba ba phản ứng một hồi mới nhớ tới, cười nheo mắt lại, có vẻ rất vui vẻ: “Đúng vậy, Mặc Mặc muốn cái gì nào?”
Tuyên Mặc không nói một lời, chỉ chỉ Lục Vũ Thần…… là máy tính y đang cầm trong tay.
Lục Vũ Thần mở ra notebook tìm trang web laptop ngoài hành tinh, sau khi xuất hiện số liệu kích cỡ và hình dáng liền nói: “Con chọn giúp nó, Mặc Mặc nên dùng cái này! Là cái tốt nhất!”
Lục ba ba ngược lại không có bị một chuỗi con số báo giá máy tính bên cạnh kia hù dọa, chỉ là nhìn số liệu chần chờ nói: “Học sinh cao trung, tâm sự QQ, lên mạng tra là được rồi, muốn tốt như vậy, không cần thiết đi.”
“Hừ hừ, vậy đừng cho.” Lục Vũ Thần không chịu để yên.
Lục Kiến Hoa không để ý tới hắn, quay đầu hỏi Tuyên Mặc, vẻ mặt hiền lành: “Mặc Mặc, con thật sự thích cái này sao?”
“Là cái này.” Tuyên Mặc khẩu khí hoàn toàn chính là mệnh lệnh, “Mua.”
“Được.” Lục ba ba gật đầu, bấm vào địa chỉ trang web đặt hàng, sau đó gọi điện thoại cho người kiểm tra, sau khi cúp điện thoại nhìn Tuyên Mặc cười nói, “Sáng ngày mai hẳn là có người đưa đến.”
Dứt lời liếc mắt nhìn sang Lục Vũ Thần: “Về sau muốn cái gì trực tiếp cùng ba ba nói, không cần sợ.”
Tuyên Mặc ân một tiếng, do dự sau một lúc lâu, bỗng nhiên hạ thấp giọng nói: “Cảm ơn.” Người Trái Đất hình như đều biểu đạt lễ phép như vậy đi.
Ai ngờ Lục ba ba nghe xong lại không có cao hứng chút nào: “Mặc Mặc, ta là cha của con, là người nhà, không cần khách khí như vậy biết không?”
Lục Vũ Thần cũng phụ họa: “Đúng vậy, khách khí với ông ấy làm gì.”
Tuyên Mặc sắp hôn mê, không được khách khí, nếu không khách khí lại sợ ông chịu không nổi, làm sinh vật Trái Đất đã khó! Là người ngoài hành tinh xen lẫn trong sinh vật Trái Đất lại càng khó!
Cô chỉ có thể nói một câu đã biết, sau đó bị Lục Vũ Thần kéo trở về phòng.