Sáng hôm sau.
Sau khi ăn sáng xong Tuyên Mặc không nói gì liền đi ra ngoài, cũng không đợi máy tính của mình được mang tới. Cô đi thẳng đến trước cửa khu biệt thự, nhìn rất xa mới thấy vị trí của chiếc xe đang đỗ ở đó, bề ngoài của nó là một chiếc xe dã ngoại lớn (RV– Recreational Vehicle ) , giống như là những nhà di động trong ký ức của cô vậy.(*)
Cô đi vào phòng xe(* *), ở phía đối diện là một chỗ giống như phòng hóa trang, bên phải là một dãy ngăn tủ, bên trái có bàn trang điểm, phía đối diện của nó cũng là một ngăn tủ, chỉ chừa lại một cái lối đi nhỏ hẹp, có vẻ rất chật chội.
() ,( *) phòng xe, nhà di động có nghĩa là RV là chữ viết tắt của Recreational Vehicle, hay còn gọi là "nhà xe", bởi không gian trên xe được thiết kế như một ngôi nhà tiện nghi có thể di chuyển mọi nơi. Phát triển cùng với đam mê "thích xê dịch", RV ngày càng phổ biến trên thế giới.
Sâm ca đợi từ trước vừa nhìn thấy cô đến, liền chủ động đứng dậy đi tới phòng hóa trang mở cánh cửa tủ đối diện. Bên trong là một không gian càng nhỏ hẹp hơn, bốn phía dày đặc dây điện cùng màn hình các loại, với ký ức của Tô Noãn cũng không biết những thứ này làm gì. Càng vào sâu lối đi càng nhỏ dần, bên trong có bốn người đang ngồi.
Trang Ngọc ngồi ở gần cửa, trên người là một bộ y phục quyến rũ khá hợp với cô, từ ánh sáng của chiếc đèn nhỏ có thể thấy cô đang nhíu mày nhìn một chồng tư liệu, miệng lẩm bẩm. La Thù ngồi ở trong cùng, bên cạnh là một người đàn ông trưởng thành và có vẻ như anh ta khá quen thuộc với mọi thứ trong này, người cuối cùng là một phụ nữ trung niên ngồi ở bên cạnh, nhìn thấy Tuyên Mặc đi vào ánh mắt sáng lên hỏi: “Võ Khỉ?”
“Là tôi.”
Người phụ nữ này đứng lên đi xung quanh Tuyên Mặc một vòng, gật đầu: “Ân ân, còn tốt có ngươi.”
Tuyên Mặc nhìn sang Sâm ca với vẻ mặt không cảm xúc, nhiệm vụ cụ thể đều là tới hiện trường bàn giao, cô không biết vì sao một chuyện rất đơn giản lại muốn làm thành như vậy. Nhưng ngẫm lại với trình độ khoa học kỹ thuật của Trái Đất thì cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng, coi như là chơi trò gia đình là được rồi(*)……
( * )Trò chơi gia đình: trong trò chơi này những đứa trẻ sẽ đóng giả, bắt trước cuộc sống của người lớn như nấu ăn, cưới vợ cưới chồng, chăm sóc con cái,... ý của Tuyên Mặc là chỉ xem nhiệm vụ này như trò chơi của trẻ con.
Sâm ca xua xua tay nói: “Trang Nghệ tỷ trước tiên trang điểm cho Tuyên Mặc đi, tôi sẽ nói với cô ấy về nội dung của nhiệm vụ.”
“Trang điểm?” Rất khó có cơ hội Tuyên Mặc dùng câu hỏi, cô quay đầu nhìn phòng hóa trang bên ngoài ở trên đặt những chai lọ đựng chất lỏng không biết tên. Trong lòng không khỏi suy nghĩ, tầng da này của cô kháng tính vật lý là không thành vấn đề, còn kháng tính hóa học thì…… Không rõ ràng lắm.
Lúc này Trang Nghệ rất thuần thục ấn cô ngồi lên ghế, cầm mấy cái hộp nhỏ trong tay bắt đầu mân mê, trong miệng hỏi: “Đầu tiên là tạo hình A?”
“Ừ, A.” Sâm ca gật đầu, lấy ra một chồng tư liệu và đóng lại cánh cửa ngăn phòng, nhìn Tuyên Mặc nói: “Võ Khỉ, nhiệm vụ hành động lần này của cô tương đối quan trọng, cô không chỉ phải thực hiện chức trách của tổ bảo an, đồng thời còn phải gánh vác nhiệm vụ của tổ hậu cần một chút.”
Sau khi bị tầng phấn thứ nhất đánh lên mặt, ngay lập tức Tuyên Mặc liền bao trùm một tầng tinh thần phòng hộ tráo lên mặt mình, cho đến khi không có cảm nhận thấy cảm giác dính nhớp của lớp phấn kia lên da thịt thì mới hài lòng. Còn Trang Nghệ phụ trách hoá trang thì lẩm bẩm nói: “Làn da này cũng quá thần kỳ đi, làm sao mà bảo dưỡng tốt như vậy…… Ngay cả lỗ chân lông cũng không nhìn thấy……”
Muốn trên da có lỗ như vậy không phải sẽ rỉ nước hay sao…… Tuyên Mặc yên lặng nghĩ, mà cô cũng không cần phải tiết mồ hôi hay là thông khí.
Sâm ca cũng không để ý những cái đó, vẫn tiếp tục giới thiệu: “ Mục tiêu của nhiệm vụ tiệc rượu lần này có rất nhiều, cho nên nhân thủ có chút quá tải, cụ thể là người nào thì tư liệu lần trước đã ghi rõ, sau khi an bài xuống, các ngươi chủ yếu phụ trách Trình Minh Tuyên.”
Nói xong, hắn âm thầm quan sát biểu cảm của Tuyên Mặc nhưng cô vẫn không thay đổi gì, cảm thấy hơi kỳ quái, không phải trong tư liệu nói cô rất mê Trình Minh Tuyên sao, tại sao ngay cả một chút kích động cũng không có xuất hiện.
“Võ Khỉ, cô cần xuất hiện hai lần, lần đầu tiên là tại thời điểm Trình Minh Tuyên xuất hiện giả dạng làm fan hâm mộ xông lên, mượn cơ hội đó để xin chữ ký như thế nào là do cô phát huy, chỉ cần dính lên người hắn cái này là được.” Sâm ca lấy ra một cái hộp, bên trong tràn đầy một hộp đinh nhỏ cỡ một phần tư ngón cái, trong suốt, ẩn ẩn có dây kim loại nhỏ.
Hắn lấy mười mấy cái bỏ vào trong một cái hộp nhỏ có sẵn băng dính hai mặt ở trong, giao cho Tuyên Mặc.
Máy nghe trộm rất nhỏ a, với nền văn minh của Trái Đất mà nói, cô cũng chỉ có thể cố mà làm…… Vẻ mặt Tuyên Mặc có chút ghét bỏ tiếp nhận.
“Nếu không có dính được lên người hắn cũng không cần phải gấp gáp, sau khi ra ngoài báo lại cho chúng tôi, sau đó sẽ có sắp xếp cho cô xuất hiện lần thứ hai. Cô sẽ lấy thân phận là nhân viên phục vụ tiến vào hội trường, đến lúc đó dù có người nhận ra cô cũng không sao, cô cứ nói cô là kiêm chức (làm thêm), vừa rồi chỉ là đến nhìn Trình Minh Tuyên trước khi làm việc.” Sâm ca dặn dò, “Tiếp theo, cô phải nhìn chằm chằm vào từng cử chỉ hành động của cậu ta, một khi có cơ hội liền đi lên gắn máy nghe trộm, nếu như chúng tôi không có xác nhận người nói chuyện cùng với cậu ta đã được gắn máy nghe lén, vậy thì cô cũng phải cố gắng gắn lên, hiểu không?”
“…… Ừ.” Tuyên Mặc lên tiếng, và hỏi lại “Không phải nói có người cần tôi phải bảo vệ sao, là ai?”
“Chính là Trình Minh Tuyên mà cô phải chú ý, chứ cô nghĩ là ai?”
“…… Vừa nghe lén lại vừa bảo hộ?” Nghe có cảm giác như …… Tiện……
“Còn có Trang Ngọc, cô cũng phải bảo vệ, cô ấy sẽ khiêu vũ cùng Trình Minh Tuyên, nếu như tìm được cơ hội, cũng có thể…… Đây là tam trọng bảo hiểm, ngoài ra còn có một vài sắp xếp cô không cần thiết phải biết.”
Nếu không phải Tuyên Mặc đang bị Trang Nghệ nắm tóc, thì cô muốn lắc đầu rồi, hiện tại cô không cần cố gắng chú ý liền có thể dễ dàng giám sát tất cả mọi thứ trong phạm vi trăm mét, hơi tập trung lại càng không biết là có thể khống chế ra bao xa. Bây giờ lại muốn cô nghĩ mọi cách tiếp cận một người Trái Đất, gắn máy nghe trộm sau đó lại để cho một người Trái Đất khác đi nghe trộm……
Cái đường vòng luẩn quẩn này thật sự là làm cho người ta muốn hộc máu, có đùa cũng không nên đùa như vậy.
Tuyên Mặc cảm giác mình tìm phải công việc không khác gì tự ngược.
“Tốt rồi! Đã xong!” Trang Nghệ cười tủm tỉm vỗ bả vai Tuyên Mặc, xoay người lại từ tủ quần áo lấy ra một bộ đồ, “Thay bộ quần áo này vào là cô có thể ra ngoài rồi!”
Tuyên Mặc không có thẩm mĩ quan( * ) , chỉ có thể yên lặng nhận quần áo vào phòng thử đồ thay, sau khi ra ngoài lập tức nghênh đón ánh mắt của mọi người.
( * ) Thẩm mĩ quan là dùng góc độ thẩm mỹ để nhìn thế giới, là bộ phận tạo thành thế giới quan. Thẩm mĩ quan được hình thành trong xã hội thực tiễn của nhân loại, cùng chính trị, đạo đức và những ý thức hình thái khác có quan hệ mật thiết. Thời đại khác nhau, văn hóa khác nhau cùng xã hội khác nhau sẽ tạo nên những nhóm người có thẩm mĩ quan khác nhau.
Cô không nói một lời chỉ đứng ở nơi đó, bị vây quanh.
Trang Ngọc mặc bộ đồ dạ hội nghiêng đầu nhìn cô, bỗng nhiên nói: “Sâm ca, thật ra Võ Khỉ hẳn là nên đến hậu cần làm việc mới đúng, cô ấy có rất nhiều tiềm lực để bồi dưỡng!”
Sâm ca cũng ôm ngực nhìn, quay sang cười nói với Trang Nghệ : “Nghệ tỷ chính là Nghệ tỷ, thật đúng là bảo đao chưa già mà!”
- Bảo đao chưa già (宝刀未老) là một câu thành ngữ trung quốc, nói về một người đến tuổi lão niên nhưng vẫn còn uy mãnh như cũ, uy phong năm xưa vẫn không giảm.
Trang Nghệ rất đắc ý, vỗ vỗ Tuyên Mặc: “Đừng đứng thẳng như vậy, mềm mại một chút, thiếu nữ thì phải có dáng vẻ của thiếu nữ .”
Thiếu nữ nên mềm mại chút? Chẳng lẽ tổ tông của nữ nhân Trái Đất đều là hải sâm sao? Tuyên Mặc không thể lý giải, cũng sẽ không làm theo lời đứng “Mềm” một chút, chỉ là vẫn không nhúc nhích mặc người xoi mói.
“Biểu cảm sinh động chút, hiện tại ngươi là một nữ sinh cao trung hoạt bát đáng yêu, đi ra ngoài làm thêm. Thích theo đuổi thần tượng đẹp trai đặc biệt là Trình Minh Tuyên…… Đến lúc đó phải biểu hiện si mê một chút.” Trang Ngọc dặn dò.
Biểu cảm sinh động, hoạt bát đáng yêu, thích thần tượng, mê đắm người Trái Đất…… Biểu tình hoa si…… Tuyên Mặc chưa từng có cảm thấy sau khi mình tỉnh lại mọi thứ đều là một sai lầm!
Sai lầm!
Chỉ là cô nhàm chán, không muốn đần độn đi theo người Trái Đất, không có chuyện gì muốn tìm vài thứ quen thuộc để làm nóng người……
Thế nhưng kết quả thì sao, tình huống này là sao hả, cô muốn chiến đấu! Là chiến đấu! Là dùng tinh thần lực! Được mặc cơ giáp! Lái phi thuyền! Âm thanh da thịt xé rách! Âm thanh cốt nhục bị chia lìa!
“Càng ngày càng dữ tợn, Võ Khỉ, tuy rằng thân phận này xác thực có chút không chính thống, nhưng đám nữ sinh ở bên ngoài bây giờ đều thích trang phục như vậy, ngươi mặc lên đặc biệt đẹp, tin tưởng ánh mắt tỷ! Không có vấn đề!” Trang Ngọc vỗ vỗ bả vai Tuyên Mặc, quay đầu lại hỏi, “Sâm ca, Nghệ tỷ, có thể xuất phát chưa?”
Sâm ca cau mày: “Võ Khỉ, cô có làm được hay không? Mặc dù các cô không có trải qua hệ thống huấn luyện, nhưng chỉ cần là người mà chúng tôi lựa chọn thì loại việc trình độ nhỏ này không cần huấn luyện cũng có thể làm tốt, cô sẽ không vào lúc quan trọng để chúng tôi bị tuột xích chứ.”
Tuột xích là thứ gì? Tuyên Mặc vẻ mặt nghi hoặc, nhưng cô không muốn hỏi, chỉ lắc đầu mà không lên tiếng.
“Số phải làm bảo tiêu mà!” Sâm ca rất chán nản, xoay người đi về phía chiếc xe ở ven đường, “Đi thôi, tôi sẽ đưa cô đến chỗ đó, bắt đầu từ lúc cô xuống xe thì nhiệm vụ cũng sẽ bắt đầu, nhớ kỹ, cô là Võ Khỉ!”
Trang Ngọc thì lên một chiếc xe hơi sang trọng khác, sau khi mấy người rời khỏi thì chiếc nhà xe (xe dã ngoại) cũng được lái đi.
Trên xe Sâm ca còn giao cho Tuyên Mặc một vài đồ vật, khuyên tai kẹp vành tai có công năng trò chuyện, ở một mức độ nhất định nào đó có thể ngăn cản thiết bị kiểm tra. Tiệc rượu kia tuy rằng quy cách cao phòng hộ nghiêm mật, nhưng cùng lắm cũng chỉ là ở một trình độ nhất định, còn chưa đến tình trạng như bảo vệ lãnh đạo quốc gia.
“Nhớ kỹ, mặc kệ quá trình, kết quả mới là quan trọng nhất!”
Tuyên Mặc mặc kệ Sâm ca nhắc mãi, cô chỉ xem đây là một chuyến đi chơi, cho dù không thể đem máy nghe trộm gắn lên trên người mấy người đó, thì cô cũng có năng lực đem tất cả đoạn đối thoại của người nọ truyền tới chiếc xe dùng để nghe trộm kia mà thần không biết quỷ không hay. Cho nên ngoại trừ việc những người kia yêu cầu biểu hiện cảm xúc là hơi phiền toái một chút, còn những cái khác đều là phù vân(mây bay).
Sau khi xuống xe Sâm ca cũng không hề dặn dò gì, Tuyên Mặc đứng đợi ở cửa sau buổi tiệc, sau đó theo chỉ thị từ tai nghe đi tới một cái cửa hông, mục tiêu nhiệm vụ Trình Minh Tuyên sẽ từ chỗ đó bí mật tiến vào hội trường.
Thế nhưng Tuyên Mặc còn chưa đi đến chỗ đó liền muốn hôn mê, ôi trời, cái này còn gọi bí mật tiến vào sao? Cái quảng trường nhỏ này bây giờ người đông nghìn nghịt chen chúc đi lại còn gọi bí mật? Chẳng lẽ người Trái Đất đều không có bí mật? Di động cũng công khai sóng vô tuyến cũng công khai, hiện tại liền cái gọi là bí mật cũng có thể công khai luôn!
Từ gara ngầm đến quảng trường nhỏ lại đến cửa hông kia một đoạn đường dòng người chen chúc xô đẩy, đáng thương cho đám bảo an cố gắng ngăn cản, còn ở phía sau đông đảo các cô gái trẻ giơ bảng đèn led ghi tên Trình Minh Tuyên đằng sau là các từ ngữ ngưỡng mộ vân vân và mây mây, kích động thét chói tai.
Tuyên Mặc mới vừa xuống xe tra xét không bao lâu đã biết rõ tình huống ở đây, lúc này chỉ có thể chậm rãi đến gần, thấp giọng nói: “Bí mật tiến vào à?”
Sâm ca cười gượng hai tiếng: “Là chúng ta cố ý tiết lộ, chính là vì để cho cô xuất hiện không ai cảm thấy đột ngột, nhưng ai biết……”
Ai biết được người Trái Đất đều là miệng rộng, sau khi vài người biết thì, lập tức xuất hiện biển người giống như là tới sân bay tiếp đón lãnh đạo quốc gia vậy.
“Minh Tuyên! Minh Tuyên! Tuyên Tuyên!” Vô số người rống to, tiếng thét chói tai vang vọng cả khung trời, cửa gara tầng ngầm xuất hiện ánh sáng đèn flash. Một đoàn người được mấy người bảo an bảo vệ nhanh chóng đi tới hướng về bên này.
“A a a a!” Tiếng hú hét chói tai vang lên từ khắp nơi…… Tuyên Mặc cảm thấy lỗ tai của mình như bị nổ vang, vốn dĩ cảm giác của cô đã hơn xa người Trái Đất……
Những cô gái kia giống như phát bệnh điên cuồng xông về phía trước, nhưng đám bảo an cường hãn đem những cô gái đó gắt gao ngăn ở hai bên. Đoàn người nhanh chóng đi qua, Tuyên Mặc chú ý đến người thanh niên có vóc dáng cao đi ở vị thứ hai, thông qua các loại tư liệu cô có thể khẳng định hắn chính là Trình Minh Tuyên không thể nghi ngờ.
Khẽ thở dài một cái, cầm máy nghe trộm trong tay và tiến về phía trước vài bước, đột nhiên có một mùi hương nồng đậm truyền đến, phương nam lúc này tuy là cuối thu nhưng vẫn còn chút dư vị ngày hè, ở đây lại nhiều người chen chúc xô đẩy đứng dưới mặt trời lâu như vậy, mồ hôi, mùi cơ thể……
“Tôi không làm nữa!” Tuyên Mặc giận dỗi, cô rất buồn bực.
“Võ Khỉ! Đây là mệnh lệnh!” Chỗ Sâm ca lúc này cũng rất náo nhiệt, “Cô lập tức đi về hướng một giờ, nhanh lên! Tôi buông lỏng cho cô qua!”
Hả? Tuyên Mặc nghe vậy ngẩng đầu nhìn sang, tinh thần lực ở trong nháy mắt tìm được vị trí của Sâm ca, hắn mặc bộ đồ bảo an đang cố gắng ngăn cản đám đông xông tới. Vị trí một giờ mà hắn nói vẫn có chút sai lệch, khóe miệng cô co rút, nhìn thấy một nhóm người đang đến gần hướng 12 giờ liền vội vàng cất bước phóng về phía Sâm ca, thi triển thân pháp Tả Đằng Hữu Dịch(nhảy trái nhảy phải), chớp mắt đã chen qua mọi người xuất hiện ở trước mặt y.
“Cái này, cái này……” Tuyên Mặc đến đột nhiên làm giảm bớt áp lực của Sâm ca, hắn có chút không dám tin. Bởi vì vừa rồi còn thấy cô nhu nhu nhược nhược do dự đứng ở bên ngoài thật xa đám đông, vậy mà lại có cảm giác giây tiếp theo liền xuất hiện ở trước mắt hắn, còn có một thân khí lực chống lại thế công của nhiều nữ nhân như vậy để đi đến đây, quả nhiên là người được quân đội đề cử, vũ lực mạnh đến không bình thường!
“Chú ý, đến đây.” Tuyên Mặc lại không cảm thấy kinh ngạc một chút nào, cô bị tễ đến trong gió hỗn độn, thật muốn một cái tinh thần mạch xung đem chung quanh sinh vật toàn bộ ngay tại chỗ tiêu hủy, vì để đè nén cái suy nghĩ này cô chỉ có thể nỗ lực nghĩ đến cái gọi là mệnh lệnh cái gọi là nhiệm vụ.
“Này, nhớ kỹ, đợi lát nữa ta thả lỏng một chút, cô liền tiến lên…… Biểu tình phải nhiệt tình chút!” Sâm ca quát khẽ, “Nào có ai nhìn thần tượng của mình như cô chứ! Cô định mưu tính giết cả nhà hắn à? Vở đâu, bút đâu, chuẩn bị tốt chưa? Chuẩn bị tốt…… Vậy thì……”
Lúc này, đám người kia vừa lúc muốn đi tới vị trí sau lưng Sâm ca, Sâm ca thấy không thể buông lỏng thêm nữa, Tuyên Mặc chờ đúng thời cơ lách qua một bên lọt vào trong.
Lối đi nhỏ hẹp thông suốt phía trước đột nhiên xuất hiện một người, vị dẫn đầu hơi kinh ngạc một chút ngay sau đó lập tức giang rộng hai tay bày ra tư thế lão gà mái muốn bảo vệ đàn con. Tuyên Mặc lại không có để ý đến hắn, ngay trong lúc chung quanh vang lên tiếng thét chói tai cô liền dùng vai ném người đối diện ra sau lưng, sau đó nhìn người đứng ở phía sao bảo an vươn tay đưa vở và bút, nói: “Ký tên!”
Sâm ca có loại vỗ trán xúc động.
Hắn ở bên cạnh, tuy rằng đám nữ nhân xung quanh không ngừng thét chói tai, nhưng tai hắn vẫn có thể nghe được âm thanh của Tuyên Mặc.
Ngữ điệu nói kia không phải là đang muốn xin chữ ký, mà ngược lại giống như là đang ép người ta ký giấy bán thân vậy.