Địa mộ của gã quỷ nước được che lấp bởi bụi lau sậy mọc thành hình một lưỡi kiếm. Mặt kiếm quay về phía mặt trời mọc, đỉnh mũi kiếm chỉ thẳng hướng Nam tạo thành thế cục ‘trảm Thiên’.
"Trảm Thiên chém trời
Nuôi sát dưỡng hung.”
Thế cục này đã được hình thành cả trăm năm nay nên không phải cứ tuỳ tiện là phá giải được. Ông Toàn cũng từng giao đấu trực tiếp với quỷ nước nhưng chỉ có thể làm bị thương mà không thể tiêu diệt hắn ta hoàn toàn cũng là do địa mộ của quỷ luôn không ngừng cung cấp sát khí và hung khí cho hắn ta. Cách duy nhất triệt để tiêu diệt quỷ nước là phải phá địa mộ, cắt đứt nguồn cung cấp năng lượng cho quỷ.
Sau khi bói bằng Bát Quái trận, Phương Toàn đã tìm thấy vị trí cụ thể của địa mộ. Nó nằm ngay vị trí đầu mũi kiếm. Thoạt nhìn cứ tưởng đây là vị trí dễ tiếp cận nhất nếu đi từ bên ngoài vào nhưng không phải như vậy. Mũi kiếm là vị trí quy tụ sát khí và chướng khí mạnh nhất trong thế cục “trảm Thiên’.
Nằm ở vị trí này gã quỷ nước sẽ được bảo vệ và cung cấp năng lượng một cách hoàn hảo.
Người khác nếu muốn tiến vào nhất định phải chọn đi vào từ hướng Bắc, sau đó đi thẳng theo thân kiếm tiến về hướng Nam mới có khả năng tìm thấy địa mộ và tránh cho việc trực tiếp đối đầu với sát khí.
Ngay cả Phương Toàn cũng không có khả năng tiến vào địa mộ từ hướng Nam. Trên đời này người đủ khả năng làm được việc này chỉ có vài người hiếm hoi hoặc là một trong bốn quỷ vương: tham, hận, sân, si ra tay mới được.
Ông Toàn ra hiệu cho Phương Diễm đem máu lợn chuẩn bị trước đó đổ xuống sông, vị trí ngay gần đám lau sậy khoảng 3m.
Phương Diễm gật đầu tỏ ý đã hiểu. Cô cầm bình máu lợn đổ xuống sông khoảng 2 phần ba, số còn lại cô giải đều thành một đường thẳng từ bờ sông kéo dài đến vị trí trung tâm trận pháp ‘phong Linh’ có tác dụng vây khốn và giam cầm.
Trận này nếu để bình thường thì không sao nhưng một khi có sinh vật cõi âm tiến vào sẽ tự động kích hoạt khiến cho chúng chỉ có vào mà không có ra. Bên trong trận và bên ngoài trận được bao bọc bởi một tầng kết giới có tác dụng che mắt quỷ. Tức là cho dù trận pháp đã được khởi động nhưng những sinh vật cõi âm khác nhìn từ bên ngoài vẫn không hay biết về sự tồn tại của nó bị “mồi” dụ tiến vào.
Độ mạnh yếu của trận phong Linh phụ thuộc vào sức mạnh của người bày trận và giữ trận. Nhược điểm duy nhất là trận pháp này không có khả năng khống chế số lượng ma quỷ tiến vào nên nếu số lượng quá nhiều rất dễ dẫn đến việc người giữ trận sẽ bị phản phệ.
Ngay khi máu lợn được đổ xuống sông, không khí xung quanh trở nên rét lạnh và đặc quánh lại, đó là một sự biến đổi mà người thường cũng có thể dễ dàng cảm nhận được.
Chướng khí màu trắng bạc nhiều đến nỗi tụ lại thành sương mù dày đặc bay lờ lờ trên mặt nước. Từ dưới lòng sông đen ngòm có thứ gì đó đang rẽ nước tiến lại gần.
Một, hai, ba, bốn…mười…rất nhiều chiếc bóng màu đen xuất hiện to nhỏ khác nhau lớn bé đủ cả.
Những chiếc bóng đen nhấp nhô trong lòng sông đang từ từ rẽ nước tiến về phía bên này. Qua mỗi cử động của chúng từng vòng sóng nước lăn tăn va đập vào nhau tạo thành những hình thù kì dị và ma quái.
Một thứ mùi hôi tanh tưởi và ẩm mốc bốc mùi trong không khí. Phương Diễm khó chịu nhăn mũi, cô cảm thấy nó giống như mùi của cá chết ươn bị phơi dưới ánh nắng gắt lâu ngày vậy.
Dưới ánh sáng màu bạc mù mờ của mặt trăng, hai ông cháu nhận ra thứ đang tiến lại gần bờ là những con ma da với đủ mọi loại hình thù kì lạ và ma quái.
Kẻ tiến đến gần chỗ đổ máu lợn nhất là một gã đàn ông trưởng thành. Trên khuôn mặt gớm ghiếc của gã là tầng tầng lớp lớp những con trai sông bấu chặt vào da thịt. Kinh tởm nhất là hai hốc mắt của gã ta chi chít đầy những con hến nhỏ chen chúc với nhau.
Cả một cái đầu to tròn của gã chỉ có duy nhất một mảng da đầu miễn cưỡng dính liền với hộp sọ. Theo động tác di chuyển của gã mảng da đầu bị lôi đi trôi lập lờ trong dòng nước lạnh ngắt.
Lại kể đến một con ma da khác cũng không kém cạnh. Một đứa bé ma khoảng 14, 15 tuổi đang rẽ nước lên bờ. Nó chỉ còn một bên mắt, bên còn lại trống không để lộ ra một hốc mắt đen sì tối om. Trên người nó cuốn đầy những mảng rêu xanh xám nhớp nháp. Có lẽ trước khi chết đuối nó uống quá nhiều nước nên bụng dưới của nó trương phình như một bà bầu 9 tháng.
Phương Diễm cảm thấy, nếu bây giờ cô nhặt một viên sỏi ném mạnh vào chiếc bụng tròn của đứa trẻ ma, bụng nó sẽ nổ tung như pháo hoa ngay lập tức. Ruột gan, nội tạng thối rữa sẽ bay ra ngoài tạo thành một vụ nổ có uy lực như vụ nổ được tạo ra bởi một quả mìn cỡ nhỏ.
E hèm, cô tưởng tượng có chút quá rồi.
Phương Diễm nheo mắt quan sát phía dưới. Mắt cô sáng rực khi thấy trong số rất nhiều ma da có ngoại hình không mấy đẹp đẽ xuất hiện một sinh vật có ngoại hình gần giống với người cá trong truyền thuyết. Giữa các ngón tay của cô ta có một lớp màng trắng đục, mái tóc dài bồng bềnh trôi theo dòng nước nhấp nhô uốn lượn nhìn khá thích mắt. Khuôn mặt không phải quá mỹ lệ nhưng miễn cưỡng xem như bình thường, chỉ có điều là trắng bệch như người chết.
À quên, cô ta đâu phải sinh vật sống đâu.
Ông Toàn và Phương Diễm đứng giữa trung tâm trận pháp quan sát tình hình bên ngoài. Trận pháp này ông Toàn bố trí là trận kép, trận trong trận.
Bên ngoài là trận lớn dùng để đối phó với lũ ma quỷ tôm tép, còn trận chính là trận nhỏ bên trong được thiết kế riêng cho quỷ nước.
Hồi chiều khi mặt trời vẫn còn chiếu sáng, nhân lúc con người vẫn còn hoạt động nên dương khí rất thịnh lũ quỷ sẽ lẩn trốn không dám ra ngoài. Ông Toàn đã ra đây bố trí trận pháp này.
Có rất nhiều ma da đã tiến vào trận phụ lớn bên ngoài nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng của nhân vật chính xuất hiện. Phương Diễm có chút thất vọng. Xem ra cô cần phải thêm chất xúc tác mới được, máu lợn thôi vẫn chưa đủ.
Nghĩ là làm, Phương Diễm đưa ngón tay lên môi sau đó cắn mạnh một cái lên đầu ngón tay. Ngay lập tức máu tươi nóng đỏ chảy ra. Đau.
Cô sẽ ghi món nợ này lên đầu quỷ nước.
Phương Diễm không lau máu đi ngay mà nặn ra vài giọt máu để chúng rơi xuống đất. Thoáng chốc mùi máu tanh ngọt bay lượn trong không khí, lan rộng ra ngoài khiến cho lũ ma da bên cạnh trở nên điên cuồng. Chúng không ngừng tìm đủ mọi cách để tiến vào trận chính.
Máu của Phương Diễm chứa một ma lực kì lạ đủ để cho bất cứ một sinh vật cõi âm nào cũng phải điên cuồng thèm khát đến mất kiểm soát.
“Được rồi đó con, mau cầm máu đi.”
Ông Toàn lên tiếng khi thấy Phương Diễm dù bị đau nhưng vẫn cố chấp nhỏ máu xuống đất. Đã làm đến bước phải dùng máu để dụ quỷ xuất hiện thì bây giờ hai ông cháu không cần kiêng kị việc mở miệng sẽ làm lộ vị trí nữa.
Mùi của ma da gặp trước đó đã tan hết. Nên mùi máu tanh có chứa một lượng tà khí nồng hậu kết hợp với mùi của người sống hoà quện với nhau lan tràn khắp không gian vắng lặng sẽ là “mồi” tốt nhất.
Đột nhiên có một cơn gió mạnh thổi qua cuốn tan đi một lớp sương mù trắng đục. Gió mạnh đến nỗi có rất nhiều cây lau sậy bị bẻ gãy làm đôi đổ gục xuống nước. Vạt áo của hai người bay phấp phới trong gió.
Một bóng dáng mang theo áp lực vô hình đè ép lên lũ ma da đang điên cuồng khiến cho chúng quy củ lại. Đặc biệt có một linh hồn còn mới co rúm lại một cách đầy sợ hãi. Nó là thằng Hùng, sự xuất hiện của kẻ hiện tại khiến cho nó nhớ lại cảm giác nghẹt thở kinh hoàng và sự bất lực giãy giụa trong nước cho đến chết hồi chiều.
Quỷ nước đã xuất hiện.