Chương 4: Ngày Đầu Làm Việc Trực Tiếp Nhận Chức Thiên Sư

Ngón tay thiếu nữ trên giường bệnh khẽ động, mí mắt cũng có chút nháy lên, nhịp tim hiển thị trên máy dần rõ ràng.

Các y tá sau khi thấy màn này trực tiếp kinh động, không ngờ một tên tiểu hài tử như hắn lại có được năng lực như vậy, nên biết, vị bác sĩ gọi Trần Trung Nghĩa kia là người từng lãnh giải Noben Y Học quốc tế, thế nhưng, ngay cả ông ấy cũng phải hai tay giơ lên đầu hàng, mà một tiểu hài tử như hắn ngay cả việc kê toa thuốc cũng chưa từng làm qua thì thế nào lại có thể thành công?

Không đúng!

Bỗng lúc này, mấy nữ y tá cùng nhau cảm thấy có chuyện không ổn!

Hắn... không phải là bệnh nhân phòng số 089 loại thường xảy ra tai nạn cùng với tiểu thư hay sao? Tại sao bây giờ hắn lại ở đây? Mà còn không có việc gì?

"Ưm!"

Lúc này, thiếu nữ trên giường bệnh "ưm" một tiếng, mở mắt, sau đó dùng giọng điệu bình thường mà nói: "Các ngươi đang làm gì vậy?"

Sau đó, nàng còn đứng lên, vững vàng hai chân!

Trần Trung Nghĩa: "..."

Mấy nữ y tá: "..."

Mấy viên cảnh sát: "..."

Trần Trung Nghĩa trực tiếp hướng Dương Hải quỳ luôn: "Thần Y a con mẹ nó! Các ngươi mau bỏ Thần Y ra!!! Thần Y, ngài có thể nhận ta làm đệ tử hay không?"

Dương Hải: "..."

Mấy nữ y tá: "..."

Mấy viên cảnh sát: "..."

Ca cũng không ngờ Huyễn Thư lại có thể tạo ra được phương pháp thần kỳ như vậy a!!

Mà mấy viên cảnh sát lúc này cũng không dám giữ Dương Hải lại nữa, Thần Y nha!! Là Thần Y đó nha con mẹ nó! Bây giờ bắt hắn lại, về sau hắn tiếng tăm lừng lẫy, được nhận nhiều sự trợ giúp, có thể hay không sẽ quay lại truy cứu bọn họ a??

Cho nên, bây giờ tốt nhất là bỏ hắn ra, về sau có gì còn có thể tìm hắn hốt thuốc chữa bệnh!!

"Đứng dậy đi a! Ngài làm vậy ta thật sự rất ngại!" Dương Hải bước lại đỡ Trần Trung Nghĩa lại, sau đó nói: "Ta dự tính đi phỏng vấn làm việc ở cái bệnh viện này, nếu đậu, ngài có thể hay không chiếu cố ta một chút?"

Trần Trung Nghĩa: "Ngài muốn phỏng vấn sao? Không cần, không cần nữa..."

Dương Hải nghe tới đây, sắc mặt tức khắc đen lại: "Ý ngài là muốn đuổi không cho ta phỏng vấn?"

Trần Trung Nghĩa vội vàng xua tay nói: "Không, không a, ý ta là ngài có thể trực tiếp đi làm luôn! Bây giờ cũng được a!! Trực tiếp cho ngài làm phó viện trưởng luôn!!"

Dương Hải: "..."

Thiếu nữ: "..."

Mấy nữ y tá cùng mấy viên cảnh sát: "..."

Như vậy cũng có thể sao?

Thiếu nữ một bên không nói gì, lúc này mới bất ngờ lên tiếng: "Bác sĩ Trần, sao ngài không cho anh ấy làm Thiên Sư ấy?"

Trần Trung Nghĩa: "..."

"Tiểu thư, như vậy cũng không tốt lắm a, Thiên Sư trong bệnh viện chúng ta cũng chỉ mới có ba người, điều kiện cũng rất hà khắc, ta sợ bọn họ sẽ không đồng ý cho hắn gia nhập?" Trần Trung Nghĩa khó hiểu đáp lại.

Hắn đương nhiên biết Thiên Sư là gì, Thiên Sư là chức danh của những vị bác sĩ đại tài do bệnh viện Lộc Thiên đặt ra, y thuật cao thâm, chức vụ còn cao hơn cả viện trưởng như hắn, tiền lương một tháng cũng hơn 50 triệu, mà thông thường đều nhàn nhã ăn không ngồi rồi, chỉ khi nào có ca cấp cứu hắn không làm được mới phải nhờ vả họ.

Tóm lại, đó là chức nghiệp không làm mà cũng có tiền lương!

Bởi vì hắn hầu như các ca cấp cứu đều có thể làm được, cho nên một năm, cũng chưa tới mười ca phải nhờ vả họ!!

Mà điều kiện ưu tiên nhất trở thành Thiên Sư là phải có tay nghề vượt qua hắn, nhưng tính đến nay cũng chỉ có được ba người!

"Bọn chúng không cần phải lo, thứ nhất, ta hỏi ngươi, tay nghề của hắn đã vượt qua ngươi chưa?" Thiếu nữ bình tĩnh nói.

"C... có." Trần Trung Nghĩa lau mồ hôi trên trán, khó khăn đáp lại.

"Đúng, vậy là đã đủ điều kiện rồi! Thứ hai, ngươi cảm thấy tay nghề giữa hắn và bọn chúng ai cao hơn?" Thiếu nữ nói tiếp.

"Không... rõ." Trần Trung Nghĩa trả lời.

"Dĩ nhiên là hắn, ngươi cảm thấy chẳng lẽ bọn chúng có thể trị khỏi cho ta nhanh vậy sao?" Thiếu nữ điềm nhiên nói.

Nghe xong, Trần Trung Nghĩa bỗng cảm thấy mình hình như đúng là đã bỏ qua điều gì!

Ba người bọn họ quả thật là có năng lực trị khỏi cho tiểu thư, nhưng không có biến thái như hắn, trong vòng năm phút đã hoàn toàn khỏi hẳn, hơn nữa còn có thể đi lại bình thường!

Ít nhất cũng là hai tiếng a!! Vả lại, còn phải tịnh dưỡng thêm một ngày mới có thể hoàn toàn hồi phục!!

"Nhưng... ta sợ chủ tịch sẽ không cho?" Trần Trung Nghĩa nói.

Thiếu nữ khoát tay đáp lại: "Đừng lo, về phía cha ta, ta sẽ tự mình lo liệu!"

"Vâng, tiểu thư!" Trần Trung Nghĩa cung kính đáp.

Thiếu nữ kia sau đó cũng đi ra ngoài.

Dương Hải: "..."

Đây là chuyện gì vậy a con mẹ nó?!

Cái gì mà Thiên Sư, rồi tiểu thư, lại thêm chủ tịch, hơn nữa, ca mơ hồ còn nghe nhắc đến mình a?!

Dương Hải chưa kịp suy nghĩ kỹ đầu đuôi đã bị Trần Trung Nghĩa lôi đi đến văn phòng làm việc. Mấy viên cảnh sát cùng với y tá thấy vậy cũng giải tán, người ta đã giải quyết xong xuôi hết rồi, ngươi còn ở đây muốn làm gì nữa?

...

Văn phòng làm việc của Viện Trưởng!

Dương Hải ở bên trong ngồi đối diện với Trần Trung Nghĩa, trên trán không khỏi đổ mồ hôi hột.

Ca đã làm gì sai mà phải ngồi ghế nóng thế này?

Trần Trung Nghĩa từ trong ngăn kéo lấy ra một tấm thẻ màu vàng, bên trên có khắc chạm nổi hai chữ Lộc Thiên xa hoa tinh xảo, ngoài ra, xung quanh còn có thể nhìn thấy mấy dòng chữ nhỏ Thiên Sư khác!

Mặt sau chính là in hai chữ Thiên Sư, bên dưới có ghi con số 004!

Dương Hải: "..."

Đưa ta cái này làm gì?

Trần Trung Nghĩa tiếp tục đưa thêm một tờ giấy cho Dương Hải, nói: "Đây là thông tin về chức nghiệp cậu sẽ làm trong bệnh viện này!"

Dương Hải cầm lên đọc.

Năm phút sau...

Dương Hải: "..."

Một tháng 50 triệu?

Chỉ ra tay khi viện trưởng đầu hàng?

Một lần ra tay còn được hưởng thêm 20 triệu?

Con mẹ nó, cái này gọi là vinh hoa phú quý suốt đời không hết a!!

"Ngươi... ngươi có nhầm hay không?" Dương Hải khó tin hỏi lại.

Trần Trung Nghĩa để hai tay trên bàn, bình tĩnh đáp: "Cậu đã cứu tiểu thư, mà tôi không có năng lực đó, cho nên chức vụ này hoàn toàn xứng với cậu!"

"A?" Dương Hải a một tiếng!

Ca thật sự quên mất chuyện này a! Bây giờ ca là Dược Sư tam tinh, hoàn toàn có năng lực đó nha, đừng nói mấy tên Thiên Sư này, cho dù là Thần Y đệ nhất trên Trái Đất cũng chưa chắc đã solo thành công với ca!!

"Ngươi chỉ cần ký vào bản hợp đồng này liền hoàn thành, từ nay về sau, ngươi sẽ là Thiên Sư của bệnh viện chúng ta!!" Trần Trung Nghĩa nói.

Dương Hải đã đọc ký, bản hợp đồng này chỉ có một yêu cầu duy nhất với hắn:

"Khi cần nhất định phải ra tay, bất chấp tình trạng hiện tại! Nếu không sẽ đền cho bệnh viện 500 triệu!"

"Ta ký!" Dương Hải quyết đoán kí tên lên bản hợp đồng, chữ ký như... gà bới tung đất!

Ca hiện tại sắp làm tu sĩ, có gì có thể làm khó cho ca?

"Tốt!" Trần Trung Nghĩa tiếp nhận bản hợp đồng có chữ ký của Dương Hải, có chút dở khóc dở cười khi thấy chữ ký của hắn, trong lòng thầm nghĩ: "Đúng là bác sĩ càng giỏi thì chữ ký càng xấu a!"

Đóng con dấu lên bản hợp đồng, sau đó đưa tấm thẻ vàng cho Dương Hải, Trần Trung Nghĩa nói: "Từ bây giờ, cậu đã là Thiên Sư của bệnh viện, đây là tấm thẻ chức vụ của cậu! Dùng tấm thẻ này, cậu có thể vào dưới phòng mật của bệnh viện!"

Oa ha ha ha ha! Ca ngày đầu làm việc liền trực tiếp nhận chức Thiên Sư a!!

Quan trọng là không cần phỏng vấn, chỉ cần hành động!!

Oa ha ha ha ha ha ha! Thoải mái!