"Ây da tên khốn Hạ Quân, ngươi thật phải bằng ta mới chịu sao? Ngươi vậy mà cũng là Tôn cấp võ hồn."
Nhiếp Lăng mặt mày nhăn nhó buồn bực chửi đểu Hạ Quân, hắn tin chắc Kim Mao Thần Viên của mình sẽ ăn đứt cái Tịch Hàn Thần Kiếm võ hồn của Hạ Quân, ai ngờ được Tịch Hàn Thần Kiếm cũng là đẳng cấp trong Tôn cấp võ hồn chứ, nhìn độ sáng của vạch phân cấp là biết rồi, điều này làm Nhiếp Lăng khá điên tiết trong bụng.
"Hừ, ta bảo rồi, đừng đắc ý quá sớm, không phải chỉ mình ngươi mới có Tôn cấp võ hồn, rồi ngươi sẽ bại dưới tay của ta."
Thu hồi võ hồn lại, Hạ Quân không chú ý đến đám lão sư cùng bốn người Quách Lương viện trưởng đang vui mừng, lập tức đáp lại Nhiếp Lăng một tràng trêu chọc lời nói.
"Ngươi..được thôi, cứ chờ xem, đến lúc đó ta sẽ đánh cho ngươi kêu cha gọi mẹ."
Nhiếp Lăng tức tối thở phì phò, sau đó chỉ mặt Hạ Quân trực tiếp tuyên chiến.
"Ha ha, hai ngươi từ nay chính là siêu cấp thiên tài của Thiên Hồn học viện, tương lai không thể đo lường được, vì vậy các ngươi không cần đi học các lớp của lão sư bình thường được, ở đây có hai lão sư thích hợp chỉ dạy các ngươi nhất, ta sẽ chỉ định hai ngươi bái sư bọn họ."
Lúc này Quách Lương viện trưởng gác lại vui mừng kêu lại Nhiếp Lăng cùng Hạ Quân uy nghiêm nói.
Sau đó là phía sau hai người Văn Kiệt cùng Kiếm Thông phó viện trưởng cùng đi lên vẻ mặt không dấu được kích động cùng sốt ruột tư vị.
Nãy giờ bọn họ đã hội ý với nhau sẽ nhận Hạ Quân cùng Nhiếp Lăng làm đồ đệ, bởi vì Văn Kiệt là một thú võ hồn và am hiểu luyện thể công pháp, Nhiếp Lăng là Kim Mao Thần Viên rất thích hợp bái Văn Kiệt làm sư phụ.
Còn Kiếm Thông cũng là một kiếm giả mang Kiếm võ hồn, đã có tạo nghệ cao thâm trong lĩnh vực kiếm tu, giao Hạ Quân cho Kiếm Thông chính là lựa chọn tối ưu nhất để phât triển.
"Còn không nhanh quỳ xuống bái kiến sư phụ."
Thấy hai người Nhiếp Lăng cùng Hạ Quân vẻ mặt phờ phạt thất thần, Quách Lương khẽ quát một tiếng.
"Vâng, đồ nhi bái kiến sư phụ."
Cả hai hướng về Kiếm Thông cùng Văn Kiệt quỳ xuống dập đầu bái sư.
Nói gì chứ, đây là phó viện trưởng trực tiếp dạy dỗ a, bọn họ nào nghĩ sẽ được chuyện tốt như vậy chứ, đây là bất kì một học sinh nào cũng mơ ước mà không được đây.
"Ha ha, tốt lắm, nhanh nhanh đứng dậy."
Cả hai vui vẻ cười đến híp mắt, sau đó vội đỡ đệ tử của mình đứng dậy.
"Ai da, Văn Kiệt huynh cùng Kiếm Thông huynh đều thu được hai đệ tử tốt nha, chuyến này nở mày nở mặt rồi a."
Hồ Thiên Mị phó viện trưởng giọng nói giả vờ hờn dỗi nói với hai người Kiếm Thông.
Kiếm Thông cùng Văn Kiệt nghe vậy càng cười tươi hơn nữa, có đệ tử Tôn cấp võ hồn làm sao không tự hào cho được, chưa nói đệ tử giỏi cũng ảnh hưởng đến tiếng nói của sư phụ nữa, ai mà cũng muốn thu đệ tử thiên tài làm đồ đệ là vậy.
Lãnh Tố Tố vẫn không nói năng gì, khuôn mặt một mực lạnh lùng như vậy, nhưng mà sau đó chợt lên tiếng:
"Hai cô bé kia lên kiểm tra đi"
Yến Linh cùng Mộc Chi lập tức giật thót mình, không nghĩ vậy mà Lãnh Tố Tố chú ý tới bọn họ, không lẽ Lãnh Tố Tố đã biết trước võ hồn của họ? Tuy là trong lòng thấp thỏm không yên nhưng là hai người vẫn nhìn nhau như hỏi ý kiến lẫn nhau, sau đó dạ một tiếng rồi bước lên gần Minh Hồn trụ tiến hành kiểm tra.
"Á đù, hình như ta mới là nhân vật chính ở đây chứ? Thế bất nào thành ra người vô hình rồi?"
Trần Lâm nhìn hai cô gái bước đi mà trong lòng thầm mắng thật to, quay sang đám lão sư cùng viện trưởng bốn người cũng một mặt không hề để ý tới, chỉ là thấy Lãnh Tố Tố núi băng hôm nay chợt mở miệng nên theo nhau chú ý tới Yến Linh cùng Mộc Chi hai người, để mặc Trần Lâm đứng cô độc một mình. Trần Lâm thấy có chút quê quê đành nghiêm mặt quan sát hai người Yến Linh Mộc Chi tình huống.
Cả hai cùng nhau đặt tay lên Minh Hồn trụ, sau đó cùng lúc đem võ hồn của mình gọi ra, ngay tức khắc trên trán hai người võ hồn ấn ký ánh sáng như bóng đèn bật sáng.
Mộc Chi võ hồn ấn ký có hình một hoa sen mười hai cánh màu đỏ và màu lam xen kẽ rất lạ, sau đó phía sau hư ảnh một đóa sen mười hai cánh y hệt võ hồn ấn ký, nhưng là hư ảnh võ hồn những cánh sen màu đỏ thì đang cháy rực đỏ hỏn như than củi, những cánh sen màu xanh thì giống như khối băng phách ngàn năm tỏa ra từng luồng khói lạnh thấu xương, hai nguyên tố trái ngược cùng năm trên một võ hồn, một nóng như lửa một lạnh như băng dung hòa lẫn nhau, một luồng khí tức nóng lạnh lập tức bao phủ xung quanh nơi này.
Cùng lúc đó, bên cạnh Yến Linh võ hồn ấn ký sau lưng cũng sáng rực một màu đen tuyền, sau đó một hư ảnh giống như hắc ám u linh xuất hiện, vị trí trái tim có một ngọn lửa màu đen đang cháy, khí tức thần bí ma mị khuếch tán ra bên ngoài như đem vạn vật bao trùm trong bóng tối đáng sợ.
Loại uy áp cùng khí tức này Trần Lâm đã nếm thử, chính là Nhiếp Lăng cùng Hạ Quân hai người võ hồn, không sai, Trần Lâm khẳng định võ hồn của Yến Linh cùng Mộc chi tám phần là Tôn cấp võ hồn.
"Ong!"
"Ong!"
"......."
Cả hai Minh Hồn trụ cùng lúc xuất hiện các vạch sáng, rất nhanh liền chạm mốc mười hai cấp, Quách Lương viện trưởng cùng mọi người lập tức trong lòng nóng nảy, lúc nãy Hạ Quân hiện tượng cũng là như vậy, có khi nào lại là Tôn cấp võ hồn không? Nếu thực sự như vậy thì Thiên Hồn học viện còn không lo quật khởi sao.
Riêng chỉ có Lãnh Tố Tố khuôn mặt lạnh lùng băng giá bỗng dưng mỉm cười khó hiểu sau đó liền thu lại, duy chỉ có Trần Lâm phát hiện ra mà thôi.
"Ong!!"
"Ong!!"
Minh Hồn trụ kêu vang một tiếng, hai vạch sáng lục sắc song song với nhau đại biểu cho Vương cấp võ hồn, chưa muốn dừng lại ở đó, quang mang lục sắc một lúc càng sáng, có dấu hiệu tiến tới màu vàng Tôn cấp rồi.
"Hạ Quân! Xem ra không chỉ có ta với ngươi là ngôi sao rồi, chúng ta không có tịch mịch a, hai cô gái này..cũng là Tôn cấp võ hồn!"
Nhiếp Lăng khuôn mặt thâm trầm, ánh mắt có vẻ ngưng trọng sâu kín nói với Hạ Quân.
Hạ Quân không trả lời Nhiếp Lăng, chỉ là trầm ổn khuôn mặt nhìn chằm chằm hai người Yến Linh cùng Mộc Chi.
Thời khắc ánh sáng lục sắc đi đến đỉnh phong lúc thì toàn trường yên tĩnh không một tiếng động, mọi người nín thở bất động đến nỗi chỉ nghe thấy nhịp tim đập thình thịch, đây chính là khoảnh khắc Thiên Hồn học viện viết nên lịch sử a.
"Ong!!!!!!"
"Ong!!!!!!"
Minh Hồn trụ một lúc phát ra hai tiếng kêu như chuông chùa, hai vạch sáng hoàng kim sắc sánh vai mà đua nhau hào tỏa quang mang.
"Lại là hai cái Tôn cấp võ hồn?"
Đám lão sư hai mắt mở hết cỡ, không cẩn thận liền nuốt một hớp nước miếng rồi bộ dáng kinh hồn khiếp vía nói.
"Này cô gái, ta muốn thu cô làm đồ đệ, cô có đồng ý làm đệ tử của ta không?"
Lãnh Tố Tố lúc này bước đến trước mặt Yến Linh nhẹ nhàng hỏi, vẻ mặt không còn băng sơn như trước nữa mà dịu dàng vô cùng, Trần Lâm tự hỏi đây có phải một người hay không a.
"Đệ tử nguyện ý"
Yến Linh rất nhanh liền phản ứng, hai chân quỳ xuống đáp ứng, bởi vì từ Lãnh Tố Tố, Yến Linh mơ hồ cảm nhận một tia thân thiết đặc biệt.
"Cô gái này, ta cũng là thực vật võ hồn, chúng ta rất có duyên với nhau đấy, cô có muốn làm đồ đệ của ta không?"
Cùng lúc đó Hồ Thiên Mị cũng không ngồi yên liền có ý muốn thu Mộc Chi làm đệ tử, cùng là thực vật võ hồn, không có ai thích hợp hơn Mộc Chi để nàng truyền dạy y bát nữa.
"Ha ha, tốt lắm, một lúc bốn cái Tôn cấp võ hồn xuất hiện, việc này tất sẽ làm chấn động các học viện khác cho mà xem, Thiên Hồn học viện chúng ta bị đám học viện khác xem thường cũng là vì không có Tôn cấp võ hồn, bây giờ đến lúc học viện chúng ta vinh quang tái hiện."
Viện Trưởng Quách Lương cười lớn một tiếng, sau đó vẻ mặt phừng phừng hưng phấn, hai mắt không dấu khỏi kích động nói.
Bao lâu nay Thiên Hồn học viện không có Tôn cấp võ hồn học sinh, liên tục bị các học viện khác chèn ép khinh thường, học viện bọn họ dù chỉ là một học sinh mang Tôn cấp võ hồn cũng đã làm cho Thiên Hồn học viện không thở nổi.
Điển hình là trong cuộc chiến lấy danh ngạch để tham gia Hoàng Triều Thần Long bảng đại chiến giữa các học viện với nhau đây, Hoàng Triều Thần Long bảng đây chính là năm năm lớn nhất một trận chiến giữa các siêu cấp thiên tài siêu cấp yêu nghiệt từ cả đế quốc, được tổ chức ở thủ đô của Đại Lạc đế quốc, chỉ cần có tên trong bảng thôi cũng đủ đem về vô thượng vinh quang và danh dự cho học viện rồi.
Nhưng muốn được danh ngạch tham gia thì các học viện phải trải qua một cuộc chiến tên là Tam Viện Thiên Kiêu bảng, bởi vì Đại Lạc đế quốc có khoảng một trăm cái quận, lượng học sinh rất đông nên không thể tham gia hết được, vì vậy mà Tam Viện Thiên Kiêu bảng mới được sinh ra.
Đó là một bảng danh sách gồm hai mươi người chiến thắng cuối cùng xếp hạng, hai mươi người đó sẽ được tham gia Hoàng Triều Thần Long bảng, nhưng là ba mươi năm trở lại đây An Nam quận không có một người Tôn cấp võ hồn xuất hiện, khiến cho thực lực học sinh Thiên Hồn học viện yếu nhất trong ba học viện, cho dù là vương cấp võ hồn cũng chỉ có lác đác mấy người, nhưng mà cũng bị đánh cho tơi bời hoa lá, danh ngạch còn không thu được thì đừng nói tới Hoàng Triều Thần Long bảng đại chiến.
Hai học viện kia là Quốc Quang học viện và Minh Nguyệt học viện, trong Tam Viện Thiên Kiêu bảng ba mươi năm trở lại đây Thiên Hồn học viện một cái danh ngạch cũng không lấy được, mất mặt vô cùng, nhưng là lúc này xuất hiện bốn cái Tôn cấp võ hồn học sinh, bọn họ tin tưởng bao nhiêu danh dự mặt mũi sẽ được lấy lại mà thôi.
Truyencv.com
Cầu vote & like fb. Mn đọc truyện vui vẻ.
Năm mới bình an!!!