Bùi Kiên khoanh chân trên giường ngay ngắn để tạo khí thế, sau đó ngẫm nghĩ một chút về cuộc đời để lấy động lực, hiện tại nghĩ lại Bùi Kiên đều tràn đầy hối hận. Con người ta khi không còn gì để dựa dẫm tinh thần vào nữa thì sẽ đi đến bước đường cùng, Bùi Kiên dần hiểu được lý do mình lại đi nhảy cầu.
“Ngu ngốc thật, nhưng đây chính là quy luật đào thải của xã hội thôi.”
Lẩm bẩm đưa ra nhận xét, Bùi Kiên bắt đầu giải nén dữ liệu trong đầu.
Đây là một cọng rơm cuối cùng hắn bắt được, hắn rất mong đợi và chờ mong nó sẽ mang đến thay đổi vận mệnh của mình như thế nào.
Quả thật là giải nén dữ liệu.
Trong quá trình load kiến thức, tôn trọng cái việc có yếu kém thì tự mình hiểu lấy, Bùi Kiên phải kêu gào hệ thống làm điều này. Chia nhỏ kiến thức giống như từng quyển sách, thu gom lại, chia ra nhiều phần và tiếp thu từ từ.
Nhiều kiến thức quá không thể vội được, mặt ếch dù nóng lòng cũng đành bất lực.
“Ting, dữ liệu kiến thức giải nén xong.”
Sau khi nghe thông báo đã xong, Bùi Kiên tập trung suy nghĩ kêu gọi hệ thống hướng mình tới không gian ý thức.
Trong không gian toàn màu trắng, thân thể Bùi Kiên dần từ hư hóa thực, hắn đi tới góc nhỏ mình yêu cầu hệ thống tạo ra dựa trên tưởng tượng của bản thân.
Chỗ này có vài kệ nhựa , chia làm nhiều ngăn, bên trên có những quyễn sách trông có vẻ giống như sách giáo khoa của bộ giáo dục.
Tha thứ Bùi Kiên chỉ có thể tưởng tượng như vậy, vì từ nhỏ đến lớn trong nhà chỉ có kệ nhựa, sách Bùi Kiên tiếp xúc cũng chỉ những quyển sách giáo khoa.
Bước tới những kệ sách, nhìn vào đây hắn cảm thấy thiếu cái gì.
Đúng rồi, cũng không thể đứng đọc được. Mặc dù ở đây thân thể sẽ không bị mỏi cơ, tất nhiên đứng sẽ không bị mệt, nhưng như thế sẽ giảm khí thế học hành.
Suy nghĩ như vậy, Bùi Kiên tưởng tượng một bộ ghế salon, lập tức một bộ ghế salon hiện hình, màu nâu, rộng rãi, chỉ là hơi cũ.
Đây là bộ salon của bác hắn, trong phòng khách nhà cha Gia Bảo.
Ồ hiện tại là cha cũ.
Bùi Kiên nhìn kiệt tác mình vừa tạo ra, bỏ qua một bên hứng thú tạo vật những điều linh tinh khác, hắn ngồi xuống chuẩn bị học tập.
Bùi Kiên ngồi vắt chân vung vẩy suy nghĩ học cái gì trước tiên?
Bên trên kệ có hệ thống tu hành, linh thảo linh dược, y học phàm nhân, bố cục tu chân, pháp tài lữ địa giảng giải...
Ngẫm nghĩ lấy mình cần biết điều gì trước, Bùi Kiên băn khoăn do dự mà nghĩ linh tinh.
“Tiền, Tiền, Tiền, đệt mịa...”
Xua tan đi tạp niệm, hắn cố gắng tập trung, quyết định chọn xem bố cục tu chân trước.
Một ý niệm, quyển sách hắn cần bay đến trước mặt giống như bản thân Bùi Kiên đã là tiên vậy.
Hắn mở sách và đọc.
“Đồ nhi, xem xét bố cục tu chân giới là một điều quan trọng, cũng quyết định hướng đi tương lai của ngươi.
Truyền thừa của vi sư là cách liên kết, thấu hiểu, và vận dụng Vận Mệnh đại đạo. Không phải là một nhánh đường hệ thống tu luyện, có thể hiểu như một đại thần thông để sử dụng là được.
Dục tốc thì bất đạt, khi đạt tới đẳng cấp sinh mệnh phù hợp, ngươi sẽ biết cách sử dụng truyền thừa áp dụng lên hệ thống tu luyện của tự thân.
Nói đến bố cục, cũng là sự khác biệt của hệ thống tu chân. Đại đạo có 3000, biến số chạy lấy một. Có chín đại đạo chi phối tất cả, là những khái niệm đầu tiên được hình thành, mạnh mẽ vượt trội hơn hết thảy ngươi phải ghi nhớ.
Đó là các chí tôn đạo:
Thứ nhất: Vô cấu đại đạo.
Thứ hai: Tạo hóa đại đạo.
Thứ ba: Hủy diệt đại đạo.
Thứ bốn: Hỗn mang đại đạo.
Thứ năm: thời gian đại đạo.
Thứ sáu: Không gian đại đạo.
Thứ bảy: Luân hồi đại đạo.
Thứ 8: Vĩnh hằng đại đạo.
Thứ 9: Vận Mệnh đại đạo.
Ngoài ra, sắp đạt tới tầng thứ chí thượng này có thể nói đến “nhân quả đại đạo”. Nhưng số chín là một cực số, nhân quả đại đạo sau này trở thành chí tôn đạo hay không còn khó nói.”
Đọc tới đây Bùi Kiên có chút không vui. Chuyện gì vậy, vận mệnh truyền thừa chỉ xếp thứ chín? Lại còn là cuối bảng.
Ồ mà không sao, phía sau tính ra còn một đống làm đệ đệ.
Tạm được.
Bâng quơ qua đi, Bùi Kiên đọc tiếp.
“Bởi vì sự chi phối của chí tôn đạo, nên hệ thống tu luyện sẽ có thiên hướng nghiêng lệch.
Phàm nhân không có tư cách để thấu hiểu chí lý trong vũ trụ, mà cần nắm bắt những điều đơn giản với phàm nhân để bắt đầu tu chân.
Vô cấu, tạo hóa, hủy diệt, hỗn mang, nhân quả…. tự nhiên mà thành một phần trong mọi mặt của thế giới vật chất.
Đối với phàm nhân, đại đạo có trong mọi thứ mà phàm nhân tiếp xúc cùng sở hữu. Điều này thể hiện tại tính cách, nhân cách, nhân sinh, cùng với thể hiện trong phong tục, tập quán, thể chế xã hội.
Được chia ra làm tu tiên, tu thần, tu ma, tu quỷ, tu yêu, tu phật là các đạo chính thống, cùng hàng nghìn hàng vạn bàng môn tả đạo.
Đây là bố cục chính trong phàm giới, tại thượng giới được phân chia rành mạch và sâu sắc hơn.
Bởi vì hệ thống tu luyện dựa trên thực tiễn lý luận văn minh phàm giới nên sẽ có những thiên hướng khác biệt, lý niệm khác biệt. Tạo ra các trường phái đủ kiểu tu hành, nhưng các mạch hệ thống tu luyện trên vẫn chiếm đa số.
Vi sư hiện tại giảng giải lý niệm về từng hệ thống chính tại phàm giới, đồ nhi cần hiểu những yếu tố chính này…”
Say sưa với kiến thức huyền ảo không có trong văn minh trái đất hiện tại. Lẽ dĩ nhiên đã trải qua tiểu học, trung học, phổ thông Bùi Kiên chưa được nhận định qua, làm hắn rất hứng thú mà nghiền ngẫm.
Sau hai tiếng đọc lướt qua một lượt, Bùi Kiên có tổng kết lại theo cách hiểu của mình.
“Thật là rác rối phức tạp, tóm tắt lại một cách đơn giản thì tu tiên nặng về tu tâm dưỡng tính đạt tới hoàn mỹ, hành động tuân theo thuận thiên mà làm. Giữ bản thân hòa hợp với thiên địa, cố gắng đạt tới thiên nhân hợp nhất. Cái này không phải là làm cảnh sát, quân đội của trời đất hay sao? ừm! Cảm thấy có chút giống.”
“Về tu thần là khai phá nội tàng thân thể. Phát hiện, sử dụng tiềm năng, bổ sung nhưng thiếu thốn của bản thân. Cái này có vẻ giống tu võ!”
“Tu ma là cái quỷ gì, may mắn không phải tự sát thành ma! Nhưng mà tập hợp các ý niệm mặt trái nghe thấy biết luôn là kẻ phản diện! Sống không được mấy năm, nếu là ta cho tiền cũng không luyện!”
“Tu quỷ??? Sẽ không phải là biến thành quái vật chứ? Vì cái gì lý niệm cứ phải nghịch thiên? chống lại ông trời được cái gì tốt? không sợ ông trời giận giữ thả cái rắm xuống chết bất đắc kỳ tử hay sao? Loại đường này đi cũng không được, chắc chắn là mệnh oản, không lâu dài.”
“Nói đến tu phật. Hiện tại đang trong chùa, duyên phật chắc như sắt thép, có cơ hội cọ cọ một chút kinh điển.”
“Tu yêu? Lại là nghịch thiên cải mệnh, nhìn là biết nhân vật phụ sống không được hai tập, với lại mình là nhân tộc, tại địa cầu nhân loại cũng là nhân vật chính, đang là loài người cũng không cần nghịch thiên cải mệnh cho chủng tộc làm gì. Next, bỏ qua…”
Mất hai mươi phút tổng kết kiến thức vừa đọc được, Bùi Kiên có cái nhận định khái quát của riêng mình.
Nếu trên thế giới có các thế lực giống như trong sách miêu tả, vậy hắn sẽ đi con đường tu tiên hoặc tu thần, cũng có lẽ đi con đường tu phật.
Tu ma, Tu Quỷ?
Đi ra góc mà khóc lóc đi thôi. Bùi Kiên tâm lớn, chí lớn, hắn cảm thấy bản thân phải là chính đạo giương cao hạo hiên chính khí, đánh đập tà ma ngoại đạo.
Cái này cũng không trách được Bùi Kiên nghĩ vậy.
Thường nói: “Nhân chi sơ, tính bản thiện”, bản thân ai khác đều muốn làm anh hùng được thiên hạ kính nể. Ai lại muốn chui rúc nay đây mai đó, trên chỉ trời tạo phản, dưới người người ghét bỏ cơ chứ?
Nhận định xong, Bùi Kiên đến phần tiếp theo hắn chú ý, hắn lại mở sách và đọc.
Quyển sách tựa đề: “Hệ thống tu luyện phiên bản phàm giới.”
“Vi sư chứng kiến rất nhiều thế giới, mỗi giới cách gọi cảnh giới tu luyện có khác nhau, con đường tu luyện có chút khác biệt. Nhưng lý niệm căn bản nhất, tựu chung nhất mà đồ nhi cần ghi nhớ đó là:
Tu chân là không ngừng hoàn thiện bản thân về tinh, khí, thần theo một lý niệm bền vững mà bản thân theo đuổi.
Tại sao cần bền vững? Bởi vì lý niệm ảnh hưởng rất lớn tới quá trình tu luyện, ngươi có thể gọi đó là đạo tâm.
Đạo tâm vững như bàn thạch, tâm ý thông suốt, con đường tự nhiên rộng rãi, đây là một điều luôn luôn lưu ý.
Đạo tâm của bản thân có thể thay đổi theo thế giới quan của ngươi, ngươi có thể thay thế lý niệm mới sao cho phù hợp, nhưng cần một cọc tiêu để vững chắc trong tâm lý.
Vì không có cọc tiêu, ngươi rất dễ sa ngã, đánh mất lý trí theo đuổi. Việc cần tránh nhất là nghi ngờ đạo tâm của mình, nghi ngờ con đường mà mình đã chọn, nó sẽ dẫn tu sĩ đến tình trạng gọi là “tẩu hỏa nhập ma”, hỗn độn không phân biệt được thực tại.
Một số đạo tâm của tu sĩ theo đuổi có thể là tiền tài, danh vọng, quyền thế, hoặc đơn giản là mạnh mẽ hơn.
Đây là động lực để tu sĩ tiến lên, gồng gánh, cấu trúc và liên kết sức mạnh của bản thân. Nếu đạo tâm long đong không vững vàng có thể gây đến tình trạng tu vi chậm chạp không tiến, thậm chí tụt lùi cảnh giới….”
Đọc đến đây Bùi Kiên mày nhíu lại, mắt ếch hơi híp suy nghĩ về đạo tâm trong tương lai.
Hắn cần gì???
Danh vọng, quyền lực,tiền tài????
“Tiền, Tiền, Tiền… Cái đệt mợ!”
Lại phải xua tan tạp niệm trong đầu, Bùi Kiên nghiêm túc suy tư.
Thật ra cái gì hắn cũng thích, vậy thì đặt tiền tài vào vế trướ, có tiền rồi danh vọng và quyền lực lo gì thiếu thốn?
Gật gù đặt mục tiêu cho mình, Đạo tâm của Bùi Kiên sơ lập, đó chính là cần tu luyện để kiếm được tiền tài trước.
Không phải sao? Sư phụ cũng đã nói về pháp tài lữ địa, trong đó tài phú rất quan trọng cho việc tu hành.
“Ọc ọc ọc.”
Con đói bụng chợt ập đến làm Bùi Kiên cảm thấy hoa mắt. Không gian ý thức bởi vì sự suy yếu của chủ thể mà cũng trở lên mông lung không thực, mờ ảo xê dịch như muốn vỡ nát.
Bùi Kiên vội vàng trở lại thế giới thực.