Nhắc tới Bùi Kiên hiện tại.
Hắn vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài. Mở mắt ra nhìn bên ngoài khung cửa, trời hơi nhập nhẹm tối. Cái khoảnh khắc này người ta khi ngủ dậy sẽ hay bị rối loạn về thời gian. Bùi Kiên cũng vậy, hắn không biết hiện tại là sáng sớm hay chập chiều tối..
Nhưng rất tốt.
Rất ấm áp.
Bùi Kiên đang nằm trên một cái giường tre, giường tre kiểu cũ mà xã hội hiện đại hiếm khi gặp được, bên trên phủ một lớp chiếu cói. Thứ đắp lên Bùi Kiên là một chiếc mền kiểu cũ, màu nâu đậm, màu vốn có của nó chứ không phải bị bẩn. Chính cái giường này cứu về hơn nửa cái mạng của hắn.
Bùi Kiên nhìn ra xung quanh thấy căn phòng bố trí rất đơn sơ, một chiếc giường, một cái bàn, một cái ghế, đều bằng tre cả. Nhìn vào vết trạm trổ trên cột gỗ, xà nhà gỗ, mái ngói rêu mốc, hắn đoán căn phòng này cũng phải được trăm năm.
Bùi Kiên cảm giác có hơi đói một chút, rồi cảm giác đói lớn dần theo từng giây, cào ruột cào gan. Hắn định bụng đi ra ngoài tìm hiểu thêm về nơi này, thuận tiện kiếm gì đó để ăn.
Trong khoảnh khắc đứng dậy, trời đất tối sầm lại. Mất tầm một phút để bình ổn lại, Bùi Kiên mới có thể đứng thẳng được. Cơ thể chỗ nào cũng đau nhức, cơn đau đầu lúc này mới ùa đến.
Thôi thôi. Đói chưa chết ngay được, hiện tại mà ra ngoài thì “chân mệnh thiên tử” cũng không cứu được hắn.
Bùi Kiên ngồi trở lại giường tính nắm xuống chợt nhớ ra hôm qua hệ thống ban bố nhiệm vụ, vội vàng hắn kết nối đến hệ thống.
Khoan hãy nói, phương thức sử dụng của hệ thống Bùi Kiên chưa nắm bắt được. Nhưng vừa nghĩ đến gặp mặt hệ thống thì ý chí Bùi Kiên bị hút trở lại không gian ý thức của mình.
…
Hiện hình trên không gian toàn màu trắng, Bùi Kiên nhìn về phía một bóng người mơ hồ lưu động màu thủy ngân. Hắn mở miệng không chắc chắn:
“Hệ thống???”
“Đúng”. Đối phương trả lời.
Có vẻ nhân tính hóa. Trả lời dứt khoát như vậy?
“Hệ thống ngươi tên là gì??”
“Ta hiện tại tên “một khóa tu chân”. Theo dữ liệu cứng được Vận Mệnh sáng tạo, ngươi có thể đặt tên lại cho ta.”
Bùi Kiên: ???
Cái gì còn dữ liệu cứng. Chẳng nhẽ còn dữ liệu mềm??? Sư phụ tiện nghi đi đường hắn đụng phải theo nghĩa đen kia còn làm ra hạng mục gì? Hắn hỏi thêm:
“Dữ liệu cứng là gì”
“Dữ liệu cứng là phần chỉ lệnh không thể thay đổi từ tạo vật chủ tạo ra ta. Bao gồm:
Nhiệm vụ tuyên bố, tri thức truyền thừa sẽ dùng ngôn xưng từ sư phụ chỉ dẫn đồ đệ. Ở đây là tạo vật chủ Vận Mệnh đạo nhân.
Không được tự ý can thiệp vào ý chí của ký chủ.
Không được can thiệp vào quá trình tu luyện, quá trình tu chân của ký chủ cộng sinh.
Hệ thống không thể tu luyện, giúp ký chủ tu luyện, quá trình mạnh lên và nâng cấp của hệ thống sẽ theo sự trưởng thành của ký chủ cộng sinh mà tiến hành.
Mỗi mười ngày có thể đưa một lần cứu trợ ký chủ cộng sinh. Giúp ký chủ cộng sinh tăng ngay một đại cảnh giới. Đại giá phải trả là Ký chủ sẽ rơi hạ cảnh giới, thậm chí hóa phàm trong một khoảng thời gian, đồng thời theo số lần phát động mà tăng thời gian.
Hệ thống có thể phụ trợ phá giải trận pháp, cấp độ không thể vượt ký chủ cộng sinh một đại cảnh giới.
Có thể phụ trợ quá trình tìm kiếm thiên tài địa bảo. Tiên thiên bảo vật, tài vật, pháp khí vô chủ… vân vân. Điều kiện là không vượt qua thần thức của ký chủ cộng sinh.
Kho dữ liệu tu chân có thể phân phối tới ký chủ theo cấp độ thế giới. Nhưng phương cách tu luyện, cấp độ công pháp không thể vượt qua cảnh giới hiện tại của ký chủ cộng sinh.
Nếu ký chủ cộng sinh yêu cầu hệ thống trợ giúp vượt qua giới hạn các điều 1, 2, … 8. Phát sóng đoạn đạo âm của tạo vật chủ:” Đồ nhi a, sư phụ dẫn vào cửa, tu hành tại cá nhân.”
Nghe cái câu cuối cùng. Không sai, đúng là giọng nói điệu bộ của sư phụ hắn. Vận mệnh đạo nhân thật dụng tâm. Lời nói thấm thía như vậy cũng sợ đồ đệ không nhớ mà ghi âm lại.
Đệt.
Cái rắm tác dụng thực tế đều không có.
Ta cần hệ thống như người làm cái mịa gì???
Khoan đã, hỏi cố một cái:
“Vậy còn dữ liệu mềm???”. Vốn Bùi Kiên cũng không mong đợi lắm, nhưng mắt sáng lên, đúng là có thật.
“Dữ liệu mềm là phần chỉ lệnh ký chủ có thể thao tác được. Bao gồm:
Ký chủ cộng sinh có thể đặt lại tên cho hệ thống tùy ý, không hạn chế số lần.
Ký chủ cộng sinh có thể thiết kế cách thức giao tiếp, giao diện giao tiếp.
Ký chủ cộng sinh có thể chọn tải lần lượt từng khóa tu chân, cũng có thể tải một lần. Hệ thống sẽ đưa khuyến nghị hợp lý với trình độ trí nhớ của ký chủ.”
Hết rồi à???
Bùi Kiên đầy khó chịu mở mắt ra, hắn trở về thế giới hiện thực. Sư phụ hắn lập ra cái đồ chơi này, dù chết rồi vẫn giữ khư khư 9 điều. Hắn chỉ có ba khoản, mà lại cảm thấy ba điều khoản này như là hống trẻ con chơi vui vẻ trong khuân khổ.
Ý gì? Không tin được hắn. Đang ngồi mép giường, Bùi Kiên nằm vật xuống đắp chăn lại.
Hắn mệt.
Cả về thân thể và tâm linh.
Mịa, giữ ngyên câu nói:” Thật vô dụng”. So với các hệ thống khác hắn đọc trong tiểu thuyết. Những cái hệ thống kia động một tí hủy thiên diệt địa. Vèo một cái tăng liền mười cấp thành tiên thành thần. Nhìn lại của nhà mình, chín khoản ba điều hơn cả trường lớp giáo viên dọa học sinh.
Được thôi, vậy chơi thử chơi.
Nghiến răng Bùi Kiên tiếp tục login vào không gian ý thức.
“Đặt phương thức giao tiếp theo tưởng tượng của ta.”
Lại mở mắt, Bùi Kiên nhìn ngó xung quanh. Lẩm bẩm:”Hệ thống”. Lập tức một giao diện như một trang cửa sổ web hiện ra trước mặt hắn, khi tập trung nhìn thì rõ ràng, nhìn ra thứ khác giao diện biến mất. Trên giao diện ghi chú:
…
Tính danh: Bùi Kiên.
Chủng tộc: Nhân loại.
Cảnh giới: Phàm nhân.
Lực chiến: 0.6
Tài phú: Không.
…
Tạm thời chỉ như vậy, mấy thứ như pháp bảo, linh khí, linh thạch hay có trong truyền thuyết tiên gia cái gì, hắn không biết có tồn tại không. Thần thông pháp thuật gì đó nữa tạm thời chưa biết. Đặc biệt cái lực chiến là hắn yêu cầu tổ hợp dựa theo trung bình nhân loại trong thể trạng phàm nhân.
Mọe, yếu như vậy?
0.7?
Thân thể này có chút tàn.
Ồ còn cái nhiệm vụ, vừa nãy niệm lên tiếng là Bùi Kiên nghịch chơi thôi. Hiện tại hắn chỉ cần suy nghĩ kêu gọi giao diện hệ thống, chứ không cần vào không gian ý thức nữa. Trong thời gian vào trong đó, hắn như kẻ ngủ say như lợn trời sập cũng không biết, như vậy chẳng phải rất nguy hiểm sao?
Vừa nghĩ một bảng giao diện nữa lại hiện lên.
…
Nhiệm vụ chính tuyến:”Đồ nhi, tu chân không năm tháng. Thứ quan trọng nhất với một tu sĩ chính là Pháp, Tài, Lữ, Địa.
Pháp: Đề mục và phương pháp tiếp cận đề mục. Phải có hiểu, có trải qua, phải ghi nhớ…
Tài: Nói tu chân là tu tâm vậy không đúng. Tâm ngươi không có điều phải lo vật chất đã…
Lữ: Là thầy, là bạn, là bất kỳ kẻ nào ngươi gặp. Những kẻ này sẽ có tác động đến ngươi…
Địa: Tu sĩ tu tập ở đâu, địa thế, vị trí nào đều rất quan trọng. Cần an ổn cuộc sống trước…
Vi sư nhận thấy hiện tại ngươi vô pháp vô tài vô lữ vô địa. Ngươi cần tìm hiểu những yếu tố này đạt tới mức cơ bản để tu chân. Khi gặp được ví dụ cụ thể, sẽ đưa ra bài thử thách.
Hoàn thành theo tiến độ có thể kết toán trước phần thưởng.
Nhiệm vụ phần thưởng: tùy theo tiến trình mà tưởng thưởng.
Nhiệm vụ thất bại: Lặp lại nhiệm vụ.”
…
Nhìn thấy dấu ba chấm sau giải thích pháp tài lữ địa kia không, người kể chuyện tỉnh lược một triệu chữ.
Nhìn Bùi Kiên thì biết, hắn miệng sùi bọt mép. Bởi vì Bùi Kiên khi đã bắt đầu đọc nhiệm vụ, hắn phải đọc hết, mà lại nhiệm vụ của sư phụ hắn sẽ in dấu vào trong trí nhớ hắn.
Trí nhớ quá tải. Nó đang cầu cứu trong vô vọng.
…