Bùi Tuấn Minh:”..”
Không thể nào, hắn đã bị lộ? Lộ tẩy ở nơi nào.
Dùng một giây suy nghĩ kỹ hành động trong đêm của mình, lại dùng một giây suy nghĩ cơ sở dữ liệu cấp S bên tình báo, dùng một giây tính toán lại kỹ lưỡng nguồn phát ra chỉ lệnh thay đổi kế hoạch vào phút cuối.
Không có sơ suất.
Nếu có, chính là thời điểm hiện tại.
Thêm một giây sắp xếp ngôn từ, Bùi Tuấn Minh sau bốn giây trầm mặc lần đầu ngẩng lên đối mặt Sinh.
“Anh Sinh, Trử Thanh Sơn không có tố chất lãnh đạo. Hắn đảm nhiệm quận bốn với diện tích rộng lớn, cơ sở kinh doanh nhiều mà hắn quá đen. Hắn phụ bạc an hem dưới trướng, đối sử tàn ác những kẻ đi theo hắn, tôi không chấp nhận một kẻ như thế thay thế anh.
Quan trọng là tôi tự tin có thể hoàn mỹ thay thế hắn. Mục đích hiện tại đã đạt được. Tôi xin tự ứng cứ vào vị trí hổ đầu quận bốn. Xin thề tại đây, từ đây, sau này trung thành tuyệt đối với tổ chức. Hành sự cẩn thận kín kẽ, đúng chừng mực.”
“Ngươi là ai?”
Vẫn cái nhìn đầy phán xét và nghiền ngẫm, Sinh lại đặt câu hỏi.
Bùi Tuấn Minh:”..”
Lộ tẩy thật sao? Động cơ không đúng sao? Không phải, với tính cách của Sinh nếu hắn lộ tẩy sẽ không sống đến hiện tại. Kẻ này làm việc rất dứt khoát sẽ không có ý định vờn mồi.
Tên Sinh này có câu nói rất quan trọng trong tình báo: “Sư tử vồ thỏ tất dùng toàn lực”.
Sinh thích tự thân làm một số việc hắn cho là quan trọng, dù việc đó hoàn toàn có thể phó thác cấp dưới.
Vậy vấn đề của câu hỏi này là gì đâu? Một kẻ tự nhận là mãnh thú, cao quý, thượng đẳng sẽ cần gì?
“Tôi là con chó của ông chủ. TRUNG THÀNH TUYỆT ĐỐI!!!”
Mất bốn giây tiếp để suy nghĩ vấn đề, một ý nghĩ chợt lóe, bản năng trải qua đào tạo chuyên sâu về tâm sinh lý tội phạm đã đưa ra cho Bùi Tuấn Minh đáp án.
Sự thuần phục.
Thuần phục trước cường giả.
Sinh hài lòng nhìn vào kẻ trước mặt quỳ một chân một tay xuống đất, cúi cái đầu xuống không đối mặt, giơ phần gáy yếu ớt như giao ra tính mạng.
Chính là muốn kết quả như vậy.
Việc làm của hắn không cần ai chỉ dẫn. Một kẻ có bằng tiến sĩ luật quốc tế, tiến sĩ ngành quản trị kinh doanh quốc tế như hắn rất hiếm ai chỉ dẫn được. Mà hắn cũng không chấp nhận có kẻ dạy hắn làm việc.
Trước đó Bùi Tuấn Minh tự ứng cử là một hành động với thái độ đáng phê phán hoàn toàn, thậm chí có thể tước bỏ quyền được “nuôi cổ” vào vị trí hổ đầu quận bốn.
Nhưng thôi, kẻ thức thời chưa chắc là trang tuấn kiệt, nhưng thu vào dưới trướng cũng là một điều tốt rất nhiều.
Nhắc đến cái vị trí hổ đầu này. Trử Thanh Sơn là kẻ hèn nhát, tâm không đủ đen, tay không đủ ác, luôn sợ bóng sợ gió bên phía cảnh sát. Vốn Sinh cũng không coi trọng gì, vậy mà giám lập phản?
Chuyện này cần điều tra lại, tư liệu chưa đủ, tự sẽ có nhóm kền kền thay hắn tìm chứng cứ.
Lại nhìn kỹ Bùi Tuấn Minh, Sinh không phải là kẻ đa nghi, hắn đặt những nghi vấn là dựa trên cơ sở. Hiện tại suy nghĩ về hành động tối qua của Minh.
Có thể đánh giá là quyết đoán,gọn gàng, linh hoạt. Sử lý vấn đề hậu chiến cũng khá tốt, rất sạch sẽ. Bản thân cũng có uy tín, khi phản lại Trử Thanh Sơn, có bốn phần mười đàn em đi theo hắn.
Đã đạt tiêu chuẩn, nhưng không vội.
“Ngươi rất tốt! rất tốt!”
Gật đầu nói với vẻ chậm rãi, lời nói từ tốn, Sinh từ từ phất tay đuổi người. Mắt hắn nhắm lại, đầu ngửa ra sau tựa vào thành ghế mở miệng nói câu cuối cùng:
“Sau hai ngày sẽ có quyết định bổ nhiệm hổ đầu quận bốn.”
---
Bùi Tuấn Minh bước ra khỏi căn nhà trong ngoài cả trăm người vây kín, tất cả đều có thân phận đặc thù khác biệt để bám vào như xe ôm, bán hàng rong, công nhân, thợ sửa chữa. Nhìn ra xa, như thấy được bán kính 10km đều có chim lợn của Sinh. Bùi Tuấn Minh bất lực, bao giờ mới có thể bắt được kẻ này.
Lại nhìn vào trong xe của mình. Đúng, chính là xe của Bùi Tuấn Minh. Phương tiện của tất cả nhân viên đều được gắn bom, sức công phá nếu nổ có thể thổi bay một cái chợ huyện như vậy.
Bùi Tuấn Minh càng bất lực, bắt kẻ này có thể trả giá đến mức nào.
Quá cẩn thận, Quá kín kẽ.
Khi Sinh tự tay giết người đều sẽ trong hoàn cảnh không thể để lại chứng cứ. Những cận vệ cạnh Sinh thậm chí có võ đạo tông sư. Khi trong phòng khách kia hắn luôn cảm thấy có ánh mắt nhìn mình từ một căn phòng khác.
Thậm chí không đơn giản là thế. Theo hắn bóng gió nghe được, Sinh còn được tài trợ từ nước ngoài, là một nước lớn.
Nếu quá thẳng tay Đại Nam có thể bị ảnh hưởng trả đũa, điều này đến từ quốc gia bá chủ, bọn họ thường cài cắm vào quốc gia khác để kiềm chế kinh tế và phá hoại lòng tin.
Hiện tại trong nam có vài tập đoàn kinh tế lũng đoạn cũng như vậy.
Nhưng thôi được rồi, biến cố đêm qua có thể để bên cảnh sát trấn áp tội phạm tại quận bốn một thời gian, idt nhất trong thời gian tới nơi kia có thể an bình chút. Đêm qua những kẻ chết đi đều là đáng chết, nếu đủ chứng cứ ra tòa nhẹ nhất cũng là chung thân. Bản thân Minh cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ leo lên tầng thứ cao hơn của tổ chức này.
Nhiệm vụ của một quân nhân tình báo ngầm.
Bùi Tuấn Minh sinh ra trong gia đình truyền thống cách mạng. Ông hắn mất những năm cuối gần giải phóng, cha hắn hi sinh trên chiến trường chiến tranh biên giới. Bùi Tuấn Minh là con trai trưởng, cũng là dòng độc đinh của gia đình ba thế hệ có bà nội, mẹ và hắn.
Bỏ qua một bên có tư cách miễn nghĩa vụ quân sự.
Bỏ qua một bên có thành tích học tập xuất sắc.
Bùi Tuấn Minh quyết tâm đi con đường binh nghiệp dù mẹ và bà không vui vẻ lắm. Chồng của họ đã tận tụy vì nước rồi, họ không muốn con cháu mình phải đi trên con đường này nữa, dù hiện tại là thời bình, nhưng rồi họ cũng chấp nhận.
Từ sự tôn trọng tâm thư trong đơn xin đi lính, quân sự địa phương đồng ý hắn khám nghĩa vụ, hắn cũng dễ dàng trúng tuyển.
Thực ra từ năm lớp mười, Bùi Tuấn Minh đã chăm chú rèn luyện sức khỏe, sống theo chế độ như một quân nhân.
Bạn bè, thầy cô nhận định hắn có lối sống lành mạnh và nghiêm túc, kèm theo có chút rắn rỏi trưởng thành trước tuổi.
Cái gì? Thắc mắc học tập tốt sao không đi thi thẳng vào các trường đại học quân sự?
Bùi Tuấn Minh biết rõ trong môi trường quân đội nghĩa vụ vẫn có cơ hội đi học, đi thi bình thường. Thay vì đi học đại học quân đội trường lớp, hắn muốn trải nghiệm thực tế trước cái không khí quân nhân hắn vẫn khao khát.
Mang theo tâm lý vinh dự nối gót cha và ông, hắn lên đường.
Từ sự tôn trọng thành tích trong quân của Bùi Tuấn Minh, lại "căn chính miêu hồng", vừa là con vừa là cháu liệt sĩ, đơn vị cử hắn đi học.
Thi được với thành tích tốt, Bùi Tuấn Minh vào diện đại học cử tuyển sau hơn một năm. Trong thời gian đi học, kính nể với thái độ nghiêm túc, tinh thần tập trung, ý niệm cuồng nhiệt báo đáp tổ quốc, hắn được thi một bài thi khó khăn về logic, tư duy, phản biện. Tỉ lệ chọi rất kinh khủng, nhưng hắn vượt qua.
Sau đó được chuyển tới một lớp khác tại một ngôi trường khác, danh tính được xóa bỏ trong hồ sơ địa phương.
Từ nay xã hội không còn Bùi Tuấn Minh cũ, gia đình thiếu đi một người trong hộ khẩu. Nhưng quân đội thêm một quân nhân tình báo xuất xắc.
Ra trường với thành tích đầu bảng, Bùi Tuấn Minh dùng chính tên cũ để bước vào xã hội công tác.
Một hồ sơ mới, thân phận mới. Hắn dù không cầm súng chiến đấu bảo vệ tổ quốc như cha ông mình, nhưng hắn tác chiến trong thời bình dưới vỏ bọc bề ngoài chính bản thân cũng ghê tởm. Bùi Tuấn Minh tự tin rằng mình sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ, bảo đảm an ninh xã hội, an toàn quốc gia.
Không phải sao, đã lên tới hổ đầu của tổ chức.
Hắn tự tin hai ngày sau chắc chắn là vậy.
---
5h30p sáng 13 tháng 2.
Cổng chùa Tùng Thông.
“Thí chủ? Thí chủ?”
Vị sư thầy lay hai lần không thấy thanh niên trước mặt tỉnh lại, sờ vào trán thấy sốt cao. Ông ấy niệm một câu” Ngã phật từ bi”, vị sư thầy nâng thanh niên bước vào trong.