Chương 1124: Trợ giúp(3)

- Giao cho em ư?

Bạch Tình Đình sửng sốt, nói:

- Em có thể giúp được gì cho cô ấy?

- Nói cho cô ấy biết làm việc nhà như thế nào!

Diệp Lăng Phi cười nói,

- Từ nay về sau, nhà chúng ta sẽ có thêm một cô hầu gái Nhật Bản, về phần Minako, tôi cho rằng bây giờ cô cũng có thể làm việc nhà trong biệt thự, chờ sau khị chuyện này qua đi. Cô có thể đi ra ngoài đảm nhiệm việc bảo vệ cho Tình Đình. Um, cứ quyết định như vậy đi!

Diệp Lăng Phi nói xong, kia Suzu Yamakawa và Minako cũng không có ý kiến phản đối, nói cách khác các cô cũng ngầm đồng ý với cái kết quả này, có lẽ, kết quả này đối với các cô mà nói đã là kết quả tốt nhất. Diệp Lăng Phi ăn rất ngon miêngj, thoáng cái đã hết năm đĩa thức ăn và một bát canh rong biển to tướng. Trong lúc Diệp Lăng Phi đang ăn cơm, điện thoại đi động của hắn lại réo chuống. Điện thoại là do Bành Hiểu Lộ gọi tới, không cần hỏi cũng biết là do cái chuyện buổi tối kia. Diệp Lăng Phi cầm đủa, nhét một miếng thịt vừa mới gắp lên vào trong miệng, vừa nhai vừa nói:

- Bành Hiểu Lộ à, em không cần phải thúc giục anh như thế, nếu anh đã đáp ứng em, vậy thì nhất định sẽ làm được. Ừm, được rồi, chờ anh xong việc, anh sẽ gọi điện thoại cho em. Như vậy là được chứ gì!

Diệp Lăng Phi gọi điện thoại xong, cất di động vào trong túi áo, hắn quay sang Bạch Tình Đình ngồi bên cạnh, nói:

- Bà xã, là cái nha đầu Bành Hiểu Lộ kia, thiệt là, có mấy chuyện bé tẻo teo mà cứ suốt ngày gọi điện thoại thúc giục. Không phải chỉ là giúp đỡ chút sao, anh cũng nhận lời với cô nàng rồi, cô ta vẫn cứ thúc giục liên hồi!

- Đó là chuyện của anh!

Bạch Tình Đình nói,

- Ai bảo anh đã đồng ý với người ta rồi, người ta thúc giục anh cũng là hợp lý thôi mà!

- Nói thì nói như thế, nhưng chuyện này không phải như thế!

Diệp Lăng Phi nói:

- Cũng không biết cô nàng Bành Hiểu Lộ kia rốt cuộc có bao nhiêu chuyện, không phải chỉ là một vụ đính hôn thôi ư, nếu như cô ấy không thích, hoàn toàn có thể trực tiếp nói cho mẹ mình biết, cần gì phải như vậy chứ, thật là, khụ, anh cũng không biết nói sao với cô ta cả!

- Anh muốn nói người ta, người ta cũng sẽ không nghe lời anh!

Bạch Tình Đình nói.

- Chẳng lẽ anh nghĩ tất cả những người phụ nữ đều nghe lời anh giống như em sao!

- Bà xã, em mà nghe lời anh á?

Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, quay sang nhìn Bạch Tình Đình, nói:

- Sao anh lại không cảm thấy em nghe lời anh nhi, anh chỉ cảm thấy bà xã em thường xuyên không nghe lời, luôn luôn thích đấu võ mồm với anh, còn có...!

Diệp Lăng Phi còn chưa dứt lời, đã nghe Bạch Tình Đình nói:

- Ông xã à, sao anh không nói ít đi một chút, ăn nhiều thêm một chút, như vậy không tốt hon sao?

- Ừ ừ!

Diệp Lăng Phi gật đầu, nói:

- Được rồi, anh không nói, không nói nữa, anh ăn cơm, ăn tiếp đây!

Diệp Lăng Phi không nói chuyện với Bạch Tình Đình, cắm mặt ăn cơm. Cơm nước xong xuôi. Diệp Lăng Phi đưa Bạch Tình Đình, Minako và Suzu Yamakawa về biệt thự. Sau đó, hắn lại lái xe ra khỏi khu biệt thự Nam Sơn. Tối nay còn phải đi giúp Bành Hiểu Lộ nữa, Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ phải tính toán xong xuôi, rốt cuộc lần này phải giúp như thế nào, chả lẽ phải đi giả bộ kẻ điên thật sao, Diệp Lăng Phi thật sự không muốn làm mấy chuyện như vậy. Diệp Lăng Phi vừa lái xe, vừa gọi điện thoại cho Bành Hiểu Lộ. Kết quả Diệp Lăng Phi gọi đến thì máy bên kia đang bận, cũng không biết Bành Hiểu Lộ đang gọi điện thoại cho người nào. Diệp Lăng Phi để di động xuống, nói:

- Cái nha đầu này thật là, tôi đã thu xếp thời gian gọi điện thoại cho cô, cô thì lại bận nói chuyện với người khác, đúng là một nhân vật khiến người ta phải đau đầu!

Diệp Lăng Phi dập máy, không lâu sau, Bành Hiểu Lộ đã gọi điện thoại tới. Diệp Lăng Phi nhận máy, trong điện thoại truyền đến giọng nói Bành Hiểu Lộ.

- Diệp Lăng Phi à, sao anh lại gọi điện cho em vậy nhi?

- Bành Hiểu Lộ này, nếu anh không gọi cho em thì anh biết gọi cho ai đây!

Diệp Lăng Phi nói.

- Không phải là em nói chiều nay muốn gặp anh sao, bây giờ anh vất vả lắm mới thu xếp được thời gian, gọi điện thoại cho em, em thì hay thật đó, còn hỏi anh nghĩ gì mà lại gọi điện thoại cho em, nếu như em đã không có chuyện gì, vậy anh về nhà ngủ một giấc đây, anh mặc kệ chuyện của em đấy!

Bành Hiểu Lộ thật sự tưởng là Diệp Lăng Phi sẽ không quản chuyện này nữa, vội vàng:

- Anh đừng nóng giận thế, chẳng lẽ anh không cho em đùa với anh một chút được sao?

- Ai mới giỡn với em chứ!

Diệp Lăng Phi nói,

- Lúc nãy thiêu chút nữa là anh tiêu đời rồi, Tình Đình đang ở ngay bên cạnh anh, mây lời em nói lúc nãy, Tình Đình cũng nghe được. Bành Hiểu Lộ à, anh giúp em cũng là vì tình bạn giữa hai chúng ta, con người của anh quá thiện lường, tóm lại là anh thích trợ giúp người khác, kết quả có một số cô gái không biết cảm kích thì thôi mà cứ ra vẻ!

- Được rồi, được rồi, Diệp Lăng Phi à, anh đừng có oán trách nữa!

Bành Hiểu Lộ nghe những lời đô Diệp Lăng Phi, nói:

- Em biết là em không đúng, được rồi, em xin lỗi anh, từ nay về sau, em sẽ không nói với anh như vậy nữa, anh đã hài lòng chưa!

- Bành Hiểu Lộ, cái này là em nói đấy nhé!

Diệp Lăng Phi nói,

- Em không được đổi ý đâu đấy!

- Lời em đã nói ra sẽ không hối hận!

Bành Hiểu Lộ nói,

- Bây giờ anh đã hài lòng chưa!

- Em chờ một chút!

Diệp Lăng Phi nói, ngay sau đó Diệp Lăng Phi nói vào trong điện thoại:

- Bành Hiểu Lộ, nói lại những gì mà em vừa nói cho anh!

- Câu mào?

Bành Hiểu Lộ hỏi.

- Câu nào nữa, đương nhiên là cái câu em vừa nói sẽ không bao giờ nói chuyện đùa giỡn với anh kiêu đó nữa, em cho rằng anh sẽ hỏi em câu nào nữa!

Diệp Lăng Phi thúc giục,

- Bành Hiểu Lộ, em mau nói đi mà!

Bành Hiểu Lộ trong lòng cảm thấy kỳ lại, cô đã nói một lần, sao Diệp Lăng Phi còn muốn cô nói lại lần nữa. Bành Hiểu Lộ cũng cảm thấy điểm này có vấn đề, cho nên, cô hỏi:

- Diệp Lăng Phi à, rốt cuộc anh muốn làm cái gì, vừa rồi em đã nói một lần rồi, làm sao anh còn muốn em nói lại thêm lần nữa, anh lại thích gây phiền toái cho em à!

- Mấy lời em nói lúc nãy, anh còn chưa ghi âm lại, bây giờ anh đã chuẩn bị xong, em nói lại lần nữa đi, anh sẽ ghi âm lại, sau này nếu em dám dùng câu đó để uy hiếp anh, anh sẽ lấy bản ghi âm này ra, đây cũng là chứng cớ đây!

- Anh chết đi!

Bành Hiểu Lộ nghe được mấy câu này của Diệp Lăng Phi, bị Diệp Lăng Phi chọc giận đến mức lập tức dập máy. Diệp Lăng Phi nghe thấy trong điện thoại chỉ còn những tiếng tút tút, lâm bầm trong miệng.

- Vừa rồi anh có nói gì không phải đâu, vốn là chuyện này mà, anh cũng chỉ muốn phòng bị em đôi ý thôi, anh cũng không làm sai chuyện gì mà, sao em lại tức giận như vậy chứ!

Diệp Lăng Phi vừa mới để điện thoại xuống, Bành Hiểu Lộ đã gọi điện thoại lại. Diệp Lăng Phi nhận máy, đã nghe thấy tiếng của Bành Hiểu Lộ.

- Diệp Lăng Phi, anh là tên khốn kiếp xấu xa nhất thiên hạ!

Bành Hiểu Lộ thở hổn hển nói,

- Em thu hồi lại câu nói vừa này, bây giờ em yêu cầu anh lập tức tới gặp em, nếu anh không đêm gặp em... Em sẽ đi tìm Bạch Tình Đình, em sẽ nói cho Bạch Tình Đình biết, giữa hai chúng ta đã quan hệ thân mật, còn nữa, tối nay em cũng sẽ nói chuyện này với cha em. Em sẽ bảo là em bị anh dụ dô. Diệp Lăng Phi, anh cứ từ từ mà suy nghĩ đi!

- Bành Hiểu Lộ này, em giận thật đấy à!

Diệp Lăng Phi nghe Bành Hiểu Lộ thở hổn hển nói ra mấy câu này, nói:

- Anh chi đùa với em một chút thôi mà, hòa giải, hòa giải nhé. Bây giờ anh đang lái xe đi gặp em đây, vừa rồi anh gọi điện thoại cho em chính là muốn hỏi em xem sẽ gặp nhau ở chỗ nào!

- Anh đến ký túc xá của em đi!

Bành Hiểu Lộ nói,

- Anh đừng nói với em là anh không biết ký túc xá của em ở chỗ nào đấy nhé!

- Anh thật sự không biết!...

Diệp Lăng Phi nói,

- Anh chưa từng đến ký túc xá của em bao giờ, ta làm sao anh biết được ký túc xá của em ở chỗ nào. Anh chi biết là em đang ở bên quân khu, những chuyện khác, anh đều không biết!

Diệp Lăng Phi nói như vậy hoàn toàn là sự thật, kể từ khi Bành Hiểu Lộ tới thành phố Vọng Hải. Diệp Lăng Phi chưa từng tới chỗ ở của Bành Hiểu Lộ, tất nhiên không biết Bành Hiểu Lộ đang ở chỗ nào rồi. Bành Hiểu Lộ cũng tỉnh táo nghĩ lãi, đúng là như vậy, Diệp Lăng Phi chưa từng đến ký túc xá của mình, cũng không biết mình đang ở chỗ nào. Bành Hiểu Lộ hơi ổn định lại tâm tình, nói:

- Anh lái xe đến khu an dưỡng của quân khu, em sẽ ra cửa đón anh!

- Được, cứ quyết định như vậy đi!

Diệp Lăng Phi nói,

- Bây giờ anh lái xe qua đó, Bành Hiểu Lộ, ước chừng nửa giờ nữa anh mới có thể đến nơi được, em phải tuân thủ thời gian, ngàn vạn lần đừng đề anh chờ em đó!

- Em biết rồi!

Bành Hiểu Lộ nói,

- Chẳng lẽ anh cho là em giống như anh, chưa bao giờ tuân thủ thời gian sao!