Chuyện của Tần Xuyên, đối với Ngô Nhàn mà nói, chỉ là một khúc đệm tấu nhỏ, không thể tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì đối với hắn.
Mà Liễu Tư Tinh, lúc này trong lòng ngoại trừ Ngô Nhàn, không thể nào chứa thêm được bất kỳ điều gì khác, vì thế, sau khi Tần Xuyên rời đi, rất nhanh hai người đã quên mất hắn ta ra sau đầu.
Có điều, bởi vì Sauron đại sư vừa mới đến thăm, vẫn là có không ít ánh mắt của khán giả, đều lặng lẽ tập trung lên trên người Liễu Tư Tinh và Ngô Nhàn.
Tuy bọn họ không nghe thấy nội dung cuộc trò chuyện của Sauron đại sư với đôi thanh niên trẻ tuổi này, nhưng điều này không ảnh hưởng đến bọn họ đưa ra các loại suy đoán khác nhau.
Mà sau khi chờ đợi một thời gian ngắn, buổi hòa nhạc được tổ chức ở trong hội trường Kim Sắc Huy Hoàng này, cuối cùng cũng được bắt đầu như dự kiến.
Ánh đèn trong hội trường hơi mờ đi, trên ghế của khán giả, trong nháy mắt cũng đều yên tĩnh lại, trong lúc nhất thời, trong toàn bộ hội trường Kim Sắc Huy Hoàng, chỉ có tiếng âm nhạc ở trên sân khấu chậm rãi vang lên.
Tuy Sauron đại sư biểu diễn tiết mục cuối cùng, nhưng mà những tiết mục được xếp ở phía trước, cũng đều là nhà âm nhạc vô cùng có danh tiếng ở Trung Quốc, thậm chí là trên quốc tế.
Nhất thời, trong hội trường Kim Sắc Huy Hoàng yên tĩnh, chỉ còn tiếng âm nhạc nhè nhẹ vang vọng.
Những khán giả có mặt ở hiện trường, tất cả đều nhắm mắt lại lắng nghe âm nhạc ở trên sân khấu, chỉ có Ngô Nhàn, lại có chút cảm giác buồn chán vô nghĩa.
Sau khi cảm ngộ lĩnh hội toàn bộ “Âm luật toàn giải”, tạo nghệ của Ngô Nhàn trên phương diện âm nhạc, đã sớm đạt đến đỉnh cao, vì thế, âm nhạc ở trên sân khấu này, đối với những khán giả có mặt ở hiện trường mà nói, có lẽ là âm thanh của trời, nhưng mà đối với Ngô Nhàn mà nói, chỉ có thể nói là bình thường đến không thể bình thường hơn được nữa.
Trên thực tế, buổi hòa nhạc này, cũng chỉ có biểu diễn cuối cùng của Sauron, mới có thể khiến cho Ngô Nhàn khơi dậy một chút cảm xúc, còn về những thứ khác, thật sự là buồn tẻ vô vị.
Loại cảm giác này, giống như là để cho một người đầu bếp hàng đầu thế giới của thế giới này, đi bình phẩm một bữa cơm gia đình bình thường do người bình thường nấu, lẽ nào đầu bếp hàng đầu này còn có thể làm trái lương tâm đi tán thưởng món ăn ăn rất ngon sao?
Trái tim của Ngô Nhàn không đặt ở trong buổi hòa nhạc này, là bởi vì âm nhạc ở trên sân khấu căn bản không thể hấp dẫn được hắn, mà Liễu Tư Tinh cũng có chút tư tưởng không tập trung, là bởi vì trái tim của cô tất cả đã đều đặt ở trên người Ngô Nhàn.
Đối với Liễu Tư Tinh mà nói, ý nghĩa lớn nhất của buổi hòa nhạc này, không phải là thưởng thức nghe âm nhạc tuyệt vời ở trên sâu khấu, mà là có thể cùng với người mình thích ngồi bên cạnh nhau, thưởng thức loại hương vị động lòng nhàn nhạt này.
Thời gian trôi đi rất nhanh, chớp mắt, toàn bộ buổi hòa nhạc rất nhanh đã đến lúc sắp kết thúc, mà tinh thần của tất cả khán giả, cũng đều dần dần ngưng tụ lại, bởi vì bọn họ biết, tiết mục cuối cùng của buổi hòa nhạc này là Sauron đại sư, sắp lên sân khấu biểu diễn rồi.
“Thưa các quý ông, quý cô, vị tiếp theo lên sân khấu, là đệ tử thân truyền của Sauron đại sư, Tần Xuyên! Cậu ấy sẽ thực hiện buổi biểu diễn cấp bậc thế giới lần đầu tiên trong cuộc đời mình ở trong hội trường Kim Sắc Huy Hoàng này!”
Người dẫn chương trình buổi hòa nhạc giới thiệu ngắn gọn, khiến cho trong hội trường Kim Sắc Huy Hoàng, truyền đến một loạt giọng nói tán thưởng vang vọng.
“Tần Xuyên này vừa mới hơn hai mươi tuổi đúng không? Loại tuổi tác này đã có thể biểu diễn ở trong hội trường Kim Sắc Huy Hoàng, còn được xếp ở vị trí thứ hai từ dưới lên, lợi hại đó!”
“Đúng thế! Có thể lên sân khấu biểu diễn ở hội trường Kim Sắc Huy Hoàng, có người nào không phải là danh gia piano nổi tiếng? Tần Xuyên này, trẻ tuổi như thế đã có thể lên sân khấu này biểu diễn, đúng thật là hậu sinh khả úy mà!”
“Đúng vậy, không hổ là đệ tử thân truyền của Sauron đại sư!”
Trong một loại tiếng tán thưởng của các khán giả trong hội trường, Tần Xuyên bước lên sân khấu, trên khuôn mặt hắn ta nở nụ cười không thể nào bới móc được, hắn ta đi đến bên cạnh đàn piano, sau đó nhận lấy mic của ngừi dẫn chương trình, chậm rãi nói:
“Đây là lần biểu diễn lần đầu tiên ở trên sân khấu này của tôi, cảm ơn sự ủng hộ của mọi người.
Trên thực tế, buổi biểu diễn này tôi đã chẩn bị rất lâu, vốn dĩ tôi dự định biểu diễn khúc nhạc thành danh năm đó của thầy là “Sự im lặng xa cách”, nhưng mà vừa rồi sau khi trải qua sự đấu tranh trong nội tâm của mình, tôi đã thay đổi chủ ý, lần biểu diễn này, tôi chuẩn bị diễn tấu khúc nhạc tình yêu nổi tiếng “Giấc mộng tình yêu”, dùng nó đã tặng cho cô gái mà tôi yêu nhất.