Chương 53: Đổi trắng thay đen!

Tư Tinh, khúc nhạc “Giấc mộng tình yêu” này, là lễ vật mà tôi tặng cho em.”

Tần Xuyên vừa nói, vừa dùng một bộ dáng vẻ vô cùng thâm tình, chậm rãi đưa tay lên ngực thể hiện ý của mình nhìn về phía vị trí ngồi của Liễu Tư Tinh, chỉ là thần sắc ác độc và vui vẻ ẩn sâu trong đáy mắt của hắn ta, lại không có người nào có thể nhận ra được.

Mà sau khi nhìn thấy hành động của Tần Xuyên, phần lớn khán giả lúc trước đều chú ý đến hành động của Sauron đại sư, tất cả đều lần lượt đưa ánh mắt nhìn về phía phương hướng vị trí ngồi của Ngô Nhàn và Liễu Tư Tinh.

“Người mà Tần Xuyên nói, chính là cô gái đó đúng không!”

“Ừm, có lẽ không sai đâu!”

“Oa! Lãng mạn quá, nếu như có một nam nhân đối với tôi như thế, tôi nhất định sẽ hạnh phúc chết mất!”

“Ghen tỵ với cô gái này quá! Thế mà lại có thể có được lời tỏ tình lãng mạn như vậy!”

Trong lúc nhất thời, tất cả khán giả nữ ở trong hiện trường, đều nhao nhao dùng ánh mắt ngưỡng mộ đố kỵ nhìn về phía Liễu Tư Tinh, mà những khán giả nam có mặt ở hiện trường, cũng đều dùng một loại ánh mắt nghi hoặc mà cổ quái nhìn về phía Ngô Nhàn.

Rất rõ ràng, Tần Xuyên đang bày tỏ tâm ý của bản thân mình với cô gái đó, nhưng mà người thanh niên trẻ tuổi ngồi bên cạnh cô gái đó là ai?

“Gia hỏa này, đúng thật là âm hồn không tan mà.”

Ngô Nhàn sờ sờ mũi, hơi có chút bất lực nói.

Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, hắn chỉ là muốn đơn giản thành thành thật thật thưởng thức buổi hòa nhạc này mà thôi, vì sao lại nhất định có chó mèo này nhảy ra, làm loạn tâm tình của mình chứ?

“Cái tên này…”

Tay nhỏ của Liễu Tư Tinh nắm thật chặt, len lén quay đầu liếc nhìn về phía Ngô Nhàn, cô nhìn thấy trên mặt Ngô Nhàn cũng không lộ ra thần sắc không vui gì, lúc này cô mới nhẹ nhàng thở phào một hơi.

Nhưng mà sau khi toàn bộ trái tim của Liễu Tư Tinh đều đặt lên trên người Ngô Nhàn, cô đã đặc biệt chú ý đến cảm nhận của Ngô Nhàn, vừa rồi Tần Xuyên bất ngờ “tỏ tình”, bản thân Liễu Tư Tinh không có cảm giác gì, thậm chí còn có một chút chán ghét, điều cô lo lắng duy nhất, chính là phản ứng của Ngô Nhàn.

Đối với những trò vặt này của Tần Xuyên, Ngô Nhàn thật sự không thèm để ý, bởi vì ở trong mắt hắn, Tần Xuyên này, chính là một con tôm tép nhãi nhép mà thôi.

Sau khi Tần Xuyên nói xong, thì trở lại trước đàn piano, trải qua phút chốc yên tĩnh, thì bắt đầu đàn tấu bài hát “Giấc mộng tình yêu” này.

“Giấc mộng tình yêu”, ở thế giới này là một khúc piano vô cùng kinh điển, tượng trưng cho sự lãng mạn, Tần Xuyên đàn tấu, cũng coi như là một bài hoàn chỉnh, mặc dù ở trong mắt của Ngô Nhàn, thật sự là bình thường đến không thể bình thường hơn được nữa.

Nhưng mà ở trong tai của những khán giả ở đây có kiến thức nửa vời đối với âm nhạc, bọn họ lại cảm thấy đàn tấu của Tần Xuyên này nghe rất hay, thậm chí so với một vài nghệ sĩ đàn piano lúc trước còn tốt hơn nhiều.

Lại cộng thêm thân phận Tần Xuyên là đệ tử của Sauron, cùng với lời tỏ tình lãng mạn vừa rồi của hắn ta, sau khi hắn ta đàn tấu xong càng là khiến cho mọi người đáp lại bằng tiếp vỗ tay nhiệt liệt.

Mà Tần Xuyên cũng là chậm rãi dứng dậy với vẻ mặt tràn đầy sự tự đắc, liên tiếp cúi đầu ra hiệu, đợi sau khi tiếng vỗ tay bình ổn lại, hắn ta mới nhận lấy mic của người dẫn chương trình, tiếp tục nói:

“Trước khi thầy Sauron của tôi lên sân khấu biểu diễn, tôi còn có một vài lời muốn nói.

Ở trong sự cảm nhận của tôi, đàn piano, mới là nhạc cụ diễn tấu thần thánh nhất ở trong giới âm nhạc, cũng là vua của các loại nhạc cụ, điểm này, cho đến hiện tại tôi đều tin tưởng không hề nghi ngờ.

Nhưng mà, chính là thời điểm vừa rồi, tôi từ trong cuộc nói chuyện của vị tiên sinh này cùng với thầy Sauron, nghe được đối phương tràn đầy vẻ khinh thường đối với đàn piano, trong mắt hắn, cổ cầm Trung Quốc mới là nhạc cụ diễn tấu thần thánh nhất trong giới âm nhạc.

Mà vị tiên sinh này, chính là người mà cô gái tôi yêu sâu đậm gọi là thầy cổ cầm, cô gái mà tôi yêu sâu đậm, vì để học tập cầm nghệ cùng với người được gọi là bậc thầy cổ cầm, đã từ chối trở thành lời mời trở thành đệ tử thân truyền của đại sư Sauron, chuyện này làm tôi vô cùng đau lòng!

Thầy Sauron là một bậc thầy chân chính, ông ấy khinh thường quan tâm những hư danh này.

Nhưng mà, thân là đệ tử của thầy, hôm nay, ở đây, tôi muốn mời vị tiên sinh kia đứng ra, dùng thực lực của mình để nói cho tôi biết, rốt cuộc đâu mới là vua của các loại nhạc cụ! Mà không phải chỉ dựa vào miệng lưỡi kia của mình!”

Nói xong, Tần Xuyên dùng một loại ánh mắt bi phẫn, nhìn về phía Ngô Nhàn.

Mà sau khi nghe Tần Xuyên nói xong, những khán giả có mặt ở đây, đều là một mảnh xôn xao, gần như tất cả khán giả, đều đưa ánh mắt nhìn về phía Ngô Nhàn, bởi vì vừa rồi khi hắn nói chuyện với Sauron đại sư, gần như tất cả mọi người đều nhìn thấy được, cho nên bọn họ cũng đều biết, người kia ở trong miệng của Tần Xuyên, chắc chắn là Ngô Nhàn.