Chương 51: Chó hoang mà thôi

Đối mặt với sự châm chọc khiêu khích của Tần Xuyên, trong lòng Ngô Nhàn, vẫn bình tĩnh như nước giống như ban đầu, trên thực tế, trong mắt hắn, Tần Xuyên này căn bản chỉ là một con chó hoang sủa loạn mà thôi.

Chó sủa với người, đây chính là chuyện bình thường, nhưng nếu như người tranh chấp với chó, khó tránh khỏi thân phận có chút bị bôi nhọ.

“Tần Xuyên đúng không? Trước khi Sauron rời đi, quên mang theo một thứ đồ, tôi thấy cậu vẫn là nhanh chóng đi đưa qua đó cho thầy cậu đi, nếu không một lát nữa ông ấy lại lo lắng.”

Ngô Nhàn cười nhạt một tiếng, “có lòng tốt” nhắc nhở Tần Xuyên.

“Hừ, thầy làm sao có thể quên đồ gì ở dưới được, tại sao tôi lại không biết?”

Tần Xuyên hừ lạnh một tiếng, cảm thấy Ngô Nhàn đang lừa hắn ta.

“Tôi thật sự không có lừa cậu.”

Ngô Nhàn nói rất chân thành, “Thầy Sauron của cậu khi rời đi đã quên dắt theo con chó của ông ấy đi theo, cậu xem, ông ấy đang đợi cậu qua đó đấy!”

Vừa nói, Ngô Nhàn vừa đưa tay chỉ về phía hướng lối vào sau hậu đài, Sauron đại sư đang đứng ở phía sau lối vào hậu đài, trên mặt mang theo chút thần sắc không hài lòng nhìn về phía bên này.

“Ngươi… ngươi nói ta là chó?!”

Sau khi Ngô Nhàn nói xong, Tần Xuyên mới hơi giật mình phản ứng lại được, thế mà tên này lại nói mình là chó!

“Xùy!”

Ngô nhàn lấy ví dụ hình thức quá mức buồn cười, khiến cho Liễu Tư Tinh cũng không khỏi che miệng khẽ cười.

“Ngươi…”

Trong mắt của Tần Xuyên phun ra ngọn lửa tức giận, đang muốn tranh luận với Ngô Nhàn cái gì đó, nhưng khi khóe mắt hắn liếc nhìn về phía bên đó, khi nhìn thấy sắc mặt của Sauron đại sư có chút không hài lòng, nhưng lại không thể kìm chế lửa giận ở trong lòng, hắn ta hạ giọng, có chút ác độc nói:

“Ngô Nhàn đúng không? Ta nói cho ngươi biết, chuyện này còn chưa xong đâu! Đợi chút nữa, ta nhất định sẽ khiến cho ngươi bị xấu mặt trước mặt mọi người! Nhất định đó!

Tư Tinh, đến lúc đó tôi cũng sẽ để cho em biết, em lựa chọn người đàn ông này, căn bản chính là một tên rác rưởi!”

Sau khi nói xong, Tần Xuyên lập tức quay người đi về phía Sauron đang đợi, một đường chạy chậm qua đó, thần sắc ác độc trên mặt kia, cũng bị hắn ta giấu xuống đáy lòng.

“Chạy nhanh lên, nếu không thầy của cậu sẽ đợi cậu đến gấp gáp đó.”

Sau khi Tần Xuyên xoay người, ngô Nhàn giơ tay lên, rất có lòng tốt lên tiếng nhắc nhở, giống như người bạn tốt chào tạm biệt Tần Xuyên vậy.

Mà Tần Xuyên sau khi nghe thấy lời nói của Ngô Nhàn, đồng thời nghĩ đến ví dụ vừa rồi mà Ngô Nhàn nói với mình, bước chân có chút hơi lảo đảo, ngay cả thần sắc trên mặt cũng đều cứng lại.

“Đây là người nào thế, đúng thật là không có giáo dưỡng.”

Liễu Tư Tinh không nhịn được, nói: “Ngô Nhàn, hay là chúng ta đi thôi, sau khi kết thúc buổi hòa nhạc này xong thì trực tiếp đi gặp ba em, em cảm thấy một chút nữa hắn ta sẽ còn giở trò xấu.”

“Không cần lo lắng, nhập gia tùy tục.”

Ngô Nhàn vỗ vỗ bàn tay nhỏ của Liễu Tư Tinh, “Có một vài người chính là như thế, người xung quanh giả tạo thổi phồng khen thường, cho bọn họ một loại cảm giác hơn người lạ lùng, loại người này, giống như con chó hoang ở bên đường sủa loạn với em vậy, chỉ cần đánh đau nó một lần, về sau nó sẽ ghi nhớ rất lâu, cũng không dám đến tìm em gây phiền toái nữa.”

“Vậy thì được rồi, em đều nghe theo lời thầy.”

Liễu Tư Tinh ôn nhu nói.

“Ừm, có điều tôi có chút tò mò, thoạt nhìn Sauron kia chính là một vị đại sư chân chính, nhưng vì sao ông ấy lại chọn loại người như Tần Xuyên làm đệ tử vậy?

Mặc dù tôi không biết kỹ nghệ đàn piano của ông ấy như thế nào, nhưng mà rõ ràng tâm tính và nhân phẩm của Tần Xuyên có vấn đề rất lớn, sau này nhất định không có cách nào đi quá xa ở trên con đường âm nhạc.”

Ngô Nhàn khẽ gật đầu một cái nói.

Trải qua khoảng thời gian ngắn tiếp xúc, hắn phát hiện con người của Sauron, bất luận là cử chỉ hay là nói chuyện, hành động, đều đúng thật không thẹn với danh xưng đại sư đàn piano.

Nhưng mà so sánh với đệ tử Tần Xuyên này của ông ấy, thì cách biệt quá xa rồi.

“Khi còn bé Tần Xuyên này đúng thật là đã thể hiện ra thiên phú đàn piano phi phàm, nhưng mà nghe nói Sauron đại sư cũng không có ý định nhận hắn ta làm đồ đệ, nguyên nhân chính là bởi vì tâm cảnh và nhân phẩm của hắn ta đều không đạt tiêu chuẩn.

Nhưng mà bởi vì trong những năm Sauron đại sư sống ở Trung Quốc, Tần gia ở sau lưng Tần Xuyên đã giúp đỡ ông ấy không ít, có Tần gia ở phía sau cầu xin, Sauron đại sư ngại thể diện, cũng vì để trả ân tình lúc trước của Tần gia, cũng không thể làm gì khác hơn là đồng ý.”

Liễu Tư Tinh chậm rãi nói, “Đương nhiên, những chuyện này cũng là trước đó không lâu ba em nói với em.”

“Tôi nói mà.”

Trên mặt Ngô Nhàn lộ ra mấy phần biểu cảm đã hiểu, hóa ra tên này là “đi cửa sau nhờ quan hệ”, chẳng trách biểu hiện lại không chịu nổi như thế!