Thấy Ngô Nhàn không chú ý đến sự khác thường của mình, Liễu Tư Tinh nhẹ nhàng thở phào một hơi, sau đó đã ôm theo tâm sự của thiếu nữ, bắt đầu cố gắng luyện tập.
Chớp mắt, một ngày nữa lại trôi qua, trong mấy ngày này, Ngô Nhàn đã bắt đầu truyền thụ cho Liễu Tư Tinh một vài khúc nhạc nổi tiếng đơn giản, những khúc nhạc nổi tiếng giống như mười khúc nhạc nổi tiếng hàng đầu như “Dương xuân bạch tuyết”, với trình độ hiện tại của Liễu Tư Tinh, vẫn là chưa thể đàn tấu được.
Vì thế trước tiên Ngô Nhàn truyền thụ cho những khúc nhạc nổi tiếng khác ở cấp độ thấp hơn một chút, mà ở trong những khúc nhạc cổ cầm này, Liễu Tư Tinh rất yêu thích khúc “Phượng cầu hoàng”, hơn nữa mỗi lần đàn tấu nó, dường như cô đều có rất nhiều tâm sự, có chút hương vị muốn nói lại thôi.
Ngô Nhàn không hề có quá nhiều cảm giác, hắn chỉ là cho rằng Liễu Tư Tinh thích khúc cổ cầm tràn ngập tình yêu lãng mạn, mà lại không hề biết, đây là phương thức Liễu Tư Tinh dùng để thể hiện tình cảm trong lòng của mình.
Tình cảm ở trong lòng của Liễu Tư Tinh đối với Ngô Nhàn, ở trong mấy ngày này không ngừng lớn lên, nhưng mà với tính cách của cô, không thể nào lớn gan thể hiện rõ tình ý của bản thân mình với Ngô Nhàn, nên chỉ có thể đưa tình ý tràn dầy này, ký gửi vào trong khúc nhạc “Phượng cầu hoàng”.
Phượng hề phượng hề quy cố hương, ngao du tứ hải cầu kỳ hoàng.
Thời vị ngô hề vô sở tương, hà ngộ kim tịch đăng tư đường!
Hữu diễm thục nữ tại khuê phường, thất nhĩ nhân hà độc ngã tràng.
Hà duyên giao cảnh vi uyên ương, hồ hiệt tương hề cộng cao tường!
Hoàng hề hoàng hề tòng ngã thê, đắc thác tư vĩ vinh vi phi.
Giao tình thông ý tâm hòa hài, trung dạ tương tòng tri giả thùy?
Song dực câu khởi phiên cao phi, vô cảm ngã tư sử dư bi.
Nghĩ đến câu chuyện tình yêu lãng mạn Phượng cầu hoàng này, trong đôi mắt đẹp của Liễu Tư Tinh, không khỏi sinh ra một chút thần sắc khao khát.
Chỉ là khi nhìn thấy dáng vẻ dường như không cảm thấy có gì của Ngô Nhàn, trong lòng Liễu Tư Tinh không khỏi có mấy phần tình cảm ai oán.
Khúc cổ cầm này, là Phượng cầu hoàng, lẽ nào đến cuối cùng, lại diễn biến thàng hoàng cầu phượng hay sao?
“Thầy Ngô, ngày mai thầy có thời gian không?”
Khi giai điệu kết thúc, Liễu Tư Tinh nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, đôi mắt tuyệt đẹp nhìn về phía Ngô Nhàn, trong đáy mắt ẩn chứa một chút tình cảm sâu sắc.
“Hiệu sách này của tôi một ngày cũng không có mấy người khách, đương nhiên là có thời gian.”
Ngô Nhàn gật đầu nhẹ nhàng mỉm cười.
Liễu Tư Tinh nhẹ nhàng mím mím môi, dường như có chút muốn nói lại thôi, nhưng cuối cùng vẫn là lấy hết dùng khí lên tiếng nói:
“Vậy thì ngày mai em đưa thầy đến một nơi, có được không?”
“Nơi nào?”
Ngô Nhàn đang nằm bò trước quầy đọc sách, ngẩng đầu lên nhìn về phía Liễu Tư Tinh, thần tình lộ ra có chút tò mò.
“Là như thế này, ngày mai có một buổi biểu diễn hòa nhạc, đại sư Sauron mà ba tìm cho em, ngày mai sẽ biểu diễn ở buổi hòa nhạc đó, nên ba muốn em ngày mai đi gặp đại sư Sauron một chút.
Có điều em nói với ba, em đã tìm được thầy rồi, vì thế, vì thế ba nói ngày mai muốn gặp người ở trong buổi hòa nhạc của Sauron đại sư.”
Liễu Tư Tinh có chút không dám đối diện thẳng ánh mắt với Ngô Nhàn, cô vừa giả vờ cúi đầu vuốt ve cây đàn, vừa giải thích nói.
“Ồ, hóa ra là như thế, không thành vấn đề.”
Ngô Nhàn gật đầu, không hề phát giác ra điều gì khác.
Dù sao lúc trước Liễu Tư Tinh đã từng nói với hắn cô ấy từng có thỏa thuận với ba của mình, bây giờ đối phương muốn gặp hắn một chút, cũng là hợp tình hợp lý, không có cái gì không ổn thỏa.
“Ừm, vậy thì ngày mai thầy chỉ cần đợi ở đây là được rồi, đến lúc đó em sẽ đến đón thầy.”
Có được câu trả lời chắc chắn của Ngô Nhàn, Liễu Tư Tinh nhẹ nhàng thở phào một hơi, trên khuôn mặt như ngọc của cô, vẫn còn có một chút thần sắc vui mừng và chờ đợi.
Biệt thự nhất phẩm.
Đây là nơi ở mà chỉ phú hào cao cấp nhất mới có thể ở.
Người có thể ở trong căn biệt thự nhất phẩm này, là tượng trưng cho thực lực và địa vị, bởi vì đất đai ở nơi này, là dùng tấc đất tấc vàng để hình dung, cũng không quá đáng chút nào.
Người có thân giá ngàn vạn, muốn mua một căn nhà ở chỗ này, sợ rằng sẽ phải táng gia bại sản, ngay cả phú ông trăm triệu, muốn mua bất động sản ở nơi này, cũng có chút hơi phí sức.
Chỉ có phú hào có giá trị bản thân đạt đến mấy chục tỷ, trên trăm tỷ, đám người chủ lưu mới ở nơi này, đây, chính là xã hội thượng lưu chân chính của Trung Quốc!
Ở khu vực trung tâm của khu đất này, trong khu nhà cao cấp trên một mảnh diện tích ước chừng hơn ngàn mét vuông.
Biệt thư này, cho dù là đặt ở trong tất cả các khu nhà cao cấp, cũng có thể được liệt vào ba vị trí đứng đầu, trong khu nhà cao cấp này người hầu đi qua đi lại, trong rất nhiều góc khuất, còn ẩn giấu rất nhiều lực lượng phòng vệ, bảo vệ căn biệt thự này, chính xác mà nói, là bảo vệ sự an toàn của chủ nhân căn biệt thự.