Chương 5: Tầm Bảo Cổ

Một trận kích tình buổi sáng qua đi cũng không gây ảnh hưởng đến kế hoạch của Trần Minh, dọn dẹp xong bữa sáng hắn khoác lên một bộ quần jean áo sơ mi rồi bước ra khỏi nhà, khẽ liếc qua căn hộ đối diện rồi đi thằng.

Trước tiên Trần Minh ghé qua tiệm tạp hóa của mẹ, cùng bà trò chuyện thiên nam biển bắc rồi mới tiếp tục đi đến mục tiêu, khu mua bán bình dân.

Thành phố Hồ Chí Minh là một trong các thành phố lớn nhất của cả nước, trình độ phồn hoa cũng có thể ganh đua cùng thủ đô Hà Nội. Tuy vậy đời sống người dân ở đây không phải ai cũng sang cũng giàu, đa phần là người lao động làm công ăn lương. Do đó một nơi như khu mua bán bình dân là ắt không thể thiếu, nơi đây không như chợ có các thương phẩm hằng ngày mà chủ yếu là bán ra những đồ dùng mà bản thân không cần. Nó còn có một cái tên khác là Khu đồ cũ hay là chợ lừa đảo, nghe tên cũng biết là nơi rồng rắn hỗn tạp rồi.

- Đồ cổ, đồ cổ năm trăm năm... giá rẻ bèo, mua ngay kẻo hết.

- Ngọc thạch chính hiệu, tươi đẹp bắt mắt... mua đê mua đê !!

-.....

Đi trên con đường nhộn nhịp, dù là đã gần trưa nhưng người đến người đi vẫn tấp nập vô cùng. Trần Minh nghe những tiếng chào hàng rao bán mà lắc đầu cười khẩy, bỏ qua mấy thứ gia dụng cũ thì những món đồ " cổ " cùng ngọc thạch là nhiều nhất. Tuy rằng lừa đảo chiếm phần đông nhưng thỉnh thoảng vẫn có kẻ may mắn làm giàu, điều đó khiến việc làm ăn ở đây rất tốt. Cũng như con người ta luôn mua vé số cầu may vậy, tuy xác suất một phần tỷ nhưng có hi vọng là sẽ có người mua.

Mục đích lần này của Trần Minh đến đây là để tìm kiếm vật liệu luyện chế một loại cổ trùng, tên của nó là Tầm Bảo cổ.

Đây là một loại cổ trùng đặc biệt, nó cho phép người sử dụng có thể giám định được tất cả các loại vật phẩm có giá trị trong tầm mắt của mình. Mặc dù chỉ có thể sống sót trong bốn giờ nhưng cũng là một thứ cực tốt để làm giàu, khuyết điểm là đối mấy thứ thiên tài địa bảo vô dụng. Nếu là bản thăng cấp Tụ Bảo cổ thì đơn giản hai từ chính là Nghịch thiên.

- Bạc, đồng xanh, máu gà trống, máu rắn, thủy ngân, xác côn trùng. Ừm, thủy ngân hơi khó nhưng mấy cái kia chắc dễ hơn.

Trần Minh vừa ngầm suy tính vừa quan sát các quầy hàng bên đường, đối với tương lai mình hắn đã có một bộ quy hoạch rõ ràng.

Âm dương mị cổ dựa vào nam nữ giao hợp mà chiết ra âm dương lực để phát triển, thực lực của Trần Minh cũng theo đó mà gia tăng lên. Nhưng ở cái thời buổi vật chất kim tiền này muốn có gái chịch dễ lắm à, trừ khi ngươi muốn chơi điếm còn không thì phải có quyền, có tiền. Do đó Trần Minh mới suy tính đến Tầm Bảo cổ, đây là một con đường tắt để hắn kiếm tiền nhanh nhất. Còn quyền lực, ha ha, có sức mạnh có nhiều tiền thì còn lo cái đó sao ??

- Ông chủ, cái này bán làm sao ??

Trần Minh đột ngột dừng bước trước một quầy hàng, hắn chỉ vào mấy khối bạc trắng như tiền thời phong kiến rồi hỏi. Ông chủ thấy có khách thì mặt cười như hoa cúc nở đáp lời

- Cậu trẻ thật tinh mắt, đây là tiền ở nhà chúa Nguyễn lưu truyền ra, là vật gia truyền, nó có.....

- Rồi rồi, biết rồi. Báo cái giá dùm đê. Được thì tôi mua !!

Trần Minh rất không kiên nhẫn phất phất tay, lừa ai chứ mấy thỏi bạc này mà thật là của phủ chúa Nguyễn mới sợ, lúc nào mà một vị Chúa sống như hoàng đế lại cần mấy khối bạc vụn này.

- 500k, chú lấy rẻ cho cậu !!. Ông chủ xoa xoa bàn tay cười tươi nói.

- 100k. Không bán thì thôi !

Trần Minh không hề khách khí ép giá xuống, cứ nghĩ đối phương sẽ cò kè mặc cả ai ngờ

- Ok, thành giao !

Móa, bị lừa !! Trần Minh ảo não móc tiền ra trả, đệch cứ nghĩ mình là nhân vật chính hổ báo như tiểu thuyết ai dè cũng chìa một con gà bị cắt cổ thôi. Hix !

Mang theo tâm trạng bực bội, Trần Minh rất nhanh lại tiêu thêm 150k mua mấy món còn lại, ngoài trừ thủy ngân ra thì hắn đã đủ đồ. Mà cái này thì hắn cũng đã có cách, nghe nói nhiệt kế có chứa mà, mua chục cây thì chắc cũng đủ.

.....

Khi Trần Minh tay xách nách mang trở về thì đã là 3h chiều, lúc hắn đi ngang qua nhà Ngọc Trân thì thấy đối phương lấp ló nhìn lấy mình, thấy hắn ngó qua thì vội vàng đỏ mặt trốn mất.

Trần Minh cười cười không hề để ý bước vào nhà, từ từ rồi cháo cũng nhừ mà.

Ăn vội bữa trưa trễ, Trần Minh nhanh chóng về phòng đóng chặt cửa lại. Quá trình luyện chế Tầm Bảo cổ có thể sẽ tốn chút thời gian, hắn phải nắm chắc hoàn thành trước 6h khi mẹ trở về.

Tầm bảo cổ luyện chế khá đơn giản, đầu tiên cho xác côn trùng vào trong một cái hủ thủy tinh. Sau đó lần lượt đổ máu gà trống máu rắn cùng thủy ngân vào, trong hủ lập tức hình thành một mớ chất lỏng màu đỏ thẩm sôi sùng sục.

Bước tiếp theo tốn thời gian hơn, Trần Minh phải ngưng tụ Âm Dương lực thành Hỏa lực, một ngọn lửa màu xám bùng lên bắt đầu hòa tan đồng xanh cùng bạc. Cho đến khi cả hai biến thành một bãi nước nhỏ hỗn hợp thì ném nó vào trong chất lỏng. Bước cuối cùng, Trần Minh dựa theo Cổ Mệnh Kinh chỉ dẫn liên tục truyền vào Cổ lực thuần túy nhất tiến hành nuôi dưỡng Tầm Bảo cổ thành hình.

Quá trình luyện chế kéo dài đến gần 6h tối, Trần Minh một mặt mệt mỏi lếch ra khỏi phòng mình. Ngay lúc đó thì mẹ hắn cũng trở về, hai người cùng nhau ăn một bữa cơm gia đình thật ấm áp, khung cảnh yên bình mà hài hòa.....