Sau khi cùng Âm Dương Mị Cổ ký kết khế ước thì cũng đã là hơn hai giờ sáng, Trần Minh lại suy nghĩ moktj chút về kế hoạch tương lại rồi trầm trầm ngủ thiếp đi.
Lần này Trần Minh ngủ một giấc không được ngon cho lắm, trong mơ hắn lại nhìn thấy Lý Nhã, thấy cô khinh miệt nhìn mình rồi nói lời chia tay. Cơn đau ngỡ đã quên nay lại quay trở về làm hắn nhiều lần tỉnh giấc, muốn hoàn toàn quên đi một tình yêu chân thành thật sự không phải chuyện dễ dàng.
Mà khi Trần Minh tỉnh lại thì đã hơn 9h sáng, dậy trễ thế này đối với một otaku chuyên thức khuya dậy sớm như hắn thì đúng là hiếm có vô cùng.
Dẹp những chuyện phiền não qua một bên, Trần Minh nhanh chóng xuống giường rồi tiến vào nhà tắm làm vệ sinh. Đứng trước gương hắn thật sự ngây dại nhìn hình ảnh mình phản chiếu trong đó, ngày xưa thân thể vốn có chút gầy còm nay đã trở nên rắn chắc đầy mỹ cảm, chiều cao tăng thêm một chút đến khoảng 1m75, kể cả ngũ quan cũng càng rõ nét cân đối hơn. Hoàn toàn là một mỹ thiếu nam anh tuấn, so với trước kia phải hơn gấp mấy lần, phải rồi kể cả thằng em của hắn cũng lớn thêm gấp đôi nữa chứ, chậc tuyệt đối là quái vật a !!!
- Đây chính là thứ gọi mị lực sao ? Ca sau này cũng là một hotboy rồi nhé !
Trần Minh sờ lấy mặt mình cười cười, nhanh chóng thay quần áo rồi đi ra. Không thấy mẹ đâu, có lẽ là đi ra quán tạp hóa rồi, gia đình hắn sinh sống hoàn toàn nhờ vào nơi đó hết.
Bữa sáng đã được chuẩn bị trên bàn, là một dĩa cơm chiên trứng cùng một ly sữa đậu nành, món khoái khẩu của Trần Minh.
Vị vừa ăn, tuy hơi lạnh nhưng hắn vẫn cảm thấy cực độ ấm áp. Trước đây không để ý xem như chuyện đương nhiên, bây giờ nghĩ lại càng thấy gia đình là quan trọng đến cỡ nào. Điều đó càng làm hắn thêm kiên định muốn cho mẹ một cuộc sống hạnh phúc.
Reeng reeng..
Tiếng chuông vang lên làm Trần Minh khẽ dừng lại, hắn vội nốc cạn cốc sữa rồi chạy ra mở cửa. Trong lòng thì thầm thắc mắc ai sẽ đến nhà hắn đây ??
- Hừm, chào chị Trân. Cứ tưởng là ai !!
Cửa mở, đập vào mắt Trần Minh là một cô gái trẻ khoảng hai ba hai bốn, thân hình thì khá là thấp bé nhưng lại xinh xắn vô cùng, đặc biệt là khuôn mặt đáng yêu với lúm đồng tiền ngọt ngào khiến hắn chỉ muốn cắn một cái.
Đây là Vũ Ngọc Trân, là chủ nhân của căn hộ hàng xóm. Tốt nghiệp trường đại học nổi tiếng, nhờ vào ngoại hình dễ nhìn mà trở thành MC của đài truyền hình thành phố, cũng khá nổi tiếng, cô ấy vừa kết hôn cách đây được một tháng, đối tượng là một quản lý công ty.
- .....!!!
Đáp lại sự chào hỏi của Trần Minh là sự im lặng đến không ngờ, Ngọc Trân vậy mà đứng lặng ở cửa mê đắm nhìn chằm chằm hắn. Khuôn mặt ửng hồng, hơi thở thì đứt quảng như một tiểu nữ lần đầu biết yêu.
- Chị Trân, chị Trân...
Trần Minh nhíu mày gọi thêm vài tiếng nhưng đối phương vẫn không phản ứng, hắn suy nghĩ một chốc thì lập tức biết được đây là do Dâm nhi trong người hắn gây nên ( tên con Cổ ). Bị một mỹ nữ nhìn như vậy cũng thích thật nhưng Trần Minh vẫn khẽ động ý khiến mị lực rút hết vào cơ thể, hắn cũng không muốn sau này khi ra đường có một bầy khủng long nữ cũng nhìn hắn như vậy đâu !! Hình ảnh thật quá duy mỹ rồi ^^!!
- Ơ, ưm... chào.. chào em. Em khỏe chưa ??? Nghe em xuất viện nên chị ghé qua thăm !!
Đến lúc này Ngọc Trân mới hoàn hồn tỉnh lại, tuy vậy khuôn mặt vẫn còn hồng phác phác, ánh mắt nhìn Trần Minh vẫn có gì đó như nhìn người tình của mình. Rất không may, năm thành xác suất tình yêu sét đánh đã xuất hiện !!!
Trần Minh nhìn gương mặt đó mà trong lòng một đoàn lửa nhen nhóm lên, bị một con Âm Dương Mị Cổ như Dâm nhi ký sinh trong người khiến dục vọng của hắn bành trướng lên một mức độ chưa từng có, nhất là trước mặt thật sự là một mỹ nữ thượng đẳng thì làm sao không có cảm giác cho được.
Liếm nhẹ đôi môi khô khốc, Trần Minh đưa ra lời mời :- Chị vào nhà chơi lát nhé !!
Ngọc Trân do dự, đối với một cô gái mới kết hôn ít tháng như cô thì đáng nhẽ sẽ phải từ chối đi. Nhưng cứ nhìn vào mắt Trần Minh thì đầu óc cô lại trở nên hoảng hoảng hốt hốt, mơ màng thế nào mà lại gật đầu đi vào trong. Tên vô sỉ Trần Minh vậy mà âm thầm thả ra mị lực để dụ dỗ vợ người ta, thật là đúng cơm mẹ nấu rồi !!
- Chị ngồi đi, em đi lấy nước !!
Ấn Ngọc Trân ngồi xuống chiếc salon duy nhất trong nhà, Trần Minh lấy ra một cốc nước lạnh rồi rất tự nhiên ngồi vào kế cô, Ngọc Trân vốn định nhích xa một chút nhưng thân thể lại không nghe sai khiến, đành đỏ mặt cầm cốc nước uống cho bớt xấu hổ
- Chị Trân, chị thật đẹp!!
Ngồi bên cạnh, trong mũi ngửi thấy mùi hoa lan thơm ngát trên người đối phương. Dục hỏa trong người Trần Minh càng cháy càng cao, ánh mắt hắn thâm tình nhìn Ngọc Trân mà khen ngợi, mị lực của Dâm nhi mang lại được thả ra hết sức khiến đầu óc nhân thê một trận mê loạn
- Thật... thật vậy sao ??
Ngọc Trân nghe thế thì một trái tim bang bang nhảy loạn, nét mặt càng đỏ bừng hơn như một trái dâu chín mọng, khiến con người ta chỉ muốn cắn một cái. Và Trần Minh thì thật sự đã làm...
- Ưm... ư... ư...
Một cú chồm người, hành động như vũ bão. Trần Minh ôm chặt lấy Ngọc Trân, đôi môi bá đạo chiếm lấy môi cô, một đôi bàn tay cũng không ngừng trên lưng cô sờ soạng.
Ngọc Trân giật nảy mình, hai tay chống trên ngực Trần Minh dùng sức đẩy hắn ra, lí trí của một người vợ mách bảo cô phải vùng vẩy, phải chạy trốn đối phương xâm phạm. Nhưng sự say mê từ nội tâm cùng khoái cảm nơi đầu lưỡi ngày càng khiến cô trở nên vô lực, những cú đánh nhẹ dần rồi mê mẩn đặt trên ngực Trần Minh
Mềm mại, thơm ngát và ngọt ngào. Đó là những cảm xúc mà Trần Minh cảm nhận được lúc này, khẽ đưa chiếc lưỡi mình vào trong chiếc miệng nhỏ nhắn của đối phương, hắn như rơi vào điên cuồng mà không ngừng tàn phá, nước bọt của hai người hào quyện vào nhau thậm chí còn chảy ra phía ngoài. Thân hình Ngọc Trân không kiềm chế được mà uốn éo, đôi tay ngọc chủ động ôm lấy lại Trần Minh.
Tách tách...
- Ưm.. ưm...
Âm thanh dâm mỹ từ hai đôi môi không ngừng vang vọng, tội nghiệp cho anh chồng xấu số đang gồng gánh làm tăng ca luôn ngày chủ nhật để nuôi gia đình, vậy mà giờ đây người vợ mà anh yêu thương hết mực lại đắm chìm trong vòng tay kẻ khác, để mặc đối phương chơi đùa bản thân không thương tiếc, hành vi thô bạo báo đạo mà hắn chưa từng dám làm.
- Ưm... đừng mà.. đừng vậy mà !!
Cảm nhận trước ngực cùng bờ mông mình đều phân biệt bị một bàn tay to tập kích, Ngọc Trân cố lấy hết lí trí còn sót lại tách rời đôi môi ra. Để mặc một sợi tơ bạc kéo dài giữa hai người cô nức nở van xin
- Sướng không ?? Chị thích nó mà !!
Trần Minh cười tà, hắn sẽ để ý lời van xin của con mồi sao ? Trước đây sẽ nhưng bây giờ không, từ khi chia tay cùng Lý Nhã hắn đã nhận ra một điều rằng : tình yêu chỉ là cái cớ, dục vọng cùng lợi ích mới là thứ con người cần.
Nụ cười ma mị ngày càng đậm, trên tay cũng tự giác tăng thêm sức mạnh. Hắn tùy ý cách áo quần xoa nắn hai vùng nhạy cảm của Ngọc Trân, khiến chúng biến thành những hình thù kỳ quái. Ừm, C cúp, với thân hình nhỏ nhắn kia thì không tệ chút nào, bờ mông cũng rất đầy đặn rất mềm mại, xúc cảm rất tốt.
- Ư.. cảm giác thật kỳ quái... nóng quá... ư ư ư !!
Nhiệt lượng đến từ hai bàn tay Trần Minh làm vô số tế bào của Ngọc Trân tỉnh dậy, khoái cảm như núi lửa phun trào khiến dục vọng trong cô tăng cao. Khắp người cô chảy đầy mồ hôi mang theo chút hương hoa lan, thậm chí ở vùng cấm cũng đã có cam lộ róc rách chảy
- Đừng hưởng thụ một mình chứ !
Trần Minh lấy một tay nắm lại tay Ngọc Trân, hắn nhét nó vào chiếc quần sọt của mình, do ở nhà nên hắn cũng không mặc quần lót, để mặc cho thằng em quái vật hơn 20cm của mình tung hoành
- To.. lớn quá !! Không... không được. Tôi không thể phản bội chồng mình !!
Ngọc Trân mở thật to đôi mắt, bàn tay cô chạm vào một thứ to lớn nóng như gậy sắt, ít nhất là gấp bốn lần ông xã cô. Điều đó khiến Ngọc Trân kinh hãi vô cùng, lí trí một lần nữa dâng lên khiến cô dùng hết sức lực đẩy Trần Minh ra rồi chạy trốn. Nước mắt tuôn dài như mưa trên khuôn mặt ửng hồng xinh đẹp của cô, là xấu hổ, thẹn thùng hay khát vọng... ???
Trần Minh bị đẩy ra thì cũng không có hành động khác, ánh mắt hắn trêu tức nhìn về bóng dáng đang chạy như ma đuổi ra khỏi nhà mình. Trên môi bức lên một vệt cười lãnh khốc như sói nhìn mồi
- Một ngày nào đó, chị sẽ tự nguyện.... không xa đâu !!!