Buổi sáng hôm sau, Trần Minh sảng khoái thức dậy lúc 6h sáng, đây cũng là một cái lợi của chức nghiệp Cổ sư không cần phải thức thâu đêm tu luyện. Với hắn chỉ cần chịch và chịch là được rồi.
Ăn xong bữa sáng Trần Minh vác cặp đi đến trường, hôm qua là ngày chủ nhật nên hắn mới ở nhà, còn hôm nay theo lệnh của mẹ thì phải quay trở lại trường học. Hiện hắn đang là năm cuối của khoa Kỹ thuật sinh hóa nên khá là quan trọng, mặc dù Trần Minh thật ra cũng chẳng còn để ý là mấy.
Đại học nông lâm thành phố Hồ Chí Minh tính ra cũng là một trường lớn, rộng hơn 118ha, chiếm một khu vực vàng trong quận Thủ Đức của thành phố. Năm đó Trần Minh vì muốn cùng Lý Nhã nên đã bỏ máy tính suốt nửa năm để ôn tập thi vào đây, giờ nhớ lại vẫn còn nghĩ mà kinh !
Buổi sáng nay là lớp Sinh Hóa thuyết trình, địa điểm học là phòng số 26, là một nơi có các loại vật dụng như phòng thí nghiệm .
Trần Minh cất bước lững thững đi trên con đường trường, mọi người thấy hắn xuất hiện thì đều chỉ chỏ và bàn tán lên, hiển nhiên việc hắn bị Lý Nhã đá đít khiến cho mọi người đều rất kinh ngạc hay nói là vui trên nỗi đau người khác càng đúng hơn.
Đối với cái này Trần Minh mắt điếc tai ngơ, ngày xưa còn là otaku bị khinh bỉ cũng vậy, sau này quen Lý Nhã càng vậy, bây giờ vẫn vậy. Hắn mới sẽ không để ý đến miệng lưỡi thế gian, ai có thể cấm đoán chúng nói chứ. Nên tốt nhất là cứ ha ha mà qua thôi !
- Ê, Minh.
Gần đến phòng học, Trần Minh bị một cú vỗ mông quen thuộc gọi lại. Mặt hắn lập tức đen đi biết được là ai, Thẩm Du thẩm tiện nhân, thằng bạn xấu duy nhất Trần Minh có ở trường này.
- Đệch, đã bao lần tao bảo mày không được vỗ mông tao hả. Tiện nhân chết tiệt !!
Trần Minh quay người về đằng sau gào thét, một thằng mập lùn dưới 1m5 đang đứng đó cười đê tiện. Hắn ta không hề tự giác nhận sai mà xoa tay hưng phấn nói mập mờ
- Minh ca đừng vậy mà, chúng ta dù sao đã quá quen thuộc rầu !!
- Cút !
Trần Minh vẻ mặt chán ghét dịch bước xa ra, tên này đủ tiện mà, sau đó hắn lựa chọn bỏ qua mà đi thẳng.
Thẩm Du cười hắc hắc rồi ục ịch chạy theo sau, hắn không hề nhắc đến Lý Nhã mà tìm đủ cách chọc ghẹo Trần Minh. Tiếng mắng nhiếc tiếng cười đùa của cả hai vang vọng đến tận phòng học.
Bước vào phòng, bốn mươi tám cặp mắt lập tức đổ dồn vào người Trần Minh. Trong đó đại đa số là khinh bỉ cùng thương hại, chỉ có một phần là phức tạp không rõ mà thôi.
Kể cả Trần Minh lẫn Thẩm tiện nhân đều lựa chọn bỏ qua không nhìn, hai người đến dãy bàn cuối rồi lặng im ngồi xuống bắt đầu thảo luận về anime mùa này, đúng chất hai thằng otaku.
Thật ra nếu Trần Minh không đem mị lực bản thân thu hết lại thì mọi chuyện có lẽ sẽ khác, ít nhất mấy đứa con gái sẽ theo hắn như vịt chạy. Có điều như vậy thì ý nghĩa gì đâu, Trần Minh tuyệt đối sẽ không vui vẻ vì điều giả tạo đó, chinh phục mới là cảm giác mà hắn cần.
- Ê, tiện nhân. Mày có biết Lý Nhã ra sao rồi không ??
- Minh ca, anh....
Nghe thấy Trần Minh hỏi, Thẩm tiện bỗng ngập ngừng, cho là hắn còn lưu luyến mối tình kia. Nhưng Trần Minh thì lắc đầu cười trừ, âm thanh rất lạnh nhạt giải thích " Tò mò thôi !!"
- Ừm, hôm qua tao thấy Lý Nhã với một thằng công tử đi xe hơi cùng về nhà...
Thẩm tiện ngập ngừng quan sát Trần Minh, thấy đối phương không có vẻ buồn khổ gì thì mới an tâm nói tiếp
- Đó là Dương Thừa Vũ của Đại Học Bách khoa, con trai ông chủ tập đoàn Thành Công. Là một tên nổi tiếng ăn chơi !!
Trần Minh nhíu mày, vì vậy mà mình bị đá. Tào lao hết sức !!
Trông lòng một chút xíu bực bội nổi lên làm Trần Minh khó chịu, thậm chí chính hắn cũng không thừa nhận mình có một chút lo lắng cho ai kia. Tuy vậy theo giáo viên bước vào lớp thì hắn lại nhanh chóng gạt tất cả ra khỏi đầu, dù sao cũng đâu liên quan gì nhau nữa đâu.
- À mà mày biết gì chưa ??
Thẩm tiện bỗng dưng thần thần bí bí nói khẽ, trong giọng nói không giấu được sự hưng phấn.
- Cái giề ??
- Trường mình mới có 3 nữ sinh chuyển trường vào, một Anh một Tàu một Nhật. Tất cả đều là mỹ nữ !!
Thẩm tiện cắn chặt hai chữ mỹ nữ, nét mặt tràn đầy si mê, thậm chí nước dãi cũng chảy ra trong phát tởm.
Bốp !!
Trần Minh một cái bàn tay vỗ thẳng vào đầu đánh cho đối phương tỉnh lại, đợi Thẩm tiện quay về bình thường mới hứng thú hỏi
- Mỹ nữ, đẹp cỡ nào ??
- Rất đẹp, so với ba giáo hoa cũng không kém !!
Thẩm tiện phấn khởi hoa tay múa chân, chọc cho lão giáo viên đầu hói tức trừng râu trợn mắt.
Trần Minh biết ba giáo hoa, Lý Nhã là người đứng thứ hai trong đó. Người đứng ba là Triệu Yến, khoa công nghệ thông tin năm ba, dáng người bốc hỏa cực kỳ bạo lực. Từng tuyên bố chỉ chọn bạn trai đánh bại được mình, đai đen tam đẳng Karate, Judo, Teakwondo.
Đứng đầu là Lâm Mỹ Linh, linh lung như tiên tử, là kiểu phụ nữ truyền thống. Dịu dàng nhẹ nhàng, là đối tượng ước mơ của vô số người trong và ngoài trường.
Cả ba tam hoa đều xinh đẹp vô cùng, và hai người kia đã bị Trần Minh sắp vào hàng con mồi của mình. Nếu ba người mới tới cũng đẹp vậy thì danh sách đành tăng lên rồi.
Hắc hắc, ngoại quốc mỹ nữ. Hấp dẫn đó !!