Hai khối đá mà Trần Minh chọn chỉ to như quả bóng đá, trong đó thì một hình tròn còn một là hình elip ( bầu dục ), cái sau thì đã bị người cắt sâu vào phần giữa lộ ra lớp chất đá nâu đỏ do bị oxy hóa lâu ngày, có lẽ vì không thấy ngọc nên họ đã từ bỏ việc khai thạch tiếp.
- À, hai khối tổng cộng một chai năm.
Ông chủ khi thấy Trần Minh mua hàng mới biểu lộ một chút sắc mặt tốt đi lại, nói thật chứ lúc đầu ông ta chỉ nghĩ hắn đến để tham quan cho biết vậy thôi.
Bình tĩnh lấy ba tờ polime năm trăm mới cóng đưa ra, Trần Minh ôm lấy cầm lên hai viên nguyên thạch, suy nghĩ một lúc hắn rời khỏi cửa hàng.
Ra bên ngoài, Trần Minh đi thẳng đến khu trung tâm giải thạch, vốn hắn định đem về nhà để tránh tình trạng như ở tiệm đồ cổ lúc chiều, tuy nhiên sau đó hắn lại nghĩ rằng sớm muộn gì cũng đem đi bán, phiền phức tránh không được thì làm trước làm sau cũng chả khác biệt gì.
Đến nơi, hắn nhìn thấy cả bốn máy khai thạch đều đang có người sử dụng nên đành đứng chờ.
Trong lúc nhàm chán, Trần Minh đưa mắt xem xét thử giá trị của bốn viên đang giải thì bỗng nhiên một luồng sáng kinh cmn khủng chiếu mù mắt chó hắn ta, nó phát ra từ viên nguyên thạch ở máy thứ ba từ trái sang.
- Cái định mệnh, thằng này sắp phát rồi. Giá trị của nó gấp mười lần viên trong tay mình là ít !!
Trần Minh chẹp chẹp hai cái tiếc nuối, dù gì cũng là đồ của người ta, hắn chỉ biết hâm mộ thôi chứ làm sao bây giờ.
Đóng lại năng lực của Tầm bảo cổ cho tâm tình bớt bi thương, Trần Minh cứ chờ cái thằng đang từng li từng tí mài đá trước mắt mình, trong nội tâm mắng thầm một ngàn lần cmn.
- Vãi, toàn ngọc vụn đáng chút tiền mà mài cho lắm vào, lát đéo xài được luôn giờ.
Trong bốn viên đang giải thì chỉ có kẻ trước mắt này đang hiện ra màu xanh, người xung quanh thấy vậy đều ồ lên, thậm chí có một số thương nhân đã bắt đầu chào giá mua lại
- Anh bạn, nhìn màu nhạt như vậy chắc không phải ngọc tốt, bán lại tôi thế nào, tôi trả anh ba triệu.
- Tôi trả năm triệu.
- ....
Chàng thanh niên đang giải thạch ngước mặt lên đắc ý cười, sau đó rất bá khí từ chối hết làm Trần Minh muốn sặc nước miếng a.
Tham lam trong cờ bạc chính là đâm đầu xuống vực thẳm !!
Quả nhiên, tên thanh niên mài a mài a mài, kết quả hơn nửa viên nguyên thạch trở thành bột vụn nhưng vẫn chỉ là màu xanh li ti.
Đến lúc này thì ai cũng hiểu một điều, đổ không rồi !!
Trần Minh thậm chí nhìn thấy nét hối hận cùng điên cuồng trong mắt tên thanh niên này lóe lên, sau đó có vẻ hắn khá bị đả kích mà lập tức chạy đi mất dạng, có lẽ là tìm viên khác gỡ gạc cũng nên.
- Chậc, kiểu này có thêm thằng bán nhà rồi !
Trần Minh tạch lưỡi cảm thán một cái sau đó đi lên đặt hai viên nguyên thạch của mình lên đài, thuận mắt ngó qua bên máy số ba xem có cái gì bên trong thì bất ngờ thay, bên trong chẳng có gì hết.
Viên nguyên thạch to bằng nửa quả bóng đá bị cắt ngang thành hai phần, bên trong ngoài một màu xám xịt thì chả có gì, mà với kích thước của nó thì coi như hết hi vọng một trong hai bên sẽ có ngọc.
Người giải nó chính là một đàn ông trung niên tuổi tầm ba mươi, lúc này chỉ thấy ông ta chán nản quỳ xuống dưới chân máy mà khóc nức nở lên.
Trần Minh loáng thoáng nghe thấy ông ta nói cái gì mà con gái, xin lỗi, vô dụng, ánh mắt hắn chớp động một cái rồi đi đến ngồi xổm trước mặt ông ta.
Mở ra năng lực, hăn nhặt lên một nửa khối đá có sánh sáng mãnh liệt mà ra vẻ tốt bụng hỏi nhỏ ông ta
- Con gái ông bị bệnh, cần tiền ??
- Hức, đúng vậy. Nó bị ung thư cần tiền nhập viện !!
Trần Minh im lặng, ra vẻ suy tư một chập rồi rút từ trong bóp ra ba triệu đưa cho ông ta
- Đây, cầm lấy mà xài, sau này đừng cược thạch nữa !!
- Cái này....
Người đàn ông do dự, ông không tin trên đời ai cho không ai cái gì, nhưng mà ông đang rất cần tiền lo cho con gái
Thấy vậy, Trần Minh giơ lên khối đá trong tay nói
- Coi như đó là tiền mua lại thứ này đi, ông chẳng lẽ không bán sao ??
- Tôi... cảm ơn cậu !!
Người đàn ông nước mắt nước mũi chảy dài gật đầu cảm ơn, khối nguyên thạch này ông mua có ba trăm mà giờ bán đi ba triệu, lời gấp mười lần rồi, sau đó ông mua thêm vài lần chẳng phải có tiền trị bệnh cho con gái sao.
Nghĩ vậy ông ta vội vội vàng vàng đứng lên sau đó chen khuất vào đám người.
Trần Minh thật sự không biết suy nghĩ của ông ta, nếu không chắc chắn hắn sẽ cảm thán một câu : " Thật là hết thuốc chữa rồi !!"
Tất nhiên, hắn không biết được nên rất bình tĩnh đem viên đá bỏ vào cái túi vải sau lưng, bỏ vào một ngăn riêng biệt với cái ngọc tỷ.
Còn mở nó ở đây luôn, nói giỡn, dựa theo ánh sáng thì giá trị nó không thua viên ngọc tỷ là bao, bày ra trước công chúng cho mấy tên tham lam kia tìm đến nhà à.
Rồi cái người đàn ông vừa bán nữa, chắc nhảy lầu tự tử luôn chứ chẳng chơi đâu á !
Quay lại với việc giải thạch của Trần Minh, hắn lúc này đang đứng xắn tay áo xắn ống quần mình lên, sau đó chấp tay lên miệng mà hô rằng
- Mướn người giải thạch có kỹ thuât, 200k !!
Uầy, thì ra con hàng này có biết cái đéo gì về giải thạch đâu, bởi vậy hắn rất chi là khôn ngoan bỏ tiền ra thuê người, 200k đã đủ để mua một khối nguyên thạch cược tiếp rồi, rất nhiều con nghiện cháy túi đều muốn lên nhận việc.
Cuối cùng, Trần Minh chọn lấy một tên nhìn có vẻ thuận mắt một chút rồi giao lại hai viên đá cho hắn ta, mình thì đứng một bên ngắm.. à là học tập.
Rè..rè..rè..
Người thanh niên tên Mạnh Đạt quyết định mở khối hình bầu dục trước, hắn ngắm ngía một vòng xong rồi quyết định dựa theo kinh nghiệm mà tiếp tục vết cắt cắt đôi viên nguyên thạch ra, nếu không có ngọc thì sẽ mài dần hai phần, hên xui biết đâu vớt vát được.
Tiếng mái cắt vang lên chói tai làm Trần Minh có phần khó chịu, tuy nhiên hắn vẫn chăm chú nhìn vào viên đá trên bàn, mặc dù đã biết giá trị của nó nhưng sự tò mò thì vẫn phải có, hắn không thể đoán ra nó sẽ là loại ngọc nào.
Cạch !
Viên đá đứt làm đôi, không ngoài dự liệu chẳng có gì hết, Mạnh Đạt nhặt lên một nửa định mài thì bỗng nhiên bị Trần Minh ngăn lại, hắn chỉ về một nửa kia rồi nói rằng
- Mài viên đó, còn viên này bỏ đi !!
Hơi bất ngờ, cơ mà người ta là chủ muốn gì cũng được, Mạnh Đạt nhún vai sau đó làm theo lời mà mài lấy nửa phần kia
Và không cần đợi bao lâu, một lớp ngọc rực rỡ màu da cam dần dần xuất hiện.
Và đó là.....
Ps : mai sẽ biết, muahahaha !!