Chương 9: 09-Trở về, chiến khu

Làm xong mọi chuyện,Vương Khải đối với thế giới này cũng còn có gì lưu luyến.

Ý thức nhanh chóng chìm vào bóng tối sâu thẳm,sinh cơ trên cơ thể hắn cũng dùng tốc độ ánh sáng biến mất.

Vương Khải ở thế giới này đã chết,hắn để lại thế giới này chính là những câu chuyện truyền kỳ mà đến trăm năm sau vẫn còn lan truyền.

…..

Mở mắt ra chính là trần nhà quen thuộc,ký ức trong hơn hai mươi năm trong nháy mắt ùa về.

Khí tức trên người Vương Khải cũng đang dùng tốc độ chóng mặt nhanh chóng tăng lên,linh khi mấy cây số xung quanh xuất hiện bạo động.

Hô!

Thở ra một hơi dài,Vương Khải cảm nhận được cơ thể của mình có nhíu mày.

“Vậy mà chỉ có thể đem ra một nửa tu vi thôi sao?”

Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ hắn cũng bật cười lắc đầu,mình đây là lòng tham không đáy sao?

Phải biết trong thế giới kia hắn cũng phải mất mấy chục năm tu luyện mới có được tu vi như hiện tại,mặc dù thế giới chính nếu tu luyện thời gian sẽ rút ngắn không ít,nhưng chí ít cũng mất gần 1 năm.

Hắn hiện tại chỉ dùng chưa tới hai mươi ngày đã có được tu vi như vậy còn chưa hài lòng,lòng tham quả thật rất lớn.

Trong quá hắn ý thức xuyên qua,thế giới hiện thực cũng không xảy ra biến hóa gì.

Nên đi làm vẫn phải đi làm,nên đi học vẫn phải đi học,một tháng là thời gian rất ngắn trong cuộc đời con người.

Vương Khải tuy cũng là học sinh nhưng sau khi giác tỉnh,học sinh có thể lựa chọn tiếp tục đi học,cũng có thể lựa chọn tự mình tu luyện.

Nhưng hầu hết tất cả học sinh đều lựa chọn đi học,không gì khác,đơn giản vì phúc lợi của nhà trường quá cao.

Đến trường mỗi tuần đều có một quãng thời gian có thể sử dụng thiết bị luyện tập,vào phòng tu luyện để tu luyện,…

Đối với các học sinh không có quá nhiều tài nguyên thì đến trường là lựa chọn tốt nhất,còn một số học sinh gia đình giàu có ngược lại đến trường hay không đều tùy sở thích.

Như Vương Khải ngược lại rất hiếm có,hắn vừa không có tiền lại không có quan hệ,vậy mà lựa chọn ở nhà tu luyện.

Nhưng đối với học sinh lựa chọn,nhà trường cùng giáo viên cũng không có quyền can thiệp,cùng lắm chỉ là mồm mép khuyên nhủ mà thôi.

Vương Khải trong một tháng này cũng bị gọi điện khuyên nhủ không ít lần,tuy nhiên tất cả đều bị khéo léo từ chối.

Giáo viên chủ nhiệm nhìn thấy không thể khuyên nhủ cũng đành thôi,dù sao mỗi người đều có lựa chọn của riêng mình.

Hiện tại cũng không còn phải là tiểu hài tử,phải tự chịu trách nhiệm cho lựa chọn của bản thân.

Giáo viên chủ nhiệm có thể mấy ngày liên tiếp gọi điện khuyên nhủ cũng xem như cực kỳ có tâm,những người khác chỉ sợ gọi điện cũng không thèm.

Vương Khải ở thế giới chủ trong gần một tháng nay hoàn toàn không tu luyện,chỉ lên mạng tìm hiểu tin tức,một số công lược,mẹo,…

Hắn hiện tại đã bổ sung không ít kiến thức về thế giới này,cũng xem như hiểu rõ một ít kết cấu cùng quy tắc.

Điều hắn hiện tại cần quan tâm nhất chình là kỳ thi đại học sắp tới,mỗi một học sinh sau khi thức tỉnh sẽ có tư cách tham gia thi đại học.

Nếu vào được một trường đại học có nhiều tài nguyên thì con đường sau này sẽ dễ dàng hơn không ít,đương nhiên những trường như vậy cảnh tranh đầu vào rất kịch liệt.

Nếu không phải là thiên tài thì thiên phú phải rất đặc biệt,nếu không nghĩ cũng đừng nghĩ.

Vương Khải đối với thi đại học làm sao cũng không có hứng nổi,đơn giản vì hắn chưa muốn lộ ra quá nhiều.

Kỳ thi đại học tính ổn định không cao,mỗi năm đều có rất nhiều học sinh chiến tử.

Chết vì bị tà giáo ám sát,chết vì tham gia khảo hạch bị yêu thú giết chết,chết vì bị đồng bạn sát hại,vv.

Có rất nhiều biến cố có thể xảy ra,Vương Khải hiện tại chỉ muốn an tâm cẩu một đợt.

Còn những tài nguyên cần thiết để tu luyện hắn cũng đã có cách giải quyết,ra chiến trường chém giết.

Thế giới này cũng không yên bình,mấy trăm năm trước vô số vết nứt không gian xuất hiện,bao trùm cả cái tinh hà hệ.

Từ trong vết nứt xuất hiện vô số dị tộc cùng yêu thú,toàn bộ tinh hệ trong nháy mắt rơi vào trạng thái chiến đấu.

Nhân tộc đương nhiên cũng không thoát khỏi cảnh bị yêu thú cùng dị tộc tấn công,nhưng có thể do nhân tộc hiện tại quá yếu,cường độ tấn công cũng không quá mạnh mẽ.

Nhưng đó là với những chủng tộc cường đại khác,còn với nhân tộc chuyện này chẳng khác nào tai họa ngập đầu.

Cách đấu thuật thành phố Vương Khải sinh sống có một vết nứt cỡ nhỏ,hàng năm vẫn luôn điều động võ giả đến nơi này trấn giữ,cùng yêu thú ngày đêm chém giết.

Vì muốn điều động võ giả tích cực,liên minh cũng đưa ra chế độ công huân,mỗi giết chết một con yêu thú sẽ có được số công huân tương ứng.

Công huân có thể dùng để đổi công pháp,võ kỹ,tài nguyên tu luyện,…Nói chung là chỉ cần ngươi giết yêu thú đủ nhiều,dù là cấp 9 công pháp ngươi cũng có thể đổi.

Hơn nữa tham gia giết yêu thú cũng không yêu cầu xác định danh tính,chỉ cần kết nối với Thiên võng quân đội,đăng ký một chút danh tính cùng tu vi là được.

Đối với Thiên Võng Vương Khải cũng rất an tâm,Thiên Võng tuy nói do vô số nhân loại cường giả dùng linh hồn cùng thiên phú mà tạo thành.

Tuy nhiên nó lại không chịu bất kỳ sự chi phối hay điều khiển của bất kỳ người nào,chí ít hắn biết được tin tức là như vậy.

Dù cho chịu người không chế,thì những người kia cũng không có đủ rảnh rỗi để chú ý một tên tiểu cà bông như hắn.

Nhưng vì đảm bảo an toàn,Vương Khải vẫn chờ tu vi của mình hoàn toàn khôi phục rồi mới bắt đầu chạy ra tiền tuyến.

Do nồng độ linh khí của chú thế giới so với thế giới hắn xuyên mạnh lớn mạnh hơn rất nhiều,vì thế tốc độ tu luyện của hắn đang dùng tốc độ chóng mặt đề thăng.

Lại một tháng trôi qua,Vương Khải lúc này đang ngồi trên xe trên đường chạy tới chiến khu.

Một tháng tu luyện tu vi của hắn lần nữa đạt tới cấp 2 viên mãn,dùng một ít thời gian để mua một số dụng cụ cần thiết,xong việc hắn liền lập tức lên đường.

Chuyến đi này tiêu sạch toàn bộ tích súc của Vương Khải,nếu không thể kiếm được tiền sau chuyến này,hắn chỉ sợ sẽ trở thành ăn mày.

Còn may hắn hiện tại đã không còn cần ăn uống để bổ sung thể lực,nếu không chỉ sợ cũng chỉ có thể chịu đói.

Chiếc xe này tốc độ rất nhanh,chỉ mất tầm 6 tiếng đã chở hắn tới nơi cần đến.

Nhìn một dãy kiến trúc hùng vĩ trước mặt,Vương Khải không khỏi cảm thán sự phát triển khoa học của thế giới này.

Mặc dù là thế giới luyện võ nhưng khoa học kỹ thuật cây của thế giới này vẫn luôn phát triển,vô số hắc khoa kỹ cũng từ đó ra đời.

Đi theo đoàn người tiến vào chiến khu,Vương Khải nhanh chóng đăng ký một chút tin tức cá nhân.

Tên hắn lấy tên giả là Hắc Long,tu vi hắn thành thật điền võ giả cấp 2.

Hắn đũng là võ giả cấp 2,mặc dù cấp 2 này có thể đem cấp 3 đánh ị ra sít nhưng hắn quả thật là cấp 2.

Binh linh canh gác đối với những cái này cũng không quan tâm,không cần biết tin tức thật giả,đăng ký tin tức cũng chỉ là cái quá trình mà thôi,không ai đem chuyện này coi là thật.

Chỉ cần ngươi thành thành thật thật giết yêu thú,dù người có là tội phạm bị truy nã đám binh lính này cũng sẽ không quan tâm.

Sau khi đăng ký xong tin tức,Vương Khải được dẫn đến một căn phòng để chụp ảnh lưu vào hồ sơ cùng kiểm tra thực lực.

Phải,mặc dù ngươi muốn ghi tu vi là cái gì thì ghi nhưng sau khi kiểm tra thực lực không đạt thì cũng vô ích.

Vương Khải đối với chuyện này cũng đã tìm hiểu,đương nhiên cũng đã lường trước chuyện này.

Quá trình kiểm tra cũng rất thuận lợi,Vương Khải sau khi giới hạn sức mạnh của bản thân đến võ giả cấp 2 đánh cùng tên binh lính kiểm tra vào chiêu liền được cho qua.

Cầm thẻ của bản thân,Vương Khải hài lòng đi tới phòng ở của mình.

Phòng ở là phòng ở tập thể,một phòng có 8 người.Vương khi tiến vào phòng đã có 6 người ở bên trong,nhưng cũng không có ai trao đổi hay nói chuyện.

Vương Khải lựa chọn một cái giường còn trống,nhanh chóng thu xếp đồ đạc bản thân.

6 người kia ánh mắt quan sát Vương Khải hành động,tuy nhiên cũng không có ai chạy đến bắt chuyện hay hỏi thăm.

Hắn đối chuyện này hết sức hài lòng,không nói chuyện liền rất tốt,hắn cũng không quá thích nói chuyện.

Còn đối với thái độ của đám người Vương Khải cũng hiểu rất rõ,chiến khu cũng không phải nơi để chơi đùa.

Tất cả đều đao thật thương thật cùng yêu thú chiến đấu,hơi sơ sẩy liền là mất mạng.

Ai biết bạn cùng phòng của mình có thể sống sót hay không,hơn nữa đám người đến đây cũng tới tâm thái làm một chuyến,sau khi kiếm đủ công huân liền lập tức rời đi.

Vì thế làm quen với bạn cùng phòng là chuyện không cần thiết,chí ít mọi người trong căn phòng này đều có suy nghĩ như vậy.

Vương Khải cũng không tính hiện tại liền chạy đi cùng yêu thú chiến đấu,thời gian vẫn còn rất dài,yêu thú là vô cùng vô tận,dù hôm nay giết hơn triệu con thì ngày mai số lượng chúng cũng sẽ không giảm bớt.

Đây cũng là một trong những điều đáng sợ nhất của yêu thú,số lượng của chúng quá nhiều,đơn giản là giết không hết.

Dùng ý niệm chạm vào Hư không môn,Vương Khải liền biết hắn còn cần chờ nửa năm nữa mới có thể lẫn nữa xuyên không.

Vương Khải đối với cái này cũng tỏ ra đã hiểu,muốn xuyên không cũng không phải chuyện dễ dàng,chí ít cần rất nhiều năng lượng.

Hư không môn cần nửa năm để bổ sung năng lượng cũng rất hợp lý,chỉ là Vương Khải đang suy nghĩ không biết còn có cách nào để nhanh chóng bổ sung năng lượng hay không.

Tuy hiện tại là cần nửa năm,nửa năm thời gian đối với hắn vẫn có thể chấp nhận được.

Nhưng sau này đâu,xuyên qua thế giới càng ngày sẽ càng cường đại,tiêu hao năng lượng sẽ càng ngày càng nhiều.

Vương Khải cũng không muốn phải chờ vài chục,thậm chí mấy trăm năm mới có thể xuyên là một lần,như vậy cũng quá lâu đi.

Dù vậy nhưng hắn cũng chỉ đành để chuyện này ra sau đầu,Vương Khải hiện tại một nghèo hai trắng,lấy đâu ra tài nguyên để nếm thử cho Hư không môn hấp thụ cơ chứ.

Đang lúc hắn miên man suy nghĩ,một thân cũng bước vào căn phòng.

Bạn cùng phòng thứ 8,đến!