Thế giới này hiện tại có thể tu luyện đên cao nhất cũng chỉ là đại tông sư cảnh,tương đương với võ giả cấp 3,Thanh Phong với thiên phú này chẳng mấy chục năm liền có thể chạm tới.
Nếu không có cơ duyên cùng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn,chỉ sợ tên đệ tử này mãi chỉ có thể là đại tông sư.
Vương Khải thân là sư phụ,trước khi rời đi hắn cũng muốn làm một chút gì đó giúp cho tên đồ đệ này.
Hắn trên thực tế tìm được một loại biện pháp có thể nâng cao vị cách của thế giới,chính là khai thiên môn.
Khai thiên môn trên thực tế chính là dùng một đòn tấn công thật mạnh công phá bình trướng của thế,từ đó đánh nát giới hạn của thế giới này.
Tuy nhiên để khai thiên môn lại cực kỳ khó khăn,hầu hết đều phải nhờ vào ngoại giới.
Muốn từ bên trong khai thiên môn độ khó phải tăng lên cả mấy chục lần,bời vì không chỉ cần khai thiên môn mà còn phải chịu sợ bài xích của thế giới,hạn chế bởi công pháp,võ kỹ của thế giới,..
Hầu như nguyên nhân chính gây thất bại đều do thế giới bài xích,đơn giản vì vừa phải đánh ra một chiêu mạnh nhất,vừa phải gánh áp lực của một thế giới,không phải người bình thường có thể chịu được.
Đứng trên trời cao,khí tức trên người Vương Khải không chút giữ lại điên cuồng phóng thích.
Trong nhất thời thiên địa biến sắc,mây đen kéo tới,sấm chớp điên cuồng nổi lên,một bộ sắp diệt thế.
Vương Khải đối với tình cảnh này cũng đã chuẩn bị tâm lý từ trước,nhưng khi chúng kiến cũng không khỏi kinh thán trước vỹ lực của thiên nhiên.
Cả ngươi của hắn cũng bắt đầu run lên vì hưng phấn,đối kháng với cả 1 thế giới,tràng diện này không phải người nào cũng có tư cách có được.
Đến khi khí thế Vương Khải đạt tới đỉnh phong,sấm chớp trên trời cũng đạt tới mức cường đại nhất.
Oanh Long!
Một đạo sấm chớp trong nháy mắt đánh tới,tốc độ dù là đại tông sư cũng chưa chắc có thể theo kịp.
Vương Khải hai quyền nắm chặt,hắn không tránh không né cũng đấm ra một quyền.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Trong nhất trời lôi điện bay tứ phía,từ trong trung tâm va chạm xuất hiện liên tiếp gió lớn thổi bay cảnh vật xung quanh.
Vương Khải cả người không một vết thương,hai mắt tràn đầy chiến ý nhìn thẳng lên.
Hắn lần này không chờ sấm chớp bổ xuống mà chủ động lao lên tấn công,lấy tay làm đao trong nháy mắt chém ra trăm đạo đao quang.
Mỗi một đạo đao quanh cũng dài hơn chục mét,hơn nữa theo khoảng cách ngày càng biến lớn.
Chỉ sau chục giây chục mét đao quang đã lớn thành ngàn mét đao quang,mỗi một cái đều ẩn chứa sức mạnh có thể nháy mắt giết chết đại tông sư.
Không dừng ở đó Vương Khải nháy mắt dùng võ lực hóa thành một thanh kiếm,hắn chăm chú đâm ra một kiếm.
Kiếm khí trong nháy mắt hóa thành cột sáng xông thẳng trời xanh,trên đường đi tới mọi vật trong nháy mắt đều bị kiếm khí xoắn nát hóa thành tro bụi.
Trong nhất thời trên trời vậy mà xuất hiện một lỗ hổng khổng lồ,chờ khi cột sáng biến mất,trên trời ẩn ẩn xuất hiện một đạo bình trướng.
Oang!
Cùng lúc đó,một luồng áp lực đột ngột xuất hiện không ngừng đè ép lên cơ thể Vương Khải .
Dù cho nhục thân đã tu luyện đến đao thương bất nhập,bách độc bất xâm nhưng hắn vẫn cảm giác không thể gánh chịu nổi.
Cắn chặt răng cố gắng chịu đựng,hắn biết đây là thế giới đang kịch liệt bài xích hắn,muốn trong nháy mắt trấn sát,tiêu diệt hắn.
“Muốn giết ta,ngươi còn chưa xứng”Vương Khải cắn răng gầm thét,võ lực điên cuồng tuôn ra cùng áp lực kia đối kháng.
Hắn biết nếu cứ tiếp tục như vậy chẳng mấy chốc cũng sẽ cạn kiệt võ lực mà bị ép chết,vì thế nhân cơ hội này hắn quyết định tung ra một đòn quyết định.
Vương Khải đưa tay phải về phía trước,trong nháy mắt một đạo ánh sáng từ phía đỉnh núi phóng tới phía hắn.
Nắm chặt đạo ánh sáng,chờ khi ánh sáng biến mất chỉ thấy đó là một cây thương,thân thương đen tuyền,mũi thương lộ ra vẻ sắc bén cùng túc sát.
Hắc long thương,đây là cây thương hắn tốn bao nhiêu tiền tài,bỏ ra bao nhiêu công sức cùng thời gian mới có thể chế tạo ra.
Có thể không chút nào nói quá,thanh thương này chính là thanh vũ khí mạnh mẽ nhất cái thế giới.
Nắm chặt thân thương,chiến ý của Vương Khải lần nữa tăng cao.
Kể từ khi đến thế giới này,hắn hoàn toàn chưa từng có một trận chiến đấu nào cho ra hồn.
Tất cả đều bị hắn nghiền ép hoàn toàn,không có khả năng phản kháng.
Cuộc chiến này cũng là trận chiến đấu tiên hắn có thể thỏa thích tung ra toàn bộ thực lực của mình,hơn nữa đối thủ còn là cả một thế giới.
Lúc đến thế giới này hắn có mang theo một môn công pháp và võ kỹ,công pháp thì Cửu linh quyết đã hoàn thiện đến tầng thứ hai viên mãn,xem như kiếm đủ tiền lời.
Nhưng võ kỹ mặc dù rất mạnh nhưng đến giờ vẫn chưa từng có cơ hội để sử dụng,hơn nữa trải qua ngộ tính tăng trưởng môn võ kỹ này đã không còn như lúc đầu.
Đến Vương Khải cũng không biết một chiêu này của hắn sắp tới mạnh đến mức nào,chỉ biết nếu tung ra một chiêu này,dù là võ giả cấp 4 hắn cũng có tự tin có thể một thương giết chết.
Võ Kỹ:Phá Thiên
Võ lực điên cuồng tuôn ra,không ngừng tràn vào Hắc long thương.
Uy áp xung quanh thân thương xuất hiện ẩn ẩn có thể bóp méo không gian,có thể tưởng tượng một chiêu này khi đánh ra uy lực đáng sợ đến dường nào.
“Đón lấy đi,đây là chiêu thức ta đặc biệt sáng tạo ra dành cho thời cơ này đấy”Vương Khải gân xanh nổi lên,hàm răng cắn chặt.
Hắn không chút do dự đâm ra một thương tối cường này,cũng là tinh hoa hắn đúc kết kể từ khi đến thế giới này.
Oanh long!
Oanh Long!
Một cột sáng so với lần trước càng thêm to lớn,hơn nữa lần này không chỉ là mọi vật bị nghiền nát,mà cho dù là không gian cũng bị một thương này xé rách,để lại những lỗ hổng không gian to lớn.
Đâm ra một thương này Vương Khải cũng xem như sức cùng lực kiệt,cả người không còn thể chống đỡ như một mũi tên rơi xuống.
Ầm!Ầm!
Cả người hắn đập mạnh xuống mặt đất,rơi từ trên cao mấy ngàn mét nhưng Vương Khải cũng không chịu quá lớn thương thế.
Tuy nhiên hắn không nhịn được mà ho ra một ngụm máu tươi,xem lẫn bên trong là một ít nội tạng bị vỡ.
Dù rơi xuống không chịu nhiều thương thế,tuy nhiên áp lực từ thế giới chưa từng biến mất,dù cho hắn đâm ra một thương kia áp lực vẫn chưa từng suy yếu.
Không có võ lực chống đỡ,cơ thể này cũng không thể chống đỡ được bao lâu.
Tuy nhiên Vương Khải lại cười rất vui vẻ,không những vậy giọng cười hắn càng ngày càng tăng lên.
“Hahaha,không nghĩ tới lại có chuyện tốt ngoài ý muốn,quả thật khiến người không ngờ đến”
Vương Khải hai mắt nóng rực như nhìn thấy mỹ nữ,nụ cười làm cách nào cũng không áp chế nổi.
Vừa rồi đâm ra một thương kia hắn vậy mà từ trong đó lĩnh ngộ ra một chút ý cảnh,hơn nữa còn là cực kỳ đáng sợ hủy diệt ý cảnh.
Ý cảnh,đây chính là điều kiện quan trọng nhất để đột phá võ giả cấp 4,cũng là thứ khiến võ kỹ cấp 4 có được uy lực mạnh tới như vậy.
Phá Thiên uy lực tuy cực kỳ mạnh mẽ,xét về uy lực dù là võ kỹ cấp 4 cũng rất ít có võ kỹ có thể sánh bằng.
Tuy nhiên dù cường đại đến đâu nhưng nó cũng chỉ là một môn võ kỹ cấp 3,đơn giản vì nó còn chưa có ý cảnh ẩn chứa trong đó.
Nếu cho hắn cơ hội làm lại lần nữa,hắn cũng không cần phải liều mạnh dùng toàn bộ võ lực để đánh ra một đòn,mà đơn giản chỉ cần dùng ½ võ lực cũng có thể làm được,hơn nữa uy lực so với hiện tại càng thêm mạnh mẽ.
Vương Khải chăm chú nhìn về phía bầu trời,cột sáng lúc này dùng thế không thể ngăn cản phóng tới,thậm chí một số nơi không gian yêu kém cũng bị năng lượng cuồng bạo xé rách.
Khi cột sáng chạm tới vào bình trướng,bình trướng cũng chỉ có thể duy trì chưa tới 3 giây đã không chịu được mà vỡ nát.
Cột sáng vẫn không chút dừng lại,như một mũi tên tiếp tục phóng đi.
Bình phong vừa vỡ nát,áp lực trên người Vương Khải cũng trong nháy mắt đó biến mất,ngược lại một đạo cột sáng xuất hiện đánh thẳng về phía hắn.
Vương Khải hiện tại cũng không có sức mạnh để tránh thoát cột sáng,hơn nữa cũng không cần phải tránh né.
Cột sáng đánh thẳng vào người Vương Khải,không ngừng điên cuồng chui vào người hắn.
Nhắm mắt cảm nhận tác dụng của những đạo ánh sáng này,chờ khi hắn cảm nhận được liền lập tức giật mình,vừa kinh hãi vừa kinh hỷ.
Công đức!
Những ánh sáng này vậy mà tất cả đều là công đức,đây cũng được xem như phần thưởng mà thế giới này cảm ơn hắn vì đã đánh phá giới hạn cho thế giới này.
Công đức,dù là siêu việt võ giả một đám người nghe đến cũng phải đỏ mắt,trong các truyền thuyết dù là cường đại như thánh nhân cũng rất ham muốn.
Công đức có rất nhiều tác dụng,có thể dùng để luyện đan,luyện khí,tăng xác suất thành công khi luyện đan dược,chế tạo vũ khí.
Ngoài ra cũng có thể dùng tu luyện,đột phá bình cảnh,tăng tốc độ tu luyện,nâng cao ngộ tính trong nhất thời,…
Nói chung công đúc ở mọi mặt đều rất có tác dụng,người có công đức trên thân dù là cường giả cũng không dám trêu chọc.
Nếu giết chết người có công đức trên thân,tùy theo nhiều hay ít mà hung thủ sẽ phải bị nhận lại phản phệ.
Nếu có đủ nhiều công đức,thậm chí có thể dùng nó để nguyền rủa chết siêu cấp cường giả.
Vương Khải cũng không nghĩ tới đánh phá giới hạn của thế giới vậy mà còn có chỗ tốt như thế này,quả thật là rất ngoài ý muốn.
Nghĩ đến đây khéo miệng hắn càng không nhịn được,một trận chiến này không những đánh nát giới hạn thế giới,giúp đồ đệ nâng cao giới hạn mà còn lĩnh ngộ được ý cảnh.
Càng quá đáng hơn là hắn còn nhận được công đức gia thân,Vương Khải hơi cảm nhận liền biết hắn có 134 đạo công đức gia thân.
Không chờ Vương Khải tiếp tục quan sát,thân thể của hắn đã bắt đầu chuyển biến xấu,sinh mệnh trong nháy mắt giảm đi một nửa.
Phốc!
Không nhịn được lần nữa ho ra một ngụm máu,lau đi vết máu trên miệng,hắn có chút tiếc nuối lắc lắc đầu.
Xem ra không thể tiếp tục trụ được nữa rồi,cũng được,đến thế giới này hắn cũng đã kiếm đủ nhiều,cũng không còn có gì tiếc nuối.
“Sư phụ”
Đúng lúc này một thanh âm cắt ngang suy nghĩ của Vương Khải,quay đầu nhìn lại đã nhìn thấy đồ đệ Thanh Phong hai mắt đỏ hoe đang không ngừng chạy về phía này.
Nhìn thấy đồ đệ,Vương Khải cũng miễn cưỡng nở ra một nụ cười.
Từ khi đến thế giới này,tên đồ đệ này chính là người tiếp xúc với hắn nhiều,cũng là người duy nhất mà hắn chú ý đến.
“Thanh Phong,ngươi đến rồi a.Ta còn tưởng trước khi rời đi thế giới này còn không thể gặp ngươi lần cuối đâu”
“Sư phụ,ngươi tội gì phải làm như vậy cơ chứ”Thanh Phong hai mắt đỏ rực,cuối cùng vẫn không kìm được mà chảy nước mắt.
“Haha,không có việc gì phải khóc.Ta cũng đã từng nói với ngươi rồi,thân thể này cũng chỉ là ta một đạo hóa thân,sau này có cơ hội rồi cũng sẽ gặp lại”Vương Khải cười cười vuốt vuốt đầu đồ đệ,giọng đầy an ủi.
Không chờ Thanh Phong nói tiếp,Vương Khải đã một chỉ đam vào mi tâm của đồ đệ.
Thanh Phong trong nháy mắt hai mắt vô thần,cả người như bị ngốc trệ.
Làm xong Vương Khải cũng thở ra một hơi,xem như chút ý bát cuối cùng hắn vẫn là truyền xuống.
Vừa rồi hắn truyền vào chính là võ kỹ Phá Thiên,Phá Thiên hiện tại cũng đã lên tới cấp 4,hơn nữa nó cũng không chỉ thương mới có thể sử dụng.
Ngộ tính đến cấp độ này của hắn đã không còn quá phụ thuộc vào chiêu thức cùng vũ khí,dù là võ kỹ đao hắn cũng có thể sử dụng cho kiếm,thướng,kích,…mà uy lực không bị giảm đi.
Đương nhiên khi sử dụng vũ khí khác nhau cũng sẽ phải cần chuyển biến một số thứ,nếu không uy lực cũng sẽ giảm đi.
Nhưng Phá Thiên tuy nói là võ kỹ nhưng thực chất cũng chỉ là một chúng biến hóa lực lượng mà thôi,vì thế dù sử dụng vũ khí nào uy lực cũng không bị ảnh hưởng.
Còn vì sao hắn sử dụng thương để đánh ra một đòn kia,đơn giản so với kiếm cùng đao,thương pháp là vũ khí hắn đầu tiên tiếp xúc,cảm ngộ cũng sẽ sâu hơn mà thôi.