Người đến là một thiếu niên tầm 18,19 tuổi,khuôn mặt non nớt,nhìn qua liền biết chưa từng trải sự đời.
Cảm nhận được nhiều ánh mắt nhìn về phía mình,thiếu niên có chút rụt rè gật đầu chào hỏi rồi vội vàng tìm đến vị trí của mình.
Vị trí của thiếu niên là nằm bên trên Vương Khải,khi đi qua thiếu niên đối với hắn mỉm cười chào hỏi.
“Chào ngươi”
Vương Khải cũng gật đầu xem như đáp lại,hắn hiện tại sử dụng cũng không phải là khuôn mắt ban đầu của mình,vì thế cũng không lo có người nhận ra.
Mấy chục năm đi khắp thế giới kia,hắn học được không ít thủ đoạn nhỏ,biến đổi chiều cao cùng dung mạo cũng chỉ là chuyện dễ dàng.
Chiêu này hắn học từ một tên tội phạm bị truy nã,trong một lần Vương Khải dạo chơi giang hồ thì bị người này chặn đường cướp giật.
Sau khi nhận ra kẻ này khuôn mặt cùng thân hình có chút gì đó quái lạ Vương Khải liền tra hỏi,cuối cùng trong vài phút hắn học được môn công phu này.
Không những thế hắn còn nhân tiện ưu hóa môn công pháp này,biến nó từ công pháp cấp bất nhập lưu thành công pháp cấp 3.
Có ngộ tính cao chính là ngang tàng như vậy,hiện dù là võ giả cấp 4 cũng không thể nào nhận ra hắn có thay đổi khuôn mặt.
Khuôn mặt hiện tại của hắn nhìn qua tầm ba mươi mấy tuổi,ánh mắt như ưng,trên mặt còn có vài vết sẹo nhìn qua cực kỳ không dễ chọc.
Không còn cách nào khác,chỉ có như vậy hắn mới có thể miễn đi một chút phiền phức không đáng có.
Sau một ngày đi dạo xung quanh chiến khu,Vương Khải đối với chỗ này cũng có một số hiểu biết nhất định.
Hôm nay hắn quyết định ra tiền tuyến cùng yêu thú chém giết,dù sao đây cũng là mục đích chính hắn tới nơi này.
Thông qua binh lính kiểm tra thẻ thân phận,Vương Khải cũng một đám người được chở bằng một chiếc xe tải lớn.
Trên đường đi,không khí trong khoang xe cực kỳ an tĩnh,tất cả đều nhắm mắt dưỡng đầy đủ tinh thần chuẩn bị cho chém giết sắp tới.
Không biết trôi qua bao lâu,chiếc xe cuối cùng cũng dừng lại,Vương Khải cùng đám người nhanh chóng xuống xe.
Vừa đặt chân xuống mắt đất màu máu tươi đã xông thẳng vào mũi,mặt đất xung quanh cũng toàn là màu đỏ.
Vương Khải cũng bị cảnh tượng này gây chấn động,phải chảy bao nhiêu máu tươi,chết bao nhiêu người mới có thể nhuộm đỏ mặt đất nguyên một khu vực như vậy.
Hít thở sâu để khôi phục lại bình tĩnh,Vương Khải lúc này mới cảm nhận rõ các người đi trước đã phải chảy bao nhiêu máu cùng mồ hôi để bảo vệ những người khác có được cuộc sống như hôm nay.
Trong lúc nhất thời,tâm cảnh của hắn có chỗ đột phá,ngộ tính cũng tăng lên một đoạn.
Theo đoàn người đến bộ chỉ huy đợi lệnh,Vương Khải được sắp xếp vào tuyến sau,hầu hết tất cả những người đến đây đều như vậy.
Tuyến sau chủ yếu là thanh lý một số yêu thú không kịp đánh giết,một số cả lọt lưới tránh khỏi được hỏa lực bao trùm.
Đây cũng là công việc chủ yếu của đám võ giả,còn trong tiền tuyến rất ít khi võ giả ra trận.
Hầu hết các trận chiến đều là hỏa lực oanh tạc,chỉ một số ít yêu thú tránh thoát xông tới mới cần tới võ giả chiến đấu.
Dù là vậy nhưng số lượng võ giả tử thương vẫn chiến 6/10,đủ để biết yêu thú đáng sợ dường nào.
Mặc dù yêu thú nguy hiểm như vậy nhưng vẫn bị nhân tộc cao tầng đánh giá không độ nguy hiểm không bằng dị tộc,chỉ cần gặp được dị tộc phải bằng mọi cách để giết chết.
Vương Khải đối với dị tộc cũng hiểu rất ít,chỉ biết hầu như tất cả các trận chiến thất bại,tất cả đều có dị tộc dở trò.
Đi đến vị trí được chỉ định,cùng với người trước xác nhận thay ca,Vương Khải lập tức tập trung tinh thần.
Không để hắn chờ quá lâu,một đoàn yêu thú tầm chục con đang điên cuồng chạy tới phía này.
Ánh mắt chúng đỏ rực,hai mắt tràn đầy bạo ngược cùng hung ác,Vương Khải không thể từ trong ánh mắt kia nhìn thấy một chút lý trí nào.
Tuy có chút nghi hoặc,dù sao yêu thú có ngu xuẩn đến cỡ nào cũng không nên một chút lý trí cũng không có.
Nhưng Vương Khải cũng lập tức vào vị trí chiến đấu,hắn hiện tại cũng không cần quản những chuyện này,chỉ cần tập trung giết đám yêu thú trước mắt này là được.
Một đám yêu thú này cao nhất cũng chỉ là yêu thú cấp 2,hơn nữa còn là trọng thương cấp 2.
Vương Khải chẳng tốn quá nhiều sức mạnh liền có thể giết chết,cục diện hoàn toàn nghiền ép.
Nhìn xác một đám yêu thú,Vương Khải có tò mò,không biết thịt đám này có thể ăn được hay không.
Dù sao một con yêu thú thấp nhất cũng lên tới 1 mét rưỡi,yêu thú cấp 2 có thể cao hơn 4 mét.
Vô số thịt tươi ngon như vậy,nếu không ăn được cũng quá lãng phí.
Thế là Vương Khải bắt đầu kiểm tra huyết dịch của dám yêu thú này,với ngộ tính của mình hắn nhanh chóng xác định đám yêu thú này hoàn toàn có thể ăn,hơn nữa còn rất bổ.
Tuy nhiên trong máu thịt của chúng tồn tại yêu lực,khi ăn vào phải mất công dùng võ lực gột rửa,vì thế được không bằng mất.
Nhưng chút vấn đề này đối với Vương Khải hoàn toàn không thành vấn đề,hắn căn cứ vào những môn công pháp trước đó bắt đầu cảm ngộ sáng tạo ra một môn công pháp mới.
Trong quá trình hắn thôi diễn,có hai đợt yêu thú tấn công nhưng đều bị hắn nhanh chóng xử lý.
Đến cuối ngày Vương Khải mới thành công sáng tạo ra một môn công pháp mới,hắn đặt tên cho nó là Luyện yêu công,
Luyện yêu công là môn công pháp chuyên để xử lý yêu lực,hấp thụ khí huyết cùng huyết nhục của yêu thú cho bản thân sử dụng.
Môn công pháp này thiên về tu luyện nhục thân,hơn nữa cường độ rèn luyện thuộc dạng đỉnh cấp,dù là Cửu linh quyết cũng không thể sánh bằng.
Dù sao Cửu linh quyết thiên về lục giác hình,còn Luyện yêu công là chuyên về nhục thân,Cửu linh quyết không thể sánh bằng cũng là điều dễ hiểu.
Vương Khải cũng không do dự lập tức lấy xác con yêu thú bên cảnh thử nghiệm,dùng cánh tay đâm thẳng vào ngực con yêu thú,hắn bắt đầu vận chuyển Luyện yêu công.
Trong nhất thời,máu cùng huyết nhục của con yêu thú nhanh chóng biến mất,khô héo đi.
Vương Khải cảm nhận được một luồng nhiệt chảy vào cơ thể,không ngừng cường hóa lấy cơ thể của hắn.
Dù là nhục thân đã có thể nghiền ép võ giả cấp 3 nhưng Vương Khải vẫn có thể cảm nhận được nhục thân mình đang có sự tăng trưởng.
“Chậc,chậc,như vậy môn công pháp quả thật đủ nghịch thiên”
Môn công pháp này tuy nói mạnh thì mạnh nhưng tiêu hao rất nhiều tài nguyên,nhưng nếu tài nguyên là yêu thú thì chuyện này không cần lo lắng.
Thế giới này thứ không thiếu nhất chính là yêu thú,nhân loại cùng các chủng tộc khác mấy trăm năm nay vẫn đang điên cuồng giết yêu thú,tuy nhiên vẫn chưa từng thấy số lượng yêu thú có dấu hiệu giảm bớt.
Luyện yêu công hiện tại cũng chỉ là công pháp cấp 2,bởi vì hắn gặp phải yêu thú cao nhất cũng chỉ là cấp 2.
Sau này nếu có cơ hội gặp phải yêu thú cấp 3,môn công pháp này mới có thể lần nữa tấn cấp.
Tuy nhiên hiện tại cũng đã đủ,Vương Khải cảm nhận được nhục thân của mình vẫn có rất lớn không gian tăng lên.
Tu luyện nhục thân là một con đường rất gian khổ,trên tòa bộ tinh hệ số người đi trên con đường này đều rất ít,chiếm chưa tới 1/1 ngàn vạn.
Tuy nhiên nếu tu luyện thành công,trở thành cường giả thì tất cả đều là kẻ hung hãn,cùng giai gần như vô địch.
Trừ khi gặp phải khắc chế là hồn tu,nếu không thể tu trong cùng giai gần như vô địch.
Bỗng Vương Khải nảy ra một suy nghĩ,hắn đồng thời vận chuyển Cửu linh quyết cùng Luyện yêu công.
Chỉ thấy máu cùng huyết nhục của con yêu thú nhanh chóng bị rút cạn,chuyện hóa thành năng được bị Vương Khải hấp thụ.
Vương Khải đối với chuyện này cũng không quá để ý,hắn chăm chú cảm nhận luồng năng lượng trong cơ thể.
Chỉ thấy năng lượng sau khi bị hấp thụ lại bị Cửu linh quyết dẫn dắt,hóa thành năng lượng cường hóa mọi phương diện cơ thể Vương Khải .
Hắn lập tức như nhặt được vàng,kém chút không nhịn được cười thành tiếng.
Thành công!Hắn vậy mà thành công,thành công đánh vỡ giới hạn của công pháp.
Hắn hiện tại nhục thân,thần hồn,võ lực đã gấp mấy chục lần cùng giai,hiện tại giới hạn này vậy mà vẫn có thể tăng lên,điều này làm sao không khiến hắn kinh hỷ.
Vương Khải bắt đầu trầm tư suy nghĩ,hắn muốn biết tại sao Luyện yêu công lại có thể đánh vỡ giới hạn trong khi Cửu linh quyết lại không được.
Mặc dù Luyện yêu công hắn cũng tốn không ít thời gian thôi diễn,nhưng nếu so với Cửu linh quyết hoàn toàn không thể sánh bằng.
Vậy thì tại sao Luyện yêu công có thể đột phá giới hạn,trong chuyện này có sự khác nhau gì hay sao?
Đúng rồi!Là yêu thú,luyện yêu công là chuyển hóa máu cùng huyết nhục yêu thú hóa thành năng lượng để tu luyện.
Còn Cửu linh quyết là chuyển hóa linh khí thành năng lượng để tu luyện,hai bên khác nhau chỉ là nguồn năng lượng dùng để chuyển hóa.
Là do tính chất khác nhau của năng lượng sao?Vương Khải hơi trầm tư.
Nếu nói linh khí không sánh bằng máu cùng huyết nhục yêu thú Vương Khải tuyệt đối không tin,linh khi chính là thiên địa chi khí,là năng lượng cao nhất cũng là tự nhiên nhất trong toàn bộ tinh hệ.
Có thể linh khí quá tinh khiết,quá tự nhiên không có quá nhiều xu thế nghiêng về.
Trong khi đó máu mà huyết nhục yêu thú chủ yếu lại thiên về nhục thân,vì thế dùng chúng cường hóa nhục thân tốt hơn so với linh khí.
Vương Khải tuy không biết suy đoán của mình là đúng hay sai,nhưng hắn có trực giác suy đoán này của mình là chính xác.
Phát hiện chuyện này khiến Vương Khải rất vui vẻ,hắn quyết định lấy Cửu linh quyết làm chủ,Luyện yêu công làm phụ đồng thời vận chuyển cả hai.
Đồng thời vận chuyện hai môn công pháp đối với người bình thường chẳng khác nào tìm chết,trong nháy mắt hai môn công pháp xung đột liền sẽ đứt hết tâm mạch,cả người nổ tung mà chết.
Nhưng đối với Vương Khải hoàn toàn không chút độ khó,hai môn công pháp này hoàn toàn do hắn sáng tạo,vì thế hắn nắm rõ hết toàn bộ công pháp.
Trong nhất thời,mấy chục bộ thi thể yêu thú bị hóa thành xác khô,máu cùng huyết nhục hoàn toàn khô hóa,biến mất .