“Đạo hữu xin dừng bước”
Vương Khải từ hư không bước ra, đối với nữ tử nở một nụ cười.
Nhưng hắn quên mất hiện tại bộ dạng của hắn một khi cười lên, chẳng khác nào không hảo ý nụ cười.
Nữ tử thấy thế liên không tiếp tục suy nghĩ, một kiếm đâm tới.
Vương Khải cũng bị biến hóa này dọa cho hết hồn, vội vàng lui về phía sau tránh né, đồng thời cũng có chút tức giận.
Hắn mặc dù thật sự là không có hảo ý, nhưng vừa gặp mặt liền trực tiếp độn thủ cũng không phải quá bá đạo đi.
Trong nhất thời, chút cảm giác áy náy hiếm hoi bị Vương Khải trực tiếp bóp tắt, còn lại chỉ là đơn thuần chiến ý.
Nhưng nếu như hiện tại chiến thắng cũng có chút không lợi dụng, thắng mà không oan.
Vì thế Vương Khải một bên vừa tránh né, một bên liền vội vã đối với nữ tử hét lớn:
“Từ từ, hiểu lầm gì cũng có thể giải thích, cô nương hiện tại vừa mới chiến đấu xong, lúc này cùng ta chiến đấu cũng có chút không khôn ngoan”
Nữ tử nghe vậy trong lòng cũng có chút ý động, nhưng nghĩ tới nụ cười bỉ ổi bản đầu kia cảnh giác nhất thời tăng cao.
Hừ! Vậy mà muốn dùng lời nói lừa gạt ta, để ta lộ ra sơ hở sau đó đánh lén.
Nữ tử trong lòng âm thầm suy nghĩ đồng thời kiếm chiêu càng thêm sắc bén mấy phần, hàn khí tỏa ra bốn phía.
Vương Khải nhìn thấy đối phương không tin tưởng lời mình nói cũng không biết làm sao, nghĩ nghĩ liền không tiếp tục suy nghĩ.
Mặc kệ nó! Lão tử không chơi, nếu đã như vậy cũng đừng trách ta thắng mà không oan.
Vương Khải cũng không còn tiếp tục tránh né, khí thế trên người cũng bắt đầu bộc phát, một đao ngăn cản kiếm của đối phương.
Nữ tử bị Vương Khải bộc phát làm cho hết hồn, vội vàng ngừng thế công lui về sau đánh giá đối thủ.
“Ngươi rốt cuộc là ai, là kẻ nào phái tới?”
Vương Khải bị hỏi có chút ngần người, có chút không kịp phản ứng.
Làm sao lại ai phái tới? Ta làm sao không biết, ta là ai, đây là đâu.
Nhưng hắn rất nhanh kịp phản ứng lại, xem ra đối phương nhận định hắn là được người phái tới.
Ánh mắt đảo một vòng, Vương Khải nở một nụ cười gằn trả lời:
“Mỹ nữ, ai phái ta tới không quan trọng, quan trọng hôm nay ngươi phải chết ở nơi này”
Nữ tử nghe vậy liền hơi trầm xuống, quả nhiên đối phương là người của thế lực khác phái tới.
Biết được mình hôm nay nếu không toàn lực ra tay, chỉ sợ sẽ ăn thiệt thòi, nữ tử trong mắt tràn đầy quyết liệt.
Hàn khí xung quanh nháy mắt tăng lên, khí tức trên người nữ tử lần nữa trở về trạng thái đỉnh cao.
Vương Khải thấy thế ánh mắt hơi lấp lóe, biết đối phương đây là dạng toàn lực ra tay.
Nhưng hắn cũng không lên tiếng giải thích, bắt đầu đề phòng đối phương thủ đoạn.
Nữ tử lúc này ánh mắt lóe lên màu xanh quang mang, vô số băng tinh phía sau hình thành, dần dần bao phủ lấy xung quanh.
Lĩnh vực triển khai, nhiệt độ xung quanh nháy mắt giảm mấy chục độ, năng lượng trong cơ thể cũng bắt đầu lưu chuyển chậm lại, hàn khí xâm nhập vào cơ thể.
Chỉ là chút thủ đoạn này đối với Vương Khải hoàn toàn là trò trẻ con, hơi dùng lực liền đem những hàn khí này đuổi ra khỏi cơ thể.
Nữ tử cũng không trông chờ chút hàn khí này còn thể làm khó đối phương, nàng phất tay, hàng trăm, hàng vạn băng tinh điên cuồng bắn tới.
Oanh! Oanh! Oanh!
Vô số va chạm nháy mắt vang lên, khắp nơi một mảnh tuyết trắng.
Đúng lúc này, một thân ảnh từ trong bụi mù xông ra, nháy mắt đã đi tới trước người nữ tử.
Một đao chém ra, khí tức cuồng bạo khiến hàn khí xung quanh bị chấn nát.
Lưỡi đao đem thân ảnh nữ tử một chia làm hai, nhưng Vương Khải lại vội vàng rời đi chỗ vừa rồi.
Oanh
Một băng kiếm khổng lồng, đâm xuống, nếu Vương Khải chỉ cần chậm một giây liền sẽ bị băng kiếm đâm xuyên.
Vương Khải không quay đầu liền chém ra một đao, đao khí chém nát một thanh băng kiếm.
Quay đầu nhìn về phía sau, Vương Khải không nhịn được nở một nụ cười.
Dù chỉ là giao thủ mới vài chiêu, nhưng Vương Khải có thể cảm nhận được đối phương mạnh mẽ.
Khác với Vương Khải, nữ tử lúc này có chút cau mày, trong lòng ngưng trọng không thôi.
Đối phương thực lực không kém nàng quá nhiều, nếu muốn chiến thắng đối phương chỉ sợ sẽ phải trả ra cái giá không nhỏ.
Không chờ nàng suy nghĩ lợi và hại, Vương Khải đã trực tiếp một đao chém tới khiến nàng không thể không tránh né.
Thân hình nữ tử lập tức biến thành băng điêu bị Vương Khải chém thành hai nửa, nữ tử lúc này xuất hiện phía sau Vương Khải một kiếm đâm tới.
Vương Khải vội vàng quay người, đưa đao ra chắn trước người.
Ầm!
Hắn cả người bị đánh bay xuống mặt đất, xuất hiện một cái hố to.
Không chờ Vương Khải bay lên, một cột sáng từ trên trời bắn xuống, trực tiếp đánh vào hố to.
Vương Khải có chút chật vật từ xuất hiện phía sau nữ tử, không chút do dự một đao chém xuống.
Nữ tử kịp thời phản ứng, xoay người đỡ được một đao này.
Dù vậy, cả người nàng vẫn phải lui về sau mấy chục mét mới dừng lại, cánh tay cũng có chút tê rần.
Thăm dò một phen, nữ tử đối với đối phương xem như có bước đầu hiểu rõ.
Đối phương thể chất cực kỳ cường đại, chịu nàng một tấn công ngoài có chút chật vật ra cũng không có quá nặng thương thế, khí lực đối phương cực kỳ cường đại, tốc độ chỉ thuộc dạng trung bình, đao pháp cực kỳ lăng lệ, là một cái đối thủ phiền phức.
Đương nhiên cũng không thể không phòng bị những điều vừa rồi là đối phương cố tình để lộ, hòng để nàng phán đoán sai lầm.
Nhưng hiện tại cũng không có nhiều thời gian suy nghĩ nhiều như vậy, điều cần làm nhất hiện tại là đánh bại đối phương, từ miệng đối phương moi ra kẻ phía sau là ai.
Hàn khí bị nàng điều động, bạo phủ lấy mấy trăm mét phạm vi.
Một băng điêu khổng lồ từ từ hình thành, đứng phía sau nữ tử.
Băng điêu cao hơn trăm mét, có thể nhìn ra khuôn mặt có mấy phần giống nữ tử.
Một thăng băng kiếm dần dần hình thành, bị băng điêu cầm lấy, khí tức từ băng điêu tỏa ra dù là Vương Khải cũng không khỏi nhìn nhiều mấy phần.
Thực lực này cũng có chút siêu cương, bảo sao nữ tử này lại có thể cầm đầu Tàng kinh các đám người, hiện tại xem ra đều dựa vào thực lực chân chính giành lấy.
Băng điêu vừa hình thành, nữ tử lúc này sắc mặt cũng có chút trắng bệch, khí tức bắt đầu suy yếu.
Vương Khải thấy thế hơi liếc mắt liền không tiếp tục để ý, trang, tiếp tục trang đi.
Hắn còn nhớ rất rõ ràng, mới ban đầu nữ tử này đánh với người tuyết cũng là một bộ suy yếu như thế này.
Vậy mà hắn vừa bước ra, nàng khí tức lập tức ổn định, hiện tại còn phóng ra đại chiêu.
Hiện tại cũng không ai có thể biết được, nàng hiện tại suy yếu bộ dáng là thật sự hay chỉ là giả vờ.
Nữ tử thấy Vương Khải không thèm để ý tới bản thân cũng thở ra một hơi, nàng hiện tại quả thật suy yếu, cũng không phải giả vờ.
Một chiêu này một mực là nàng con bài tẩy, rất ít khí sử dụng đến.
Không nghĩ tới vừa vào bí cảnh này mấy ngày, lá bài tẩy đã bị người ép sử dụng tới.
Nữ tử vội vàng bay tới băng điêu, cả người chui vào ẩn nấp bên trong.
Ánh mắt băng điêu lúc này cũng trở nên linh động, một mắt nhìn xuống Vương Khải.
Không chút do dự một kiếm chém tới, tốc độ so với trước nhanh hơn quá nhiều.
Vương Khải cũng không ngu ngốc muốn cùng băng điêu chọi cứng sức mạnh, chỉ riêng hình thể này đã có thể nhìn ra lực lượng tuyệt đối không yếu.
Cả người hắn nháy mắt biến mất, khi xuất hiện đã cách băng điêu tầm trăm mét.
Một đao chém ra, đao ý điều động, một cỗ khí thế gia trì khiến đao của Vương Khải nháy mắt trở thành thần binh lợi khí.
Oanh
Đao quang chém ra, trực tiếp chém vào băng điêu.
Một vết đao dài mấy chục mét xuất hiện, nhưng rất nhanh vết đao liền từ từ biến mất, thương thế trên người băng điều rất nhanh được chữa trị.
Vương Khải cũng có chút bất ngờ, một đao vừa rồi đổi lại lực địa thần tiên cảnh bình thường đã sớm bị chia làm hai, chết không thể chết lại.
Băng điêu này vậy mà chỉ xuất hiện một vết đao, hơn nữa còn rất nhanh bị chữa trị.
Cường độ này, đã gần có thể sánh với một số linh khí cấp 6 yếu kém.
Lại kèm theo không kém lực phá hoại, có thể nói nữ tử này trong một đám lục địa thần tiên cảnh cũng có thể đứng trước 5.
Nếu như Vương Khải là kinh ngạc, nữ tử ẩn nấp trong băng điêu không nghi ngờ gì chính là kinh hãi.
Mặc dù đã đánh giá rất cao đối phương, nhưng nàng không nghĩ tới mình vậy mà còn đánh giá thấp.
Một chiêu này của nàng, từ trước đến nay đều không có một người nào có thể địch lại, một chiêu này cũng là lý do nàng có thể trở thành dẫn đội toàn bộ đệ tử Trấn kinh các.
Các trưởng lão cũng từng đánh giá, một chiêu này chỉ có sát thương đạt tới bán tiên cảnh mới có thể phá hủy.
Vậy mà hiện tại, nam nhân trước mắt này một đao làm bị thương băng điêu.
Điều này có ý nghĩa gì, điều này có nghĩa, một đao kia đã rất tiệp cận bán tiên cảnh một kích.
Trung châu lúc này xuất hiện loại nhân vật này, làm sao trước đó nàng chưa từng nghe nói qua.
Nữ tử trong lòng có chút e ngại, lập tức tấn công, không cho Vương Khải cơ hội tiếp tục ra tay.
Vô số băng tinh xuất hiện trên không trung bắn về phía Vương Khải, hàn khí không ngừng tiếp cận, ý đồ muốn cản trở một chút hành động của hắn.
Băng điêu không chút lưu tình một kiếm chém qua, hàn khí từ băng kiếm tỏa ra khiến không người nào có thể xem thường sự hiện diện của nó.
Nhưng tất cả những điều này đều là vô ích, thân hình Vương Khải không chút nào bị ảnh hưởng, tốc độ không giảm ngược lại còn tăng, nhanh chóng tránh né băng kiếm chém tới .