Một hồi lâu sau cuối cùng hắn mới chịu rời xa nàng, tiến vào phòng tắm. Bởi vì sáng nay hắn còn phải đi làm một việc rất quan trọng, đó là tìm ra kẻ đứng sau đám người Hắc Xà là ai? Vì sao lại muốn giết hắn?
Sau khi thay đổi một bộ phục mới, hắn liền tiếp tục ra ngoài, điểm đến chính là The Beautiful - Một trung tâm chăm sóc sắc đẹp hàng đầu tại Thương Long. Và tất nhiên, nó cũng chính là một phần sản nghiệp của Thánh Cung.
Rời khỏi taxi, hắn dừng lại ở trước một thẩm mỹ viện năm tầng, rộng ước chừng hàng ngàn m2, được trang hoàng cực kỳ lộng lẫy và diễm lệ, hắn khẽ nhìn lên tấm biển màu vàng kim cực kỳ bắt mắt kia: The Queen - The Beautiful.
Đúng lúc này thì từ bên trong, một nhân viên lễ tân vô cùng khả ái, xinh đẹp liền chạy tới bên cạnh hắn:
- Vị quý khách này, người chính là Dương Tử Quân, Dương thiếu gia.
- Vị tiểu muội xinh đẹp này, ta đúng là Dương Tử Quân, còn Dương thiếu gia gì đó, thì lại không đúng cho lắm. Ha ha .
- A. Dương thiếu thật vui tính, vậy mời Dương thiếu vào, phu nhân đang đợi ngươi ở trên lầu 5.
- Phu nhân?
- Đúng vậy. Phu nhân đã đến cách đây gần 1h rồi đó.
- A. Được. Vậy phiền ngươi dẫn đường.
- Người hẹn gặp ta là Bạch Thánh Sứ, sao lại biến thành phu nhân rồi. Không lẽ tên biến thái kia lại giả nữ nhân, có ý đồ xấu với ta.
Nghĩ đến đây, hắn khẽ rùng mình một cái, toàn thân nổi gai ốc khi nghĩ đến bộ dáng bán nam bán nữ của gã Bạch Thánh Sứ kia.
Nhưng khi hắn vừa tiến vào, thì ngoài cửa lớn của thẩm mỹ viện, một chiếc xe Mercedes sang trọng cũng từ từ dừng lại. Cửa xe mở ra, một nữ nhân chậm rãi bước xuống. Người này thân mặc sườn sám cách tân, để lộ ra đôi vai trần tinh tế, trước ngực khoét sâu khiến cảnh xuân thấp thoáng hai bầu vú trắng ngần e ấp gợi cảm. Phía dưới là vòng eo mềm mại, thon mượt, một đôi chân dài bóng mịn lộ ra sau chiếc tà váy xẻ cao đến ngang đùi, một bờ mu no tròn khẽ ẩn hiện sau mỗi bước chân của nàng.
- Tô phu nhân, người đến rồi. Mời người vào bên trong.
- Ừm.
Nàng ta khẽ nhìn qua nữ tiếp tân kia, ừ nhẹ một tiếng rồi tiến vào bên tròng, bộ dáng cực kỳ kiêu ngạo. Có lẽ nàng luôn tự tin vào dung nhân tuyệt mỹ của mình, cộng thêm gia thế hiển hách nên nàng ta luôn nghĩ, sự xuất hiện của nàng chính là phúc phận của thẩm mỹ viện này. Nhưng cũng không thể thừa nhận, The Beautiful chính là một trong những thẩm mỹ viện có chất lượng tốt nhất Thương Long, nên nàng cũng thường xuyên tới đây để massage, tắm trắng, bảo dưỡng dung nhan của mình.
Nàng lấy ra một thẻ V.I.P đưa cho cô nàng lễ tân khả ái kia rồi đi thẳng vào trong.
Đúng lúc này thì trên tầng 3 của toà nhà, một nữ tử thân mặc hắc y, thần khí thanh đạm, lạnh nhạt liền vẫy tay với một nữ nhân viên bên cạnh:
- Triệu Lệ Phương đã tới, ngươi cứ y như kế hoạch của ta mà làm. Tuyệt đối không được để sảy ra bất cứ sai lầm nào.
- Vâng. Thưa Thánh Sứ.
Cùng lúc này trên tầng 5, Dương Tử Phong được dẫn tới một gian phòng khá rộng lớn, bày biện vô cùng tiện nghi, bắt mắt.
Bất chợt, hắn liền trợn tròn mắt lên, như thể không tin được vào mắt mình vậy. Hắn khẽ thì thầm:
- Trên đời này, còn có nữ nhân đẹp tới như vậy sao?
Chỉ thấy trước mắt hắn là một nữ nhân cực kỳ xuất chúng, chỉ có thể nói là thành thục vũ mị, kinh diễm tuyệt luân, phong tình vạn chủng.
Những nữ nhân hắn từng gặp qua như Dương Diễm Vân, Lý Tố Như, Lý Nguyệt Kỳ, Trịnh Tố Thu, Lâm Vãn Tình hay Lệ Vô Tình, Mạc Thiên Dao..đều được coi là mỹ nhân cực kỳ xuất chúng, nhưng so với nữ nhân trước mặt này lại thiếu đi một phần mị hoặc chúng sinh, nhất tiếu khuynh thành.
Nàng mặc một bộ váy lụa mỏng trắng tinh khôi, được thiết kế thập phần tinh tế, gợi cảm. Đôi vai trần tinh xảo, trắng ngần khiến hắn nhìn chỉ muốn lao tới cắn lên đó một miếng, vòng eo nhỏ bé, mềm mại vô cùng, vòng một căng tròn cực kỳ phong mãn, hai bầu vú mềm mịn đầy dụ hoặc lấp ló sau chiếc cổ váy khoét sâu, nàng ngồi đó, chân phải khẽ vắt chéo lên để lộ ra một cặp chân dài, thon mượt, trắng ngần, tinh tế đến cực điểm.
Không hiểu sao nhìn bộ dáng thèm thuồng đến chảy nước miếng của hắn lại không khiến nàng cảm thấy chán ghét mà lại có chút hưng phấn, bất hợt cười lên khúc khích:
- Phong đệ, lần đầu gặp mặt, ngươi lại dùng ánh mắt đó nhìn tỷ tỷ, thật là có chút không được lịch sự nha.
Có lẽ bởi hắn không giống những nam nhân khác, luôn cố tỏ ra phong độ tiêu sái, tài cao trí lớn trước mặt nàng, phía sau thì lại nhìn nàng bằng ánh mắt đầy dâm dục. Còn hắn, lại dám đường đường chính chính dùng ánh mắt đầy dục cảm, chinh phục và sự chiếm hữu nhìn nàng một cách không hề cố kỵ. Không hiểu là do hắn đã quá tự tin hay là một kẻ đần độn không sợ chết.
Nghe tiếng cười như chuông bạc của nàng vang lên khiến hắn bất ngờ tỉnh mộng, liền tỏ ra có chút thất thố, ngượng ngùng nói:
- Hồ ly tỷ tỷ, là ngươi hẹn ta đến đây sao?
- Hồ ly tỷ tỷ, cái tên rất hay, từ trước tới nay tỷ tỷ đây còn chưa từng được ai gọi với cái tên như vậy, quả nhiên là rất thuận miệng.
Quả thực, nếu người khác dám trước mặt nàng dám nói hai chữ hồ ly này, có lẽ tuyệt không sống nổi thêm một khắc, vậy mà tên tiểu tử này dám cuồng vọng như vậy, khiến nàng khá bất ngờ, cũng có chút tò mò, thú vị.
- Hồ ly tỷ tỷ, ngươi đừng vội nổi nóng, nhan sắc của ngươi có thể nói là mị hoặc chúng sinh, kinh diễm tuyệt luân. Nếu một ngày nào đó, toàn nam nhân trong thiên hạ này gục ngã trước vẻ đẹp của ngươi, tiểu đệ ta cũng tuyệt không lấy làm lạ.
- Phong đệ. Rút cục là ngươi đang khen ta, hay là mắng ta đây?
- Không dám, tiểu đệ dứng dưới mái hiên, đâu thể không cúi đầu. Ta còn có việc phải nhờ tới tỷ tỷ, nào dám đắc tội.
- Nói hay lắm. Vậy còn ngươi, ngươi có tình nguyện gục ngã trước nhan sắc của tỷ tỷ chăng?
- Ha ha. Tất nhiên rồi. Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu. Tỷ tỷ ngươi thấy ta nói đúng không?
- Đúng là nam nhân lẻo mép, miệng lưỡi trơn trượt, không lạ khi mấy vị mỹ nữ kia đều đổ gục trong tay ngươi. Phong đệ. Hảo bản sự. Hí hí.
- Hồ ly tỷ tỷ. Ngươi cũng quá đề cao tiểu đệ rồi. Ha ha.
Nhìn tên tiểu nam nhân này trước mặt nàng tuy cười nói hi hi ha ha, hai mắt luôn dán chặt lên bầu ngực mềm mại mê người của nàng, nhưng trong mắt lại không có nổi lên một tia sắc dục, ngược lại thập phần cảnh giác, khiến nàng thực sự bất ngờ. Không lẽ là ta vẫn đánh giá thấp hắn.
- Phong đệ. Ngươi biết vì sao ta lại hẹn ngươi tới đây hay không?
- Nghe Bạch lão quỷ nói, ngươi sẽ cho ta biết kẻ đêm qua muốn lấy mạng của ta là ai?
- Đúng vậy, ngoài ra, tỷ tỷ cũng đã chuẩn bị cho ngươi một món quà gặp mặt, hi vọng là ngươi sẽ thích. Hi hi.
Dứt lời, hai bàn tay mềm mại của nàng liền vỗ nhẹ một, chiếc màn hình lớn trong phòng khách chợt loé lên, phản chiếu bên trong là một nữ nhân phong vận cao quý, thân thể mềm mại, thành thục vũ mị. Nàng đang nằm dài trên một chiếc giường mềm mại, tận hưởng cảm giác massage thư sướng mà nữ nhân viên kia mang lại.
Tử Phong khẽ nhíu mày:
- Hồ ly tỷ tỷ, đây chính là món quà ngươi muốn tặng cho ta sao? Vậy thì e rằng đã khiến tỷ tỷ ngươi thất vọng rồi. Ta đối với nữ nhân đều chân tâm thật ý, tuyệt không phải chỉ vì nhan sắc bên ngoài. Mong tỷ tỷ ngươi hiểu cho.
Vũ Mỵ Cơ nghe tới đây thì có phần bất ngờ, không nghĩ tới tên tiểu tử này còn có sắc đảm như vậy. Triệu Lệ Phương là ai chứ, xét về nhan sắc, mỹ mạo, có thể vượt trội hơn nàng trong cùng thế hệ, có lẽ toàn kinh đô chỉ có một mình Lý Tố Như mà thôi.
- Phong đệ. Ngươi hiểu lầm rồi. Thứ ta muốn tặng cho ngươi không chỉ có nàng ta, mà còn có Tô gia, thậm trí là Triệu gia nữa kia.
Dương Tử Phong tới đây thì giật mình kinh hãi. Xem ra nữ tử này đã tìm hiểu rất kỹ về ta, ngay cả cừu nhân của ta là ai, nàng cũng nắm được. Nếu phải đối đầu với một kẻ địch cường đại như vậy, thật quá là đáng sợ mà. Hắn thầm thở phào nhẹ nhõm vì ngày đó, hắn đã không đoạt đi mạng sống của tên Vũ Thái Thành kia.
- Hồ ly tỷ tỷ. Ta còn chưa rõ ý tứ của ngươi?
- Vậy sao? Phong đệ, vậy ngươi có biết nàng ta là ai không?
- Nàng ta rất nổi tiếng sao?
- Không những nổi tiếng, thân phận cũng rất cao quý. Đặc biệt đối với ngươi sẽ thập phần hữu ích, bởi nàng ta chính là Triệu Lệ Phương, con gái của Triệu Mạnh Hùng, hiện tại cũng chính là đại thiếu phu nhân của Tô gia, thê tử của Tô Trọng Nguyên. Vậy món quà này, ngươi còn không muốn nhận sao?
Nghe thấy như vậy, hắn thầm khẽ nhắm mắt lại, tâm tư xoay chuyển, rồi hít vào một ngụm khí lạnh.
- Nữ nhân này, quả thật là nham hiểm giảo hoạt, trơn truột như hồ ly. Quả là một kẻ địch đáng sợ.
Bất chợt, hắn cảm thấy đáng thương cho những kẻ đối địch với nàng, nếu để nàng ta tính kế, không phải bản thân chết lúc nào còn không biết sao.
Hắn liền mở mắt, ánh mắt lăng lệ, loé lên hàn quang, thần thái cực kỳ thận trọng nhìn về phía Vũ Mỵ Cơ.
- Hồ ly tỷ tỷ. Thật hay cho kế mượn đao giết người a?
- Phong đệ. Tại sao ngươi không nghĩ là chúng ta đang hợp tác chứ. Chỉ cần ngươi đồng ý, từ nay Thánh Cung sẽ chính là hậu thuẫn của ngươi, nhân mã Thánh Cung từ nhị vị Thánh sứ trở xuống, sẽ tùy ngươi sai khiến.
Dương Tử Phong nghe tới đây thì thập phần kinh hãi, nữ nhân này nói thật sao? Ta thực sự đáng giá để nàng ta bỏ ra một cái giá lớn như vậy sao. Phải biết rằng kẻ thù hiện tại của hắn chính là Tô Triệu, hai đại thế lực lớn nhất nhì kinh đô, thậm trí là toàn bộ Bắc Việt này cũng đều coi là hạng nhất.
- Hợp tác, tỷ tỷ ngươi cũng thật biết đùa người nha. Dương Tử Phong ta thế đơn lực bạc, ngay cả mạng sống của mình cũng không thể tự bảo vệ, lấy tư cách gì mà hợp tác với các ngươi.
- Ngươi hỏi hay lắm. Chỉ có điều, thứ tỷ tỷ ta muốn đánh cược chính là tương lai của ngươi, tuyệt không phải hiện tại.
- Tương lai của ta. Ha ha. Hay lắm, nếu Hồ ly tỷ tỷ ngươi đã thẳng thắn như vậy, ta sẽ chấp nhận lời đề nghị này. Có điều, món quà kia, vẫn cần phải nhờ Hồ ly tỷ trợ giúp a.
- Tỷ tỷ, là Vũ Mỵ Cơ, mong ngươi nhớ rõ. Nếu lần sau gặp lại, ngươi còn dám gọi ba tiếng Hồ ly tỷ, ta sẽ ăn ngươi đến xương cốt cũng không còn.
- Ha ha ha. Vậy thì tiểu đệ đây chờ còn không được.
- Phong đệ ngươi, quả nhiên là sắc đảm ngập trời, lại không hề che giấu. Hảo nam nhân. Hí hí.
Vừa rứt lời, nàng liền tiện tay ném về phía hắn một bình linh dược nhỏ, rồi nói:
- Thứ này chắc ngươi sẽ cần tới.
- Đây là vật gì? Ta cần phải dùng ra sao?
- Đây chính là Phong hồn đan, cả thiên hạ này, chỉ có mình Vũ Mỵ Cơ ta có được, tiểu đệ ngươi chính là người thứ hai đó. Hi hi.
- Thần bí vậy sao? Hồ ly tỷ tỷ, hay ngươi hãy thử trước một chút, để tiểu đệ đây có thể mở mang tầm mắt được chăng?
- Dám đánh chủ ý lên cả ta, tiểu đệ ngươi cũng thật có ý tứ. Hí hí.
Nàng vừa mỉm cười duyên dáng, vừa ném cho hắn một cái mị nhãn, khiến hắn thiếu chút nữa là thần hồn si dại. Hắn hoảng sợ chẳng dám nói nhiều, liền đi thẳng xuống tầng dưới, nơi chuyên phục vụ massage cho các vị nữ khách quý.