Dương Tử Phong liền cất bình linh dược của Vũ Mỵ Cơ vào trong túi áo rồi đi xuống. Khi ấy, một nữ nhân xinh đẹp mặc trên người một bộ y phục tơ tằm màu hồng phấn bó sát đã đợi sẵn, nàng liền khom người thi lễ rồi nói:
- Phong thiếu, tất cả đã chuẩn bị xong. Mời người đi bên này.
Nói xong, nàng liền dẫn hắn vào một căn phòng trống, trên bàn chỉ để sẵn một bộ quần áo nâu dành cho nam giới và một bình tinh dầu thơm màu trắng sữa.
- Phong thiếu, ngươi mau thay vào bộ y phục đó. Ta sẽ giới thiệu ngươi là sư phó mới tuyển về của chúng ta, còn bình tinh dầu đó, chính là để giành cho Tô phu nhân a.
Nói đến đây, bất giác nàng e thẹn cúi đầu, gò má ửng hồng lên. Tử Phong nghe vậy, liền đã hiểu ra ý tứ của nàng, liền cười lên ha hả.
Vị tiểu nữ nhân kia càng thẹn thùng, liền tiến tới cởi áo cho hắn, nhỏ nhẹ nói:
- Phong thiếu, đã ta giúp ngươi thay đồ.
- Ách. Tiểu mỹ nhân, vậy thì đa tạ nàng.
Hắn cũng tùy ý đứng đó, để nàng lột đi chiếc áo sơ mi của mình, để lộ ra thân hình dẻo dai cường tráng khiến tiểu nữ nhân kia chợt a lên một tiếng rồi không dám nhìn lên, trái tim liên tục đập loạn.
Nàng liền vội khoác lên cho hắn chiếc áo sơ mi, sát nách, để lộ ra đôi tay thon dài cường tráng, rồi khẽ quỳ xuống, ngượng ngùng cởi ra chiếc quần jeans trên người hắn.
Quần vừa tụt xuống, nàng ta liền á lên một tiếng, trước mặt nàng lúc này có thể nhìn thấy rất rõ, một con mãnh long đang ngủ say, không ngừng rung động trong chiếc quần sịp của hắn.
Nữ tử này hai tay liên tục run run, mặt khẽ nóng bừng, ngoảnh mặt đi nơi khác không dám nhìn vào chỗ đó nữa.
- Tiểu muội muội, hay là trước khi vào đó, chúng ta hãy kiếm một nơi kín đáo, để nàng chỉ cho ta vài thao tác cơ bản có được chăng? Hắc hắc.
- Phong thiếu. Ngươi thật xấu. Ta mặc kệ ngươi.
Nói xong, nàng liền vội vàng mặc lại cho hắn chiếc quần ngố, dài tới đầu gối rồi chạy vọt ra ngoài, không dám ngoảnh lại.
Hắn bất giác cười lên ha hả. Vị tiểu muội này cũng thật là khả ái a.
Nhưng hắn cũng đâu biết rằng, trên căn phòng rộng lớn trên tầng 5, Vũ Mỵ Cơ nhẹ nhàng khép chặt lại hai chân, rồi nâng lên ly rượu vang rồi khẽ nhấm nháp:
- Tiểu đệ đệ, vốn liếng cũng thật là hùng hậu a. Bất quá tỷ thích. Hi hi.
Khi hắn bước ra ngoài, thì vị tiểu muội muội kia vẫn đứng đợi ở ngoài cửa rồi dẫn hắn tới chỗ của Triệu Lệ Phương.
Ở bên ngoài cửa phòng có ba người đứng đó, chính là một nữ tử nhân chuyên theo hầu Triệu Lệ Phương và hai tên vệ sĩ cao lớn của bọn họ.
Thấy có nam nhân định tiến vào trong phòng massage của phu nhân, nữ tử kia liền tiến lên hỏi:
- Các người muốn đi đâu? Căn phòng này các ngươi không thể vào.
Đúng lúc này thì vị tiểu muội muội kia liền tiến lên, mỉm cười đáp.
- Dung tỷ tỷ. Vị này chính là nghệ sư mà bổn tiệm mới mời từ nước ngoài về, tay nghề rất tốt. Chỉ chuyên phục vụ khách V.I.P, nên hôm nay Tô phu nhân tới đây, chính chủ nhân ta chỉ thị hắn qua hầu hạ người. Dung tỷ chớ có hiểu lầm.
Cô nàng Dung tỷ kia liền nhìn qua hắn, thấy hắn trẻ tuổi, anh tuấn cương nghị, mày kiếm mắt sáng, luôn mỉm cười tự tin, không giống mấy kẻ chuyên lừa gạt người khác nên cũng yên tâm. Nàng liền ừm một tiếng rồi để hai người đi vào.
Tiểu muội muội liền vui vẻ tiến tới, mở cửa để cho hắn bước vào. Ngay lập tức, bên trong căn phòng tràn ngập hương thơm, chợt a lên một tiếng.
Triệu Lệ Phương thân nằm dài trên chiếc giường massage, nửa thân trên ở trần, bên dưới chỉ mặc một chiếc quần lót mỏng màu trắng sữa, đủ để che đi bờ mu nảy nở và cái âm hộ bắt đầu ẩm ướt bên trong.
Thấy có nam nhân tiến vào, nàng ta liền kéo tấm khăn mỏng lên che đi bộ ngực sữa đang khẽ run lên từng nhịp, mặt mũi có chút ửng hồng, nàng liền cau mày hỏi nữ nhân viên massage kia:
- Thủy nhi. Sao lại có nam nhân vào đây?
Thủy nhi thấy vị tiểu muội muội kia dẫn theo Tử Phong tới thì liền hiểu ý, mỉm cười nhìn Triệu Lệ Phương nói.
- Phu nhân, vị này là nghệ sư mà chủ nhân của ta khó khăn lắm mới mời được hắn từ ngoại quốc trở về. Biết hôm nay có Tô phu nhân tới nên đã đặc biệt sai hắn chuẩn bị để phục vụ phu nhân. Đảm bảo tuyệt sẽ không khiến người thất vọng.
Triệu Lệ Phương nghe vậy thì chân mày mới giãn ra, rồi nhìn qua cẩn thận đánh giá hắn một lượt, người này còn rất trẻ tuổi, tướng mạo anh tuấn đường hoàng, thần thái không giống mấy kẻ gian manh nên nàng cũng yên tâm. Với lại ở đất kinh đô này, nàng cũng tuyệt chưa nghĩ ra kẻ nào dám gây bất lợi cho nàng, trừ phi hắn thực sự chán sống rồi.
Xong nàng liền nhìn về phía Tử Phong rồi nói:
- Được. Vậy ngươi tới đi. Chớ có khiến ta thất vọng đó.
- Tô phu nhân, người cứ yên tâm. Ta nhất định sẽ khiến người thật thư thái.
Đúng lúc này thì cô nàng Thủy nhi kia liền kéo tay tiểu muội muội ra ngoài rồi đóng cửa lại, nhìn ba người Dung nhi liền nói:
- Dung tỷ tỷ. Phu nhân nhờ ta chuyển lời rằng chưa có ý tứ của nàng, các ngươi tuyệt không được tự ý vào trong. Nghe rõ chưa.
- Thật sao. Ta biết rồi.
Vậy là trong phòng giờ chỉ còn lại hai người Dương Tử Phong và vị Tô phu nhân kia.
Hắn liền giả bộ mỉm cười, tiến gần lại khẽ để nàng nằm lại trên giường massage rồi nói.
- Tô phu nhân, người cứ thư giản trước, rồi chúng ta sẽ bắt đầu.
Triệu Lệ Phương liền ư một tiếng rồi nằm lại xuống, nàng chủ động lấy chiếc khăn mỏng che đi bộ ngực nảy nở đang phập phồng của nàng.
Có lẽ, đây là lần đầu tiên nàng ta để lộ thân thể tràn đầy dục cảm của mình trước một nam nhân xa lại nên có phần hồi hộp và kích thích.
Dương Tử Phong nhìn lên hai bầu vú đang căng tròn trước mặt thì không kiềm chế được suy nghĩ, chỉ muốn vồ tới mà cắn mút một trận. Nhưng hắn biết lúc này tuyệt không thể khinh cử vọng động khiến nàng ta nghi ngờ được.
Hắn liền giả bộ vuốt nhẹ lên hai cánh tay mềm mại của nàng ta rồi nói:
- Phu nhân, ngươi có thể thay đổi tư thế một chút không? Ta cần ngươi nằm úp xuống, chúng ta sẽ bắt đầu từ phía sau.
Triệu Lệ Phương cũng không nói gì, chỉ nhẹ nhàng ngồi dậy rồi đổi tư thế nằm úp xuống, hai tay nàng vẫn không quên nắm lấy chiếc khăn mỏng che đi bộ ngực phong mãn của mình.
Thực ra khi Dương Tử Phong còn chưa đến, nàng ta đã được cô nàng Thủy nhi kia tận tình xoa nắn một hồi, các bộ vị mẫn cảm sớm đã được kích thích qua nên tâm thần có chút dạo rực, bứt dứt khó chịu. Kể ra có thêm một bàn tay nam nhân chính là điều nàng muốn lúc này, chỉ có điều cũng có chút ngượng ngùng ái ngại.
Kể từ khi trượng phu của nàng được điều tới Hà Nam nhận chức Bí thư tỉnh ủy, đã khiến phu thê hai người xa cách mấy năm nay. Lão ta luôn lấy cớ bận công việc cả năm chẳng về kinh đô được mấy lần, trừ phi có những cuộc họp khẩn cấp trọng yếu, khiến phu thê hai người càng ít có thời gian bên nhau. Đã vậy, nghe nói ở bên ngoài, sớm đã có tiểu tam nên đối với nàng cũng chẳng còn mặn nồng như trước. Đó chính là kết quả thường gặp của các cuộc hôn nhân chính trị hiện tại. Bọn họ đến với nhau đâu phải vì tình yêu chân thực, có lẽ tất cả chỉ vì hai chữ địa vị và quyền lực mà thôi.
Đúng lúc này thì Dương Tử Phong đã hành động, y nhúng hai bàn tay mình vào bình dung dịch dầu thơm đã được tiểu muội muội kia chuẩn bị sẵn. Một cảm giác trơn trượt, nhầy nhụa khiến hắn có chút cảm giác lại.
Hắn nhẹ nhàng dùng hai bàn tay to lớn nhẹ nhàng vuốt ve đôi vai trần của Triệu Lệ Phương. Chỉ thấy nàng khẽ rên lên một tiếng khi cảm thấy một bàn tay nóng hổi của nam nhân đang khẽ mơn trớn trên cơ thể mình.
Hắn xoa đều dầu thơm phủ khắp lên tấm lưng trần mềm mại của nàng, nhẹ nhàng mơn trớn từng tấch da thịt nhẵn mịn, trơn bóng ấy, để từng giọt dầu thơm bắt đầu từ tấm lưng trần bắt đầu chảy xuống hai bầu vú căng tròn trắng nõn đang bị chèn ép lòi ra ở phía dưới.
Triệu Lệ Phương khẽ rên lên một tiếng khi một cảm giác ướt át đang dần xâm chiếm phía trên cơ thể nàng, rồi một hai bàn tay to lớn bất chợt vuốt dọc từ vòng eo mềm mại đưa ngược lên phía trên, vô tình lướt qua hai bầu vú khiến nàng bất giác giật nảy mình.
Hắn khẽ để hai cánh tay nàng dọc lên phía trên rồi vuốt tới, khiến cả thân người hắn khẽ áp lên lưng trần của nàng, hai bàn tay trơn bóng đu dọc theo cánh tay mềm mại rồi khẽ siết lấy hai bàn tay nhỏ nhắn ấy.
Triệu Lệ Phương hơi thở liền trở nên nặng nề khi thấy một cơ thể cường tráng của nam nhân vô tình áp lên thân thể mềm mại của nàng, hạ thân nàng liền biến động, đôi chân dài mềm mượt như khẽ khép chặt lại.
- Phu nhân, làn da của người thật là đẹp.
- Vậy sao?
- Đúng vậy, ta chưa từng thấy làn da nào đẹp tới như vậy.
Hắn giả bộ nói chuyện để phả từng hơi thở nóng bức vào phía chiếc cổ trắng ngần kia khiến Triệu Lệ Phương khẽ rụt người lại.
Thấy nàng ta không có phản ứng bất thường khiến hắn thầm cười khẽ trong lòng rồi đứng người dậy.
- Phu nhân. Ta sẽ massage phần bên dưới nhé.
- Ừm. Ngươi nhớ nhẹ nhàng chút. Tay nghề của ngươi, thật khiến ta rất thoải mái.
- Đa tạ phu nhân khen thưởng.
Thực ra tay nghề hắn đâu có biết, chỉ là lúc này từng tấc da trên thân thể nàng đã bắt đầu ngấm vào thứ dầu thơm kia khiến thân thể bắt đầu khô nóng, lại gặp một bàn tay nam nhân mạnh mẽ đầy nam tính nên mới nhất thời cảm thấy thoả mãn mà thôi.
Hắn không vội trực tiếp xoa bóp lên bờ mông căng tròn phong mãn kia, mà cẩn thận lấy bình dầu thơm chậm rãi rót từng dòng dung dịch chảy xuống, từ từ thấm ướt hết chiếc quần lót màu trắng kia, để nó trở nên trong suốt, dán chặt vào thân thể nàng. Hắn như cố tình rót dầu thơm xuống giữa cặp mông, để nó chảy dọc xuống dưới khiến hai mép l-n của nàng cũng trở nên ướt đẫm, từ từ hiện ra trước mắt hắn.