Chiếc xe tuần tra của cảnh sát liền nhanh chóng rời đi, và tất nhiên điểm đến chính là Cục Cảnh sát thành phố Thương Long.
Chẳng mấy chốc, Dương Tử Phong đã bị áp giải tới phòng thẩm vấn với một bộ bàn ghế sắt cùng với bốn bức tường lạnh ngắt.
Lý Nguyệt Kỳ liền nhìn qua viên cảnh sát trẻ tuổi kia liền nói:
- Cậu ra ngoài, khoá chặt cửa lại, tắt hết camera đi, tôi cần lấy lời khai của hắn, chút nữa dù có chuyện gì xảy ra. Cũng tuyệt đối không để ai được tiến vào phòng thẩm tra nửa bước.
- Yes sir.
Tên cảnh sát kia liền tuân lệnh rồi nhìn qua Dương Tử Phong với ánh mắt đầy thương hại rồi đi ra ngoài. Chẳng mấy chốc, căn phòng đã được cách ly hoàn toàn với thế giới bên ngoài.
- Nguyệt Kỳ, nàng làm gì vậy, còn không mau thả ta ra.
- Thả ngươi, để ngươi suốt ngày ra ngoài đánh lộn sao. Lần trước ta gặp ngươi thì ngươi bị người ta đánh tới thừa sống thiếu chết, lần này gặp lại, ngươi lại bị một đám cuồng đồ truy sát. Ngươi bảo ta làm sao có thể yên tâm thả ngươi ra ngoài chứ. Chi bằng ngươi cứ ở đây, ta sẽ hàng ngày bảo vệ, chăm sóc ngươi, ngươi thấy thế nào?
Dương Tử Phong nghe nàng nói vậy thì liên trợn mắt, há mồm, nhìn nàng với ánh mắt hoàn toàn khác lạ. Đây còn là Nguyệt Kỳ tỷ ôn nhu, thánh thiện của ta sao?
- Nguyệt Kỳ, nàng nghe ta giải thích đã. Chuyện này vốn là ngoài ý muốn. Ta không hề có thù oán với bọn chúng.
Nghe hắn còn giả bộ trước mặt mình, Lý Nguyệt Kỳ liền tức giận, đập mạnh xuống bàn, quát lớn:
- Dương Tử Phong, ngươi sợ mạng mình quá dài sao? Ở Hà Bắc thì ngươi phế đi Tô Thiếu Bằng, vừa chạy chốn đến thủ đô liền muốn lấy mạng Vũ Thái Thành. Chẳng lẽ ngươi không nghĩ tới những người luôn bên cạnh ngươi, quan tâm đến ngươi sao?
Lý Nguyệt Kỳ nói đến đây thì thực sự bị hắn làm cho tức đến phát khóc, lặng lẽ quay người lau đi những giọt nước mắt. Chỉ hận tên tiểu tử này chẳng chịu yên thân, gây chuyện khắp nơi. Lần nào để nàng bắt gặp cũng là trong tình trạng cửu tử nhất sinh, thử hỏi làm sao mà không tức giận cho được.
Dương Tử Phong cũng đã hiểu ra tâm ý của nàng, liền lặng lẽ đứng dậy, vòng tay ôm lấy vòng eo thon gọn, dẻo dai của nàng vào lòng, miệng khẽ hôn nhẹ lên cổ nàng một cái thật sâu rồi nói:
- Nguyệt Kỳ. Ta biết nàng luôn lo lắng cho ta, là ta không tốt. Xin lỗi ngươi.
Lý Nguyệt Kỳ cảm nhận thấy hơi thở nóng bức của nam nhân liên tục phả vào phía sau gáy, khiến thân thể nàng khẽ run lên, hơi thở khựng lại. Nhưng nghĩ tới trong hoàn cảnh này mà hắn còn dám dở trò khi dễ mình thì liền cả giận, gỡ tay hắn ra khỏi eo thon, liền quay lại nói:
- Dương Tử Phong, ngươi tưởng là dùng vài lời ngon ngọt là có thể khiến..
- Ách. Khoan đã, còng tay của ngươi đâu?
Chỉ thấy hắn vẫn đứng đó cười lên hắc hắc rồi bàn tay lại vươn tới ôm lấy thân thể mềm lại của nàng, còn chiếc còng số 8 kia đã sớm bị hắn bẻ thành mấy mảnh ném xuống sàn nhà từ lâu rồi.
- Ngươi..ngươi thật làm ta tức...ưm...
Nàng còn chưa kịp nói hết câu thì môi mềm căng mọng đã bị hắn chiếm lấy, điên cuồng hôn lấy.
Lý Nguyệt Kỳ tuy bộ dáng ủy khuất nhưng cũng không phản đối, nhưng nàng vẫn cố đánh mạnh lên ngực hắn vài cái cho hả giận, rồi liền vòng tay qua cổ khoá chặt lấy hắn rồi tận tình đáp lại.
Hai bàn tay của hắn cũng nhân cơ hội đó mà hung hăng áp chặt lấy bờ mông căng tròn của nàng về phía trước mà xoa bóp không ngừng.
- Ưm..
Nguyệt Kỳ khẽ rên lên một tiếng khi Tử Phong hắn rời bỏ miệng nàng, bắt đầu liếm láp xuống chiếc cổ thon dài trắng mịn. Một bàn tay đã đưa lên ngực nàng rồi liên tục xoa bóp hai bầu vú chật ních trong bộ quân phục rồi lặng lẽ tháo đi vài chiếc cúc trên đó.
- A. Tiểu Phong. Không được. Đây là Cục Cảnh sát.
Chỉ thấy Lý Nguyệt Kỳ vội vàng đẩy mạnh hắn ra, khuôn mặt đỏ ửng, hơi thở gấp gáp, nàng vội vàng chỉnh lại mấy sợi tóc rối, liên tục lùi lại phía xa rồi hổn hển nói.
Nhưng đúng lúc này thì thân ảnh hắn liền loé lên, hai bàn tay to lớn lền nắm chặt lấy eo nàng rồi nhấc bổng lên, đặt nàng nằm ngửa lên chiếc bàn thẩm vấn.
- A. Đừng mà Tiểu Phong, ta xin ngươi đó.
Nhưng nàng đâu biết rằng khi nãy hắn ở tại biệt thự Phong Vân, hắn điên cuồng với Lý Tố Như còn chưa có thoả mãn đã phải dừng lại khiến con cc hắn vẫn còn đang cương cứng khó chịu. Nay lại thấy thân gợi cảm của nàng ẩn hiện sau bộ quân phục bó sát, khiến dục hoả của hắn lần nữa bùng lên.
Mặc kệ cho nàng rên rỉ van xin, hai bàn tay nhỏ bé ra sức giữ lại y phục trên thân thể khiến hắn bỗng nhiên thấy có chút kích thích lạ thường.
Bàn tay to lớn của hắn liền giơ lên, không ngừng đánh xuống bờ mông căng tròn nảy nở của nàng.
- Đét...đét...
- Dám bắt lão công đến đồn cảnh sát, tội ngươi đáng đánh.
- Á. Đừng đánh vào đó. Ưm..ư..ư...
Chỉ thấy bờ mông căng tròn của nàng bị tát đến biến dạng, nảy lên tưng tưng rồi lại biến về như cũ.
Những âm thanh rên rỉ vang lên trước đó bỗng nhiên im bặt, chỉ thấy Lý Nguyệt Kỳ môi hồng cắn lại, hai mắt rưng rưng ngấn nước, thần sắc mê ly, lặng lẽ nhìn hắn.
- Ách, biểu cảm này là thế nào ta.
Tử Phong bỗng cảm thấy chột dạ, nhưng hắn đâu biết rằng trong thân thể nàng lúc này, một cảm giác đau đớn tê dại xen lẫn sự sung sướng đang điên cuồng dâng lên khiến hai mép môi bên dưới của nàng đã sớm ướt nhẹp.
Đột nhiên nàng liền vòng tay ôm tới, chủ động đem môi hồng của mình áp lên mặt hắn điên cuồng hôn lấy.
- A. Nàng ta bị kích tình rồi. Hắc hắc.
Hắn cũng muốn rèn sắt khi còn nóng, hung hăng đáp trả, một bàn tay liền dọc theo eo thon lần xuống, xuyên qua lớp quần bó sát, đặt lên bờ mu mềm mại ẩm ướt kia bắt đầu xoa nắn.
Nguyệt Kỳ liền khẽ rên lên một tiếng. Ưm.. rồi vòng eo mềm mại khẽ cong, hạ thể rướn lên để cho bàn tay của hắn có thể xuống sâu hơn nữa.
- Nàng là đang chủ động cho ta lấn tới. Hắc hắc.
Những ngón tay thon dài của hắn được đà liền lấn tới, lặng lẽ tách ra hai mép môi đã sớm ướt đẫm dâm thủy, tùy tiện tiến sâu vào trong âm đạo ẩm ướt của nàng mà móc máy.
- Ưm..a.a.a.
Nguyệt Kỳ tiếp tục rên lên một tiếng, thân thể khẽ run lên, đôi tay liên tục siết chặt, đem thân thể mình áp chặt lên người hắn, đôi chân thon dài như ngọc liền mở ra hết cỡ để hắn có thể tùy tiện hành sự.
- Nguyệt Kỳ, chỗ đó, thật sự nhiều nước a.
Bất chợt, nàng nghe hắn nói vậy thì thần sắc bỗng trở nên xấu hổ, hàm răng ngà liền tiến tới cắn nhẹ lên cổ hắn rồi rên rỉ:
- Tiểu Phong..tại vì ta muốn..ưmm
Nàng lại bắt đầu rên rỉ thành tiếng khi bên dưới, hai ngón tay của hắn đã bắt đầu tìm tới nhú thịt nho nhỏ trong âm đạo ướt át của nàng mà xoa lấy, khiến thân thể nàng bất chợt cong lên, điên cuồng uốn éo.
- Đừng. Chỗ đó...sướng...ư..a.a.a.a
Nguyệt Kỳ liền buông ra hai tay trên cổ hắn, chống xuống mặt bàn ngồi dậy, hai mắt dán chặt xuống hạ thể nhìn bàn tay thô giáp của hắn đang gồ lên trong lớp quần vải của mình, liên tục chăm sóc cái l-n nhỏ bé ướt át đang sướng đến phát điên lên của nàng, rồi thỉnh thoảng lại thở ra một hơi đầy sung sướng.
Bất giác nàng liền nhìn qua, phát hiện thấy Tử Phong hắn cũng đã từ từ mở khoá, tụt xuống chiếc quần dài rồi móc ra con cc vĩ đại của hắn ra đặt trước mặt nàng rồi nói:
- Nguyệt Kỳ, mau tới mút cc ta.
Lúc này, tuy thanh âm của hắn phát ra đầy dâm tục nhưng lại chẳng hề khiến nàng khó chịu mà ngược lại cảm thấy kích thích vô cùng.
Nàng chỉ ưm lên một tiếng rồi hai tay liền vồ tới nắm lấy con cc to dài gân guốc ấy mà đưa vào miệng ngọt tận tình bú nuốt.
Tử Phong liền a lên một tiếng đầy khoái cảm rồi hạ thân bắt đầu nhấp mạnh để con cc liên tục đút sâu vào miệng nàng, những dòng nước miếng ướt át bắt đầu ứa ra theo khoé miệng của nàng. Bên dưới bàn tay của hắn cũng đã điên cuồng dập xuống, hai ngón tay liên tục đút sâu vào âm đạo phát ra những tiếng bạch bạch không ngừng, rồi đầu ngón tay lại gãi nhẹ lên các thớ thịt trong đó khiến Nguyệt Kỳ không thể kiềm chế được bắt đầu rú lên.
Nhìn thân thể Nguyệt Kỳ liên tục uốn éo khẽ cong lên, vòng eo co thắt liên hồi, nhưng cái miệng ngọt vẫn thủy chung không rời con cc mình, khiến hắn vô cùng thích thú, một tay liền đưa tới, phanh hết cúc áo bên ngoài, để lộ ra hai bầu vú trắng nõn, căng tròn của nàng đang khẽ run rẩy. Hắn liền đưa tay xuống bóp mạnh một cái.
- A. Đau.
Bất ngờ, Nguyệt Kỳ liền giãy mạnh một cái rồi nhả ra con c-c đã ướt đẫm nước miếng kia mà ngồi bật dậy, hai tay nhanh chóng tự động lột ra chiếc quần bó sát cùng với chiếc quần lót hai mảnh, tùy tiện ném lại một góc phòng.
Xong, nàng liền quay sang nhìn Tử Phong với ánh mắt mê ly đầy khiêu gợi, hơi thở nặng nề vang lên:
- Tử Phong. Mau tới đi. Ta muốn..ya..a.a.
Nàng vừa dứt lời thì bàn tay của hắn còn đang điên cuồng dập mạnh xuống mu l-n của nàng kia liền dừng lại rồi đột ngột rút ra ngoài.
Nguyệt Kỳ liền khẽ hét lên một tiếng, hai chiếc đùi căng mượt liên tục khép lại, mép môi co thắt liên hồi rồi mở ra, một dòng tinh khí theo đó phóng ra, khiến nền nhà liền ướt một bãi lớn.
Tử Phong liền nhấc nàng khỏi chiếc bàn lớn rồi đặt nàng xuống đất, chống hai tay lên bàn còn mông chổng về phía hắn, đôi chân ngọc ngà khẽ tách ra, để lộ ra hai mép môi đang ửng hồng khít chặt, thi thoảng lại ứa ra những giọt dâm thủy long lanh như nước.
- Nguyệt Kỳ, hai mép l-n của ngươi thật đẹp.
- A. Ngươi. Xấu hổ chết ta.
Nàng vừa dứt lời thì đã thấy hắn mang con cc to dài kia kê trước cửa mình của nàng, quẹt dọc vài cái tách ra hai mép môi sưng tấy kia rồi thúc mạnh.
- Ót.t.t.t.
- A..Tiểu Phong. Cc ngươi..thật sướng..ư.ư.ư.
Xong, nàng liền đưa hai tay về sau, giữ chặt lấy hai tay của hắn, để mặc cho con cc gân guốc ấy đâm nút cán vào cái l-n mềm mại, ướt át của nàng. Hai mép môi sưng tấy bên ngoài như bị xé ra, rồi hai hòn bi của hắn lại hung hăng đập tới vang lên những tiếng kêu phành phạch vang vọng khắp căn phòng.