Kiếm khí của Dương Tử Phong tuy rằng có uy lực cực kì cường đại, điều này chính lão nhân gia Mạc Thanh Thiên đã sớm tự mình nếm thử. Nhưng lúc này giao phong với Chí tôn đao kình của Mạc Thông Thiên quả nhiên như trâu đất gặp nước sớm bị oai lực bá đạo của Chí tôn đao kình nghiền thành phấn vụn. Dương Tử Phong tỏ ra không phục, liên tiếp thôi kình, kiếm khí bắn ra như cuồng phong bão táp, điên cuồng lao tới. Nhưng hắn đâu có biết rằng Chí tôn đao kình của lão già Mạc Thông Thiên này đã sớm tu luyện tới mức xuất thần nhập hóa, đao khí đã sớm hóa hình, tựa như một thanh chí tôn đao bật sự, uy mãnh, ngang tàng, bá đạo tuyệt luân.
Dương Tử Phong dường như cũng đã nhìn ra được chút ít ý tứ bên trong, hắn liền trầm xuống, quyết tâm sử dụng con át chủ bài cuối cùng. Chỉ thấy hai tay hắn vừa ngưng tụ lại, liền xuất hiện hơn một trăm thanh Phong Tình luân đã bị chân khí của hắn dẫn động, đang không ngừng biến ảo, xoay quanh thân thể của hắn rồi bất ngờ tụ lại.
Mạc Thông Thiên thấy vậy cũng thầm a lên một tiếng đầy kinh ngạc, khi thấy đám Phong Tình luân trong tay hắn vô cùng biến ảo, liên tục hợp tan, tựa như muôn ngàn mảnh vỡ khác nhau đang dung hợp lại, khi thì tạo thành một hắc liên, rồi lại biến thành cự thuẫn, xong lại hóa ra chiến giáp.. Qủa nhiên là thiên biến vạn hóa.
-Hảo tiểu tử, không ngờ ngươi còn có bản lĩnh như vậy. ha ha
Đúng lúc này thì Phong Tình luân trong tay hắn đã dừng thôi diễn, hóa thân thình một thanh hắc sắc trường kiếm, u quang nhàn nhạt, sắc bén vô cùng. Hai mắt hắn liền lóe lên hàn quang, liên tục thôi động Kim cang bá thể đến cực hạn, kình lực ngưng tụ vào hai cánh tay, liền nắm chặt Phong Tình kiếm chém thẳng về phía Chí Tôn đao kình.
-Oành.
Chỉ thấy đao quang kiếm ảnh liên miên bất tuyệt như thiên biến vạn hóa, trảm ra tứ phía, rồi bất ngờ oanh lên một tiếng, chỉ thấy Phong Tình kiếm dưới sự nghiền ép bá đạo của Chí tôn đao kình liền vỡ ra thành từng mảnh tựa như lưu tinh, văng ra tứ phía. Chí tôn đao kình cũng đã bị sự sắc bén của Phong Tình kiếm mà trở nên mờ ảo, nhưng vẫn cường thế không ngừng trảm lên người hắn.
-Phốc..
Tử Phong trúng chiêu, cả người như đạn pháo, bay thẳng về phía bụi cây, liên tục đụng gãy mấy cây đại thụ mới ngừng lại được. Một lát sau, mới thấy hắn lảo đảo bước ra khỏi bụi cây, quần áo rách bươm, phía trước ngực là một đường đao trảm dọc xuống, lồng ngực đã rỉ máu. Thấy vậy, Mạc Thông Thiên bất chợt cười lên ha hả:
-Tiểu tử, đón một đao của lão phu mà không bị nội thương, ngươi thực sự khiến lão phu kinh hỉ a.
- Lão sư, ngươi đây là đang muốn đùa chết ta sao. Hừ.
- Được rồi, hôm nay dừng lại ở đây thôi. Ngươi trở về đi, hãy sớm chuẩn bị, nghe nói đám người Tô gia đã bắt đầu tìm tới Bắc Hải rồi đấy.
Dương Tử Phong nghe thấy vậy, trong lòng liền nổi lên một sự lo lắng không thôi, hắn liền cáo từ Mạc Thông Thiên, chạy thẳng một mạch về nhà. Lúc này, Vãn Tình vốn còn đang co tròn trên giường nhỏ của hắn, mỹ mâu đã bắt đầu hé mở, vươn vai một cái rồi bất giác nở một nụ cười hạnh phúc và mãn nguyện.
- A. Phong ca. Mới sớm ra mà hắn đã đi đâu rồi.
Nàng liền lấy lại bộ đồ ngủ lăn lóc dưới sàn nhà, mặc lại rồi chậm rãi xuống lầu.
- Tiểu lão công thật là quá đáng, hại ta đi lại cũng thành ra bất tiện như vậy.
Nàng vừa bước xuống đến tầng 2, còn đang ngó ngược ngó xuôi tìm hắn thì đã thấy Thảo nhi tỷ gọi thất thanh:
- Tình nhi. Ngươi mau lại đây mà xem này.
- Chỉ là thời sự buổi sáng thôi có gì đâu mà coi chứ.
Nàng lười biếng ngáp một cái rồi cũng đi lại bên Thảo nhi ngồi xuống. Trên màn hình lớn, một nữ đại úy đang dẫn chương trình của kênh Điều tra hình sự đang đưa tin.
- Đêm qua, trên địa bàn bến cảng sông Như Nguyệt, tổ chuyên án của Cục cảnh sát Hà Bắc đã triệt phá một vụ buôn bán ma túy lớn nhất từ trước đến nay. Theo nguồn tin cho hay, kẻ cầm đầu đường dây này là Lôi Hổ, kẻ tự xưng là đại ca của một đám du côn tự xưng là Mãnh hổ bang.
Sau khi bị lực lượng chức năng truy quét, bọn chúng đã điên cuồng chống trả đến cùng. Kết quả Lôi Hổ và một số đàn em đã bị tiêu diệt tại chỗ. Hiện tại cơ quan chức năng đang tiếp tục mở rộng điều tra làm rõ vụ việc.
Vãn Tình nghe tới đây thì khuôn mặt dần dần trở nên biến sắc, vì trong số những tên tội phạm kia, nàng đã nhận ra có mấy tên du côn là A Bưu, kẻ đã đến chặn ở cổng nhà nàng đêm hôm trước. Rồi nàng lại nhớ tới bộ dáng thương tích đầy người của Tử Phong khi trở về vào đêm qua.
Đúng lúc này, Tử Phong từ trong khu bếp đi ra, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng vì từ nãy tới giờ, hắn đã gọi điện cho Diễm Vân mấy lần nhưng đều không có người nhấc máy.
Bất chợt tin tức thời sự vang lên đã thu hút sự chú ý của hắn.
- Từ đầu đến cuối đều không đề cập đến Tô Thiếu Bằng kia, xem ra thế lực của Tô gia thật sự rất lớn.
Nghĩ tới Tô gia, hắn liền nhớ tới Diễm Vân còn chưa liên lạc được, hắn liền quay qua nói với Vãn Tình:
- Tình nhi, nàng mau đi thay đồ, chúng ta phải đến bệnh viện gấp.
Thấy thần sắc của hắn hết sức nghiêm trọng, nàng cũng không dám hỏi nhiều, liền chạy về phòng mình thay đồ.
Khi hắn thay xong bộ đồ mới bước xuống dưới nhà thì cũng là lúc nàng đi xuống. Hai người không nói không rằng liền đi thẳng ra ngoài.
Vốn dĩ, hắn muốn một mình đi tới bệnh viện nhưng nghĩ lại để Tình nhi ở nhà một mình hắn thực sự không yên tâm. Nên cách tốt nhất là để hai nàng cùng ở bên cạnh hắn.
Nhưng khi hai người vừa mở cửa bước ra ngồi thì lập tức có chút bất ngờ, vì bên ngoài đã có một chiếc Santafe màu đen đợi sẵn, đứng bên cạnh là một nữ nhân tóc ngắn mặc áo khoác đen, thân thể cao gầy, đôi chân dài thon mượt, thân hình bốc lửa đang lặng lẽ đứng chờ ở đó.
- Nguyệt Kỳ tỷ, sao ngươi lại ở đây?
- Phong đệ. Chào Vãn tình.
- Nguyệt Kỳ tỷ tỷ, là ngươi đến tìm Phong ca sao?
- À. Đúng vậy, Tỷ có chút chuyện muốn nói với hắn.
- Vậy được. Hai người nói chuyện đi. Ta lên phòng lấy thêm chút đồ đã.
Lý Nguyệt Kỳ nhìn theo bóng dáng Vãn Tình rời đi liền mỉm cười nói với hắn:
- Vãn Tình vừa thông minh lanh lợi, lại xinh đẹp đáng yêu. Phong đệ. Ngươi thật là có phúc nha.
Tử Phong nghe vậy thì khẽ cau mày, giờ là lúc nào rồi mà hắn còn có thời gian ở đây nói chuyện phong hoa tuyết nguyệt với nàng chứ. Hắn liền hỏi thẳng vào vấn đề.
- Nguyệt Kỳ tỷ, rút cục mới sáng sớm người đã tìm ta là có chuyện gì?
- Xem ra ngươi cũng có việc rất quan trọng trên người, vậy ta cũng không vòng vo nữa. Ta đến là muốn báo cho ngươi một tin xấu.
- Tin xấu?
- Đúng vậy, đó là Tô gia đã động, nghe nói Tô lão gia tử đã phái đích thân cận vệ bên cạnh lão cùng Xích Ma lão quái tới Hà Bắc để bắt sống ngươi mang về Thủ đô.
- Chuyện này là thật? Làm sao mà tỷ biết được.
- Điều đó quan trọng sao, hay là ngươi không tin ta?
- Ách. Tất nhiên là không phải vậy. Vậy tỷ biết kẻ đến lần này là ai chứ?
- Tất nhiên, lão quái nhân này có tên là Xích Huyết lão quỷ, sư huynh của Xích Ma lão quái.
- Xích Huyết lão quỷ.