Trong lúc hắn còn đang mải say sưa cảm nhận hương vị mới lạ mà Lý Nguyệt Kỳ mang lại thì chợt từ dưới hạ thể hắn truyền đến một cảm giác tê tê khiến hắn khẽ rùng mình một cái.
Hắn khẽ liếc mắt nhìn xuống chỉ thấy Nguyệt Kỳ đã sớm ngồi thẳng người dậy, bàn tay thon dài của nàng đang cầm lấy con cc gân guốc của hắn ấn mạnh đầu rùa thô giáp vào giữa hai mép môi ướt đẫm của mình, từ từ trà sát, miệng không ngừng phát ra những âm thanh rên rỉ nỉ non.
Hai mắt nàng lúc này đã sớm nhoà đi, hai dòng lệ nóng đã lặng lẽ tuôn trào. Có vẻ như nàng đã sớm nhận thức được hành động của mình, nhưng lại chẳng thể nào áp chế được cảm giác thèm khát của bản thân.
Nàng khẽ cắn môi, hai mắt khẽ nhắm lại, thân thể mềm mại từ từ ngồi xuống:
- Ưm..A...
Cả hai người đều bất giác rên lên một tiếng. Lý Nguyệt Kỳ rên lên bởi lẽ dưới hạ thể nàng truyền đến một cảm giác cực thốn, âm đạo vốn khít chặt đang ướt sũng dâm thủy của nàng bất ngờ bị con cc vĩ đại của hắn nong rộng ra hết cỡ, đầu rùa thô giáp của hắn đã đâm nút cán tới tận đáy tử cung của nàng, khiến thân thể nàng run lên kịch liệt, các thớ thịt trong thành âm đạo đang không ngừng co thắt liên hồi như muốn nuốt chửng con cc to xác của hắn, dâm thủy liên tục trào ra.
Sự co thắt trong âm đạo của nàng khiến hắn thập phần sung sướng, hắn thở mạnh ra một hơi, đợi đến khi cái lỗ l-n ướt nhẹp của nàng đã quen với con cc to lớn của hắn, hắn mới khẽ động.
Hay tay hắn nắm lấy vòng eo thon mịn của nàng khẽ nâng lên, hạ thân hắn khẽ trìm xuống lấy đà rồi bất ngờ thúc mạnh lên.
- Ya..a.a.a.a
Tiếng kêu thất thanh của Nguyệt Kỳ liên tục vang lên theo nhịp dập của hắn, kèm theo đó là những tiếng nhóp nhép phát ra từ hai mép môi ẩm ướt của nàng. Nàng khẽ cắn môi hồng, bờ mi nhắm lại, hai tay không ngừng xoa bóp hai bầu vú căng tròn đang nẩy tưng tưng từng hồi.
Sau khi hạ thể dần có dấu hiệu quen thuộc với con cc hung mãnh của hắn. Nàng bất chợt gỡ ra hai tay hắn rồi chống mạnh lên ngực hắn, nàng muốn tự thân vận động, nếu cứ tiếp tục để hắn cường bạo, nàng sợ rằng hạ thể của mình sẽ bị hắn chọc thủng mất.
Đợi đến khi hắn dừng lại nàng liền từ từ nhích người lên phía trước để con cc to dài của hắn tuột ra phân tử, tách khỏi tử cung của nàng.
- A. a a a ưm.
Nàng rên lên khe khẽ khi đầu cc hắn liên tục cọ sát vào thành âm đạo của mình. Một cảm giác đê mê sung sướng trước giờ chưa từng có đang liên tục truyền đến đại não của nàng. Nàng lại tiếp tục nhấp, những âm thang sùn sụt lại bắt đầu vang lên. Cơn hưng phấn khiến nàng chẳng thể dừng lại được cho tới khi con cc của hắn lại trở về vị trí cũ, ngập sau trong âm đạo của nàng.
Nàng khẽ rên lên một tiếng rồi toàn thân không ngừng co rúm lại, hạ thể co giựt liên hồi. Sâu trong âm đạo vốn đã ướt đẫm dâm thủy nay lại có thêm một dòng âm khí trắng đục liên tục trào ra. Rồi cả người nàng như sụi lơ, đổ bịch lên người hắn. Có lẽ do tác dụng của xuân dược quá mạnh khiến âm đạo của nàng co thắt liên hồi, không ngừng xuất khí.
Dương Tử Phong thấy vậy, tinh thần càng trở nên phấn khích, hắn chưa từng được thấy một cảm giác sung sướng đến thế. Dục hoả trong lòng lại lần nữa phun trào, hắn không thể chờ đợi tới khi nàng trải qua cơn cực khoái, thân thể liền động liền đem cả thân thể mềm mại, sụi lơ của nàng đè xuống dưới. Hắn đem đôi chân ngọc của nàng tách ra hai bên rồi điều chỉnh tư thế, con cc vĩ đại một lần nữa điên cuồng dập xuống.
- Bạch . Bạch....bạch..
Những âm thanh da thịt va chạm lại lần nữa vang lên trong căn phòng nhỏ.
Tiếng rên rỉ của Nguyệt Kỳ ngày càng trở nên thảm thiết dưới sự cường bạo của hắn.
Một hồi qua đi, hắn chợt cảm thấy có điều gì đó khác lạ, đó là những âm thanh rên rỉ dâm đãng của Lý Nguyệt Kỳ đã biến mất.
Hắn nhìn xuống phía dưới chỉ thấy nàng đã ngoảnh đầu qua một bên, mị nhãn nhắm tịt, bờ môi cắn chặt, hai dòng nước mắt đã chảy ra từ khi nào. Có vẻ như nàng đã tỉnh táo trở lại.
Nhìn dáng vẻ cam chịu của nàng, hắn càng trở nên điên cuồng hơn nữa, hắn liên tục dập mạnh liên hồi cho tới khi đôi môi nàng bật lên những tiếng khóc nức nở.
- Hừm...
Bất giác hắn rên nhẹ lên một tiếng, con cc hắn trợt trở nên tê cứng rồi co giựt liên hồi, một dòng tinh khí đặc quánh, nóng hổi của hắn liên tục phun trào, tràn ngập trong tử cung của Nguyệt Kỳ.
Đúng lúc này, dưới sự xâm lấn của một dòng tinh khí nóng hổi ngập tràn trong âm đạo, khiến thân thể nàng liền cong lên, giựt giựt một hồi rồi nằm bẹp dưới thân thể cường tráng của hắn.
Dương Tử Phong cảm thấy thoả mãn vô cùng, hắn liền rút ra con cc hắn đã mềm đi không ít từ trong âm đạo của nàng, nhẹ nhàng lăn qua một bên, để lại một dòng dung dịch hỗn tạp đang không ngừng chảy ra từ hai mép môi sưng đỏ của nàng.
Lý Nguyệt Kỳ liền co tròn người lại, nằm co quắp lại một bên, bờ vai không ngừng run rẩy, có lẽ nàng đang khóc.
Hắn tất nhiên là nhận ra điều đó, nhưng cũng chẳng biết phải nói sao đành quay qua ôm lấy thân thể của nàng.
Một hồi lâu sau, thấy Lý Nguyệt Kỳ vẫn nằm thất thần như kẻ vô hồn, hắn liền thở dài một tiếng, đứng dậy tìm lấy y phục của hai người.
Nhìn những bộ trang phục te tua rách nát trước mặt hắn liền thở dài, quay qua nhìn Lý Nguyệt Kỳ vẫn co ro nằm đó liền bước ra ngoài.
Một lát sau hắn quay lại với một bộ trang phục lính đặc chủng trên tay, còn trên người hắn cũng đã sớm mặc lên một bộ.
Hắn từ từ tiến lại bên giường, mặc lên y phục cho nàng. Trước những hành động ôn nhu của hắn, Lý Nguyệt Kỳ chỉ biết quay mặt đi nhưng trên hai má đào đã sớm ửng hồng.
- Nguyệt Kỳ tỷ tỷ, ta nghĩ chúng ta cũng nên rời khỏi đây thôi. Sự việc ở đây e rằng sẽ rất nhanh sẽ có người tới quản.
Dứt lời, hắn liền bế thốc nàng lên rồi đi ra ngoài bến cảng. Lý Nguyệt Kỳ chỉ ưm lên một tiếng sau đó hai tay vòng qua cổ hắn, để hắn tùy tiện bế đi. Hai mắt nàng liền nhắm lại rồi ngủ thiếp đi trong lồng ngực của hắn.
Chẳng biết qua bao lâu thì nàng chợt tỉnh lại, chỉ thấy trước mặt hai người những đèn pha chói mắt đang chiếu thẳng tới.
Trước mặt họ lúc này là vòng trong vòng ngoài những xe cảnh sát đang gào rú inh ỏi, xen kẽ là những xe chuyên dụng của lính đặc trủng do quân khu điều tới. Trên bầu trời là những chiếc trực thăng trang bị vũ khí hạng nặng đang tuần tra bến cảng.
Dương Tử Phong vẫn sừng sững đứng đó, toàn thân bất động, hắn đang nhìn chằm chằm vào một thân ảnh cao lớn đang bước tới phía hai người. Vì trên người này đã tạo cho hắn một áp lực rất lớn, tuyệt đối không thua Xích Ma lão quái kia.
Nam nhân này tuổi ngoài ba mươi, thân hình cao lớn, khuôn mặt chữ điền, lông mày dựng ngược, mắt sắc như đao, cực kỳ uy vũ. Hắn chính là Trần Long - Đại tá, Phó tổng tư lệnh quân khu I.
Trần Long đưa mắt nhìn Dương Tử Phong rồi lại nhìn Lý Nguyệt Kỳ đang nằm gọn trong lòng hắn.
- Nguyệt Kỳ, nàng không sao chứ?
- Long ca yên tâm. Ta không sao.
Lý Nguyệt Kỳ yếu ớt trả lời. Rồi nàng quay qua nói với Tử Phong:
- Phong đệ. Ngươi có thể thả ta xuống được rồi.
Dương Tử Phong bất ngờ a lên một tiếng nhưng còn chưa kịp thả nàng ra thì Trần Long đã bước tới đón lấy nàng từ trong vòng tay hắn. Tử Phong thấy bất ngờ liền hỏi:
- Ngươi là?
- Ta chính là Trần Long, trượng phu của nàng.
Hắn bất ngờ nhìn qua Lý Nguyệt Kỳ, chỉ thấy nàng lặng lẽ cúi đầu, xem ra là sự thực, Trần Long chính là trượng phu của nàng.
- Tiểu huynh đệ. Dù sao cũng phải đa tạ ngươi đã chiếu cố cho Kỳ nhi.
Dứt lời, hắn liền quay người rời đi. Dương Tử Phong trong lòng bỗng nổi lên một cảm giác khó chịu, nhưng cũng chỉ biết thở dài một hơi rồi rời đi.
Nhưng hắn cũng đâu biết rằng khi hắn quay lưng cũng là lúc từ xa, một ánh mắt long lanh đẫm lệ ẩn chứa đầy rẫy những phức tạp đang từ từ nhìn thân ảnh của hắn khuất dần trong màn đêm.