Đám người Mãnh Hổ bang dần trở nên bất lực trước sức mạnh tuyệt đối của lính đặc công, dần dần co lại phòng tuyến.
Đám người Lôi Hổ và Masuraki thì phía trong kho lớn, liên tục đi đi lại lại. Lôi Hổ nóng ruột, khẽ thì thầm:
- Tô Thiếu Bằng đâu, đám cảnh sát đã xuất hiện, sao hắn còn chưa tới. Không lẽ hắn là muốn mượn tay cảnh sát, diệt trừ đi Lôi Hổ ta. Vậy thì cũng đâu có lợi gì cho hắn.
Lôi Hổ còn đang thấp thỏm không yên, thì từ bên ngoài Hắc Hùng và hơn mười tên đàn em sống sót chạy vào. Hắn liền sai đàn em đóng cửa, còn ra hiệu cho tất cả đám người còn lại chuẩn bị súng ống, tùy thời có thể phản kích.
Đúng lúc đó thì chợt bên ngoài, một âm thanh tên lửa B40 rít lên:
- Oành...
Cả cánh cửa sắt kiên cố của nhà kho ngay lập tức nổ tung, đám du côn cố thủ gần cửa liền lập tức bị thổi bốc hơi như chưa từng tồn tại.
Hơi lửa vừa tan đi, ngay lập tức từ bên trong, đám người Hắc Hùng liền nắm lấy súng máy, liên tục nhả đạn ra phía bên ngoài.
- Bằng ....bằng...bằng...
Âm thanh kêu rền không ngớt, vỏ điện vung vãi khắp nơi. Nhưng hết một hồi bên ngoài không hề có tiếng đáp trả, âm thanh yên tĩnh lạ kỳ. Đám người Hắc Hùng lại khẽ nép mình lại sau những kệ hàng, lau đi những giọt mồ hôi đang túa ra, rồi nhanh chóng thay các băng đạn đầy ứ vào súng.
Đúng vào lúc này, trên bộ đàm của đám chiến sĩ đặc chủng liền vang lên khẩu lệnh:
- Tất cả các tiểu đội sẵn sàng, ta đếm đến 3. Tất cả đột phá vòng vây, khống chế kẻ địch.
- 1...2...3. Xông vào.
Mệnh lệnh của Lý Nguyệt Kỳ vừa dứt, từ bốn phương tám hướng, rất nhiều bom khói được ném vào trong kho.
- Xoạt...xoạt...xoạt...bằng...bằng...bằng...
Chỉ trong nháy mắt, vài chục lính đặc công liền tiến vào trong, người xông vào từ của chính, kẻ phi thân qua cửa thoát khí, một bộ phận tụt xuống từ phía nóc nhà. Tất cả đều được trang bị kính cảm quang, mũ phòng độc, áo trống đạn, tay cầm súng tự động hoả lực cực mạnh, có thể nói họ đã được trang bị tới tận răng.
Đám người Hắc Hùng còn chưa kịp phản ứng với bom khói thì liên tục có người trúng đạn, tiếng kêu la vang trời, Lôi Hổ và Masuraki mồ hôi túa ra, hai mắt toé lửa, bàn tay siết chặt khi thấy hàng loạt tia laze đỏ ửng đang dính sát lên người mình. Bọn họ đã bị bắt. Tất cả đều thở dài một tiếng, ném vũ khí trong tay xuống đất, hai mắt trợn tròn nhìn bóng dáng một nữ nhân đang từ từ tiến vào từ cửa chính.
Bỗng một tên áo đen đứng bên cạnh Masuraki liền muốn động thủ thì ngay lập tức bị hắn ngăn lại như muốn nói, bây giờ còn chưa phải lúc.
- Lôi Hổ, Masuraki, các ngươi đã bị bắt. Kẻ nào dám kháng cự, lập tức bắn hạ.
Lúc này, bất ngờ Lôi Hổ cười lên một tràng dài:
- Thì ra là Lý cục phó, quả nhiên danh bất hư truyền.
- Lôi Hổ, ngươi cấu kết với đám người Azuka Nhật Bổn, buôn bán trái phép chất ma túy. Làm hại dân lành. Xem ngươi lần này còn gì để nói.
- Lý cục phó. Đại cục còn chưa định, e rằng ngươi huênh hoang quá sớm đó.
- Đến nước này ngươi còn dám mạnh miệng, có tin ta bắn vỡ sọ lão hồ ly nhà ngươi.
Lý Nguyệt Kỳ tức giận, tay cầm một khẩu lục đen chỉ thẳng vào đầu lão.
Đúng lúc này, từ bên ngoài, một bóng người hớt hải chạy vào, người này chính là Trần Khôn - Đội trưởng đội CSHS thành phố Hà Bắc.
- Lý Cục phó, đại sự không xong rồi.
Hắn vừa kêu to, vừa chạy tới bên cạnh Lý Nguyệt Kỳ.
- Trần Khôn. Sao ngươi lại ở đây? Đám người Tô Thiếu Bằng đâu?
Thì ra nàng đã sớm phái Trần Khôn mang theo một đội giám sát nhất cử nhất động của đám người Tô Thiếu Bằng, còn bản thân mình tự động dẫn quân, càn quét hang ổ Mãnh Hổ bang. Nay thấy Trần Khôn thần tình hớt hải, nàng thầm đoán đã có chuyện lớn xảy ra.
Ai ngờ chỉ nghe tiếng cạch cạch một tiếng, súng ngắn trong tay Trần Khôn đã chĩa thẳng vào thái dương nàng, trước sự bất ngờ của đội lính đặc công. Lý Nguyệt Kỳ thấy vậy thì liền căm tức vạn phần, quát lớn:
- Trần Khôn, thì ra chính ngươi là nội gián.
- Nuôi binh ba năm, dùng binh một giờ. Trần lão đệ, quả nhiên không khiến ta thất vọng. Ha ha ha.- Lôi Hổ ra vẻ đắc ý cười to.
- Tất cả các người mau buông vũ khí xuống, nếu không ta bắn nát sọ ả ta.
Trần Khôn hừ lạnh một tiếng rồi quát lớn. Các tiểu đội lính đặc công tạm thời bối rối, mắt nhìn đồng đội, tình huống này quả là tiến thoái lưỡng nan mà.
Đúng lúc này, từ bên ngoài cửa lớn, một thân ảnh mờ ảo liền lướt vào, hoà lẫn vào bóng đêm, những chiến sĩ đặc công còn đang dồn tất cả sự chú ý lên người Trần Khôn và Lý Nguyệt Kỳ liền bất ngờ bị một bóng người tập kích từ phía sau.
- Bịch...bịch...bịch...hự...hự... hự...
Bọn họ chỉ kịp cảm thấy từ phía sau gáy, truyền đến cảm giác như búa tạ nện trúng, đầu óc quay cuồng, cả người đổ xuống.
Lý Nguyệt Kỳ lờ mờ nhìn thấy cảnh này thì thập phần kinh sợ, bóng đen kia rút cục là người hay quỷ, lại có thể dễ dàng tập kích những tiểu đội đặc công tinh nhuệ, thiện chiến nhất dưới tay nàng.
- Ha ha ha. Lý Cục phó. Chúng ta lại gặp nhau.
Kẻ từ từ bước vào từ bên ngoài, chính là Tô Thiếu Bằng, kẻ cầm đầu cuộc giao dịch ma túy lần này.
- Tô Thiếu Bằng. Cuối cùng ngươi đã tới. Ngày này năm sau, sẽ là ngày giỗ của ngươi.
Dương Tử Phong tiềm phục bên ngoài đã lâu, liền cười lạnh, ánh mắt tràn ngập sát ý.
- Lý Cục phó. Thật xin lỗi ngươi, ai nói ngươi ra tay quá tuyệt tình, không muốn cho kẻ khác con đường sống chứ.
Trần Khôn đưa mắt nhìn quanh, thấy đội lính đặc công sớm đã bị lão Xích Ma hạ gục, thì hưng phấn tột độ, cười lên hắc hắc.
Hắn còn đang dương dương đắc ý thì chát một tiếng, súng ngắn trong tay hắn đã bị một cước của Lý Nguyệt Kỳ đá văng lên trời, hai tay nắm chặt, trường quyền như bão táp phóng thẳng tới Trần Khôn.
- Gian tặc, ta giết ngươi trước.
Trần Khôn vốn đang đắc chí chủ quan, hứng trọn hơn mười quyền của nàng, đầu óc choáng váng, miệng phun máu tươi, liên tục thối lui. Nhưng Lý Nguyệt Kỳ được thế không buôn, cước pháp liên hoàn nhằm vào đầu ngực hắn mà phóng tới.
Trần Khôn chỉ kịp a lên một tiếng, miệng tiếp tục phun máu, cả người bị đá bay ra hơn 5m, bất tỉnh nhân sự.
- Lý Cục phó quả không hổ danh là hậu nhân của dang gia vọng tộc, bản lĩnh thực sự không tầm thường nha. Hắc hắc.
Người lên tiếng chính là Tô Thiếu Bằng, nghe thấy hắn mỉa mai, đám người Lôi Hổ cũng cười lên ha hả.
Lý Nguyệt Kỳ nhìn đám Lôi Hổ thầm tuyệt vọng. Đám người này nhìn ta như hổ đói nhìn mồi, xem ra hôm nay muốn toàn mạng rời khỏi đây là điều không thể. Nàng khẽ thở dài một tiếng, rồi trong mắt chợt loé lên một tia sáng quyết liệt.
- Tới đi. Cùng lắm hôm nay Lý Nguyệt Kỳ ta sẽ liều mạng với các ngươi.
- Lý Cục phó quả là nữ trung hào kiệt, chỉ mong rằng chút nữa, ngươi còn có thể cứng rắn như vậy. Ha ha ha. - Tô Thiếu Bằng nhìn nàng bằng ánh mắt đầy dâm tiện rồi nói:
- Bắt ả lại cho ta. Đêm nay, ta muốn cùng các vị huynh đệ đây, thay nhau nếm thử mùi vị của bông hồng gai nổi tiếng thủ đô. Hắc hắc.
- Vậy hãy để lão phu nếm thử Lý gia thoái pháp của nhà họ Lý các ngươi.
Xích Ma lão quái vừa dứt lời, cả người liền động, cả ngươi như hoá thành u minh, song trảo sắc bén chộp thẳng tới Nguyệt Kỳ.
Nàng ta trong lòng chấn động, từ lâu đã nghe qua đám người trong giới Cổ võ, kẻ nào cũng là cao thủ siêu cấp, siêu quần bạt tụy, nhưng không ngờ người đầu tiên nàng gặp lại chính là Lão Xích Ma, nổi dang tà ác này.
Nàng liền động thân, lộn qua hai vòng, tránh đi quỷ trảo của lão, đưa tay xuống dưới ống giày, rút ra một thanh trủy thủ liều mạng xông tới, liên tục đâm ra hơn 10 đao bề phía lão Xích Ma.
Chỉ là thân pháp của lão thập phần quỷ dị, bộ pháp kỳ quái, nhìn như thể lão đứng ngay trước măt, nhưng mặc kệ nàng đâm, chém, chiêu thức tinh vi, ngoan độc đến đâu đều không mảy may chạm được tới góc áo của lão.
- Lão già này thì ra lại có thân thủ cao minh như vậy, bộ pháp của lão thật là linh diệu a.
Dương Tử Phong nằm gọn trên mái nhà kho, ngưng thần quan sát toàn cảnh bên dưới, đặc biệt là thân thủ của Xích Ma lão quái kia. Xem ra trong đám người này, lão Xích Ma chính là kẻ có uy hiếp lớn nhất với hắn.
Đúng lúc này thì keng một tiếng, trủy thủ trong tay Nguyệt Kỳ liền bị một trảo của lão gạt bay, thân hình nàng lảo đảo chưa kịp tránh né liền nghe tiếng soạt một tiếng.
Trước ngực nàng trúng phải một trảo, đồng phục liền bị xé toạc ra một lỗ lớn, để hở ra hai bầu ngực căng tròn, trắng nõn.
Lão Xích Ma tay cầm mảnh vải, đưa lên mũi hít một hơi, cười lên đầy dâm đãng:
- Tiểu nữ tử này, thật là cực phẩm a. Hắc hắc.