Khi hắn bước vào tới cổng bệnh viện, thì trong lòng bỗng xuất hiện một cảm giác bồi hồi khó tả, một hình bóng nữ nhân với khuôn mặt tuyệt diễm, thân hình nóng bỏng hiện lên trong đầu hắn.
- Tố Thu, ta nhớ ngươi..
Hắn thì thào một câu rồi bước thẳng lên cầu thang, tìm tới phòng bệnh của Lâm Văn.
Khi hắn tới nơi thì căn phòng trở nên yên ắng lạ thường, cửa phòng hơi khép. Trên giường chỉ có Lâm Văn vẫn nằm bất động, Diễm Vân và Vãn tình chẳng biết đã đi đâu. Bất chợt, hắn nghe tiếng nước chảy róc rách phát ra từ phòng tắm. Không biết là Vãn Tình hay là Diễm Vân đang ở trong, chỉ thấy khoé miệng hắn chợt nở lên một nụ cười dâm đãng. Hắn ngưng thần quan sát.
- Ách, là Tình nhi. Nàng ta đang tắm.
Hắn đứng như trời trồng trước một thân thể trắng nõn, mềm mại tinh khôi của tạo hoá. Lâm Vãn Tình mái tóc cột cao, hai mắt như lưu ly, khuôn mặt tinh xảo, sống mũi thon dài xinh xắn, đôi môi anh đào khẽ cong lên, bàn tay nhỏ nhắn mềm mại không ngừng tỷ mỉ kỳ cọ từng bộ phận trên thân thể. Trên chiếc cổ ngọc trắng như thiên nga là những giọt nước long lanh đang chảy dài xuống dưới, hai bờ vú căng tròn nảy nở, tuy không thể so với sự phong mãn của Diễm Vân hay Tố Thu nhưng nó lại như đoá sen e ấp, trần ngập sức sống, một vòng eo thon gọn đến mê người, cặp mông tròn cao vút, đôi chân ngọc ngà thon dài thẳng tắp, bóng bẩy như bôi mỡ. Ở giữa chính là nơi tư mật của nữ nhân được điểm tô thêm những sợi lông tơ phơn phớt trên gò mu nảy nở phím hồng. Những giọt nước chảy qua hai mép môi đỏ hồng mím chặt từ từ rớt xuống sàn nhà tạo nên một khung cảnh mỹ lệ tuyệt trần. Hắn nhẹ nhàng thốt lên trong vô thức:
- Tình nhi của ta, nàng thật đẹp.
Đúng lúc đó thì từ bên ngoài, tiếng bước chân tiến vào vô tình cắt đứt cảm ngộ của hắn.
- Phong nhi, ngươi tới hồi nào thế?
- Diễm...cô cô, ta cũng vừa mới tới thôi.
- Ta vừa nghe ngươi còn đang lẩm bẩm gì đó?
- À. Là ta nói chuyện với Lâm thúc ấy mà. Cô cô, ngươi đi đâu về vậy?
- Còn không phải tại tiểu tử ngươi không chịu mang đồ ăn tới, ta đành phải ra ngoài mua chút thức ăn, không thể để Tình nhi chịu đói được.
- Ha ha. Là tại ta ngủ quên mất.
Hắn cười ha hả gãi đầu, tỏ vẻ ngại ngùng. Đúng lúc này, hắn phát hiện Diễm Vân đang nhìn hắn một lượt, rồi đột nhiên hỏi:
- Phong nhi, ngươi tính đi đâu sao? Ta thấy ngươi ăn mặc thật khác thường ngày a. Nhưng lại rất có phong vị nam nhân, rất cuốn hút. Hi hi.
- Mà khoan đã, chỗ đó của ngươi...của ngươi, lại làm sao thế?
Diễm Vân kinh ngạc, rồi thẹn thùng chỉ chỉ xuống túp lều đang đội lên trong quần của hắn. Hắn xấu hổ cười lên hắc hắc:
- Thì người cũng biết đó, cứ mỗi lần ở bên cạnh người là nó lại thành ra như vậy. Ta cũng hết cách.
- A.
Diễm Vân nghe hắn nói vậy thì trong lòng chợt cảm thấy có chút xấu hổ, khuôn mặt đỏ bừng, khẽ lườm hắn:
- Phong nhi, ngươi đúng là bại hoại a.
Hắn lại cười lên hắc hắc, trong lòng thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ ta lại nói, do nhìn trộm con gái nàng tắm, nên nó mới thành ra như vậy. Hắc hắc.
- Mặc kệ ngươi, mau tự mình giải quyết đi, tránh để Tình nhi nhìn thấy, không cô cô sẽ tuyệt đối không ta cho ngươi.
- Nàng ta đã sớm là nữ nhân của ta, người còn sợ nàng ta nhìn thấy bảo bối của ta nữa sao. Hắc hắc.
Diễm Vân vừa xoay người buông xuống túi đồ ăn, thì chợt từ phía sau, một bàn tay cứng rắn vòng qua ôm chặt lấy vòng eo thon thả của nàng, hắn cúi đầu xuống bờ vai thơm của nàng, hít một thơi thật sâu, chậm rãi thì thầm vào tai nàng:
- Diễm Vân, ta thật nhớ nàng nha.
- A.
Diễm Vân nhất thời cứng đơ người trước sự ân ái bất ngờ của hắn, hơi thở nóng bừng của nam nhân phả vào gáy, khiến khuôn mặt nàng khẽ ửng hồng lên, tệ hại hơn là con cc đang cương cứng của hắn kia đang từ phía sau không ngừng thúc mạnh vào âm hộ của nàng. Diễm Vân nhất thời xụi lơ trong lòng hắn, trong lòng cả kinh, miệng liên tục lắp bắp.
- Phong nhi, ở đây...không được. Tình nhi đang bên trong.
Làm sao hắn lại không biết Vãn Tình đang tắm rửa bên trong chứ. Nếu có thể, hắn còn muốn mạnh mẽ xông vào, quần ẩu với nàng một trận nữa cơ. Nhưng ở đây lại là bệnh viện, Diễm Vân còn ở đây. Hắn còn chưa có gan làm loạn. Nhưng với Diễm Vân thì khác, trước mặt trượng phu nàng, lén lút sau lưng Vãn Tình, cùng nàng điên loan đảo phượng chính là cảm giác kích thích chưa từng có với hắn.
- Nàng vừa là cô cô ta, vừa là nữ nhân của ta, cũng là nhạc mẫu của ta. Diễm Vân, thật vất vả cho nàng a. Hắc hắc.
Nghĩ tới đây, chẳng thể đè nén thêm sự hưng phấn điên cuồng trong lòng, hắn liền nắm lấy tay Diễm Vân kéo ra ngoài.
- Cô cô, mau đi theo ta.
- Phong nhi, ngươi muốn làm gì?
Bóng dáng hai người vừa đi khuất, cũng là lúc Vãn Tình bước ra khỏi phòng tắm.
- Mẫu thân, ngươi đã về rồi sao?
- Quái lạ, không phải người về rồi sao, đồ ăn vẫn còn đây mà.
Nàng mở cửa ngó dọc theo hàng lang, đều không thấy bóng dáng Diễm Vân, bèn lắc đầu nhè nhẹ quay trở lại giường bệnh, vừa xoa bóp tay chân, vừa nói chuyện với Lâm Văn.
Lúc này trên tầng thượng của bệnh viện, toàn bộ bị màn đêm bảo phủ, chỉ có vài tia ánh sáng lờ mờ từ phía toà nhà đối diện phản chiếu sang, hai thân ảnh đang điên cuồng quấn lấy nhau, những nụ hôn cuồng nhiệt kéo dài mãi không dứt. Diễm Vân hai tay khoá chặt cổ hắn mà kéo xuống, điên cuồng hôn hít hắn trong mê ly, để mặc hai bàn tay hắn đang không ngừng vày vò thân thể mềm mại, yếu đuối đã sớm mềm ra như bún của nàng.
Một lát sau, khi cảm thấy khó thở, nàng mới tách ra khỏi miệng của hắn, gấp gáp nói:
- Phong nhi. Chúng ta không thể ở đây quá lâu. Ta sợ Tình nhi sẽ nghi ngờ.
- Được.
Tử Phong liền dứt khoát để nàng xoay người lại, hai tay trống lên lan can, mắt nhìn xuống đường phố đang tấp nập xe cộ qua lại, nhưng lại chẳng ai chú ý tới phía trên tầng thượng của bệnh viện âm u mờ ảo ấy.
Tử Phong liền kéo người nàng lui lại, mông vểnh ra phía sau. Diễm Vân cũng đã cực kỳ háo hức, tuy có chút ngượng ngùng nhưng cũng tùy hắn sắp xếp.
Hắn liền kéo mạnh một cái, chiếc váy trắng tinh của nàng đã được kéo ngược lên tận sát nách, để lộ ra hai bầu vú trắng nõn, căng tròn đang treo lơ lửng, bên dưới vòng eo mềm mại tinh tế là bờ mông nõn nà phong mãn, được bao bọc bở một chiếc quần lót zen trắng, nhỏ nhắn tinh khôi.
Một bàn tay của hắn liền vươn lên, túm lấy bầu vú của nàng mà hung hăng xoa bóp, chiếc lưỡi thô giáp liên tục cắn mút vành tai rồi lại đến chiếc cổ trắng ngần của nàng, còn một tay hắn liền nhanh chóng cởi ra chiếc quần dài, tụt xuống tận đầu gối để hở ra con cc to dài, gân guốc,vĩ đại của hắn.
Rồi một tay hắn liên tục ngắt ngắt hai đầu ti đã cứng lên như hai hạt đậu đỏ, một tay cầm lấy con cc đã rỉ nước liên tục trà sát dọc theo mép môi đã sớm đỏ ửng và ướt át đầy dâm thủy của nàng.
- Phong nhi. Tới đi. Cô cô chịu không nổi nữa.
Hắn chỉ ừm lên một tiếng rồi vùng eo thắt lại, đẩy một cú dứt khoát, khiến toàn bộ con cc vĩ đại của hắn xé toang hai mép môi ửng hồng cắm nút cán vào tận sâu trong tử cung của nàng.
Diễm Vân bất giác a lên một tiếng rồi liền lấy một tay khẽ bịt miệng, tránh để những âm thanh rên rỉ phát ra.
Tử Phong liền dừng lại khi thấy cái âm đạo ẩm ướt mềm mại của nàng đang không ngừng co thắt, siết chặt như muốn chống lại sự xâm nhập thô bạo của con cc to lớn kia, cho tới khi hắn cảm thấy âm đạo của nàng đã giãn ra, đã quen dần với con cc gân guốc của hắn. Hắn liền động, con cc như hung thú dập liên hồi vào cái âm đạo đang khao khát tới cực điểm của nàng. Tiếng da thịt va chạm vào nhau vang lên bành bạch khắp sân thượng. Những tiếng rên rỉ của Diễm Vân càng khiến hắn trở nên phấn khích. Đây là lần đầu tiên, hắn thực hành dã chiến ngoài trời với nàng.
- Phong nhi. Ngươi thật điên rồ. Ưm..ya.ya.ya.
Hắn quả thật giống như một con thú dữ đang điên tình. Con cc điên cuồng dập xuống như một cỗ máy, khiến hai mép l-n của nàng như muốn toét ra, dâm thủy theo từng nhịp dập của hắn bắn ra tung toé.
Hai tay hắn tóm lấy hai bầu vú không ngừng nẩy tưng tưng của nàng mà nhào nặn tới biến dạng, môi khô nóng liền tìm tới bờ môi ngọt, chiếc lưỡi thơm của nàng mà mút mát điên cuồng.
Diễm Vân trong người như nhũn ra theo từng nhịp dập mạnh mẽ của hắn, nàng chợt nhận ra mình cũng đang điên cuồng không kém. Chỉ cần là hắn, thì ở bất cứ đâu, bất cứ thời điểm nào, nàng đều tùy thời tiếp đón con cc vĩ đại của hắn vào trong thân thể nàng mà chẳng hề phải suy nghĩ.
Bất chợt, một cảm giác tê dại bùng nổ khắp thân thể nàng, đầu óc nàng như lịm đi, ánh mắt mê ly mờ mịt, thân thể như cứng đơ lại, âm đạo đột nhiên co thắt dữ rội, rồi một luồng tinh khí điên cuồng phóng ra, phủ kín lấy con cc hắn vốn đã ướt đẫm dâm thủy.
- Phong nhi..Ta..r..a..a.a..a
Nhìn thấy nữ nhân của mình thoả mãn, mê đắm trìm vào hoan lạc, Tử Phong cũng nhẹ thở ra một hơi, nhẹ nhàng ôm lấy thân thể đang mềm nhũn, vô lực của nàng, tận hưởng cảm giác các thớ thịt trong âm đạo nhầy nhụa của nàng đang không ngừng nắn bóp, siết chặt lấy con cc hắn.
- Phong nhi. Ngươi chính là nam nhân đệ nhất thiên hạ này, cô cô thực sự hạnh phúc khi ở bên ngươi. Ưm...
Nàng khẽ cử động, định quay lại ôm chặt lấy hắn, mới phát hiện ra con cc cứng rắn của hắn vẫn ghim sâu trong âm đạo của nàng.
- Phong nhi. Ngươi còn chưa thoả mãn sao?
- Diễm Vân, ta còn đang đợi nàng đón nhận của ta đây.
Diễm Vân như hiểu được ý của hắn, liền nhẹ nhàng xoay người, để con cc hắn từ từ tuột ra khỏi âm đạo đã căng tràn tinh khí của nàng. Một dòng nước trắng đục liền tách ra hai mép môi đã sưng đỏ, chảy từng giọt xuống nền sân.
Nàng nhẹ nhàng quỳ xuống trước mặt hắn, với đôi mắt long lanh đầy chờ mong, ôn nhu nói:
- Phong nhi, tới đi. Để cô cô được nếm mỹ vị nam nhân của ngươi.
Tử Phong chỉ chờ có như vậy, đem con cc kề sát đôi môi thơm ngọt của nàng, mạnh mẽ tiến vào. Ngậm con cc vĩ đại của nam nhân mình yêu thương trong miệng, Diễm Vân như trở nên điên cuồng, nàng hung hăng bú nuốt, chiếc lưỡi mềm mại liên tục quấn lấy đầu cc thô giáp của hắn.
Tử Phong hung hăng dập mạnh một hồi, cho tới khi thấy bản thân bỗng run lên, hắn biết đã tới thời điểm hắn phải buông súng đầu hàng. Hắn liền hừm nhẹ một tiếng:
- Diễm Vân, ta tới đây.
- Ừm.
Diễm Vân ưm.lên một tiếng rồi gia tăng cường độ bú nuốt, để từng đợt, từng đợt tinh trùng của hắn phun sâu vào trong miệng nàng. Cổ họng liền vang lên từng tiếng ực ực. Nàng đã trọn vẹn nuốt lấy toàn bộ mỹ vị nam nhân của hắn.
Sau khi mút mát sạch sẽ con cc của hắn, nàng liền chồm tới khoá lấy cổ hắn, đặt lên môi hắn một nụ hôn nồng nàn ướt át.