Chương 29: Tiểu lão công, ta yêu ngươi

Khi nghe được lời nói tận đáy lòng của hắn, bàn tay của Vãn Tình cũng khẽ buông ra, như rỡ bỏ đi phòng tuyến cuối cùng, quyết định trao tất cả của nàng cho hắn.

Nàng hai tay ôm lấy cổ hắn, mông khẽ nhấc lên, để hắn chậm rãi lột ra chiếc quần lót trắng sữa, cũng là mảnh vải cuối cùng trên người nàng. Rồi hắn cũng tự tay lột bỏ ra chiếc quần sịp của chính mình, tiểu phong của hắn được giải khai, cực kỳ thoải mái, rung lên kịch liệt.

Bàn tay hắn khẽ úp trọn gò mu màu mỡ láng mịn chưa có một sợi lông tơ của nàng, ngón tay khẽ dọc theo hai mép l-n non mỡn, khép chặt mà mân mê. Hạ thân Vãn Tình chưa từng trải qua kích tình như vậy, đang không ngừng run lên kịch liệt, miệng nàng gấp gáp:

- Phong ca. Tình nhi..Tình nhi..tê..ê..ưm..

Ngón tay hắn chưa từng dưng lại, tiếp tục quét dọc theo khe l-n rồi bất ngờ dừng lại ở hạt le đang cương cứng nhạy cảm của nàng mà day nhẹ.

Phía trên miệng hắn đang tham lam bú nuốt hai bầu vú mới phát dục kia, thỉnh thoảng lại cắn nhẹ vào hai núm vú ửng hồng đang cương cứng như hai hạt đậu đỏ vô cùng gợi cảm.

Một cô gái thanh thuần chưa từng trải như Tình nhi, làm sao có thể chịu đựng được sự kích thích của hắn, miệng lên tục rên rỉ, thân hình cương cứng, cong lên như con tôm, hạ thể liên tục run rẩy, co quắp.

Quả là nữ nhân thuần khiết, thân thể thật mẫn cảm a, mới vậy mà đã sắp lên đỉnh rồi.

Hắn liền buông tha cho cặp vú đã ửng đỏ lên của nàng, lưỡi liếm nhẹ một đường dọc theo bầu ngực sữa, qua vùng eo thon gọn tinh xảo, dừng lại ở trên gò mu mũm mĩm của nàng.

Vãn Tình bất giác giật mình, liền lấy hai tay giữ chặt âm hộ, nghẹn ngào nhìn hắn.

- Đừng. Phong ca. Chỗ đó..chỗ đó..rất xấu. Xin ngươi..đừng làm vậy.

Hắn nhẹ nhàng vươn tay vuốt ve núm vú nhỏ của nàng rồi ngọt ngào cười nói:

- Tình nhi ngoan, chỉ cần là thân thể nàng, mọi thứ Phong ca đều yêu thích.

Vãn Tình nghe những lời mật ngọt của hắn thì tan chảy như nước, hai má đỏ bừng, xấu hổ lí nhí đáp:

- Vậy thì tùy ca ca. Chỉ cần người thích, Tình nhi...Tình nhi sẽ nguyện theo ý ngươi.

Nói tới đây, nàng liền nằm thẳng xuống, hai tay co lên đầu, nắm chặt lấy ga giường, hai mắt nhắm tịt lại, đôi chân ngọc khẽ mở ra, để mặc hắn tùy tiện tiến vào.

Hắn liền áp mặt xuống, trước mặt hắn giờ này là một cái âm huyệt mũm mỉm, đỏ ửng, hai mép môi khép chặt thành một đường chỉ hồng, phía trên là một điểm son to bằng hạt đậu vô cùng tinh tế, khẽ nhìn những giọt sương mai đang ứa ra từ hai mép môi đỏ thắm, hắn liền đưa lưỡi tới, quẹt dọc một đường, húp trọn tất cả không bỏ sót một giọt nào.

- Ưm..Phong ca..tê quá.

Hạ thể Vãn Tình khẽ run lên, hai chân ngọc như muốn khép lại, nhưng đã bị hai bàn tay hắn giữ lấy. Hắn chẳng thể chờ đội thêm nữa, miệng liền há rộng, đôi môi khô nóng như muốn phủ kín toàn bộ âm hộ của nàng, chiếc lưỡi hung hăng càn quét ngang dọc, điên cuồng bú mút.

- Yaa.aaa. Phong ca.. Tình nhi chịu không nổi, xin ca...ưm.ưm.

Lúc này Tình nhi như hét lên đầy phấn kích, miệng rên rỉ van xin, nhưng hai chân ngọc lại như muốn kẹp chặt lấy đầu hắn, bàn tay ghì mạnh, áp sát mặt hắn vào hạ thể của nàng. Tình nhi phấn khích bao nhiêu thì hắn lại điên cuồng bấy nhiêu. Đôi môi liên tục bú nuốt chùn chụt những giọt dâm thủy đang bị tiết ra, chiếc lưỡi thô giáp liên tục tách ra hai mép môi sưng đỏ kia mà lấn chiếm vào trong quậy phá.

- A.a.a.a. Phong...Tình..nhi...sướng...ự.ự.ự.

Chỉ thấy Vãn Tình ré lên một tiếng rồi cả thân thể không ngừng co giựt, bên dưới hai mép l-n non nớt không ngừng co thắt, một dòng âm khí phun ra dọc theo mép môi chảy xuống. Tử Phong không thể đợi lâu, áp miệng tới nuốt đi sạch sẽ.

Lúc này Tình nhi thân thể xụi lơ, nằm bất động thanh sắc, chỉ có ánh mắt mang theo sự ngọt ngào, chứa tran niềm hạnh phúc ôn nhu nhìn hắn.

- Phong ca. Cám ơn ngươi.

Vẻ đẹp thánh khiết mỏng manh của Vãn Tình khiến trong lòng hắn trào dâng một niềm yêu thương vô tận, hắn leo lên đặt trên môi nàng một nụ hôn ngọt ngào, ôn nhu nhất.

- Tình nhi, nàng mệt không?

Nam nhân trước mặt này không điên cuồng bá chiếm, lại còn quan tâm tới cảm nhận của nàng, khiến nàng càng xúc động, hai tay khẽ vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của hắn, nhẹ nhàng nói:

- Phong ca. Tình nhi rất hạnh phúc. Ngươi hãy mau tới, chiếm lấy Tình nhi.

- Tình nhi muốn cả đời này, vĩnh viễn là nữ nhân của ngươi.

- Tình nhi, nàng yên tâm, cả đời này, nàng sẽ mãi mãi là của Tử Phong ta.

Nói tới đây, hắn lại đặt lên môi nàng một nụ hôn nồng nhiệt, ngón tay bên dưới liền nhẹ nhàng tách ra hai mép môi đỏ ửng, chậm rãi tiến vào, một lực hút như vô hình đang không ngừng siết chặt ngón tay của hắn. Chỉ thấy Vãn Tình không ngừng run lên, cắn nhẹ vào môi hắn. Ngón tay hắn để yên bất động chờ đợi cho tới khi cơn co thắt của nàng qua đi, hắn mới mò mẫm tiến tới, dường như ngón tay hắn đã chạm vào một vách ngăn mỏng manh bên trong âm hộ của nàng, hắn liền dừng lại, đúng lúc này, một dòng nước mát lạnh ùa ra tràn ngập ngón tay thon dài của hắn.

Hắn biết đã tới lúc, liền nhẹ nhàng rút ngón tay ra ngoài, thân thể liền đè nên thân hình nhỏ bé của nàng.

- Ưm. Phong ca. Đến đi.

Vãn Tình rên nhẹ lên một tiếng, hai chân ngọc khẽ tách ra như chờ mong hắn tiến vào. Hăn hơi khẽ nhấc người dậy, tay cầm con cc đang cương cứng dữ tợn, đặt ngay trước mép môi đã ướt đẫm dâm thủy của nàng, liên tục trà sát.

- Phong ca. Mau vào đi, xin người đừng hành hạ Tình nhi nữa.

Xem ra nàng cũng đã nứng tình đến cùng cực rồi, hạ thể hắn liền động, dập một cú mạnh mẽ và dứt khoát, cả con cc to dài của hắn đã đâm sâu vào tử cung của nàng.

Ngoài trời cuồng phong chớp giật, cũng không thể át đi tiếng rên la thảm thiết của nàng, miệng nàng cắn chặt vào bả vai hắn đến rớm máu, hai tay điên cuồng cào cấu lên lưng trần của hắn, để lại những vết dài đỏ ửng, rớm máu.

Một hồi lâu sau, khi cơn đau xé thịt qua đi. Tình nhi giương đôi mắt ngấn lệ, nhìn hắn vuốt ve:

- Tử Phong, chàng tiếp tục đi, ta muốn chàng thoả mãn, đừng quan tâm đến ta, ta muốn chàng vĩnh viễn nhớ tới ta, nhớ tới nữ nhân của chàng.

Tử Phong đang bị dục vọng lấn át đi lí trí nên còn chưa nhận ra ẩn ý trong lời nói của nàng, hạ thân hắn bắt đầu cử động, từng cú dập dứt khoát bắt đầu vang lên, khiến con cc hắn liên tục cắm sâu vào trong âm đạo của nàng.

Tiếng da thịt va chạm vang vọng cả căn phòng, đây vốn là lần đầu tiên của hai người nên hắn cũng không kiên trì được lâu. Cả hai liền không ngừng thở dốc, siết chặt lấy thân thể của đối phương mà điên cuồng phun trào trong cực lạc khoái cảm.

Hai thân thể trần trụi quấn lấy nhau rồi chìm vào giấc ngủ.

Đêm qua, sau khi trải qua thêm hai lần phiên vân phúc vũ, đến sáng nay, khi chuông báo thức rung lên lần thứ n hắn mới có thể mở mắt. Hắn choàng tỉnh giấc, nhìn ngó xung quanh, Tình nhi đã biến mất, nhìn lại thân thể mình đã được mặc lại quần áo, hắn còn ngỡ mình đang nằm mơ, nhưng khi lật chăn ra, nhìn vệt máu đỏ thắm tựa hoa đào trên ga giường, hắn mới biết, tất cả đều là sự thật. Vãn Tình đã chân chính trở thành nữ nhân của hắn.

Hắn sờ lấy điện thoại định xem giờ, liền thấy một tin nhắn của Tình nhi:

- Tiểu lão công. Ta yêu ngươi. Hãy chờ ta.

Hắn đánh rơi chiếc điện thoại đến bịch, liền phi thân chạy xuống lầu, nhưng mọi người đã đi vắng, Tình nhi cũng chẳng thấy đâu. Chỉ thấy một mình Thảo nhi tỷ đang cặm cụi làm bữa sáng cho hắn trong bếp.

Hắn liền hỏi:

- Thảo nhi tỷ, tỷ có thấy Vãn Tình đâu không?

- Tình nhi a? Ngươi không biết sao, nàng nhận được học bổng do đạt được thành tích xuất sắc trong cuộc thi vừa rồi, nên nhận được học bổng của Chính phủ, được đặc cách tiến vào học tại Trường chất lượng cao ở Thủ đô. Sáng nay, chú Lâm và dì Vân khi trở về, đã đưa nàng đi thủ đô rồi.

Nghe tới đây, thì hắn như người mất hồn, đứng đơ ra như tượng gỗ, rồi một hồi lâu mới bước lên phòng, lặng lẽ xoá đi những giọt lệ đã ẩn ướt nơi khoé mắt.

- Tình nhi. Lão bà của ta. Nàng thật muốn ta sầu khổ đến chết sao.

Khi hắn còn đang đứng thất thần hồi tưởng lại quá khứ, thì điện thoại hắn rung lên báo tin nhắn đến.

- Tiểu lão công. Ngươi thực sự không muốn đi ngủ sao?

Đọc xong dòng tin nhắn, hắn liền cười lên điên cuồng, chạy thẳng xuống lầu, tới cửa phòng Tình nhi thì mạnh mẽ lao tới. Hắn cứ ngỡ nàng sẽ để cửa đợi hắn nào ngờ..Bịch..

Cả khuôn mặt hắn đụng ngay phải cánh cửa cứng rắn, sống mũi cay xè, đau đến chảy cả nước mắt. Lúc này trong phòng Tình nhi nghe tiếng động ngoài cửa biết ngay là hắn, liền cười lên khanh khách.

- Đáng đời tiểu lão công nhà ngươi. Lâu vậy mà không chịu lên thủ đô thăm ta.

Xong rồi nàng liền lấy điện thoại, gửi cho hắn một tin nhắn khác.

- Lão công. Đêm nay ta hơi mệt, muốn ngủ một mình, ngươi chịu khó về phòng nghỉ sớm. Hôm khác Tình nhi sẽ phụng bồi ngươi. Hí hí.

Đọc xong tin nhắn của nàng, khoé miệng hắn liền giựt giựt, khổ không thể tả, đành thở dài một tiếng, xoa xoa sống mũi rồi lầm lũi bước lên phòng mình.