Sau khi Trịnh Tố Thu rời đi, hai người liền tiến vào phòng bệnh, chỉ thấy trên giường, Lâm Văn thân thể cực kỳ suy yếu, hơi thở yếu ớt, đã sớm rơi vào tình trạng hôn mê, trên người lão cắm không ít ống dây chằng chịt. Dương Diễm Vân ngồi bệt xuống ghế, gục đầu lên giường bệnh mà khóc rưng rức. Tận mắt chứng kiến tình cảnh này, hắn cảm thấy trong lòng dâng lên một cảm giác thập phần khó chịu, dù sao Lâm Văn cũng coi như là một ân nhân của hắn, thường ngày lão đối xử với hắn cũng rất tốt, cũng chưa từng la mắng hắn.
Hắn nhẹ vỗ vai Diễm Vân rồi nói:
- Cô cô, người ở đây với Lâm thúc, ta đi gặp bác sĩ Trịnh một lát sẽ trở lại.
- Ừm. Ngươi đi nhanh về nhanh.
Mặc dù đang rất thương tâm, nhưng vừa nãy nàng cũng đã cảm nhận thấy giữa tên tiểu tử này và cô nàng bác sĩ Trịnh Tố Thu kia có điểm gì đó bất thường, nên nàng cũng không muốn để hắn tiếp xúc nhiều với ả ta.
Dương Tử Phong đi ra khỏi phòng, cố nén đi sự tức giận đang sôi lên, hắn di qua hai ba ngã rẽ rồi dừng lại ở cuối hàng lang. Rồi dừng lại trước một phòng khám có in tấm biển xanh: Ts. Bs. Trịnh Tố Thu
Thấy cánh cửa chỉ khép hờ, hắn liền đẩy cửa bước vào, kỳ lại trong phòng lại trống trơn, không có bóng người.
Bỗng phía sau lưng hắn, cánh cửa chợt đóng lại, hắn vừa quay lưng thì một thân ảnh kiều mị mê người đã lao vào lòng hắn.
- Phong đệ. Tỷ nhớ ngươi thật khổ.
Hắn nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của nàng, rồi nâng chiếc cằm tinh xảo của nàng lên..chụt.. đặt lên đôi môi đỏ thắm một nụ hôn nhẹ.
- Tỷ. Ta cũng rất nhớ ngươi. Ta còn tưởng rằng tỷ đã sớm trở về thủ đô rồi chứ?
Nàng khẽ buông hắn ra giả vờ hờn dỗi:
- Đáng ghét, ngươi muốn ta đi nhanh vậy sao?
- Không có mà. Ta ngày nào chẳng muốn được ở bên tỷ chứ.
Nói tới đây, hắn bắt đầu giở thói lưu manh, một tay siết chặt vòng eo nàng áp sát vào cơ thể hắn, một tay đặt lên bầu vú phong mãn của nàng mà tận tình xoa nắn, đôi môi khô giáp hạ xuống áp lấy bờ môi thơm ngọt của nàng, hung hăng quấy phá.
- Ưm. Phong đệ.. Đừng ...ở đây ..không tiện.
Hắn mặc kệ như không nghe thấy, bờ môi tách ra, hạ xuống chiếc cổ thiên nga trắng ngần của nàng mà cắn mút, bên dưới hai bàn tay đã hung hăng vày vò cặp mông căng tròn, mềm mại của nàng, siết chặt để bờ mu căng mềm mũm mĩm kia liên tục trà sát vào con cc đang cương cứng trong quần hắn.
- Ưm.. Phong đệ..đừng..tỷ thật không chịu nổi.
Hắn khẽ rời khỏi cái cổ trắng ngần đã đỏ ửng lên của nàng, hai mắt đỏ lên nóng rực, miệng khẽ thì thào.
- Nhưng mỗi khu gặp tỷ, ta lại không thể kiềm chế được, thực sự rất là khó chịu.
Nói tới đây, hắn liền lột chiếc áo blu của nàng vứt lên trên ghế, để lộ ra một thân hình ma quỷ, gợi cảm tột cùng ẩn dấu sau chiếc váy đen bó sát.
Hắn muốn thừa cơ nàng còn đang bị kích tình, muốt lột ra nốt chiếc váy đen, thì liền bị Tố Thu cưỡng ép đẩy ra.
- Ở đây, rất đông người, ngươi muốn tỷ không còn mặt mũi nhìn người khác nữa sao.
- Xin lỗi tỷ, nhưng ta thực sự rất khó chịu. Haizzz
Nhìn bộ dáng hắn đang mê đắm nhìn nàng, thần sắc sầu khổ vì phải cố gắng áp chế đi dục hoả trong lòng, nàng vừa vui sướng vừa kiêu hãnh, bật cười khanh khách.
- Tiểu bại hoại ngươi định lực thật kém nha. Bảo tỷ làm sao yên tâm để ngươi lại đây để về thủ đô cơ chứ. Hi hi.
- Được rồi, tỷ sẽ giúp ngươi giải toả, ai bảo ngươi là tiểu tình nhân của ta chứ. Nhưng ngươi phải nhớ cấm được làm loạn nha.
- Được. Ta hứa sẽ ngoan. Hắc hắc.
- Nhìn bộ dáng của ngươi đúng là đại dâm tặc mà.
Nói tới đây, nàng ta liền tụt chiếc váy xuống ngang hông, để lộ ra nửa thân trên trần trụi, hai bờ mú căng tròn trắng nõn khẽ lắc lư, rồi quỳ xuống trước mặt hắn, chậm rãi mở ra khoá quần, lôi từ bên trong ra con cc to dài gân guốc đang cứng rẳng, nóng hổi của hắn.
- Tiểu Phong tử, chào ngươi. Hi hi.
Nhìn bộ dáng hồn nhiên của Tố Thu, khoé môi hắn khẽ giựt giựt.
- Tố Thu tỷ, vậy mà cũng được sao? Bất quá, ta thích. Hắc hắc.
- Im miệng. Ai cho ngươi nói. Hừm.
Nàng khẽ lườm hắn một cái. Cũng chẳng quan tâm trong cái đầu đen tối của hắn nảy ra ý tưởng xấu xa gì, liền dùng đôi bàn tay mềm mại, nắm lấy con cc hắn mà tận tình vuốt ve, đôi môi đỏ khẽ mở ra, chiếc lưỡi đinh hương ngọt ngào khẽ đá nhẹ lên cái đầu rùa nóng hổi rỉ nước của hắn.
- Ách..ughmm. - Hắn khẽ rên lên vì sung sướng.
Chiếc lưỡi mềm mại của nàng tựa như mãng xà, uyển chuyển mềm mại, mơn trớn mút mát quanh cái thân cc gân guốc doạ người của hắn. Hồi lâu, nàng liền há miệng thật to, đôi môi anh đào ngậm xuống, cố gắng hết sức để nuốt lấy con cc vĩ đại kia vào sau nhất có thể.
Cảm giác con cc mình truyền đến cảm giác tê dại, khiến hắn khẽ rùng mình vì sung sướng. Lại thêm cảm giác mềm mại, ẩm ướt và ấm áp từ trong khuôn miệng của nàng khiến hắn càng như si, như say.
Hắn hưng phấn hết thảy, liền động vùng eo, con cc to lớn đang nằm lỳ hương thụ nãy giờ chợt vùng lên như hung thú liên tục đâm sâu vào cổ họng nàng.
Thấy hắn phấn khích không thể kiềm nén được, nàng cũng mặc kệ cho hắn phát tiết. Chỉ cần có thể sớm hạ gục hắn, nếu để hắn điên cuồng hơn nữa, nàng cũng không dám nghĩ tới hắn sẽ làm chuyện điên rồ gì với nàng trong phòng làm việc này.
Bị con cc hắn liên tục tọng sâu vào tận cuống họng, khiến khoé miệng nàng nước miếng liên tục trào ra, cực kỳ dâm dục. Cho tới khi nàng cảm thấy khó thở, không chịu nổi liền đẩy hắn ra, lườm hắn nói:
- Phong đệ, ai cho ngươi động. Hừ.
- Vì tỷ khiến ta phấn khích quá, không thể kiềm chế nổi. Hắc hắc.
Nàng khẽ nguýt hắn một cái, rồi không nói gì thêm, liền ngồi gần lại, đặt con cc gân guốc hắn vào giữa hai bầu vú căng tròn rồi ép chặt. Chiếc lưỡi đinh hương sớm đã thấm mệt nhưng vẫn cố gắng mút mát đầu cc hắn.
- Agh.
Hắn khẽ kêu lên đầy sung sướng, nhìn hai bầu vú căng tròn đi đang không ngừng nghiền ép, vuốt ve thân cc hắn, làm hắn lại nhớ tới mấy nữ diễn viên JAV với những cặp vú cực khủng kia. Thật không ngờ Tố Thu tỷ cũng có tuyệt kỹ này a. Bất quá ta thích. Hắc hắc.
Hắn còn đang thư sướng tận hưởng cảm giác đê mê từ cặp vú to tròn mềm mại của Tố Thu mang lại thì chợt khẽ rùng mình một cái, chỉ thấy bên dưới thân thể một bàn tay mềm mại của Tố Thu đang khẽ vuốt ve mâm mê hai hòn bi to tròn, cứng rắc của hắn, rồi lại thỉnh thoảng vuốt dọc một đường xuống lỗ nhị, khiến hắn giật bắn cả người, một cảm giác tê dại sung sướng đến điên cuồng xông lên tận não, khiến hắn có cảm giác muốn buông súng đầu hàng ngay lập tức.
Sự điên cuồng kích thích của Tố Thu như một đòn trí mạng với hắn, hạ thân hắn lại khẽ động, con cc hắn như cây sắt nóng hổi, mạnh mẽ xuyên qua hai bầu vú mềm mại của nàng, tiến sâu vào trong miệng ngọt ẩm ướt.
Thấy hắn sắp đạt tới cao trào, nàng cũng mặc kệ để con cc hắn liên tục đâm sâu vào liệng, môi ngọc khẽ mở rộng ra, lưỡi thơm mềm mại đón lấy cuốn chặt lấy con cc hắn.
Tố Thu lần này lại không lườm hắn mà như thuận theo, không ngừng tăng lên kích thích khoái cảm cho hắn, hắn liền lấy hai tay giữ chặt đầu nàng, con cc liên tục nhấp mạnh.
Rồi bỗng đột nhiên, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
- Cốc..cốc..Bác sĩ Trình, cô có trong đó không?
- Ách. Là Diễm Vân, sao nàng lại tới đây, lại còn đúng thời điểm nhạy cảm này nữa chứ.
Hai người Tố Thu bốn mắt nhìn nhau, nàng hoảng hốt vội nhả ra con cc của hắn đang rung động kịch liệt trong miệng nàng, bàn tay không ngừng vỗ vào tay hắn, ra hiệu cho hắn dừng lại.
Nhưng mà đến giờ phút này, hắn làm sao có thể kiềm chế được, một cảm giác vụng trộm dâng lên càng khiến hắn kích thích điên cuồng. Mặc kệ Dương Diễm Vân đứng chờ bên ngoài, hắn vẫn ấn đầu Tố Thu áp xuống hạ bộ của hắn, con cc điên cuồng đút vào tới tốc độ nhanh hơn, sâu hơn. Chỉ thấy Tố Thu lúc này thực sự là nuốt không trôi, hai mắt đã rớm lệ, muốn khóc không nổi. Đúng lúc này, chiếc lưỡi mềm mại của nàng bất ngờ co lại, liên tục đá lên đầu cc hắn trong miệng nàng, khiến hắn rùng mình một cái, mắt hoa lên, rồi con cc liên tục nhả đạn. Từng đợt, từng đợt tich tuôn ra bắn tứ tung rồi nhanh chóng lấp đầy khoang miệng ngọc của nàng. Tố Thu vội vã ra sức nuốt vào từng ngụm ừng ực. Tuyệt đối không thể để hắn phóng ra ngoài, với độ nồng nặc này của hắn sẽ rất dễ bị người khác phát hiện.
Sau khi đợi hắn qua cơn cực khoái, con cc đã dịu đi, rời khỏi miệng ngọc của nàng. Tố Thu liền tỏ ra giận dữ liên tục đánh mạnh vào mông hắn rồi chỉ chỉ ra ngoài cửa.
Hai người vội vàng chỉnh sửa lại trang phục, Tử Phong liền tiến lại ngồi lên chiếc ghế cạnh bàn làm việc, tùy tiện mở ra bệnh án của Lâm Văn, còn Tố Thu sau khi sửa sang lại đầu tóc, liền lấy trong túi một lọ nước hoa hàng hiệu nàng thường dùng, xịt quanh phòng một lượt rồi miễn cưỡng ra mở cửa.
- Là Dương tỷ sao? Mời tỷ vào trong?
Dương Diễm Vân bước vào, liền đưa mắt nhìn hai người một lượt, rồi nghi ngờ hỏi:
- Hai người đang làm gì? Vì sao lại phải khoá cửa lại?
Dương Tử Phong đang còn chưa biết trả lời ra sao, thì Trịnh Tố Thu đã ra vẻ nghiêm trọng đáp:
- Là ta đang trao đổi với Phong đệ về những vết thương trong người Lâm thúc, mà chuyện này có chút nhạy cảm, nên ta phải tạm khoá cửa lại.
- Nhạy cảm? Ý ngươi là bệnh tình Lâm Văn còn có điểm bất thường? - Diễm Vân ngạc nhiên hỏi.
- Đúng vậy, hay nói chính xác hơn, là không phải do một người bình thường có thể gây nên, vì vậy cơ hội chữa khỏi cho hắn. Thực sự rất khó.
- Không phải người thường gây nên.
Hai người Tử Phong và Diễm Vân nhìn nhau với ánh mắt đầy nghi hoặc, rồi lại quay sang Trịnh Tố Thu, đợi chờ nàng giải kích.
- Dương tỷ, người có thể kể lại cho ta một chút tình hình khi đó hay không?
Trịnh Tố Thu bỗng quay lại hỏi ngược Dương Diễm Vân, Dương Tử Phong bên cạnh cũng thần tình ngưng trọng, vốn dĩ sự việc diễn ra quá bất ngờ, hắn cũng chưa kịp tìm hiểu rõ sự việc ra sao.