" Bảo Nhật!!! Chị khó chịu quá. Cho ra hít thở không khí trong lành cái nào", Ngọc Dương hét lên từ trong không gian trữ vật. Thấy mọi việc xung quanh đã ổn, Kiệt cũng chiều lòng thả nàng ra.
" A... Bảo Nhật em bị thương nặng quá", Ngọc Dương lo lắng nhìn mấy vết thương trên khắp toàn thân hắn. Nàng giơ tay ra muốn chạm vào.
" Không sao chỉ là ngoài ra thôi ạ", Kiệt lắc đầu lùi lại khiến Ngọc Dương huơ huơ tay vào không khí.
" Thật ra là có chuyện gì thế", Ngọc Dương nhíu mày.
" Hahahaha cuối cùng cũng bắt được điểm yếu của mày"
Một giọng nói ồm ồm vang lên cắt ngang cuộc đối thoại của Ngọc Dương và Kiệt. Nhanh như một bóng ma, một người mặc áo choàng đen lướt qua mặt Kiệt bóp cổ Ngọc Dương lôi đi.
" U....Uwmmmm"
Ngọc Dương ánh mắt co rụt lại, nàng muốn phản kháng nhưng không thể. Gã bắt nàng có thể chất rất khỏe lại nhanh nhẹn nữa, nàng không có cơ hội chống cự. Kiệt càng không thể bắt kịp tốc độ kia, hắn còn đang bị thương và hao tổn linh khí sau khi chiến đấu với Lăng Lệ nữa.
" Lăng Lệ hắn đã câu kéo rất tốt đấy chứ. Bây giờ ngươi không thể bắt kịp ta với sức lực như vầy đúng không ", Tên Áo choàng đen cười nham hiểm.
" Ngươi là ai... Thả chị ấy ra", Kiệt hét lớn nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của tên áo choàng đen đứng cách xa hắn cả một dãy cây cối.
Hắn đang giữ khoảng cách với Kiệt.
Và với thể trạng còn lại thì đuổi theo hắn là bất khả thi...
" Haha, Ta là Lăng Ben- Anh của Lăng Lệ. Ta hiểu nó nóng vội sẽ tìm tới ngươi và hi sinh vô ích nên mới đuổi theo tới cứu....", Lăng Ben nhắm mắt thản nhiên nói.
Ánh mắt đen láy kia mở ra bất chợt, ý niệm hắn dần chở nên tà ác.
" Ai ngờ ngươi ngu si ngu muội tha cho Lăng Lệ giúp ta không cần ra mặt cứu nó và cái kết là như vậy đấy. Ngươi đã bị ta nắm thóp", Lăng Ben nói rồi bóp chặt cổ Ngọc Dương khiến nàng đau đớn nhưng lại không thể kêu gào nổi.
Ngọc Dương cố chống cự bằng cách vẽ một trận pháp nhỏ nhưng liền bị Lăng Ben nhận ra. Hắn lập tức chiếu một tia sáng kì lạ mang tà lực vào trong Ngọc Dương khiến nàng bất tỉnh.
" Tà Lực... Ngươi là người của Tà Giáo Hội", Kiệt tức giận nói.
" Đừng làm hại cô ấy"
" Haha, lo lắng sao. Yên tâm ta chỉ cho nó ngất đi thôi, nó phiền phức quá", Lăng Ben nhướn mày.
"Tới đây chiến một trận, ngươi cũng thấy ta đâu còn mấy sức lực. Đừng có làm con rùa rụt đầu như vậy ", Kiệt hét lớn, hắn bây giờ không còn cách nào ngoài khiêu khích đối phương cả. Đối phương cũng là một Linh Vương chủ tu tốc độ, hắn không thể dùng ưu thế từ thân pháp để bắt kịp được.
" Haha, không muốn. Ta không bao giờ chiến đấu mà không chắc thắng. Ngươi còn chưa tung hết bài khi đấu vơi Lăng Lệ ", Lăng Ben lắc đầu.
Kiệt ánh mắt ngưng trọng... Đối phương là một tên cáo già khó chơi.
" Tiểu nhân bỉ ổi... Ngươi không giống như em của ngươi"
" Nó thật ngu ngốc khi không dùng tà lực chiến đấu đấy", Lăng Ben nói với ý cười.
" Nhưng ta thì không nhé! Ta thậm chí chỉ cần dùng tà lực để uy hiếp người thân của ngươi. Ta sẽ giết con bé nếu ngươi không tự dán lá bùa đằng sau lưng ngươi vào trong ngực."
" Đáng chết", Kiệt bắt lấy lá bùa sau lưng mà hắn không biết mình đã bị gắn từ khi nào nhìn kĩ. Đây là một lá bùa vàng với hai dây xích gắn xung quanh trông quỷ dị vô cùng.
" Chủ nhân, là Xích Ấn Bùa. Người tự dán bùa bị phong ấn Hồn Lực, Thể Lực và Linh Lực. Chỉ có thể thoát khi được người khác gỡ ra", Lu hiện ra giải thích cho hắn.
Kiệt gật đầu tỏ vẻ hiểu ý, đầu não suy nghĩ hết công sức mong tìm một lối thoát trong muôn vàn cửa tử.
" Ngươi có 3s...", Lăng Ben dứt khoát, một quả cầu tà lực được hắn tụ đặt trước gương mặt xinh đẹp của Ngọc Dương.
Kiệt còn có chút phân vân cầm lá bùa. Nội tâm hắn mỗi một tích tắc đều rung lên đấu tranh mãnh liệt
Ngọc Dương, hắn đâu cần quan tâm chị ấy... Chỉ là người mới quen thôi mà...
Hay là bỏ mặc chị ấy và chạy trốn...
Dù sao thì cứu mình mới là trên hết nhỉ...
" 2"
Bỏ chạy thôi, Kiệt quay người lại toan chạy.
"1"
Thịch!!!
Trái tim hắn đập mạnh.
" 0"
" Ta dán...", Kiệt hét lên rồi quay mặt lại, lá bùa đã được dán ngay ngực hắn.
Lăng Ben lúc này mới nhanh chóng tiếp cận Kiệt, hắn ném Ngọc Dương ra một bên vội vàng cầm kính chiếu linh tới.
" Mày có phải anh Lăng Lệ không mà xấu trai vậy. Lăng Lệ hắn đẹp trai vãi mà", Kiệt bĩu môi, bây giờ Lăng Ben lại gần hắn mới thấy được mặt tên này. Người gì mà tính đã xấu mà mặt còn xấu, tên như một loại bệnh xấu lại còn thích chơi xấu... Haizzz
" Xàm ít thôi, mày biết mày đang ở tình thế nào chưa", Lăng Ben hét lớn, hắn thò tay vào túi áo Kiệt móc móc tìm thứ gì đó. Nhưng hắn không thấy?
" Lá bài ma đâu rồi", Lăng Ben hốt hoảng.
" Đằng sau ngươi ", Kiệt nhếch môi bí hiểm.
Kị Sĩ Pháp Sư với sức mạnh ma lực cầm một cây kiếm dài giơ cao.
" Bai bai..", Kiệt cười hít mắt lại nhìn Lăng Ben bị dọc làm đôi!!
Hắn không có cửa bật khi bị đánh bất ngờ.
" Tên này ngoài chơi xấu ra thì yếu vãi", Kiệt đánh giá một phen sau khi hạ gục đối thủ.
" Bảo Nhật.... Em đã cứu chị. Cảm ơn em", Ngọc Dương tỉnh lại chớp chớp mắt, tay day trán vì đau đầu.
" Lỗi của em hết. Em phải xin lỗi chị mới đúng. Bọn chúng là muốn bắt em", Kiệt cầm cây kính chiếu linh cất vào nhẫn trữ vật, hắn muốn nghiên cứu một phen cái kính này.
" Bảo Nhật, đưa chị về. Chị sợ", Ngọc Dương yếu đuối nức nở, hắn vội vàng chạy lại dỗ dành.
" A...a.. Được rồi. Em đưa chị về mà"
Suốt quãng đường đó.
Dưới ánh trăng tròn vành vạch.
Một chàng trai đầy mồ hôi và máu cõng một cô gái yếu đuối trên lưng.
Đi về nhà.
" Bảo Nhật, vừa rồi chị bất tỉnh nhưng cảm nhận được những chuyện xảy ra. Em đã không bỏ chạy khi chị bị đưa ra làm con tin. Cảm ơn em", Ngọc Dương ôm cổ Kiệt thì thầm.
" Chị cảm ơn nhiều lần quá. Em đã nói là lỗi của em hết á", Kiệt ngượng ngùng, hắn báo hại người ta còn được cảm ơn nữa.
Mà hắn còn định chạy.
Khi ấy...
Thứ thôi thúc hắn ở lại kia có lẽ là Bảo Nhật.
Kiệt không hiểu nữa, rốt cuộc hắn và Bảo Nhật là như thế nào trong cơ thể này.
" Bảo Nhật... À không... Cậu là người khác nhỉ. Cậu tên gì", Ngọc Dương thấy vẻ lúng túng của hắn cũng cười tươi xinh đẹp, nàng bất chợt hỏi.
" Ớ..", Kiệt ba chấm trong đầu ú ớ không biết nói gì thêm.
Tình huống gì đây.
...........
Lời của tác
Phần 3 sẽ có 5 arc lớn trong đó có 1 arc dự là bi thương.
Arc Ẩn Nguyên sẽ kết sau vài chap.
Ăn nốt em Ngọc Dương thôi anh chị em ơi...
Bí mật giữa Kiệt và Bảo Nhật?
Cùng đoán xem tiếp nhớ!!!