" Hải Yến!! Xin lỗi, tớ xúc động quá", Bảo Nhật cúi người vô cùng cảm thấy có lỗi trước Hải Yến. Sau vở kịch kia Hải Yến vẫn chưa nói gì thêm với hắn.
" Không sao, bỏ đi... Vở kịch thành công mĩ mãn rồi. Xem như là hi sinh vì nghệ thuật thôi", Hải Yến chấn an hắn.
" Chẳng phải hôm trước cậu nói đã ra tay bảo vệ tớ sao... Xem như cảm ơn cậu"
Hải Yến nói xong tươi cười rời đi. Nụ cười ấy xinh đẹp như hoa khiến Bảo Nhật lưu luyến đứng hình mất mấy giây mới có thể cử động lại.
...
Bảo Nhật đang đi về kí túc, định sẽ đánh một giấc no say thưởng cho mình nhưng truyền âm ngọc của hắn bỗng rung lên.
" Alo"
" Ngày mai em làm gì"
"Rất bận ạ"
" Gặp chị"
" Em có nhiều việc cần làm "
" Chị muốn ngủ với em nữa... Chẳng phải em là đứa dễ dãi sẵn sàng hôn con gái nhà người ta đấy sao", Phương Ly tức giận bên đầu bên kia truyền âm ngọc.
" Từ chối nữa chị sẽ ghim em"
" Khi nào ạ", Bảo Nhật đỏ mặt hỏi lại.
"Uhmm... Trưa mai", Phương Ly ưỡn người thư giãn gân cốt nhẹ rên.
" Này... Dạo này bận quá nên không liên lạc với chị hả. Chị giận em đó"
" À...", Bảo Nhật lúng túng, hắn không biết nói gì nữa.
" Tính ăn xong người ta thù bỏ rơi à. Chị buồn đó", Phương Ly phụng phịu ra mặt.
" Mai gặp ạ"
" Ê...này...", Phương Ly nói lớn nhưng bên kia đã cúp ngang truyền âm ngọc.
" Tức chết"
Nàng tức giận ném truyền âm ngọc đi, lười biếng nằm xuống giường êm ái với tư thế gợi tình.
...
" Chết tiệt... Tên nhóc này bao giờ mới đến chứ. Mình phải đợi lâu lắm rồi đấy!!", Phương Ly nhìn đồng hồ đeo tay liên hồi bực dọc.
" Sao phải đợi hắn chứ... Chết tiệt mất giá quá", Nàng đứng phắt dậy lại ngồi xuống ghế đá ỉu xìu.
" Haizz"
" Chị"
" A... Giật cả mình ", Phương Ly lùi ra sau vài cm nói.
" Em đến sớm nhỉ"
" Em vừa nghe tên nhóc này sao giờ còn chưa tới cơ"
" Ngược lại là chị đó... Đến sớm vậy", Bảo Nhật liếc mắt.
" Hừ... Tới rồi thì đi thôi hỏi gì nhiều", Phương Ly đánh trống lảng dẫn đường.
" Vào khách sạn rồi ăn nhé", Phương Ly lớn tiếng khiến Bảo Nhật ngại muốn chết, vội lấy tay che miệng nàng lại tránh nàng nói linh tinh. Xung quanh mấy thanh niên cũng quay lại nhìn cậu
" Chị..."
" Xin lỗi...chị nói nhầm... Phải là Bảo Nhật ăn chị chứ"
" Thằng chó may mắn...", Mấy tên kia ghen tức nhìn Bảo Nhật đầy ghen tị, cô gái kia quá xinh đẹp...
" Hừ ước gì đó là tao"
Phương Ly hôm nay mặc một bộ đồ xanh công sở gọn gàng. Chiếc váy đen phủ lên bờ mông căng mọng ngúng nguẩy sau mỗi bước đi. Tóc đen xõa dài phủ lên gương mặt xinh như khuôn mẫu được cắt tỉa mái gọn gàng, dường như mái tóc cùng gương mặt và thân hình kia là trời ưu ái cho nàng vậy... Quá hợp nhau đi...
" Chị Ly, chị định khiến em bị quần công sao!", Bảo Nhật run rẩy, hắn nhận ra có mấy thằng Linh Vương cũng chú ý đến hắn.
" Haha, sợ rồi hả. Chúng ta là một đôi cũng hợp mà", Phương Ly nũng nịu đỏ mặt, chính nàng cũng có chút ngại ngùng nhưng vẫn không tự chủ muốn trêu đùa Bảo Nhật.
" Chị à kiêu căng quá", Bảo Nhật bĩu môi.
" Kiêu gì chứ! Ngược lại là em, có phải đang nghĩ sẽ ăn sạch Phương Ly xinh đẹp này mà tự hào không "
" A..."
" Ra bên kia mua ít đồ nha", Phương Ly chỉ chỉ phía cửa hàng khách sạn. Bảo Nhật gật đầu, hắn cũng muốn mua một vài bảo vật tấn công khác.
" Ồ quả bom này có vẻ tốt nhưng hơi đắt", Bảo Nhật gãi gãi đầu, hắn đang nhắm vào một quả bom cấp Địa.
" Chị mua cho nhé", Phương Ly từ sau hắn hiếng hiếng nghiêng đầu.
" Không thích"
" Cái gì, sao em gì cũng chối vậy. Muốn chết đúng không ", Phương Ly chống nạnh, tức giận mắng.
" Chị nổi giận à"
" Không có"
" Chị giận mà"
" Thì em chọn đồ đi, chị mua cho em"
" Lần sau nhé!", Bảo Nhật từ chối khéo, hắn càng ngày càng cảm thấy mình bị ma lực của Phương Ly cuốn hút nhưng trong thâm tâm vẫn cảnh giác với nàng.
" Em không thích chị mua tặng em à? ", Phương Ly lại xụ mặt xuống.
" A...không có ý đó"
...
" Cảm ơn quý khách vì món hàng"
Bảo Nhật cất quả bom vào không gian trữ vật, rốt cuộc cũng phải bị ép phải mua cho
( Tác: Ta cầu chị đẹp nào bao nuôi còn không được Đm Bảo Nhật
Kiệt : Ngu ngốc, đến lượt ta dùng cơ thể chưa vậy)
" Chị Phương Ly "
Hử...
Phương Ly quay lại, nàng liền thấy ánh mắt Bảo Nhật chân thành cúi người.
" Em sẽ chân trọng quà của chị"
Phương Ly đỏ mặt nàng quay người đi tiếp.
" Chọn thêm một cái nữa"
" Không thể nhận đồ tùy tiện nữa đâu chị!!"
...
" A... Chị gái xinh đẹp em muốn xin phương thức liên lạc ", Một tên thư xinh mặt trắng chắn đường của Phương Ly và Bảo Nhật tự tin nói. Phương Ly nhìn hắn với ánh mắt chán ghét, tên kia nhìn nàng với ánh mắt ăn tươi nuốt sống thật phản cảm lại tự tin thái quá như thể nàng chắc chắn cho hắn phương thức liên lạc vậy...
Không cho ...
" Nhìn con cu của cậu là biết thật bé... Không xứng. Tôi chỉ thích to như của cậu này", Phương Ly lạnh lùng nói còn lôi Bảo Nhật ra làm lá chắn.
Tên thư xinh mặt trắng kia tức giận. Hắn vốn định tỏa ra khí thế tu vi để hù dọa Phương Ly lấy lí do xàm nhưng nhìn xuống đũng quần Bảo Nhật, hắn lập tức im lặng, cái kia của Bảo Nhật phồng lên thật khủng.
" Hừ thì ra là một con đĩ, bỏ đi không cần mày", Tên thanh niên tức giận bỏ đi
"Mày nói...cái gì" Bảo Nhật tức giận nhưng bị Phương Ly chặn lại lắc đầu, sau đó trêu chọc giúp hắn lấy lại bình tĩnh
" Em thật biết phối hợp... Nứng lên khi chị nói thế sao"
" A... Không phải", Bảo Nhật lấy tay che đũng quần, hắn thật sự nứng từ khi bị Phương Ly cọ cọ cặp ngực của nàng vào cánh tay.
" Được rồi vào trong thôi"
Vào trong phòng khách sạn, Bảo Nhật bất ngờ trước không gian bên trong. Đây là mộ căn phòng không gian rộng rãi được bày trí tụ linh trận giúp tu luyện nhanh hơn gấp 4 lần. Ngoài ra còn có bụi cây thanh mát bên cạnh hồ nước ấm và cảnh vật không gian thay đổi theo sở thích chủ nhân.
" Y như tiên cảnh đúng không! ", Phương Ly mỉm cười trước vẻ thất thố của Bảo Nhật.
" Nghe nói chỗ này là khách sạn vip nhất Ẩn Nguyên ...mắc tiền lắm...thôi đi....về đi chị." Bảo Nhật ngập ngừng nói...hắn sợ lún quá sâu vào ân tình của Phương Ly mất....
" Không cần tiết kiệm hộ chị đâu..tiền kiếm được là để xài mà...", Phương Ly thản nhiên như số tiền bỏ ra hôm nay không đáng.
Nói mới nhớ thì Phương Ly là con nhà giàu, nàng có tiền tiêu vặt khủng, đã thế nàng lại có công việc tốt là làm tại Sở Giao Dịch Ẩn Nguyên nên giàu là đúng thôi, Bảo Nhật thầm nghĩ. Phương Ly cũng kêu vài món ăn nhẹ...trước khi thoát y bước vào cái bồn tắm đầy ấp nước ấm.
Bảo Nhật bị lôi xuống nước, Phương Ly ngồi gọn lỏn trong lòng hắn,nó vừa nhâm nhi rượu vừa mân mê sờ soạn.....hai thân hình trần truồng uốn éo trong bồn tắm khiến Bảo Nhật rạo rực hết cả lên.
Phương Ly thấy tấm gương lớn trước mặt liền muốn vừa được đụ vừa nhìn trong gương,nghĩ tới đó liền đưa tay ra sau nắm côn thịt của Bảo Nhật vuốt ve lên xuống một hồi lâu,rồi như bị hoàn cảnh cám dỗ nàng quay lại cúi đầu xuống cầm dương vật kia đưa vào miệng,lại liếc nhìn trong gương.
"Sao hả?có thích không?", Phương Ly bú một lúc khiến Bảo Nhật rên ư ử liền nhả dương vật hắn ra nói
Bảo Nhật gật đầu rên khẽ nhìn Phương Ly đang bú tiểu huynh đệ mình.
" Dạ có..."
Bú mút chán chê, Bảo Nhật rốt cuộc xách Phương Ly lên cầm dương vật căng cứng cọ cọ vào cửa mình nàng mấy cáu trêu chọc rồi đ- nàng trong tư thế nàng quay mặt vào gương. Phương Ly nhìn mình bị đ- với cặp vú lắc lư thì kích thích lắm rên rỉ khắp căn phòng.
Cứ thế suốt mấy tiếng đồng hồ,ngoại trừ đói thì kêu phục vụ mang thức ăn đến tận phòng ,tất cả thời gian không đụ thì là bú liếm...đủ trò lắm kiểu.
...
Thỏa mãn được chị Phương Ly, Bảo Nhật trong lòng xộn xạo vì sướng. Hắn cảm giác như đây mới là lần đầu được làm tình chị ấy vậy trong khi lần trước hắn cũng đã chơi qua....
" Ảo...ma"
Cả hai ngủ lại với nhau cả ngày hôm đó. Tối đến Kiệt lại hiện thân, hắn ôm Phương Ly xinh đẹp đang ngủ lại chịch với nàng mấy hiệp nữa rồi mới buông lỏng tu luyện một chút. Hắn cũng rời đi vào sáng mai.
Sáng sớm thì Bảo Nhật lại bị Ánh Ngọc lôi vào nhà kho khi mới đến Đoàn kịch dọn dẹp
Hắn lại quần nhau với Ánh Ngọc mấy hiệp nữa...
Thời gian dần trôi, Bảo Nhật dần bị tha hóa. Hết Phương Ly lại đến Ánh Ngọc hẹn gặp riêng, lâu riết thành quen, hắn thậm chí còn sắp xếp lịch cụ thể để gặp hai người thật hợp lý. Hai ngày mà không làm tình bây giờ khiến Bảo Nhật không chịu nổi
Hắn nghiện làm tình mất rồi...