" Ơ em sao vậy"
" Dạ tại chị đẹp quá thôi ạ", Bảo Nhật ánh mắt luân chuyển đượm tình.
" Hahah, sao tự nhiên lại như thế chứ", Ánh Ngọc cười quyến rũ lập tức dán môi vào môi Nhật trao cho hắn một nụ hôn nồng nhiệt. Bảo Nhật đáp trả không yếu thế, lần trước được đàn chị dạy qua hắn tiếp thu rất nhanh. Ngực hai người dán vào nhau, Bảo Nhật liên tục được kích thích trước hai khối màu mỡ mịn màng kia, bên trên hai chiếc lưỡi quấn quanh nhau nồng nhiệt đê mê. Tay Bảo Nhật không rảnh chút nào, lần mò xuống dưới mông căng của Ánh Ngọc sờ bóp.
" A... Sờ mạnh lên nào", Ánh Ngọc nhả môi hắn ra nói, gương mặt cực kỳ hứng tình. Bảo Nhật gật đầu, tay phải bạo dạn móc vào trong âm đạo Ánh Ngọc.
" Uhhh, tốt hơn rồi đó"
...
" Này Ngọc Dương, mấy đứa đi đâu hết rồi. Bảo Nhật về rồi hả", Phương Ly quay lại sau khi xử lý công việc liền thấy tiệc đã tàn. Ngọc Dương mặt đỏ vì say, mắt liếc Phương Ly.
" Không biết,Về nhà hoặc đi ỉa. Là đi ỉa đó Phương Ly tiền bối"
" Này nó say rồi, ai đưa nó về hộ chị nào", Phương Ly nhấn đầu Ngọc Dương xuống cấm nàng nói linh tinh.
" Á, em ông ay ứ ới ( em không say cứu với"
" A chị ơi nãy em có thấy cậu Bảo Nhật đi với Ánh Ngọc á"
" Thế hả"
Phương Ly giật mình, nhớ lại khi nãy Bảo Nhật chỉ nhìn Ánh Ngọc mê mẩn.
" Ừm.. Là Ánh Ngọc sao. Lần trước nhờ dọn nhà kho nhất định vó chuyện gì đó"
" Ơ...liên quan gì đến mình chứ", Phương Ly nhướn mày, bỏ về.
...
Bên trong nhà vệ sinh, Ánh Ngọc ra nước ngày càng nhiều, Bảo Nhật trêu chọc.
" Chị Ngọc, người chị làm bằng nước sao, ướt hết tay em rồi"
" Uhm..", Ánh Ngọc che miệng ngăn mình phát ra tiếng rên rỉ. Thấy thế Bảo Nhật càng mạnh bạo, tay hắn hoạt động nhanh hơn nữa móc nhả vào trong như một cái máy.
Ọc..ọc...
" A..khoan đã..đợi chút đã"
Ánh Ngọc bị chạm vào điểm G lại bị kích thích liên tục cuối cùng không nhịn được mà ra..
" A...nước nhiều quá chị ơi", Bảo Nhật cúi đầu chạm vào chán Ngọc thì thầm.
" Ngốc, tại em hết. Không biết đâu", Ánh Ngọc thở dốc, hoàn toàn không thể làm chủ cuộc chơi như hôm trước. Bảo Nhật hôm nay đã khác hẳn rồi.
" Vậy giờ em...", Bảo Nhật nói rồi cởi quần ra, cầm cây dương vật to dài của hắn ngoáy ngoáy vào trong âm vật kia.
" Đừng ngoáy nữa, nhột quá", Ánh Ngọc nhạy cảm.
" Em nhét vào nhé, nó trơn thật", Bảo Nhật đặt Ánh Ngọc tựa vào tường, dương vật gân guốc giật giật kích thích. Ánh Ngọc che mặt xấu hổ gật gật.
Chỉ chờ có thế, Bảo Nhật hùng hổ xâm nhập vào bên trong, nhấp liên tục.
Bạch bạch bạch
"A...sướng"
" Em cũng thế", Bảo Nhật rên rỉ, xách người Ánh Ngọc lên nhấp. Nhấp được mấy cái, Ánh Ngọc rên rỉ.
" Đợi chút đã Bảo Nhật "
" Dạ...", Bảo Nhật còn chưa hiểu gì vẫn dập hết mình
" Đợi chút nào...Ahhh", Ánh Ngọc vừa rên vừa nói.
Bịch
Ánh Ngọc liền được Bảo Nhật bế xuống, lo lắng hỏi nàng.
" Chị không sao chứ"
" Á..chân chị mất sức rồi"
" A... Chị còn đứng dậy được chứ", Bảo Nhật lo lắng.
Trong khi đó ở dưới nhìn lên, Ánh Ngọc lại một lần nữa chiêm ngưỡng dương vật khổng lồ của Bảo Nhật đang cương hết công suất.
" Ôi trời"
" Bảo Nhật ngồi xuống bồn cầu đi, chị sẽ bú cho em", Ánh Ngọc thỏ thẻ. Bảo Nhật nhanh chóng ngồi xuống, ưỡn long căn về phía trước.
" Haa..ughhhh"
Hắn rên rỉ vì sướng, đầu buồi hắn đang ngập tràn ấm áp của nước miếng và lưỡi của Ánh Ngọc.
Sột sột...
Ánh Ngọc liếm láp đầu trên lại ngậm cả thân dưới, lên xuống liên tục khiến Nhật sướng tê người, dương vật giật giật, miệng lắp bắp.
" A... Chị ơi sướng quá"
" Thích lắm hả...sắp ra sao", Ánh Ngọc trêu đùa, cầm cây dương vật lên như que kem liếm láp, tay phải lại nắm đầu buồi hắn xoa xoa.
" a... Em ra", Bảo Nhật sung sướng, bắn ra dòng tinh nóng hổi tung tóe khắp người Ánh Ngọc. Người Ánh Ngọc lúc này toàn tinh binh trắng đục, cảnh tượng vô cùng dâm đãng.
" Hừ, dám bắn lên người chị, phải cho em biết lợi hại"
Ánh Ngọc trèo lên người Bảo Nhật trong khi hắn cầm dương vật hướng lên âm vật nàng. Mông tròn dần dần hạ xuống...
"Uhm..."
Khoảnh khắc khúc thịt to tướng kia cắm vào, dâm thủy trong vắt tứa ra chảy xuống, còn Ánh Ngọc ngửa mặt, tay nàng bấu vào ngực Bảo Nhật trong cơn thốn sướng.
" Bảo Nhật, chị phát điên vì em rồi", Ánh Ngọc vừa nóivừa lắc hông cho dương vật của Nhật xoáy sâu trong âm đạo mình, vừa cúi người tìm đến môi hắn.
Bảo Nhật đón lấy bờ môi thơm của nàng, một tay hắn ôm eo nàng, tay còn lại thì xoa mông, từng bộ phận đều là tuyệt sắc tuyệt diệu, khiến trong lòng Bảo Nhật yêu thích vô cùng.
Eo cong ưỡn nhẹ, đùi thon khẽ nhấc, mông đầy đặn hờ đẩy đưa, âm đạo khép dần khi dương vật rút ra rồi lại hé mở khi đầu khấc đẩy vào, từng nhịp, từng nhịp...
"Ánh Ngọc ... Chị thật đẹp, thật tuyệt vời..."
Ánh Ngọc bị nhấn chìm trong đê mê, môi kề môi, thẹn thùng đáp lại: "Em cũng thật tuyệt... Chưa bao giờ ta thấy vui sướng, thoải mái như lúc này..."
Hai người lại hôn, lưỡi rời khỏi môi cuộn vào nhau. Hai chân Bảo Nhật co lại, hai tay hắn vịn lấy mông Ánh Ngọc để kéo mông nàng ưỡn cao, hai người nhịp nhàng kết hợp, kẻ đẩy người đưa trong cơn tình mê sướng.
"Uhm... Ư... A... A... sướng quá..."
Nhịp tình dâng cao tạo ra những tiếng va chạm nhục dục. Ánh Ngọc chống tay, eo cong xuống, ngực ưỡn lên cho hai quả đào tự do đong đưa trước mắt Nhật, còn đôi bờ mông đẫy đà ưỡn cao tối đa, đón nhận từng cú đẩy dồn dập của hắn, dâm thủy trong vắt nhễu dọc xuống làn da đùi trắng muốt.
"A...Uhw... Chị không chịu nổi nữa... A... A..."
Một củ đẩy cuối cùng, vai gầy khẽ run, nơi âm dương giao thoa tiết phát những dòng tinh hoa trắng đục, kèm theo đó là sự hòa hợp của hai linh hồn... Rồi dương vật nhỏ dần, trượt khỏi âm vật tươi xinh, kéo theo đó là một dòng sữa trắng chảy dọc xuống khe hồng...
...
" Ahaha, chị sướng quá nên rên hơi to nhỉ", Mặc lại đồ đạc, Ánh Ngọc lúc này mới đỏ mặt lí nhí. Tuy Bảo Nhật chỉ nhìn nàng từ xa nhưng lại không chớp mặt lấy một cái càng khiến nàng bối rối.
" Bảo Nhật, là..là tại làm tại nơi này khiến chị hưng phấn quá thôi. Cũng không phải chị cố tình đâu"
Bảo Nhật nghe xong câu kia cũng bật cười, chị ấy quá đáng yêu.
" Ánh Ngọc, em thích chị"
Tiếng tỏ tình nơi nhà vệ sinh...
Bảo Nhật nói xong câu kia, dũng khí cũng tụt hết lắp ba lắp bắp.
" Thế nên...thế..nên..chị..chị..chị có thể...hẹ..hẹn..hẹn hò..hò với emmmm.."
" Không thích", Ánh Ngọc cười nhẹ như không nhưng từng câu từng chữ đến bên tai Bảo Nhật lại rõ và in hằn sâu thẳm trong hắn. Trái tim hắn như hóa đá, thời gian trong tâm trí hắn ngưng đọng lại. Lồng ngực cực kì khó thở...
Hắn vừa bị từ chối tình cảm sao??
Lúc này chứng overthinking của Bảo Nhật lại nổi lên.
Trong thâm tâm hắn có một thằng khứa nào đó đẹp trai hơn cả hắn chửi rủa.
" Bảo Nhật, mày ngu vãi cứt. Ai lại tỏ tình trong nhà vệ sinh thế hả. Tình cảm chưa đi đến đâu, mới có chịch hai lần đã thích người ta thì vứt em ạ. Sẵn có cái bồn cầu đập đầu vào đó đi"
" A... Đập đầu vào bồn cầu", Bảo Nhật ngẩn ngơ lặp lại câu nói của " chính mình"
" Bảo Nhật này! Chầm chậm thôi", Ánh Ngọc đan tay vào tay hắn mỉm cười ấm áp.
" Em hãy cứ chầm chậm thôi biết chưa. Đừng gấp gáp..."
Chụt
Ánh Ngọc hôn hắn một cái rồi nói.
" Sau này thường xuyên gặp nhau nhé. Em có thể tìm chị mọi lúc"
...
" A..dù bị đá nhưng chị ấy kêu thường xuyên gặp nhau tức là mình vẫn có cơ hội nhỉ", Bảo Nhật thẫn thờ đi bộ trong mưa. Hắn lúc này đang mang bảo vật áo mưa nên không bị ướt nhưng mắt hắn thì đã ướt đẫm rồi.
Bảo Nhật thất tình...
" Thằng ngu này, xem ra phải dạy dỗ hắn một chút cho hắn lớn", Kiệt bĩu môi, sắp đến lượt hắn ra sân rồi