Đêm đến....
Kiệt chiếm lấy thân xác của Bảo Nhật tiếp tục khai phá kinh mạch...
Nhưng hôm nay hắn không vội khai phá mà hóng hớt một thứ ở trung tâm Ẩn Nguyên.
Chiến Tinh Bảng...
Đúng vậy, hôm nay là ngày cập nhật Chiến Tinh Bảng, hắn thực sự muốn xem bảng này sẽ thay đổi như thế nào khi hắn không hoạt động trong gần hai năm qua.
Kiệt cầm lên tờ Chiến Tinh Bảng, vẫn như thường lệ khuyết mười vị trí đứng đầu. Đó là sự ẩn dấu của các tổ chức, chỉ những người trực tiếp xem hay đủ tư cách mới có thể biết tới ( vé xem vòng ba không hề dễ kiếm, chỉ phát cho các đại gia tộc hoặc người có máu mặt)
Hạng 11 Vương Thể Lâm Hải
Hạng 12 Tà Kiếm Phùng Hưng
Hạng 13 Long Tử Long Lực
Hạng 14 Phàm Ăn Huỳnh Đức
Hạng 15 Trương Thiết Anh Tuấn
Hạng 16 Long Gia Long Lượng
Hạng 17 Dịch Bệnh Quân Văn
Hạng 18 Ảo Thuật Gia Vũ Anh
Hạng 19 Huyết Thần Ma Quân
Hạng 20 Thiên Ma Thiên Phúc
Hạng 21 Mộc Thần Đình Thanh
Hạng 22 Võ Thần Thắng Kỳ
Hạng 23 Chiến Găng Văn Nam
Hạng 24 Đại Vương Nạm Bân
Hạng 25 Heo Thần Nguyên Bích
Hạng 26 Thần Thụ Sol Ybent
Hạng 27 Thần Tốc Đình Hướng
Hạng 28 Cẩu Hoàng Lục Tô
Hạng 29 Ám Dạ Xuân Bắc
Hạng 30 Ánh Nhật Viên Quang
Hạng 31 Ma Thần Đa Ma
Hạng 32 Tiểu Thư Lâm Bồn
Hạng 33 Phong Thổ Phong Ưng
Hạng 34 Mộc Thiên An Nhiên
Hạng 35 Vua Biển Hải Cá Mập
Kiệt gật gù nhìn tấm bảng thầm đánh giá.
" Anh Tuấn, Long Lượng, Sol Ybent, Hải Cá Mập, Vô Ảnh, Thu Minh, Minh Nhật, Hắc Đạt, Thắng Kỳ, Văn Nam, Nguyên Bích, Đình Hướng mùa sau đã quá tuổi lên Chiến Tinh Bảng rồi, vậy xem như còn 23 tài năng trẻ. Bảng sau sẽ thay đổi khá nhiều đây. Mong là Bảo Nhật có thể được khai phá kinh mạch mà tham gia cho vui. Có vẻ nó bằng tuổi mình, đủ điều kiện"
Hắn lại nghe xung quanh nghị luận mà âm thầm bật cười.
" Êu, nhìn bảng này lạ nhỉ, mà Thiên Phúc ai đồ của ta rớt hạng kinh quá."
" Nghe nói Thiên Phúc bị sốc tâm lí sau khi bị chấn áp nên đã không thể giết người được nữa, cũng ít hoạt động hơn nên bị đá đít xuống dưới đó"
" Lâm Năng Hải quái vật thật, Phùng Hưng nữa, hai tên này nổi tiếng khắp thế giới luôn chỉ trong vòng mấy năm trở lại đây. Nhất là Phùng Hưng khi hắn không tham gia mấy cuộc thi trẻ nào"
" Cứ như kiểu hắn là lão quái vật trùng sinh ấy haha"
" Làm gì có chuyện đó"
" Long Văn Lực có kém gì hai tên đó đâu, chức tộc trưởng Long Tộc nằm trong tay hắn rồi. Vừa giỏi vừa có thế lực mới là đáng ngưỡng mộ "
" Nói đến Thế lực thì ba tên Viên Quang, Lục Tô, Đình Hướng và Xuân Bắc gia nhập Công Lí Điện đó, xếp hạng cũng cao hơn hẳn ha. Trước đó chúng toàn đứng chót"
" Chiến Tinh Bảng này xếp theo cả chiến tích mà, bọn họ gần đây lập công không ít. Ai cũng giỏi thật ngưỡng mộ"
" Tam đại ma thần Quân Văn, Vũ Anh và Ma Quân cũng gây họa không ít nên cũng được xếp trên bảng cao đó thôi haha. Cần gì chiến tích"
" Được rồi nói về lũ đực rựa làm gì, soi gái đi. Nhìn xem trên bảng có đúng hai cô gái đều xinh đẹp dã man. "
" Chỉ tiếc Lâm Bồn là của Phùng Hưng rồi, thôi ngắm An Nhiên đi. Quá là xinh theo vẻ thuần khiết mà..."
Kiệt đang hài hước nghe đánh giá của đám người lại nghe thấy tên An Nhiên lại hoài niệm về cô nàng mông cong này, vừa ngây thơ lại vừa mộc mạc chân thật.
" A... Nhớ mình của ngày trước lăn lộn khắp trốn quá đi", Kiệt tủi thân tự nhủ... Hắn biết hắn đã chết rồi! Hắn lủi thủi bước rồi gục xuống ngõ tối của con đường, trong hẻm ánh sáng chiếu tới nhàn nhạt. Kiệt ánh mắt nặng chĩu lẩm bẩm
" Lập Hạ chắc không tham gia hoạt động gì trong hai năm nên bị gạch khỏi bảng đây mà"
" Nhưng... Ta hứa với nàng ấy sẽ trở về...", Kiệt sụt sịt, nước mắt không kìm được mà chảy xuống.
" Cả Phương Hồng, ta cũng hứa... Cả Pháp Y nữa.... Rồi còn Phi Huyên.. Thật đau lòng...thật không cam tâm mà... Ahhhh...hức", Lúc này Kiệt yếu đuối như một đứa trẻ cúi mình trong góc tối mà khóc thầm vậy.
...
Cảnh báo: có cảnh 18+, ở arc Ẩn Nguyên này sẽ nhiều nha.... Mạch truyện cũng bị chậm lại.
...
Hôm nay Bảo Nhật cúp học, hắn đang lang thang trên đường vì chán thù bỗng gặp một cô gái tóc xanh lá quyến rũ. Kì lạ hơn là hắn chỉ mới nhìn cô một cái liền đã bị cô chạy tới bắt chuyện.
" A... Tôi không có nhìn lén cô. Tôi nhìn trức diện á. Mà tại cô xinh quá mà thôi"
Cô gái kia bắt lấy tay Bảo Nhật nghe hắn nói thì phì cười, bộ ngực sữa run rẩy.
" Cậu thật là, ta đâu có làm gì cậu."
Bảo Nhật chớp chớp mắt lại bị bộ ngực kia đập vào mắt. Hắn ngớ người ra.
" Vậy sao cô nắm tay tôi như thể tôi bị bắt giữ vậy"
" À, tôi muốn giới thiệu cậu một rạp phim ở Ẩn Nguyên này để giải trí. Chẳng phải cậu đang buồn bực sao", Cô gái xinh đẹp quyến rũ hỏi.
" Ừ... Được", Bảo Nhật gật gù vừa đi theo cô gái vừa liếc nhìn cặp đào của cô. So với người xinh nhất là hai vị sư phụ thì cô nàng này cũng chẳng kém là bao, còn về kích thước hai cặp đào và bưởi cũng phải cỡ đại sư phụ.... Nó lớnnnnn
" Nếu được cùng cô ta làm tình thì sướng phải biết. Mình còn chưa được làm tình bao giờ chứ", Bảo Nhật suy nghĩ miên man lại nhớ rằng mình vẫn còn là xử nam lại nặng nề thở dài. Quá là uổng phí đời trai mà. Tu luyện mãi cũng có lên được linh lực, kĩ năng đâu, tốt nhất là hưởng thụ cuộc sống khi còn có thể.
" Ôi, Bảo Nhật, sao cậu không tập trung vào bài giảng lịch sử đoàn làm phim của tôi vậy", Cô gái tóc xanh vén áo ra để lộ cặp ngực trắng muốt, giọng quyến rũ." Hay em tò mò chỗ này"
Soạt...
Toàn thân áo trắng bên trên được lột xuống, trước mắt Bảo Nhật là hai cặp vú to tròn đều đặn đung đưa theo mỗi động tác của cô gái.
" A...", Bảo Nhật nhìn đến không chớp mắt, gương mặt thoáng đỏ lên vì nóng ran, tiểu huynh đệ ngẩng cao đầu muốn chạy ra ngoài nựng hai hạt nhỏ hồng ở đầu vú kia lắm rồi.
" Muốn xem nữa không? ", Cô gái cúi người xuống áp bộ ngực vào mặt Nhật.
" Mềm chứ, có muốn sờ thử chúng không? "
" Có có...", Bảo Nhật nhu một con rô bốt được lập trình trả lòi có, hai tay vô thức nâng lên nắm lấy cặp thỏ hồng kia bóp.
" A... Nhẹ nhẹ nhàng thôi" cô gái gương mặt dần hồng hào vì hứng rên nhẹ. " Ah...aw.. Bóp nhẹ một chút không được đột nhiên mạnh bạo như thế đâu"
" Mềm..mềm mại quá", Trai tân lần đầu bóp vú là một cảm giác lạ vô cùng, Bảo Nhật không muốn thương tiếc nó chút nào, mặc kệ lời giai nhân mà bóp nhồi nặn hết công suất.
" Được rồi! Chúng ta làm chuyện sung sướng hơn nhé", Cô gái đẩy Bảo Nhật ra quyến rũ thủ thỉ. Thân hình ma quái uyển chuyển sờ soạng khắp người hắn.
" Chuyện...chuyện sướng hơn ư", Bảo Nhật không kịp nghĩ nữa, áo cũng đã cởi ra.
" Chính là chuyện này...", Cô gái nắm côn thịt bóp thả một cái kích thích đút nó vào trong cửa mình.
....
" A....", Bảo Nhật bừng tỉnh trong cơn mơ, hóa ra là hắn đã ngủ quên khi nghe giảng về lịch sử của đoàn chiếu phim ở Ẩn Nguyên.
" Thằng điên mày nghĩ gì vậy, đang nghe giảng mà phát dục lên thế hả", Bảo Nhật vỗ vào mặt mình lại vỗ vào cu mình, mà cô gái tóc xanh xinh đẹp khi nãy cũng chính là giáo sư của đoàn phim.
Giáo sư kia giảng cũng đã xong bài giảng liền phất tay lên sân khấu lớn.
Soạt...
" Sau đây là một vở kịch do đoàn phim kịch chúng tôi tạo ra, mong các bạn có được những giây phút giải trí "
Bốp...bốp..
Tiếng vỗ tay vang lên, màn kịch cũng bắt đầu sau một cái nháy đèn. Người ngồi xem cũng có khoảng vài chục, có tu sĩ cũng có người bình thường. Bọn họ lúc này không phân biệt địa vị chiến lực mà hòa mình vào nghệ thuật, vào màn kịch...
Phía trên chỉ là một màn kịch bình thường với một pha dramma cướp bồ nhưng diễn viên lại đóng quá xuất sắc. Những diễn viên nam đẹp trai như mấy anh trong nhóm bi ti ét, nữ chính thì xinh đẹp kiểu nhẹ nhàng khiến người xem như bị hút hồn. Bọn họ bị lối diễn xuất kia cùng những gương mặt thanh tú cuồn vào không thoát ra được mà say xưa xem đến hết màn kịch.
Bốp bốp... Bốp...
Từng tiếng vỗ tay vang lên, Bảo Nhật cũng mắt sáng như đuốc vỗ tay mãnh liệt.
" Hay quá!!"
" Ngoài diễn viên ngon nghẻ, ngực bự, eo thon, mông mềm ra thì chả có gì sất", Kiệt bên trong nội tâm thầm bĩu môi khinh thường. Phim như này còn có kịch bản chưa bằng cô dâu tám tuổi nữa.
Chỉ là suy nghĩ của người ở thế giới khác như Kiệt làm sao giống những tu sĩ khô khan chỉ biết tu luyện. Đối với bọn họ trải nghiệm vừa qua là cực kì đáng nhớ. Mấy tên giàu cảm xúc còn khóc, đái ỉa ra sân khấu như chu bin luôn mà.
Bảo Nhật đập bàn thầm nghĩ...
" Nhất định phải tham gia đoàn kịch trẻ đẹp ngon nghẻ này mới được"
Kiệt bên trong nội tâm cũng vui sướng vì quyết định của Bảo Nhật.
" Hay lắm gia nhập và thịt hết mỹ nữ nào"
...