" Bài tập hôm nay tương đối khó đấy! Được rồi Bảo Nhật, em lên đây làm bài này cho thầy", Mới sáng sớm giọng Hồng Tiến đã vang lên văng vẳng trong khu Xạ Chiến của Ẩn Môn.
" Thưa thầy hôm nay Bảo Nhật, bạn ấy lại không đi học ạ", Hải Yến giơ tay nói, chính nàng cũng đang rất thắc mắc tại sao Bảo Nhật lại nghỉ học hai ngày hôm nay ,dù sao hắn và nàng cũng có chút quan hệ bạn bè vì vậy có lẽ sau buổi học nàng sẽ đi kiếm hắn một phen.
Ngược lại Hồng Tiến lúc này đang rất giận dữ đến xì khói. Phải nói kể từ sau buổi mà thầy ta dạy đời hắn thì hắn không đi học thêm buổi nào. Bảo Nhật này luôn là tên trêu tức hắn mà...
" Hừ, được rồi Các em tập luyện hôm sau ta nhất định sẽ dạy dỗ hắn tử tế", Hồng Tiến tức giận đập toàn khiến đám học sinh run sợ răm rắp nghe theo....
Ngược lại với đám học sinh đang chăm chỉ học tập là Bảo Nhật, ngày hôm nay hắn tiếp tục cúp học mà đến địa chỉ của đoàn làm phim trên. Địa chỉ đều nằm danh thiếp mà cô gái tóc xanh lá- chủ nhiệm của đoàn phim đưa cho hắn ngày hôm qua.
Đến nơi, chỉ thấy nơi đây là một tòa nhà nhỏ, cánh cửa phía trước màu xanh dương có gián chữ Đoàn kịch phim P-M. Nhật gõ cửa nhưng không thấy ai trả lời, hắn liền mạnh dạn mở cửa đi vào
" Xin..xin lỗi ạ "
"Mời vào "
Cũng đúng lúc hắn mở cửa đi vào một giọng nữ có chút nghiêm khắc vang lên.
"A.. a Xin chào ạ", Bảo Nhật lễ phép cúi đầu, chỉ thấy trước mặt hắn là một cô gái mặc đồ bó sát ba vòng nóng bỏng, chỉ tiếc là kín từ đầu tới chân. Bảo Nhật tưởng tượng nếu như cô nàng để hở ra một chút sẽ khiến đám nam nhân phát điên lên vì cô ta. Và đương nhiên đi kèm với bộ đồ kín là chiếc kính cận dày càng khiến cô ta giống mọt sách hơn, tà niệm trong người Bảo Nhật cũng cứ thế mà xua tan, hắn lắc lắc đầu thầm mắng bản thân. Haizzz sao từ qua đến giờ toàn nghĩ đến những chuyện dâm dê đê tiện không không biết....
Cô gái tóc vàng đeo kính cận phía trước vẫn ngồi im trên ghế nào biết suy nghĩ của hắn, nàng ta không có ý định đứng dậy chỉ lười biếng mở miệng.
"Cậu có chuyện gì không?"
Bảo Nhật gãi gãi đầu trả lời ấp úng
" Vâng vâng em là Bảo Nhật, em rất muốn gia nhập đoàn làm phim kịch của chúng mình"
Cô nàng tóc vàng không tiếp tục quan tâm đến hắn mà quay lại vào sắp tài liệu trên bàn tiếp tục làm việc.
" Chị hội trưởng sắp tới cậu ngồi kia đợi đi. Mọi quyết định sẽ do chị ấy, nếu chán thì có thể đi xem xung quanh phòng họp"
Bảo Nhật hai mắt híp lại nói thầm một mình nghe..." chẳng thân thiện tí nào", sau đó bắt đầu lướt quanh phòng ngắm ngía, hắn đánh giá trong căn phòng nhỏ này bày biện bố trí thật đẹp mắt. Ở chính giữa là bảng thông báo lịch trình hoạt động của các thành viên và những dự án sắp tới, xung quanh là đạo cụ nhìn có vẻ cũng khá đắt. Mà căn phòng này còn có một cánh cửa không gian khác và một cánh cửa phòng của nhà kho ,có lẽ nhà kho là để đạo cụ lớn. Ngoài ra còn có một cánh cửa không gian chính là nơi mà bọn họ tập kịch.
" Ê này Ngọc Dương chị khô cổ quá đi, mua cho chị cốc trà đi", Một thân ảnh quyến rũ mở cửa khiến Bảo Nhật quay lại nhìn tức khắc. Hắn dần há ra vì sốc trước vẻ đẹp của cô nàng, lúc này ánh sáng bên ngoài cũng chiếu mạnh như để cô gái nổi bật hơn vậy.
Mái tóc đen dài xuống tận hông, bộ ngực lớn vừa vặn nằm trong chiếc áo bó sẽ khoét phần thân trên để lộ vai. Ở cổ đeo một chiếc vòng màu đen như mối liên kết giữa thân thể và gương mặt tuyệt mỹ, môi hồng mũi thẳng, đôi mắt to tròn long lanh. Hơn thế nữa nàng ta còn có dáng vẻ dâm nữ lẳng lơ khác hẳn cô nàng tên Ngọc Dương kia.
Lập tức nhìn thấy Bảo Nhật, cô nàng có chút bất ngờ vì vẻ đệp trai của hắn.
" Ai dô, cậu bạn này là ai vậy"
" Dạ, chào chị ạ. Mong chị cho em một cơ hội gia nhập Đoàn kịch phim, em thật sự rất yêu thích ",Bảo Nhật cúi đầu nói lớn.
" Haha, đáng yêu ghê. Thì ra là muốn gia nhập Đoàn phim của chúng ta", Cô Gái Hội trưởng mỉm cười thân thiện không quên chỉ tay về phía cô gái tóc vàng khi nãy " Đấy chính là phó hội trưởng Ngọc Dương, em đã chào hỏi chưa"
Ngọc Dương đang làm việc nghe thấy mấy lời kia cũng khó chịu quay sang mắt lờ đờ
" Ồ, xin chào tôi là hội phó Ngọc Dương Chào cậu "
" Vâng chào chị, em là Bảo Nhật, em đang học tập tại Ẩn Môn", Bảo Nhật chào hỏi lại.
" Ồ là người ẩn môn cơ đấy, đoàn kịch của chị thì lúc nào cũng chào đón, nhưng phải làm một bài kiểm tra và độ khó cũng rất lớn đấy nha. Chị tên là Phương Ly, chị sẽ làm bạn diễn của em và cho Ngọc Dương đánh giá nhé. Nếu thông qua em có thể được nhận vào", Phương Ly liếc mắt tiếp tục ngắm trai đẹp vừa nói vừa cười tít mắt.
Bảo Nhật tiếp tục cúi đầu ngại ngùng
" Vâng... vâng ạ Cảm ơn chị"
Ngọc Dương có chút khó chịu trề môi thầm mắng " Phương Ly đáng ghét, hừ tuyển thêm người, lại thêm việc cho mình à. Phương Ly bà đừng hòng tôi nhất định sẽ cho cậu trai này chết chắc"
Suy nghĩ trong lòng là thế nhưng Ngọc Dương vẫn mỉm cười
"Vâng được thôi. Em sẽ làm giám khảo"
Cả ba người cứ thế cùng bước vào trong cánh cửa không gian. Vào trong Bảo Nhật được kiểm tra một bài ứng xử. Hắn cùng Phương Ly vào tư thế. Nhưng khiến hắn bất ngờ hơn là Phương Ly kéo xuống áo trễ vai kia một đoạn khiến bộ ngực to tròn lộ ra phân nửa, lộ cả đồ lót màu đen mỉm cười nhìn hắn đầy quyến rũ.
" Chàng à, Thiếp mới mua bộ đồ lót này đó, chàng thấy sao hả. Đây là mẫu mới nhất thay thế áo yếm mới được chế tạo đấy"
Bảo Nhật mặt đỏ lên Ngại Ngùng, hắn đã nhìn thấy đồ lót bao giờ đâu, ánh mắt mở to hết công suất dán chặt vào bộ ngực trắng muốt, kia hai tay hắn không tự chủ mà sờ nắn không khí, chỉ muốn lao vào nhào nặn chúng. Ở trong nội tâm Nhật thầm gào thét... tiền bối Phương Ly thật đúng là quá đỉnh mà. Do không tự chủ, hắn lầm bầm.
" Nàng đẹp quá..."
Phương Ly cười cười nhận ra mình thành công quyến rũ hắn, lập tức chạy lại ôm trầm hắn, dán chặt bộ ngực o ép kia cọ cọ vào người Bảo Nhật khiến tiểu huynh đệ của hắn không nhịn nổi nữa mà phồng lên một cục.
Bảo Nhật nhắm chặt mắt lại tránh mình làm ra những hành vi mất quyền kiểm soát, trong đầu hắn không biết phải làm gì rối tung rối mù cả lên.
" Vớ vẩn vớ vẩn ", Ngọc Dương hét lớn cầm tờ kịch bản vẫy vẫy "cắt cắt ,thật quá vớ vẩn. Cậu làm gì mà nhìn chằm chằm ngực con nhà người ta suốt vậy hả.Có diễn được hay không"
" Dạ em xin lỗi ", Bảo Nhật lúc này hốt hoảng mới nhớ ra mình đang muốn tham gia Đoàn kịch liền cúi đầu.
" Xin chị cho em Cơ Hội Thứ Hai", Phương Ly nhìn hắn che miệng cười thầm nghĩ Tên Nhóc này thật dễ thương, trêu nó một chút mà nó đã gần như không chịu nổi muốn lao vào mình rồi. Tuy nhiên nàng cũng rất muốn Bảo Nhật thành công đậu vì vậy nên hướng Ngọc Dương.
"Ngọc Dương. Em thấy thế nào "
" Hả, đương nhiên là hủy kết quả " Ngọc Dương Nghiêm Khắc đứng dậy.
" Chị thấy đó, cậu ta không diễn được gì. Lên sân khấu nhìn thấy bạn diễn mà chỉ biết nhìn chằm chằm vào ngực họ à", Ngọc Dương chỉ tay thẳng vào mặt Bảo Nhật, hắn lúc này mắt hắn vẫn đang dán chặt vào mông Phương Ly.
"A..." Bảo Nhật lùi lại xua tay, với một tên trai thẳng chưa trải sự đời như hắn làm sao có thể không nhìn vào những chỗ đó khi nó khêu gợi như thế kia. Thật oan cho hắn quá
" Hủy ?"
Phương Ly trầm giọng.
"Vâng, Hủy ạ. Chị cũng nói là diễn xuất quan trọng nhất còn gì "
Hai người bốn mắt nhìn nhau...không khí căng thẳng...
" Ai da là vì chị đóng nên là Bảo Nhật mới căng thẳng thế thôi. Hay là để Ngọc Dương đóng thử nha, có lẽ kết quả sẽ khác", Phương Ly rốt cục nghĩ ra gì đó phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng.
" Ừ được thôi, lần cuối đấy "Ngọc Dương Cầm kịch bản chỉ tay vào mặt Bảo Nhật.
" Dạ, em sẽ cố gắng"
Hắn làm tay hình trái tim hướng về phía Ngọc Dương như lời cảm ơn.
"Bó Cái tay kiểu ấy đi ",Ngọc Dương trợn mắt.
"Cậu ra kia đọc lại kịch bản trong thời gian tôi đi mua đồ uống ", Ngọc Dương chỉ vào tờ giấy trên bàn nói.
Bảo Nhật nghiêm túc chạy tới cầm tờ giấy lên đọc theo chăm chú, nhưng chưa đọc được quá ba chữ hắn đã bị Phương Ly ép vào tường. Cặp ngực nàng vẫn như thường lệ dán chặt vào người hắn.
Bảo Nhật không dám động đậy sợ tay chân vung linh tinh, sờ soạng nhầm thì bỏ mẹ, mắt hắn nhắm hờ, thở đều...
" Ai da, Ngọc Dương nó là một đứa ngay thẳng bên em sẽ không có cơ hội lần nữa đâu. Lần này em hãy bình tĩnh và làm thật tốt nhé. Có biết chưa"
Bảo Nhật gật gật... Nhưng xong rồi lần này không chỉ cặp ngực kia dán tràn vào ngực cậu mà ngay cả phía dưới tiểu Huynh Đệ cũng đang cảm nhận ma sát đến từ phần bụng non mềm mại của Phương Ly.
" Em sẽ làm thật tốt mà"
Bảo Nhật mếu máo khi bị gái tấn công mà không dám làm gì mà Phương Ly trêu hắn xong cũng lập tức giữ khoảng cách...
...
" Được rồi trà của chị đây nhé ", Ngọc Dương mua đồ về đặt lên bàn..
"Cái này không ngon", Phương Ly quạu.
" Kệ, thì uống tạm đi. Lần sau người ta mua cho cái khác. Mà tôi cũng không biết cậu thích gì nên là cậu uống cái đó đi đã ", Ngọc Dương nói.
" Cảm ơn ạ "
" Được rồi bắt đầu"
Cả hai tiếp tục vào trường quay. Bảo Nhật lúc này cũng đã thuộc kịch bản cũng không bị Ngọc Dương thu hút vì vậy tinh thần của hắn tập trung hết mức.
"Rốt cuộc thì ta đã làm gì chứ."
" Chàng không thể làm gì được mấy tên du côn đó. Chúng thực sự đã đuổi theo"
" Tại sao nàng lại không tin ta. Ta đã nói rồi đó là quy định"
" Haha, quy định của mấy tên đó là như vậy sao"
" Nàng vừa kêu ca về những quy định đó rồi lại không thèm tin ta sao"
Ngọc Dương nhìn vẻ mặt nghiêm túc đến đáng sợ của Bảo Nhật, hoàn toàn nhập vai âm thầm bất ngờ. Tại sao khác với hồi nãy thế. Mình không có chút quyến rũ nào sao?
" Thật tốt, Anh cũng là người của công lý điện. Là Phe chân chính bảo vệ người dân không phải sao ", Bảo Nhật hét lớn, ánh mắt sắc lẹm...
Bốp...bốp...
Lúc này có tiếng vỗ tay vang lên, đó là Phương Ly. Cô ta lẳng lơ di chuyển lại phía Ngọc Dương mỉm cười.
"Hahaha Lần này em diễn rất tốt đấy. Ngọc Dương không thắc mắc nữa chứ"
" Được rồi cậu được nhận, diễn không tệ nhưng cẩn thận tôi. Tôi sẽ để mắt đến cậu đấy...em đi trước đây em có việc", Ngọc Dương nói xong quay khuất bỏ đi đầy tức giận đá thẳng vào cốc trà dưới đất.
"Haha không còn gì để nói nữa thì cứ đi đi", Phương Ly cười đến rung bộ ngực sữa thầm suy nghĩ người chị chọn mà mày còn muốn đuổi sao. Trong khi đó Bảo Nhật như một đứa trẻ thành công hoàn thành nhiệm vụ vui mừng cảm ơn.
" Dạ cảm ơn chị "
" Ừ, vất vả rồi. Chúc mừng em gia nhập", nói xong câu Phương Ly cũng vẫy tay chào hắn.
"Bây giờ chị có việc phải đi trước. Hôm nay Đoàn kịch của chúng ta cũng có một buổi diễn, em vào nhà kho dọn dẹp lại chút nha. Láy nữa sẽ có người đến hướng dẫn và hỗ trợ em"
Bảo Nhật lập tức gật đầu.
" Vâng, em sẽ cố gắng hoàn thành công việc thật tốt ạ "
Lúc này trong nội tâm hắn đang gào thét nắm chặt tay ăn mừng.
Yep...làm được rồi...
Nói xong Phương Ly cũng rời khỏi chỉ để lại mình Bảo Nhật ngồi đó đợi...
To be continue