Dưới tầng trệt, toàn bộ quân lính hai bên đã đình chiến.
Lí do sao? Trận chiến này thực ra đã tàn cuộc rồi...
Chỉ huy còn lại của hai bên không còn nhiều nữa, nếu đám lâu la bọn họ giành chiến thắng lẫn nhau tất nhiên là không có ý nghĩa gì. Bởi vậy tất cả như đạt thành một loại ăn ý chỉ đứng gọn sang một bên cổ vũ cho chủ tướng bên mình.
Phe Vũ Hán là Đinh Quyền tức giận biến hóa thành một con khủng long cổ dài khổng lồ lực lưỡng với uy áp Thánh cấp đang tỏa ra hết công suất nhằm đem đối thủ suy yếu.
Phe còn lại là Thiều tiêu sái đứng sừng sững với lớp vỏ bọc gió, Mê Lin và Ha Ku vẻ mặt vẫn còn chưa hết đau thương sau cái chết của Đa Ưng ở hai bên hỗ trợ.
Mà cũng có phe trung lập, đó là bọn Đình Hướng, Xuấn Bắc đám người khi mà vẫn chưa có lệnh mới từ Đăng Dũng.
" Pháo Cao Xạ Khủng Long", Đinh Quyền vừa ra chiêu là hủy diệt tầm rộng, từ đầu hắn mọc ra một khẩu pháo quy mô lớn quét ngang.
Tia pháo hủy diệt quét sạch mặt đất, Thiều cũng không ngu mà chơi trực tiếp ra hiệu cho Mê Lin dùng nhẫn thuật đưa hắn bỏ chạy.
Ha Ku lập tức nhanh như chớp lao tới Đinh Quyền tung ra liên hoàn quyền vào người hắn.
Binh binh....
" Yếu đuối", Đinh Quyền chỉ nhẹ nói ra một câu rồi quất đuôi ngang một cái nhanh đến nỗi Ha Ku dù đã cảnh giác nhưng vẫn không né tránh kịp.
Vụt...
Hự
Ha Ku trúng đòn văng xa không gượng dậy nổi tức thì. Vết thương khi Vũ Hán gây ra cho bọn họ vẫn là quá nặng, hiện tại Ha Ku hay Mê Lin cũng không có nổi một nửa thực lực.
Đình Thiều cũng vậy, hắn đã mệt mỏi lắm rồi, phù chú cũng không còn lấy một tấm, có lẽ lúc này chỉ còn có sức tung ra một đòn kết liễu...
Nhưng vấn đề ở đây là phải tung vào điểm yếu của Đinh Quyền nếu không thì sẽ là vô tác dụng khi mà nếu không kết liễu được hắn thì phần thắng sẽ là ở Đinh Quyền.
" Mấy thằng nhãi", Đinh Quyền bắt đầu tấn công liên tục bằng đầu và những khẩu pháo toàn thân. Mê Lin cũng chỉ có cách vẫn dụng hết sức đem Thiều và Ha Ku chạy trốn.
" Con ruồi mày còn chạy được đến bao giờ chứ", Đinh Quyền ánh mắt hóa đỏ, dường như nhìn thấy trước tương lai. Họng pháo trong miệng hắn phát sáng bắn xuống.
Một bắn hủy diệt màu máu lấp lóe....
Mê Lin không thể né tránh, anh ta chỉ có cách ném Thiều ra xa nhất có thể hứng chịu đòn kia và bất tỉnh.
" Mê Lin....", Tam Hải hét lên đau thương nhưng lại không thể cử động tới giúp đỡ. Pháp Y cũng đau thương nhìn cảnh kia, nàng quyết đoán quỳ xuống về phía Xuân Bắc và Đình Hướng.
" Xin các vị hãy giúp đỡ bọn họ"
Nhưng đổi lại chỉ là những cái lắc đầu. Đùa bọn hắn sao, Đinh Quyền kia là một tên Linh Thánh rất mạnh đấy.
Lúc này chiến trường đã nghiêng hẳn về một phía. Chỉ còn là một chọi một giữa Đinh Quyền và Thiều...
Thiều nhắm đôi mắt lại lẩm nhẩm.
" Phép màu nào để dành chiến thắng đây?"
" Thật ra vẫn còn một cách", Sư phụ Thiều nói trong tâm hồn hắn.
"Cách gì thưa sư phụ"
" Con hãy giao quyền kiểm soát linh hồn cho ta.... Nhưng ta không chắc có thể đánh bại hắn", Sư phụ Thiều thì thào.
" Không thể, sư phụ sẽ chết vì hết lực lượng. Chúng ta buông bỏ thôi, tuy có lỗi với Kiệt ", Thiều quay lưng, hắn muốn bỏ lại Nhật Quốc bỏ đi.
" Xin Đình Thiều đại nhân cứu lấy Nhật Quốc", một tên lính quỳ xuống
" Đình Thiều Đại nhân", hàng trăm tên lính quỳ xuống....
" xin hãy cứu Nhật Quốc ", Toàn bộ quỳ xuống...
Họ là những người dân sống ở địa phận Nhật Quốc, họ đã kéo tới đây mà không màng nguy hiểm. Họ cũng quỳ xuống đồng loạt.
Nhất thời Thiều đang đối diện trước hàng nghìn người. Ánh mắt hắn co rụt lại...
Cảm giác này... Thật có chút quen thuộc...
Nhưng cũng thật khác lạ...
" Hoán Tử Chuyển Sinh"
Một giọng nói khàn khàn vang lên, là ông chủ của Samurai, ông ta quyết kích hoạt bí thuật khi nhìn thấy cảnh kia.
" Ông bạn già, thật quyết đoán, Hoán Tử Chuyển Sinh", Ông chủ ninja cười lớn cũng kích hoạt bí thuật.
" Hai ngươi... Chẳng phải từ đầu còn chẳng có ý giúp Nhật Quốc phục hưng sao", Tam Hải cười trong nước mắt, bí thuật Hoán Tử Chuyển Sinh cũng cùng lúc sử dụng
" Ừ cũng không muốn đâu nhưng từ lúc người dân Nhật Quốc tới không hiểu sao ta lại không kìm được mà muốn hi sinh bản thân", Chủ tướng Samurai cười.
" Mấy ngài ấy đang làm gì?", Toàn bộ đang đau thương cùng lúc hiện ra một câu hỏi. Đinh Quyền ánh mắt híp lại:
" Ba lão già đại diện cho Nhật Quốc thế hệ trước các ngươi chịu đặt cược vào hắn"
" Chính xác", Cả ba đồng thanh, cơ thể hóa thành chất dinh dưỡng bay lửng lơ quanh Thiều.
" Tam Lão!", toàn bộ dân chúng khóc như mưa...
Cơ thể Thiều phát sáng màu xanh lục của sinh mệnh, Thiên phú triển khai, toàn bộ Hấp Thụ.
Đình Thiều nhắm mắt lại.
Hắn nhìn thấy cảnh hàng nghìn người ở Đình Gia tham gia buổi đuổi tộc nhân thất bại....
Mở mắt ra, hắn thấy cảnh hàng nghìn người dân Nhật Quốc chào đợi hắn cứu lấy đất nước bọn họ. Thiều mỉm cười hét lớn.
" Ba lão già, tôi không để ba lão thất vọng"
Tu vi Thiều trước dừng lại ở Thượng Vương chính thức nhảy vọt lên Trung Thần, sức mạnh khác hẳn ngày xưa....
Toàn bộ lực lượng hồi phục, phù chú trong túi trắng tinh cũng dần khắc họa hoa văn...
" Hahaha, Đình Thiều ta sẽ cho ngươi thấy khả năng chiến đấu vượt một đại cảnh giới thật dễ đối với ta"
Thiều cười lớn chỉ chỉ tay.
Gió ở khắp nơi như thác đổ vào người hắn đem hắn bao quanh.
" Phong Thần Giáp"
Những cơn gió kia hình thành Thần Giáp uy nghiêm đem cơ thể Thiều càng thêm to lớn, uy lực tăng mạnh.
Tiếp đến hắn cũng ném lên một nắm phù mới khai sinh.
" Sinh Tử Phù lên"
Lực lượng kia tiếp tục được Thiên phú hấp thụ hấp thu tạm thời lại nâng tu vi Thiều lên Thượng Thần.
( Trung Thần là tu vi của Thiều mà Thượng Thần chỉ là tạm thời ở một khoảng thời gian)
" Chưa bao giờ ta thấy mình mạnh như lúc này nha", Thiều ngửa đầu cười lớn.
" Xem chiêu.... Bán Đế Cấp Vũ Kỹ- Uy Phong Lốc"
Một cơn lốc hoàng kim ngưng tụ lại đem Đinh Quyền vây quanh sau đó rẹt một cái xọc thẳng vào cơ thể hắn.
" Mày....mày sao có thể mạnh như vậy", Đinh Quyền hét lớn, cơ thể trở lại hình dạng con người giảm thiểu diện tích nhận đòn, không dám lơ là đem ra hàng vạn vũ khí đỡ đòn.
" Một chiêu không giết được ta, vậy thì mày có thể đi chết", Đinh Quyền lúc này nghiêm túc lạ thường, ẩn hiện sau lớp gió xoáy kia lao ra đánh lén.
" Pháo Cao Xạ", Một pháo toàn lực tấn công
ĐÙNGGGGGGGG
" Đinh Quyền, nhận lấy sự phẫn nộ của Nhật Quốc, của nhân dân", Đình Thiều không hề hấn, ánh mắt sắc lẹm hét lớn. Trên đầu Thiều lúc này là một quả cầu gió xoáy khổng lồ.
" Cầu Xoáy Giận Dữ"
Thiều ném xuống cầu gió.. Nhật Quốc bình lặng...
Đinh Quyền như quả bóng xẹp lép lơ lửng ngã xuống mặt đất...
" Hurra.... Đình Thiều "
" Đình Thiều "
" Đình Thiều "
...
Tiếng hô vang khắp muôn nơi.
" Đừng vội mừng, còn Vũ Hán và Ngọ Đình Khương ", Thiều ánh mắt ngưng trọng giải trừ năng lượng đã tan biến sạch sẽ mệt mỏi ngồi xuống.
" Vũ Hán, hắn không phải đã chết", Đám binh lính nhíu mày.
" Chưa, nhìn trên tầng cao nhất đi, uy áp của hắn đã trở lại", Thiều chỉ lên trên ánh mắt ngưng trọng.
" Kiệt hi vọng ngươi đã nhận ra điều đó"
...
" Đăng Dũng, mệnh lệnh tới ", Từ trong bộ đàm của Đăng Dũng vang lên giọng cấp trên
" Đăng Dũng nghe rõ", Hắn bắt máy.
" Xử lý toàn bộ đi, phe Vũ Hán chắc chắn sẽ bại rồi không cần kiêng kị", giọng cấp trên ồm ồm.
" Rõ", Đăng Dũng gật đầu trước khi chém đầu Vũ Văn Thanh.
Hắn dễ dàng hạ gục một Chỉ Huy Đội Trưởng cùng cấp như vậy đấy.
" Anh Tuấn ", Đăng Dũng cũng gọi cho Anh Tuấn ngay sau đó.
" Dọn dẹp tất cả đi..."
...
Gần hết arc dài nhất tác từng viết rồi anh em