Chương 247: Hắc Quỷ Chi, Hắc Đạt bại

Đùng....

Vẫn tại tầng 1 một tiếng pháo nổ ầm trời. Đó là Đinh Quyền, hắn từ trong tay mọc ra ba pháp bảo tự hủy. Hắn ném ba quả bom kia giữa hiện trường tạo thành một vụ nổ khói.

Giữa vụ nổ khói kia là một dàn binh đoàn những tên khổng lồ nhảy xuống....

Bình...bình...bình...

" Cái...cái quái gì vậy", Tam Hải hét lên sau khi nhìn rõ đám khổng lồ giữa đám khói.

" Mười, mười một,... Mười ba tên khổng lồ tu vi Thượng Thể Vương!!!", Đa Ma nét mặt biến ảo.

" Lên quét sạch đám kiến này cho ta các Gift", Đinh Quyền chỉ tay cười lớn, đám khổng lồ này là một đội quân tinh nhuệ của hắn đào tạo. Mỗi tên khổng lồ đều có sức mạnh vượt xa người thường, tuy là Thượng Vương nhưng chiến với Linh Thần vốn không phải vấn đề.

Ầm...ầm...ầm

" Khẹc khẹc...rõ", đám khổng lồ như trẻ em thấy đồ chơi mới lao tới nhanh chóng, gương mặt thể hiện rõ sự thích thú, mỗi bước chạy của bọn hắn như tiếng một đội quân hành quân vậy.

" Đám này đông quá", Đa Ưng cũng nghiêm mặt " Được rồi, Tam Hải lão, giao cho ông đám này... Ta sẽ chiến với Đinh Quyền "

Tam Hải gật gật " Những chiến binh còn sức lực hãy liều mạng cản bước đám khổng lồ này...tất cả vì danh dự, vì sự tự do Nhật Quốc "

" Danh dự, tự do", Đám linh hô hào hét lên, những tên chưa dính Covis lao tới như thiêu thân chưa từng sợ chết.

Bẹp... Đám khổng lồ đập bọn họ như đập muỗi, máu văng tung tóe khắp chiến trường...

...

Giữa lúc đột nhiên có đám khổng lồ quấy rối, Lâm Năng Hải bị phân tâm mà ngừng tấn công, hắn nhíu mày như có điều suy nghĩ.Nhưng ngay sau đó, một âm thanh vang động truyền ra khiến Hải phải lập tức tập trung.  Trong đêm đen bạo phát ra một đám quang mang đỏ rực, khiến cho hắn thần hồn kinh hãi.Bình tĩnh nhìn lại, không ngờ giờ phút này thân thể Hắc Đạt lại bùng lên hắc ám hừng hực.Đây là tà khí trong cơ thể hắn....

Tà khí cô đọng đến một mức độ nhất định mà phát ra ngoài nhưng lúc này trường hợp của Hắc Đạt là phát ra toàn bộ, không dữ lại một chút nào bên trong cơ thể. Trong lúc nhất thời sóng khí đập vào mặt, mặt Hải bị tà khí làm khó chịu, da mặt phải lập tức bọc một lớp da thú.

Hắc Đạt lúc này âm tình bất định, thân trên trần tụi, cơ bắp tinh luyện căng cứng. Máu thịt trên song quyền của hắn lẫn lộn, phần bụng có một vết thương dài đến cả chục xăng ti mét, máu tươi vẫn đang chảy ra, máu thịt lẫn lộn. Hai mắt Hắc Đạt đen tà một cỗ khí tức điên cuồng và khát máu như khốn thú bao phủ toàn thân.

"Tà Khí tỏa nhiễm", Hải nhớ lại trường hợp nhập ma hoàn toàn, bán mạng cho ác ma trong một quyển sách cổ của Đặng Vi Vi....

Hải bắt đầu đổi thần sắc thành kinh hãi, vội vàng lùi về sau mấy bước, hét lên thất thanh:

"Hắc Đạt.... Mày nhập ma... Dừng lại đi nếu không..."

" Thiển cận! Nhập Ma thì sao chứ.... Bán mạng thì sao chứ, chỉ cần mạnh mẽ hơn ma thì không phải sợ ma", Hắc Đạt gầm lên một tiếng

" Ha, thì ra ngươi còn thần trí?"Lâm Năng Hải nhìn Hắc Đạt, muốn từ trong mắt hắn tìm ra một chút nhân tính, nhưng gã đã thất vọng. Từ trong tròng mắt đen tà kia, y không nhìn thấy bất cứ thần sắc nào của nhân tính, duy chỉ còn

chiến ý điên cuồng và hơi thở chết chóc.Không phải chứ, đây rõ ràng là trạng thái bán mạng cho ác ma..., cặp mắt của hắn đã không còn nhân tính, vì sao hắn còn có thể suy nghĩ?

" Gầmmmm"

Hắc Đạt gầm lên xé rách áo như một con mãnh thú, hắn toàn thân hắc ám đầy mình mang theo tà khí lao tới Lâm Năng Hải.

Hai tay hắn kêu lên rít gào....

Từ nhỏ, Hắc Đạt đã có một đôi tay kì lạ. Đôi tay hắn thường gào thét lên những tiếng đáng sợ trong đêm. Hắn vì thế bị bố mẹ coi như một con quái vật, vứt bỏ.... Hắn lang thang khắp nơi làm ăn mày và cuối cùng được thu nhận bởi Tà Giáo Hội.

" Ồ ngươi có đôi tay thật tốt", một lão già từng nói với hắn.

" Tốt cái chó gì, đôi tay này khiến ta lưu lạc đầu đường xó chợ. Cha mẹ ta cũng ghét ta... Lão già sắp chết là đang khịa ta, muốn chết", Hắc Đạt nhổ một miếng nước bọt vào áo đối phương phỉ báng.

" Nóng tính, ngươi có quá khứ đáng thương... Nhưng mà đôi tay ấy thật sự rất lợi hại", Lão già gương mặt biến ảo cầm lấy tay Hắc Đạt giơ lên.

Lực lượng tà lực truyền đầy vào đôi tay ấy nạp đủ tà khí.

" Hắc Quỷ Chi"

" Đó là tên của đôi bàn tay của ngươi"

Lão già kia cười gằn những điệu đáng sợ mà Hắc Đạt chỉ biết hét lên đau đớn.

" Aa.a...lão già chết bằmmm..aaa...đau"

" Sức mạnh ấy sẽ giúp ngươi giết mọi đối thủ"

Đúng vậy, với sức mạnh của đôi tay kia, Hắc Đạt đã đánh bại rất nhiều đối thủ, hoàn thành nhiều nhiệm vụ của Tà Giáo Hội đem về một chức vụ khá cao trong Hội.

Hắn cũng giành thứ hạng cao trên Chiến Tinh Bảng khi đánh bại một tên đối thủ hơn tuổi.

Và giờ sức mạnh ấy đã được hắn tôi luyện đến lô hỏa thuần thanh.

Quay trở lại trận chiến với Lâm Năng Hải, Hắc Đạt hét lớn...

" Hắc Quỷ Chi..... Phá...."

Kỹ năng thân thể.... Hắc Quỷ Chi... Đó là một kỹ năng giúp người sở hữu dễ dàng sở hữu tà lực cũng như bộc phá tà lực vào đôi tay.

Ầmmmmmm

Đôi tay kia bùng nổ lực lượng, Hắc Đạt lao tới nhanh hơn, hắn nắm cổ Lâm Năng Hải tung ra một quyền lại một quyền hung mãnh áp xuống.

Binh binh binh….Hải liên tục ăn mấy quyền, căn bản không có khả năng phản kháng, cả người bị nện cho đầu váng mắt hoa, ý thức mơ hồ. Hắn vùng ra chạy được năm mươi bước lại bị Hắc Đạt túm lấy đấm túi bụi. Hải rốt cục hiểu được bản thân căn bản không

thể thoát khỏi sự truy kích của Hắc Đạt. Hắn phải phản công...

Linh khí toàn thân đều rót vào song đao, hai đao bắt chéo che trước người, lập tức nhắm ngay ngực Hắc Đạt chém.

" Thủy Quang Chảm"

Hắc Đạt hiện giờ cũng không dám khinh thường toàn lực bạo phát Tà Lực, Hắc Quỷ Chi kia chứa đựng một lực sát thương cực lớn đấm tới song đao.

Ầmmmm

Hải thần sắc ngưng trọng, một chiêu kia của hắn là không đủ chống lại trạng thái này của Hắc Đạt, theo bản năng nghiêng người. Thế nhưng Đế Hải Thần Thể của Lâm Hải cũng đến lúc bộc phá, toàn thân Hải mang theo cơ bắp của tinh tinh, giáp của cổ thụ, lông gấu trắng phủ bên ngoài lao tới vật Hắc Đạt xuống. Hắc Đạt cũng gầm lớn, Hắc Quỷ Chi túm lấy Lâm Năng Hải giằng co. Hai người đều đang liều mạng dùng sức mạnh cơ thể xé nát nhau, đây nhất định là cú đánh cuối cùng. Không phải ngươi chết thì là ta mất mạng.

Binh

Một Quyền của Lâm Năng Hải nện vào mặt Hắc Đạt, ngũ quan lập tức vặn vẹo. Dưới một cỗ đại lực, cả người Hắc Đạt bị đẩy đi, bay về phía sau, ở giữa không trung còn lật vài vòng rồi mới rơi bịch xuống mặt đất.Xoạt!Song trảo Hắc Quỷ Chi của Hắc Đạt cũng quét trúng ngực Lâm Năng Hải theo dự đoán, nhưng không có cảnh tượng Lâm Năng Hải bị vỡ ngực vỡ bụng như trong tưởng tượng của hắn. Trên lồng ngực hắn chỉ để lại mười vết máu cào.

Sau một hồi, cuộc chiến đấu liều chết đến đây đã phân thắng bại. Hắc Đạt đã bắt đầu thở phì phò, tà khí vẫn đầy người mà Lâm Năng Hải vẫn còn sung sức vô cùng.

Đúng vậy, rốt cuộc Lâm Năng Hải vẫn qúa mạnh, sức mạnh thân thể của hắn vượt xa người thường kể cả khi nhập ma hóa quỷ hay sở hữu tà lực như Hắc Đạt.

Trên mặt Hắc Đạt máu thịt lẫn lộn, oán độc vạn phần nhìn chằm chằm Hải đang từng bước đi tới.

"Thành quỷ ta cũng sẽ không bỏ qua ngươi!", Hải nâng một chân lên dẫm mạnh xuống nói

" Lâm Năng Hải, ta thua... Dù sau Chiến Tinh Anh Hùng Chiến lầm trước ta và Thiên Phúc đã nỗ lực rất nhiều... Các ngươi là thế hệ quái vật, chúng ta không thể theo kịp", Hắc Đạt nói câu cuối cùng trước khi hắn ngất đi vì kiệt sức.

Hải gật đầu một cái đồng tình rồi đá văng Hắc Đạt ra xa quay người bước tới chỗ Đinh Quyền.

....

Sắp tới sinh nhật tác, bạo chương bạo chương