Chương 248: Song Tượng chiến, Cổ Độc Nhân Chu

Tầng 5

Kiệt vừa trèo lên tầng 5 ngay lập tức nhận ra tình cảnh hỗn độn nơi đây. Nếu như Thiên Phúc đang bị rối loạn tinh thần và giúp Kiệt ngăn chặn đám binh lính thì ở tầng 5 không ai làm điều đó cả. Binh lính quân đội của Vũ Hán liên tục càn quấy nghiền ép đám người Dã Tượng, Vương Lâm, Hỏa Cầu và Thiều  ngăn cản bọn họ tiến lên phía trước.

Trước tầng 5 là một đại sảnh lớn, mà ở đây chính là một đống hỗn độn. Kiệt nhíu mày quan sát tình hình chỉ thấy phía trước là một trận chiến của Voi.

Dã Tượng và Phương Tuấn

Một là Thú nhân Tượng Nhân Tộc Dã Tượng và phía bên kia chiến tuyến là Voi Ma Mút Huyết Mạch của Phương Tuấn.

...

Dã Tượng thở hồng hộc khi bị Phương Tuấn đẩy bay ra xa...Mặc dù cảm giác được khí thế đối phương có phần không tầm thường, nhưng đến từ sự kiêu ngạo trong xương tủy của một Tộc Trưởng của một thế Lực, Dã Tượng không cho mình sẽ thua Phương Tuấn dù cho đám lính của Phương Tuấn có thỉnh thoảng sẽ quần công ông.

RỐNG!

"Bản thể chiến." Kiệt đồng tử co lại, đây là cuộc chiến tôn nghiêm của Tượng Tộc.

Mặt Đất dâng cao, bao phủ một nửa bầu trời. Dã Tượng từ trong mặt đất chân thân hiện ra đầy bụi bặm.

Ở phía đối diện, Tiếng rống của Voi Ma Mút vang lên to lớn, một thân voi khổng lồ nâu sẫm sừng sững như ngọn núi lớn che khuất bầu trời. Từng thép thịt voi cơ bắp cuồn cuộn, mỗi cú bước đi là mặt đất rung chuyển.

Điều này khiến Dã Tượng khó tin, đều là Tượng Tộc nhưng đối thủ lại mang đến cảm giác nguy hiểm và áp bách đến cho nàng, chứng tỏ huyết mạch giống loài của Phương Tuấn đã vượt qua Tượng Tộc thuần túy.

RỐNG!

"Đây chính là Voi Ma Mút sao.... To lớn quá" Kiệt ánh mắt lóe lên, hắn vốn cũng rất thích voi ma mút nhưng không ngờ lại phải làm địch thủ.

Voi ma mút là loại Tượng Tộc cổ đại, tổ tiên loài voi. Voi ma mút rất khó giết, phải đánh nổ hoặc chém nát cả hai ngà, bằng không một ngà còn lại có thể tái sinh cả thân thể đã mất.

Hai chiếc Ngà đó cũng là vũ khí đáng sợ của Voi Ma Mút khi nó to và dài hơn so với Tượng Tộc bình thường.

Hơn nữa nó còn cứng rắn ( nghe như miêu tả...)

Trong lòng liền dâng lên cảm giác báo động mãnh liệt, như để tự động viên bản thân, Dã Tượng gầm lên một tiếng:

"Mặc kệ ngươi thay đổi ra sao cũng không phải đối thủ của ta!"

"Vậy thì nhào vô đây." Phương Tuấn cất tiếng cười dài, hai cái đầu cùng lúc gầm thét.

NGAO NGAO!

Thô bạo và nguyên thủy, hai con Tượng điên cuồng lao vào nhau.

Tầng 5 chấn động...

RỐNG!!

Thanh âm gầm rống cuồng nộ của hai tôn cự Tượng vang vọng đất trời, lựa chọn cách thức đối chiến thô bạo nhất trực tiếp lấy cứng đối cứng, bạo phát toàn bộ sức mạnh...

Không thăm dò, không đứng từ xa thi triển vũ kỹ đối kháng...

"Nộ Tượng Ngà!"

Dã Tượng rít lên, cuồn cuộn Thổ Tượng Lực dâng lên như sóng thần, một đôi ngà voi hòa cùng làn sóng đất thẳng xuống đầu đối phương.

"Muốn chơi ngà, Song Ngà Chiến"

Phương Tuấn cười lạnh một tiếng, không chịu thua kém chút nào, một Ngà bao phủ Băng Lực và Thổ Lực hình thành năm lưỡi đao, một ngà húc tới là hàn băng đóng tảng, thổ khí tỏa phong.

KENG KENG KENG...

Song Ngà va chạm như đao kiếm đụng nhau, thanh âm ma sát khiến người xung quanh tê dại cả da đầu.

"Võ Tượng Pháo!" Dã Tượng miệng mở lớn, vô tận Thổ Tượng Lực ngưng tụ thành một viên đạn pháo trong miệng bắn thẳng ra.

"Tượng kiên cố", Phương Tuấn phòng thủ chắc chắn, cả người voi sáng lên tạo thành một lớp phòng ngự kinh khủng kiên cố không bị lay động.

OÀNH OÀNH...

Thổ Tượng Pháo cùng Phương Tuấn va chạm đến nổ tung, nhưng Phương Tuấn vẫn không hề hấn ngược lại Phương Tuấn còn trực tiếp đâm mạnh ngà lên một kích oanh tạc vào cơ thể Dã Tượng.

"Hự..." Dã Tượng đau đớn rên rỉ, thân thể bị tác động mạnh đau nhứt kịch liệt, khóe môi rỉ ra một tia máu.

Chưa dừng lại ở đó, Phương Tuấn dùng vòi voi phun ra một hàn băng khí lạnh tới chết người.

" Hàn Băng Phong Ấn"

"Cút cho ta!" Dã Tượng sắc mặt nghiêm nghị:

"Tượng Quyển Cuồng Nộ!"

ẦM ẦM ẦM ẦM...

Mặt đất hình thành giữa bầu trời, thân ảnh Thổ Tượng gào thét thành hình Tượng quyển vạn trượng cao chọc trời, biến tất cả phạm vi xung quanh thành xoáy vụn, nghiền nát tất cả những sinh linh bị cuốn vào, cảnh tượng như ngày tận thế.

Cứ thế nghiền nát toàn bộ hơi lạnh một cách dễ dàng, hơn nữa những xoáy kia còn xoáy vào cơ thể Phương Tuấn.

Phương Tuấn nhìn đám xoáy cái kia gầm lên một tiếng sau đó biến lại thành hình dáng con người, xách ra song liềm vận Thánh Khí.

" Thánh Liềm Chảm"

Thánh Uy vang khắp một vùng....

Toàn bộ khu trung tâm tầng 5 như đổ nát

Phương Tuấn không muốn chơi bản thể nữa rồi, hắn đã sử dụng đến Thánh Lực, thứ vượt trội so với Thần Lực của Dã Tượng.

...

Kiệt sau một hồi vất vả giúp Dã Tượng dẹp được cả nghìn tên lính của Vũ Hán đã mệt bở hơi tai. Linh khí hắn lúc này chẳng còn lại bao nhiêu, hắn đành trốn vào một căn phòng tầng 5 ngồi xuống ăn vài viên đan dược phục hồi.

Đây là một căn phòng ở khu vực phía phải của tầng 5, căn phòng được trang trí đẹp mắt nhưng cũng u ám không kém, những vật liệu trang trí chính đều là côn trùng như bọ ngựa, nhện,...

" Hả", Kiệt há hốc mồm thật to...

Hắn thật sự bị dọa cho bất ngờ...

Một con nhện cái khổng lồ...nhưng con nhện này phổi cũng khổng lồ và nó cũng rất xinh đẹp. Với bộ ngực to như một cái chum nước và gương mặt quyến rũ, dù có thân dưới là nhện thì người ta cũng không thể ghét bỏ cô được.. Nhưng bộ ngực và gương mặt không phải lí do mà Kiệt bất ngờ đến như vậy mà là bởi vì hắn nhìn thấy cô đang cầm một con dao toan chém Đình Thiều, hắn đang bị treo lơ lửng ở bẫy tơ nhện.

" Cô ta không phải người tốt sao", Kiệt tiếc nuối, nghĩ đến cảnh hai quả siêu ngực kia là đối thủ của mình

" Haha, ngươi là Áo Choàng Đỏ sao, xem ra cũng là một mỹ nam.... Có muốn...", Chu Mộng Hoa nắn nắn bộ ngực khổng lồ uốn éo nói bằng giọng điệu mê hồn.

" Kiệt cẩn thận", Thiều mệt mỏi thều thào nói, hắn vẫn không thể thoát khỏi bẫy tơ.

Kiệt gần như mất đi định lực nhưng hắn liền nhanh chóng tỉnh lại trước mị lực kia khi bị một con nhện khổng lồ đằng sau cắn một phát.

" A....", Kiệt đau đớn phất bay con nhện ra lùi lại vài bước

" Hahah, ngươi cũng là một tên ngụy quân tử như tên Thiều này sao... Đám đàn ông ngu ngốc", Chu Mộng Hoa che miệng cười yểu điệu nhưng lập tức nét mặt ả trở nên dữ tợn đáng sợ.

" Ha... Mày chúng kịch độc Chu Dược Mô, làm sao sống nữa đây... Ngoan ngoãn theo chủ nhân leo lên bẫy nhện để chủ nhân trói chặt đi.

" Ngươi...", Kiệt chưa kịp nói gì độc đã ngấm vào máu...Kiệt lúc này đã mất đi tự chủ, hắn như bị thôi miên, cả người tái xanh đi lững thững về phía Chu Mộng Hoa.

" Rất tốt, ngươi mau trèo lên bẫy nhện với tên Đình Thiều kia", Chu Mộng Hoa ra lệnh.

" Rõ"

" Hahaha, ta hôm nay lập công lớn, nhất định đêm nay phải đòi Vũ Hán 3 hiệp....Á", Chu Mộng Hoa đang tự sướng ngửa cổ cười dài khi nghĩ về phần thưởng của mình liền bị Kiệt nhảu lên khe vú dùng hai tay bóp mạnh cặp đào kia.

Tưng tưng...

Hai quả ngực khổng lồ mềm mịn tưng lên thích mắt, mà người chạm vào nó là Kiệt mê man không thôi.

" Cảm giác thật đã, tay ta như chạm vào bông gòn êm ái", Kiệt cười thành tiếng, đê tiện nhảy xuống.

" A...", Gương mặt xinh đẹp của Chu Mộng Hoa biến ảo liên tục, ả tức giận lồm cồm bò lùi bằng tám cái chân nhện chỉ tay quát:

" Mày không bị khống chế bởi độc sao... Mày sao lại không nghe lời ta"

" Ừa, con nhện khi nãy cắn còn chưa xuyên qua da ta nữa", Kiệt nói rồi chỉ cho Chu Mộng Hoa thấy con nhện kia đang ôm răng khóc.

" Hừm, giả ngu được sờ ngực khổng lồ... Việc nhẹ lương cao tội gì không làm ha", Kiệt lại cười phá lên trêu tức.

" Tức...tức chết bà, nhền nhện cắn hắn thành từng mảnh", Chu Mộng Hoa phất tay triệu hoán. Lập tức một bầy nhện từ khắp nơi mọi trốn bò tới bao vây Kiệt và Thiều.

Trong miệng mấy con nhện kia bỗng tràn ra một làn khí màu xám, cỗ khí tức này lan tràn cực nhanh, lấy một tốc độ không tưởng tượng nổi khuếch tán ra khắp căn phòng.

Rất nhanh, làn hôi sắc độc vụ đó liền bao phủ một mảnh phạm vi lớn trên thiên không căn phòng nhện.

Đám

Một đám lính của Vũ Hán dưới trướng Chu Mộng Hoa liền không kịp phản ứng bị độc vụ dính vào đều kêu thảm ngã xuống, hóa thành một vững máu, thi cốt vô tồn!Bọn Nhện này chân chính tức giận, dường như bắt đầu giết người không phân cả địch ta nữa rồi!Thiều cũng lập tức lao ra khỏi tơ nhện trở lại nhảy vào ôm Kiệt

" Chạy đi ta sợ ả quá"

" Mày không bị ả đánh trọng thương?", Kiệt nhíu mày.

" Ta không đánh con gái, cũng không chạy nổi nên đành phải giả bị trói chứ sao... Mà nằm ngắm khu vé phờ ri cũng ổn mà", Thiều vô sỉ nói.

" Má thằng biến thái", Kiệt đang ôm Thiều cũng phải chửi hắn một câu.

Hắn dùng thân pháp Tốc biến ra xa.Ở trong độc vụ có rất ít người có thể sống sót, chỉ có tu sĩ Độc tu như lũ nhện mới có thoát khỏi vận mệnh hóa thành vững máu.

Độc đã lan ra ngoài khu vực nhà nhện, nơi có cả hai phe đang chiến đấu

" A...A...!", Tiếng kêu gào đau đớn của mấy đám lính thí tốt của cả hai phe trúng độc vang lên, chấn động không gian.

Một đám Nhện độc này liên thủ xuất kỳ chiêu làm chiến trường bỗng chốc vô cùng hỗn loạn, tạo lên thảm cảnh huyết tinh bay đầy trời.

Không ai ngờ được, đám nhện xấu xí này nhiều thủ đoạn kinh người như thế.

Chúng chính là loài Cổ Độc Nhân Chu

Thông tin chuẩn này vừa được Lu nói cho Kiệt, đây là loài nhện cổ kịch độc, mà chủ nhân của đám nhện chính là người mang huyết mạch thuần khiết nhất Chu Mộng Hoa. Ai trúng độc của chúng sẽ hóa thành vũng máu, hơn nữa đám nhện này còn có sợi tơ lợi hại không thể bị đứt bởi những bảo vật thông thường.

" Mọe chạy thôi mày", Kiệt nghe xong thông tin thì chỉ còn biết bỏ chạy vứt cả Thiều xuống đất