Chương 212: Tình (H)

" Keng, Hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày, nhận thưởng 3 triệu tiền điện thoại. "

Âm vang hệ thống đột ngột khi Kiệt còn đang vui vẻ ôm Ki xoay một vòng vì phấn khích. Hắn nghe xong bĩu môi.

" Nhiệm vụ này cũng thật khó vậy mà không được thưởng thêm sao bé Lu"

Lu lắc đầu: " Nằm mơ, ngài vừa mới húp được một nhánh xương có linh tính giúp Ki lên Huyền Cấp kà vẫn còn tham lam sao"

" Haha..", Kiệt chỉ còn biết gãi đầu cười. Hắn thu Lu vào không gian hệ thống, lại ném ra một cái nhẫn trữ vật thu xác tên đại ca đám cướp và xác con Hồn Tê vào.

Đám đàn em thấy đại ca đã bị bắt liền chạy tán loạn, nhưng Kiệt đâu có ý định tha cho đám giặc cướp đã giết không biết bao nhiêu người này. Hắn lôi ra súng dao, đứng tại chỗ nhắm bắn từng tên một như chơi gêm bắn súng.

Thảm họa xảy ra giữa khu rừng bên phải Nguyệt Thành, như một vụ đồ sát hàng loạt, Kiệt không tha cho bất kì ai...

Pằng....

Bắn tới tay hắn rã rời, linh khí cũng khô cạn, cuối cùng Kiệt cũng dẹp sạch đám cướp. Hắn lại lui vào hang ổ bọn cướp. Đừng chỉ thấy bên ngoài chỉ là một túp lều, bên trong hang ổ bọn hắn thực sự xa xỉ. Chỉ thấy bên trong là những đèn linh lực sáng loáng, bảo vật phụ trợ tu luyện sáng loáng, bàn ghế từ da thú cao cấp.

Kiệt một tay thu hết toàn bộ, hắn cũng lấy hết toàn bộ bảo vật có giá trị khác ở kho của bọn chúng, thiêu rụi hang ổ này rồi rời đi.

...

" Lập Hạ, ta về rồi"

Kiệt phất tay, đem linh lực nhỏ vào cái bảo vật phát sáng ( đèn ). Ánh sáng vụt lên, Lập Hạ xinh đẹp như tiên nữ giáng trần với bộ váy trắng đang ngồi gọn trên một góc giường. Nàng vẻ mặt thấp thỏm lo lắng, hai tay ôm chặt cặp chân dài co cụm lại giường như đang suy nghĩ gì đó chăm chú mà kể cả hắn về nàng cũng không biết.

" Lập Hạ, nghĩ gì mà chăm chú.. Còn chưa ngủ sao, đang đợi hoàng tử trở về à", Thấy nàng còn chưa ngủ, hắn nhào tới bịt mắt nàng cười đùa.

Lập Hạ lúc này mới bừng tỉnh, nét mặt vui vẻ đáp lại hắn bằng một cái ôm nồng nhiệt.

" Chàng bảo có việc nhưng lại tới khuya mới về làm thiếp lo muốn chết. Không ngủ nối"

" Lỗi tại ta, xử lí chuyện hơi chậm trễ", Kiệt nắm lấy bàn tay nàng đưa lên mũi hít hà một hơi, cảm nhận hương thơm thoang thoảng như gió nhẹ.

" Khó lắm hả chàng", Lập Hạ tay kia vuốt lấy tóc hắn ôn nhu. Bỗng sắc mặt vui vẻ của nàng đen lại.

" Kiệt, chàng cạn kiệt linh khí rồi?"

Kiệt nằm xuống giường mệt lử.

" Giết có hơi nhiều cướp khiến ta mất nhiều linh khí mà thôi. Đối thủ không quá mạnh", hắn không muốn làm Lập Hạ lo lắng chỉ nói giảm như vậy.

" Ưm, để thiếp mát xa, truyền linh lực cho chàng hồi phục", Lập Hạ nhẹ nhàng nắm lấy vai hắn xoa bóp.

Hắn cười đê tiện nắm lấy tay nàng .

" Không cần phí sức truyền linh lực, ta còn có cách khác giúp ta hồi phục nhanh hơn cơ. Chỉ là cần nàng giúp một chút".

" Thật sao, làm gì thiếp cũng không từ chối", Lập Hạ chớp chớp đôi mắt nhỏ mong chờ, chỉ là nàng không biết mình đã rơi vào cái bẫy của Kiệt.

" Có thể nàng chưa rõ, ta có tu luyện một môn công pháp tên là Song Tu Thần Công, nó có thể giúp chúng ta tăng tiến tu vi và trị thương", Kiệt cười gian, vùng dậy ôm lấy nàng.

Lập Hạ vội đẩy hắn ra bĩu môi." Đừng m đùa nữa, chàng trước tiên trị thương trước cho thiếp", Hiển nhiên Lập Hạ sẽ không tin có một môn công pháp như Kiệt nói, thần kì như vậy chẳng phải ai có nó sẽ cực kỳ bá đạo.

" Không tin phu quân tương lai của nàng", Kiệt nhíu mày không vui, vờ hờn dỗi quay đi.

Lập Hạ thấy Kiệt có vẻ nghiêm túc liền sợ hãi hắn bị nàng làm tổn thương, chủ động chạy lại phía hắn, nàng đỏ mặt hôn lên.

" Thiếp tin mà.... Chàng muốn gì cũng được "

" Vậy ta không khách sáo", Kiệt cười hà hà, vén lên bộ váy trắng ném sang một bên để lộ thân thể lõa lồ cân đối đến mê người .

" Nàng thật đẹp quá", Kiệt u mê nói.

" Cứ làm như là chưa từng thấy í", Lập Hạ ngoảnh mặt đi thẹn thùng, cô nàng vẫn luôn hay dễ ngượng ngùng như vậy.

" Lần trước không tính, ta bị trúng xuân dược ", Kiệt lắc đầu phản bác, hai tay như rắn nước không biết từ lúc nào đã chụp lấy hai bầu vú trắng muốt mềm mại của nàng mà nắn bóp.

Ưm...

Lập Hạ khẽ động tình, thân dưới uốn éo... Mà biểu hiện kia lại càng khiến Kiệt nóng máu, hắn không tiếp tục xoa nắn đôi thỏ ngọc kia mà nâng nàng dậy ôm vào lòng. Kế tiếp, đôi môi nóng rực của hắn hôn lấy nàng như hổ đói, vồ vập nồng nhiệt.

Lập Hạ cũng nhanh chóng đáp trả, hai đôi môi như dính chặt vào nhau, chiếc lưỡi của cả hai cũng bắt đầu hoạt động quấn chặt. Mà khi ấy tay trái của Kiệt đã nhanh chóng nắm chặt cả hai bầu vú, tay phải càng không yên phận vuốt ve u cốc xinh đẹp mơn mởn phía dưới.

Ư… Ư! Ư! A…

Lập Hạ bị hắn vuốt ve sướng rơn, nhả môi hắn ra rên rỉ, Kiệt cũng nóng lòng muốn chết, đè nàng xuống giường vạch ra cây côn thịt khổng lồ của mình.

Lập Hạ bị đè xuống, không kịp chuẩn bị gì, lập tức đã bị Kiệt đâm vào nơi u cốc đã nhầy nhụa nước..

A...

Lập Hạ lần này đã không đau như trước mà được khoái cảm bắt đầu lấn át, có thể cảm nhận âm đạo của nàng đang dần quen với dương vật cứng nóng của Kiệt , dâm thủy tiết ra liên tục.

"Ưm....A.....Chết thiếp mất. Nó to quá"

Dựa vào tiếng rên nũng nịu ngọt ngào, Kiệt biết Hạ đã hoàn toàn đắm chìm trong khoái cảm, nó càng tăng tốc, đồng thời luồn tay bắt lấy hai bầu ngực đang đong đưa theo nhịp.

Mềm mại và mát rượi, ngực Hạ tạo cho Kiệt một cảm giác rất khác, ngực nàng không quá to như Huyên hay Phương Hồng nhưng vẫn tròn trịa và rất vừa tay hắn.

Đã quen với hai bầu ngực to của Huyên và Hồng nên khi bóp ngực Hạ tạo cho Kiệt cảm giác ngực nàng thật xinh xắn đáng yêu.

Để lại một tay nghịch phá ngực Hạ tay còn lại Kiệt nhẹ nhàng vén mái tóc mềm mại hương gió của nàng sang một bên để cái cổ thon cùng làn vai gợi cảm lộ ra, nó cúi người đặt môi hôn vào phần lõm xuống trên vai nàng.

“Ư… A!” Hạ rùng mình trước cái hôn đầy nhục dục của hắn, hắn mút rồi liếm làn da nhạy cảm thơm tho khiến nàng vừa nhột vừa tê sướng rợn người.

Không chịu dừng lại hắn hôn dần lên cổ nàng, hôn sau gáy nàng rồi lại ngậm vành tai trắng đẹp của nàng và gặm nhẹ.

“A… Kiệt ,chàng là chuột hả...Ư..ư…” Bị gặm vành tai nhạy cảm, Hạ vừa nhột, vừa sướng vừa xấu hổ nũng nịu mắng.

Mặc kệ Hạ mắng, Kiệt vẫn đẩy mạnh, mũi nó kề vào má nàng để ngửi một hơi thật sâu tận hưởng hương da thơm ngát rồi đặt môi hôn lên gò má hồng hào.

" Đúng thế, nàng đang bị một con chuột chơi"

Lập Hạ tận hưởng những câu khẩu dâm của Kiệt lại thêm cảm giác nhồn nhột trên gò má khiến nàng như muốn phát điên. Hai tay nàng níu chặt song sắt cửa sổ nhà trọ, eo nàng cong xuống hết cỡ để mông nàng chổng cao hứng lấy từng cú đẩy cuồng nhiệt của tình nhân.

Bạch bạch bạch....

Kiệt dần tăng tốc, khoái cảm của hắn ngày càng lớn,Kiệt cảm thấy mình sắp lên đỉnh.

" Hạ Nhi, ta sướng quá"

" Thiếp cũng vậy, Chàng tuyệt vời quá"

" Ư....a...á.... chết thiếp mất"

Nói xong thì Lập Hạ cũng bắt đầu co cứng người lại vì khoái cảm ập đến, âm đạo nàng như đê vỡ khiến dâm dịch tuôn trào.

Kiệt thì vẫn tiếp tục giã thêm hàng chục cái nữa rồi mới ôm chặt lấy nàng rồi cắm sâu dương vật tối đa để xả tinh vào nàng.

Lập Hạ như lịm đi vì khoái cảm nhưng vẫn có thể cảm nhận được tinh dịch nóng hổi đang tuôn ra trong âm đạo nàng. Nghĩ đến những tinh hoa của Kiệt sẽ ngược dòng vượt qua âm đạo đến tử cung nàng và có khả năng kết thành một sinh linh, trong lòng Lập Hạ dâng lên một cảm giác ngọt ngào khó tả.

" Lập Hạ, ta mãi mãi yêu nàng"

Nàng nép vào lòng tình nhân, tựa đầu vào vai hắn, nghe lời nói ngọt ngào của hắn, lòng nàng vẫn cảm thấy ngọt ngào bình yên, nàng đấm nhẹ vào ngực nó và nói: “Có đồ ngốc mới tin chàng! Kiểu gì sau này cũng sẽ tìm nữ vương, mỹ nhân ở đâu đó mà quên mất thiếp”

“Nàng không tin thì ta sẽ thề…”

Kiệt nói và giơ tay lên định thề, nhưng khi nó vừa giơ tay thì ngoài trời sét đánh ầm một cái khiến hắn giật mình rụt tay xuống.

Lập Hạ thấy thế thì bật cười, nụ cười nàng thật đẹp, thật rạng rỡ khiến Kiệt nhìn thật say mê…

" Chàng cẩn thận bị trời phạt, đồ đa tình", Nhớ đến Phi Huyên, Diệp Thu, Lập Hạ không khỏi có chút ghen.

" Ta đa tình nhưng không có vô tình. Ai cũng sẽ được hạnh phúc!"

Rồi môi Kiệt tìm đến…

Lập Hạ vô thức nhắm mắt và hé môi đợi chờ…

Ngọt ngào…Mưa vẫn còn rơi… Sấm sét không ngăn cản nổi tình yêu thuần khiết.

Hôn, hôn, và hôn…