Chương 211: Đánh bại Tê Giác - Kiếm Phá Khí

Lỗ máu trong suốt chảy ra cuồn cuộn máu tươi. Cả người Kiệt nhuốm máu, dù đây là trận chiến rất gian nan nhưng hắn không hề sợ hãi mà nhìn chằm chằm về phía trước.

Mặc dù tức giận do liên tục bị thương nhưng ánh mắt Kiệt vẫn rất trong suốt, hắn chưa mất đi bình tĩnh mà đang tìm kiếm nhược điểm của con Tê giác này và nắm được thời cơ tốt nhất.

Ánh sáng màu vàng dày dặc như mưa ngày càng lộng lẫy, giống như vẫn thạch từ trên trời lao xuống tuy rực rỡ nhưng lại khủng bố vô cùng.

Kiệt muốn tránh né nhưng mưa ánh sáng quá dày đặc, chúng tỏa ra khắp nơi, che ngợp bầu trời nhấn chìm và bao phủ nó.

Loại công kích này là đáng sợ nhất, làm người không thể tránh né, mỗi một điểm sáng đều là một miếng vảy màu vàng sắc bén, chúng cứng rắn vô cùng có thể phá núi xé vàng, nếu bị bắn trúng chắc chắn sẽ xuất hiện vài lỗ máu.

" Mình Đồng Da Sắt "

" Hợp Mộc Kim Chung "

Chiêu thức phòng thủ mới được Kiệt sử dụng, đối với người mang thiên phú sáng tạo như hắn thì việc có chiêu thức mới thật dễ dàng. Chỉ cần vận dụng tốt chiêu Ngàn Dây Trói Buộc cùng Kim thuộc tính, Kiệt liền có thể đem dây trói ra trì kim loại sau đó quấn thân mình tạo thành một cái vỏ bọc kiên cố.

Vô vàn chiếc vảy lóng lánh tạo thành mưa ánh sáng từ trên cao trút xuống, muốn phá tan cái bọc kim loại này đâm thủng Kiệt thành cái sàng.

Đinh đinh đinh....

Hàng ngàn tiếng kim loại va chạm đến đinh tai nhức óc, âm vang chấn động cả một vùng núi rừng....

Loại phòng ngự bị động này tuy không quá tiêu hao tinh linh khí, nhưng cứ như vậy chắc chắn Kiệt sẽ bị dây dưa đến chết.

Không biết qua bao lâu, Tê Giác kia mới dừng lại, nó híp mắt nhìn làn khói bụi, đống đổ nát chính mình gây ra...

Đột nhiên, ngay khi Tê Giác mới yên tâm trong chớp mắt một luồng chấn động đáng sợ bộc phát, cái bọc kim loại kia nổ tung, đám vảy của nó bay ra bốn phương tám hướng.

Sau đó, Kiệt "Vèo" một tiếng vọt lên, nhanh chóng bay tới...

" Huyết Sát Trảo"

"Oanh" một tiếng, Huyết Lực tỏa ra từ giữa lòng bàn tay, cũng từ đó xuất hiện một tia đỉ rực cực kỳ ác liệt, hủy diệt đánh lên đầu Tế Giác, khiến nó lảo đảo, suýt nữa thì xương sọ cũng nứt ra, máu tươi cuồn cuộn tuôn ra, nó hầu như ngã lăn trên mặt đất.

Chuyện này quá đột ngột, rõ ràng Kiệt ở thế bất lợi, lại đột nhiên triển khai phản kích mạnh mẽ như vậy, lệch khỏi dự đoán của Tế Giác khiến nó suýt chết.

Tê Giác nổi giận, vảy trên người nó đều bay ra ngoài, thân thể không được bảo vệ, bị một chiêu kia đánh trúng khiến nó bị thương rất nặng.

Lúc trước dưới cái nhìn của nó, dù Kiệt còn có thủ đoạn khác thì cũng sẽ không quá mạnh mẽ, kể cả có nguy hiểm xảy ra, nó cũng có thể nhanh chóng triệu hoán vảy giáp về phòng ngự.

Nó quá tự tin. Kiệt một mực chờ đợi cơ hội, luôn luôn chuẩn bị bộc phát vào thời khắc quan trọng nhất, phát động một đòn trí mạng.

Vảy màu vàng như cơn mưa bay múa đầy trời, có lực sát thương kinh người, đối với Kiệt đây vừa tai nạn lại cũng là cơ hội. Hồn Tê này có vảy giáp hộ thân rất khó xuyên thủng, nó có sức phòng ngự kinh người. Nhưng nếu không có vảy thì chính là cơ hội ra tay tốt nhất.

Kiệt có cơ hội nên sẽ không chịu dừng tay!

" Ki kiếm xuất, Hấp Linh Pháp, ...."

"Ngũ Hợp Chảm"

Ầmmmmmm....

Kiệt lại chém xuống một nhát chí mạng nữa vào Tê Giác phía trước.

"G...à...o..."

Nó đau đớn gào thét, kẻ địch nhỏ bé này lại xảo quyệt như vậy, lại ẩn dấu thủ đoạn như thế, bộc phát ở thời khắc mấu chốt nhất khiến nó vừa đau vừa hận.

" Bạo"

Chưa dừng lại ở cú chém kia, Kiệt điều động lực lượng đem toàn bộ phát nổ....

"Phốc" một tiếng, máu thịt tung tóe, cú chém này long trời lở đất, chém Tế Giác thành hai nửa.

" Hahaha, mất đống giáp đó , ngươi cũng chỉ chịu được một đòn. Hộc hộc...a mệt chết ta, đau chết ta"

Kiệt cười lớn để đánh thắng con Tê Giác này hắn đã phải cho MrK hi sinh phòng ngự cùng hao tổn vô số sức lực. Tuy nhiên MrK có thể sửa, sức lực có thể hồi phục nên hắn vẫn hoàn toàn lời , hắn bỗng thấy một vật thể lạ ở giữa con Tê Giác sau khi giết nó.

"Đây là cái gì?!"

Khi tới gần, Kiệt rốt cuộc nhìn rõ đó là cái gì. Đây là hai mảnh xương màu vàng này liên kết tỏa ra chùm sáng nhàn nhạt.

Uy lực kinh người!

Kiệt hít vào một ngụm khí lạnh, cái xương này cũng quá mạnh mẽ rồi.

Hơn nữa, mảnh xương màu vàng khiến người cảm thấy rất đáng sợ, càng đáng sợ hơn chính bản thân Tê Giác, cảnh tượng rất nhiều bộ lạc bị diệt, thây chất ngổn ngang chính là từ miếng xương này chiếu rọi ra.

"Cái này... Không phải là cốt của nó, là xương của một con di chủng khác có lai lịch càng lớn hơn!" Kiệt nhạy bén phát hiện khác thường.

" Chả trách nó lại khó chơi như vậy, nguồn năng lượng đều từ cái xương này mà ra."

Hai cái xương này chúng có màu đậm hơn rất nhiều màu xương của Tế Giác, xương của nó chỉ là màu vàng nhạt.

"Nó đang hấp thu và chăm sóc mảnh xương này, nó muốn mảnh xương sống lại." Hai mắt Kiệt lộ ra vẻ kinh ngạc, mảnh xương cốt màu vàng này rất siêu phàm, không phải người bình thường có thể có.

"Dã tâm của nó không nhỏ a, muốn mảnh xương sống lại, mọc lại trong cơ thể nó, đúng là loài hồn Tê mà thật nhiều thứ thú vị." Kiệt hiểu ra, cười cười.

" Đây cũng là một bảo vật chứa linh khí, nó tồn tại từ hàng triệu năm trước khi Giới Tinh ra đời", Lu ngồi trên vai hắn nói.

" Ý nàng là...", Kiệt cười cười, vui vẻ vuốt ve Ki Kiếm.

" Ưm, Ki Kiếm có thể hấp thụ", Lu gật đầu.

" Ki Kiếm lên"

Kiệt chỉ tay, Lập tức Ki chạy tới, há to miệng nuốt chiếc xương vào bụng.

Ọc....ọc...ọc.

" Nuốt chửng sao?", Kiệt nhíu mày.

Lóe....

Lập tức Ki Kiếm lóe sáng, cấp bậc của nó cũng tăng vọt lên Huyền Cấp Vũ Khí.

" Chủ nhân, ta lại có kỹ năng mới", Ki Kiếm chạy lại ôm tay hắn khoe.

"Ồ, ao với Kiếm Phá Vạn Thần liệu có mạnh hơn không ", Kiệt vui vẻ bế nó lên hỏi.

" Có lẽ là có nha, chiêu mới tên là Kiếm Phá Khí", Ki Kiếm cười hài hứng như một đứa trẻ khoe với mẹ vừa được 10 điểm.

" Kiếm Phá Khí sao....hahahah, nói thầm ta nghe công dụng với. Đừng để bọn độc giả biết công dụng", Kiệt mặt đầy sảo quyệt.

" Dạ, công dụng của nó là xì xà xì xồ...."