Chương 202: Thu phục

Ruỳnh..... Ầm ầm...

Từng tảng đá nứt vỡ liên tục, rơi xuống như mưa rào. Kiệt vận công, mình đồng da sắt được sử dụng giúp hắn dễ dàng chạy qua mưa đá.

Thế nhưng nếu không tìm được lối ra, Kiệt sẽ bị chôn vùi ở đây mất.

" Kia rồi..."

Bỗng một ánh sáng lóe mắt ở phía bên phải Kiệt, hắn tức tốc lao tới....

Uỳnh....

Một tảng đá to khổng lồ bỗng rơi nhanh như chớp chặn lấy lối ra kia, điều quái lạ là nó còn đè bẹp Kiệt ở trạng thái mình đồng da sắt.

" Cái gì?"

Kiệt bất ngờ một phen, dì là một tảng đá được Phần Không Thánh Nhân chọn lọc mà xây dựng di tích cũng vô pháp mà đè bẹp hắn trong trạng thái sử dụng một Huyền Cấp Võ Kỹ như vậy.

" Hồn khí, Đế Hoàng "

Kiệt buộc vận dụng đế cấp bí thuật, tảng đá lập tức rung chuyển nhẹ, Kiệt cũng nhân đó mà thoát ra được.

" Thật khó tin, nó còn không vỡ trước đế uy"

" Đó là Phần Không Thạch", Lu hiện lên giải thích " Phần Không Thạch không thể bị phá hủy nếu không bị tấn công bằng Thánh Lực, Đế uy là chưa đủ để chấn nát nó"

Kiệt kinh ngạc một phen, hắn đương nhiên biết qua về Phần Không Thạch nhưng chỉ là biết về nó như một nguyên liệu cấp cao của nghề nghiệp luyện khí, giả kim.

Thu

Nghĩ là làm, Kiệt nhét hòn đá vào nhẫn trữ vật rồi chạy ra ngoài...

Hít...

Kiệt hít một hơi thật sâu cảm nhận không khí trong lành bên ngoài.

" Trong kia thật ngột ngạt nha"

Thế nhưng vừa nói dứt câu thì hắn lại lập tức gánh chịu sự ngột ngạt. Chỉ thấy Lập Hạ đã nhảy tới ôm chặt lấy hắn, bộ ngực nàng không tự chủ mà bao phủ lấy mặt hắn khiến Kiệt lại một lần nữa hô hấp khó khăn.

" ưm.... Lập Hạ. Được rồi được rồi"

Lập Hạ lập tức cảm nhận được mình thất thố, nàng dần trượt xuống để mặt đối mặt với Kiệt.

" Thiếp lo lắng lắm đó...."

Kiệt dụi dụi đầu vào chán nàng cười thủ thỉ.

" Ta sao có thể có chuyện gì được. Nàng lại lo xa rồi"

" Hư.... Người ta thấy có mỗi chàng là chưa ra khỏi Di Tích mà. Sao không lo được chứ", Lập Hạ bĩu môi, tuy nói là vậy nhưng nàng luôn có lòng tin từ hắn.

" Lại tự làm khổ mình rồi, Ta ở trong kia là kiếm thêm tí thu hoạch thôi", Kiệt xoa đầu cô gái nhỏ bế nàng xuống khỏi người mình. " Nàng thật ngoan!"

Ọe...hự....

Đằng xa là mấy tiếng nôn ọe của đám Hòa Gia và Đông Gia.. Bọn hắn vừa trở ra đã phải ăn cơm chó ngập mặt rồi, Thấy Kiệt lườm nguýt sang phía này, Hòa Hoãn và Đông Minh sợ tái mặt, chạy lại như chó con quỳ xuống.

" Mừng chủ nhân trở về"

Kiệt đôi mắt híp lại, nét mặt như một vị vua nhìn xuống dân chúng của mình.

" Được rồi, đứng dậy. Lại giải thích cho đám hậu bối hai nhà các ngươi đi"

" Dạ"

Hòa Hoãn và Đông Minh thân là hai Linh Thần lại hèn mọn dạ một tiếng, theo lời Kiệt chạy tới giải thích với đám hậu bối. Đám hậu bối nghe chuyện xong thì tròn mắt một phen, dù sao hai gia chủ của bọn hắn cũng đã thua người ta, bọn hắn đành phải phục tùng.

" Được rồi, hai nhà các ngươi nghe cho rõ đây", Kiệt trịnh trọng vuốt vuốt lại áo.

" Phần Không Di Tích đã chính thức sụp đổ như các ngươi đã thấy. Vì vậy, từ bây giờ Thảo Thi Thành sẽ ít được chú ý hơn rất nhiều. Các ngươi bây giờ đã trở thành thuộc hạ của ta vì vậy thực lực của các ngươi là chưa đủ. Nhân lúc Thảo Thi Thành ít được chú ý, các ngươi cần chuyên tâm tập luyện nâng cao thực lực. Ta sẽ còn quay lại kiểm tra"

Nghe những lời kia của Kiệt, đám hậu bối Đông Gia và Hòa Gia không phục đứng phắt dậy.

" Ngươi nói cái gì, rõ ràng là chúng ta đều có tu vi cao hơn ngươi, lại nói chúng ta chưa đủ"

Kiệt cười khẩy, đế uy tỏa ra chấn tên đang phát ngôn kia run lẩy bẩy.

" Đối thủ của ta nếu không phải có thể vượt cấp chiến đấu như ăn cơm thì chính là Đám Linh Thánh, Linh Đế. Ta nói các ngươi yếu có gì sai?"

Tên vừa phát ngôn run lẩy bẩy cúi đầu

" Chủ nhân thứ tội...."

Kiệt giải trừ Đế uy, hắn cũng không phải một tên cuồng sát, chỉ là vẫn có những thứ hắn cần giết.

" Được rồi, các ngươi có thể chiêm ngưỡng qua sức mạnh thật sự của ta"

Kiệt cười nhếch mép, hắn sẽ thử sức mạnh mới của Hồn Vương.

" Truy Hồn...., Vong Hồn Trận"

Hai hồn kỹ phóng xuất về phía một tên trong đám hòa Gia đem hắn đau đớn mà lăn lộn, đầu óc như muốn nổ tung, tiếp theo, Ki Kiếm xuất ra một Ngũ Hợp Kiếm đâm chết hắn. Tương tự, một tên bên phía Đông Gia cũng bị Kiệt tiêu diệt.

" Ngươi...."

Gia chủ Đông Gia và Hòa Gia không giữ được bình tĩnh bật dậy, bọn hắn dù sợ chết nhưng nếu Kiệt là một tên giết người vô cơ như vậy thì bọn hắn đằng nào cũng sẽ chết mà thôi. Đương nhiên không chỉ hai tên đứng đầu, đám còn lại cũng đứng bật lên, đao kiếm rút ra như sẵn sàng liều mạng với Kiệt.

"Các ngươi không cần nóng vội, hai tên kia là gián điệp mà thôi"

" Hả"

Cả đám ồ lên kinh ngạc, Kiệt bèn giải thích.

" Chúng đều là tình báo của VTV và Sở Gia, ta muốn ẩn giấu vì thế mới phải bịt đầu mối"

Tuy Kiệt không muốn giết bọn hắn cho lắm nhưng sự thật là nếu hắn không làm vậy thì hắn sẽ lộ thân phận che dấu bấy lâu và lại bị Hoàng Gia truy sát, hắn hay Lập Hạ có thể gặp nguy hiểm.

" Sao chủ nhân biết được ", Hòa Hoãn kinh ngạc một phen, cúi đầu càng thêm nể phục Kiệt.

" Đơn giản là ta luôn quan sát kĩ đám người các ngươi, từ lúc ta bộc lộ sức mạnh chiến với hai người các ngươi ta đã luôn cảnh giác"

Đám kia được một phen uy thế của Kiệt làm sáng mắt, toàn thân run rẩy vì phấn khích khi đầu quân cho một người trẻ tuổi cực kỳ mạnh mẽ và sắc sảo thông minh. Bọn hắn tin rằng theo Kiệt sẽ không khiến bọn hắn hối hận

" Được rồi, ta cũng không thể dậm chân tại chỗ ở một nơi như thế này, đây là quà của ta. Các ngươi tập trung tu luyện đừng để ta thất vọng "

Kiệt phất tay lôi ra hàng loạt pháp khí, vũ khí Hoàng Cấp hắn tự chế tạo, và cả những cuốn công pháp hắn đã học như Hắc Ma Huyền Quán hay Đốt Pháp Lực,...

" Cảm tạ chủ nhân", Hòa Hoãn và Đông Minh vui vẻ nhận lấy, bọn hắn lúc này đã thực sự coi Kiệt như thần, như một vị đế vương vì thế dù những thứ Kiệt ban cho có chút vô ích với đám người Linh Thần như bọn hắn nhưng bọn hắn vẫn rất cảm kích.

Kiệt gật đầu quay người, đành chịu thôi hắn muốn nuôi thêm những đàn em, binh lính tạo nên một thế lực nhưng có lẽ ngày đó còn rất xa khi mà Kiệt vẫn là quá nghèo. Hắn còn phải chật vật kiếm tài nguyên chứ đừng nói kiếm công pháp cho người thân hay là cấp dưới.

Hắn thầm hận hệ thống chó chết kia, đúng là cái hệ thống lỏ, chẳng bằng một góc hệ thống nhà người ta mà!!!