Chương 201: Làm ơn nhưng được báo ơn

" Ki kiếm xuất"

Kiệt triệu hoán ki kiếm lên tay, không nhanh không chậm vuốt vuốt thân kiếm, ánh mắt sắc lẹm nhìn về hướng con Phượng Hoàng . Nhìn thấy cảnh này, lão già khoác áo choàng tự xưng Phần Không Thánh Nhân ở một bên cười thầm một tiếng...

" NGŨ HỢP KIẾM"

Năm loại thuộc tính tụ nơi thân kiếm, Kiệt gồng cơ tay nâng lên một kiếm nặng như thái sơn đâm tới...

Phốc....

Lão già Phần Không Thánh Nhân bị đâm một kiếm xuyên tim, run rẩy không ngừng, khàn khàn nói ra:

"Tại sao? Khảo nghiệm thứ ba của ngươi là đi giết con phượng hoàng đó chứ không phải là ta."

Kiệt nghe vậy bật cười:

"Khảo nghiệm? Nếu là khảo nghiệm của đích thân Phần Không thánh nhân thì còn được, nhưng ngươi có phải đâu."

Lão già nghe vậy chợt kinh hãi:

"Ngươi! Ngươi từ lúc nào biết được điều đấy?"

Kiệt nghe vậy nhún nhún vai:

"Ngay từ đầu ta đã thấy nghi ngờ rồi. Bây giờ thì xác định."

Nói xong Kiệt cũng không định nhiều lời nữa, một nhát kiếm chém ngược lên mang ngũ hành thuộc tính nổ tung kết thúc sinh mệnh lão già.

Đáng thương cho lão già vốn là Linh Thánh cường giả nhưng giờ lại chết trong tay một tên Linh Vương, quả là khuất nhục vô cùng.

Đúng vậy, tuy không phải Phần Không Thánh Nhân nhưng cái tên giả mạo kia đích thực chính là một Linh Thánh hàng thật giá thật. Còn về lí do tại sap Kiệt biết tên Phần Không Thánh Nhân kia là giả ư, tất cả ở trong ghi chú trong nhiệm vụ mỗi ngày đấy. Đành chịu thôi, tất cả là tại hắn mang hệ thống hack mà. Lời hắn vừa nói cho tên Phần Không Thánh Nhân giả kia nghe tất cả đều là chém gió, hắn đã biết trước từ lúc mới bước vào đây rồi.

" Keng hoàn thành nhiệm vụ mỗi ngày, nhận 500k tiền điện thoại "

" Hả.."

Đám người kia quay lại ngạc nhiên hết sức, hai mắt trợn tròn nhìn Kiệt vừa giết một Linh Thánh liền run sợ mà bất giác lùi lại...

" Không thể nào, chúng ta đều bị áp chế ở mức Linh Hoàng, sao ngươi có thể đủ sức giết Linh Thánh được", Đông Thanh thắc mắc.

Đúng vậy cho dù là đánh lén thì một Linh Hoàng vốn không thể một chiêu hạ Linh Thánh đâu, chỉ là Kiệt vốn đã nhận ra rằng nếu hạn chế tu vi thì ngay cả tàn hồn tên Phần Không Thánh Nhân giả kia cũng phải bị áp chế chứ, vậy chính xác là tên giả mạo kia có thứ khắc chế lại cấm chế. Kiệt nhân đó mới liều một phen tấn công tới chỗ lão già kia, và đúng như hắn nghĩ, công kích hắn đâm tới lập tức được chuyển hóa thành vương lực.

" Đó là sức mạnh hủy diệt của ta, hào quang rực rỡ của ta, các ngươi không thể nuốt nó được đâu", Kiệt lại chém gió ngẩng cao đầu như một vị thánh vương.

" Hả...."

Cả đám há hốc mồm, đôi chân chúng lẩy bẩy, không tự chủ được mà quỳ xuống.

" Còn không mau cút khỏi đây cho ta"

Kiệt nhíu mày, hét lớn, lập tức đuổi toàn bộ đám người chạy mất dép. Nói đùa sao, Linh Thánh mà một kích đánh còn chết vậy Linh Hoàng bọn hắn dù có đông cũng chịu được mấy phát của vị thánh vương kia chứ.

Nhìn thấy đám người đã bỏ đi hết, Kiệt mới thở phào nhẹ nhõm, đỡ phải chia sẽ truyền thừa của Phần Không Thánh Nhân....

Đúng vậy, thật ra khảo nghiệm của Phần Không Thánh Nhân vẫn còn chưa kết thúc đâu, ngài chính là con Phượng Hoàng đằng trước mặt kia. Mà thật ra tên giả mạo Phần Không Thánh Nhân chính là con Phượng Hoàng.

Có lẽ ở lần mở truyền thừa trước của Phần Không Thánh Nhân, ngài đã bị tên hậu bối nào đó chơi đểu dẫn tới suy yếu, cuối cùng bị con Phượng Hoàng phong ấn và bị đổi vai.

Kiệt không ngần ngại chạy tới chỗ Phượng Hoàng muốn giải trừ phong ấn. Thế nhưng Phượng Hoàng kia vốn đã mất đi ý thức, không hề biết Kiệt là muốn cứu nó, liền tiếp tục tấn công Kiệt.

" Ngàn Dây Trợ Lực"

Sáu cái dây leo khổng lồ quấn chặt lấy Phượng Hoàng không cho nó dãy dụa, Kiệt lôi từ trong túi áo Kim Lực Hoàng.

" Kim Lực Hoàng xuất, chiếu rọi"

Một mảnh kim thuộc tính vừa xuất, lực lượng của nó đã chiếu rọi vào người Phượng Hoàng giúp nó như được uống thuốc an thần mà bình tĩnh lại...

Dần dần, không biết đã qua bao lâu, Phần Không Thánh Nhân rốt cuộc lấy lại ý thức, hóa lại thành hình người dưới dạng tàn hồn.

Chỉ thấy trước mặt Kiệt, một người đàn ông phong độ cơ bắp, tóc tai gọn gàng. Đôi mắt ngài sáng quắc, toàn thân suy yếu mờ nhạt...

" Chào tiền bối Phần Không "

Kiệt khẽ cúi người chấp tay, Phần Không Thánh Nhân hài lòng phất tay đem không gian lực nâng đỡ Kiệt lên.

" Không cần đa lễ, ngươi vừa giúp ta một việc rất lớn rồi. Nếu ngươi không ra tay, ta liền sẽ không được siêu thoát"

Kiệt lắc đầu.

" Tiền bối giúp Tu Chân Giới của Giới Tinh phồn vinh, đặt nền móng cho tu Không Gian hệ góp công rất lớn cho hậu bối sau này, việc vừa rồi nên làm "

Kiệt diễn như một tên quân tử chính hiệu, nét mặt như diễn viên Trấn Thành, thậm chí rơi rơi vài giọt lệ. Thế nhưng đâu ai ngờ trong lòng hắn đang gào thét.

" Mau cho ta truyền thừa...."

Quả nhiên nét diễn như thật kia khiến Phần Không Thánh Nhân cảm động, ngài ta xụ mặt.

" Ngươi thật sự là người có sự hiểu biết, tấm lòng nhân hậu.... Ta thực sự rất muốn nhận ngươi làm đồ đệ nếu còn sống, chỉ tiếc rằng ta đã không còn trên cõi đời này"

Kiệt chảy nước mắt, tay phải dụi dụi.

" Hức, Phần Không Thánh Nhân đã chết vẫn nghĩ cho tiểu bối, thật quá cảm động. Nhưng dù không thể có sư phụ tài giỏi như ngài tiểu bối cũng không ngại mang truyền thừa của ngài đi truyền bá muôn nơi, đem danh tiếng của ngài một lần nữa nổi đình nổi đám ở Giới Tinh "

Phần Không Thánh Nhân lần này lập tức hiểu ý hắn, bất quá chỉ biết cười khổ.

" Tiểu bối, xin lỗi ngươi,... Truyền thừa của ta tất cả đã bị lấy đi hết ở lần mở di tích Phần Không lần trước... Lần này mở ra không phải do ta mở mà là do súc dinh Phượng Hoàng kia. Để ta nhớ xem lần trước có một tên quái thai mới 20 tuổi tu vi đạt Trung Hoàng đã lấy hết phần thưởng hình như tên là Vô Ảnh"

" Hả...", Kiệt hả một cái thật to, thì ra hắn bị thằng Vô Ảnh hớt tay trên, kể ra thì đạt truyền thừa cấp Linh Thánh không gian hệ sớm như vậy chẳng trách Vô Ảnh lại bá về Không gian như thế.

Kiệt xụ mặt, hắn quay người lại bỏ đi.

" Khoan đã"

Phần Không Thánh Nhân kêu hắn lại.

" Ta còn 5 phút thời gian trước khi tan biến thôi, ngươi ở lại cùng ta trò chuyện được không? "

Kiệt bĩu môi, không nguyện ý.

" Thôi được rồi"

Sau đó Phần Không Thánh Nhân hỏi hắn đủ thứ trên đời về Giới Tinh hiện tại, hắn vừa vui vừa buồn về những thay đổi kia...

Đến khi cánh tay Phần Không Thánh Nhân chuẩn bị tan đi, hắn biết mình chỉ còn một phút thời gian. Dù tu sĩ có thể tăng tốc độ nói lên rất nhanh nhằm trao đổi nhiều hơn những thông tin nhưng Phần Không muốn hỏi quá nhiều, căn bản là không đủ. Hắn tiếc nuối

" Được rồi, rất cảm ơn ngươi, Kiệt "

Kiệt gật đầu.

" Ưm, Phần Không Thánh Nhân, ngài hãy yên nghỉ"

Nói rồi hắn đặt một bó hoa trắng xuống dưới đôi chân dần tan biến của Phần Không Thánh Nhân.

" Thật là một đứa trẻ ngoan"

Phần Không Thánh Nhân hiền từ cười mãn nguyện trước khi hoàn toàn tan biến...

Kiệt có chút thất thần nhìn một màn kia, hắn khó có thể tưởng tượng được nếu thứ tan biến kia không phải xa lạ như Phần Không mà là một người thân của hắn thì sao...

" Nhất định ta không để điều đó xảy ra"

Kiệt tự nhủ với lòng rồi quay đi, hắn hôm nay vừa mất một Kim Lực Hoàng vô ích...

" Thôi kệ đi, làm việc tốt, làm việc tốt"

Lóe...

Bỗng lau hồn trong lỗ tai hắn hiện lên hóa lớn, lau hồn hấp thu toàn bộ tàn hồn còn sót lại trong di tích của Phần Không Thánh Nhân....

Tu vi hồn tu của hắn không ngừng nâng lên

Hồn Hoàng, Trung Hồn Hoàng, Thượng Hồn Hoàng...

Hồn Vương....

Tu vi hồn tu đã dậm chân tại chỗ lâu lắm rồi nay tăng một mạch tới Hồn Vương khiến Kiệt cười không ngậm được mồm. Hắn khó hiểu vừa cười vừa thắc mắc.

" Lu, chuyện này là sao??"

Lu cười che miệng duyên dáng

" Lão Phần Không kia đáng lẽ có thể sống tới 1 năm nữa mới tan đi tàn hồn nhưng lão lại dùng sức lực kia tạo cửa không hồn câu thông linh hồn chất ở khắp nơi xung quanh Di Tích cho ngài đấy"

Kiệt hào hứng hô lên như đứa trẻ được quà:

" Thật hả, thật hả, cảm tạ Phần Không Thánh Nhân, cảm tạ ngài"

Lu liếc xéo hắn.

" Haizzz, ngài đúng thật là....."

Ầm...ầm....

Hang động đá sụp đổ, Kiệt đang vui cũng chuyển sang hoảng loạn chạy tán loạn tìm đường thoát.

...

Đù 200 chương rồi cơ :-O