" Kiệt..... "
Lập Hạ bình tĩnh hơn đôi chút, nàng lôi ra một viên đan phục thương nhét vào miệng hắn, nét mặt vẫn là vô tận lo lắng.
Ưm.
Kiệt nhẹ nhíu mày, hiển nhiên có tác dụng. Nàng liền nhanh chóng hướng về phía đám người kia hét lớn.
" Các ngươi còn không nhanh đứa hết đan dược phục hồi đây"
Lập Hạ thường ngày dù có chuyện khó khăn đến mấy cũng chưa từng mất bình tĩnh nhưng nàng lại vì Kiệt mà trở nên hốt hoảng lo lắng đến như vậy.... Nàng nhận ra mình cũng không phải người thông minh lý trí tuyệt đối như mình từng nghĩ
" Dạ"
Cả đám ai nấy đều có tu vi cao hơn Hạ một bậc nhưng lại vô thức không dám trái lời.... Dù sao sinh mạng của hai kẻ cầm đầu bên họ đã nằm trong tay người ta....
Kiệt uống cả bốc đan dược kia thì liền hồi phục, Lập Hạ đáng lẽ cũng chỉ đút hắn 3 viên vì tu sĩ không thể sử dụng cùng một loại đan quá ba viên 1 ngày nhưng không hiểu sao Kiệt lại không bị hạn chế số đan dược hắn ăn vào....
" Thật kì lạ", Đám người Hòa Gia và Đông Gia kinh dị nhìn con quái vật trước mắt.
Rốt cuộc Kiệt lấy lại được một chút ý thức, bị động kỹ Huyết Chí lại một lần nữa khởi động đem hắn hoàn toàn tỉnh táo.
" Đám người các ngươi đứng đây cho ta, ta phải vào đoạt bảo"
" Không được ", Lập Hạ níu níu tay hắn, phụng phịu
" Chàng còn chỉ mới tỉnh lại"
" Lập Hạ.... Yên tâm, trở ra liền mang quà cho nàng", Kiệt kéo kéo tay giai nhân dỗ ngọt
" Không là không", Lập Hạ vẫn y như cũ, đặt hắn nằm trở lại trên đôi đùi non mềm mại của nàng.
Kiệt tận hưởng hít một hơi thật sâu, Lập Hạ trước giờ chẳng phải luôn chiều theo ý hắn sao, chắc là hắn dọa nàng sợ rồi.
" Lập Hạ, ta bất tỉnh đã trong tính toán của ta..."
" Vốn dĩ muốn lành lặn hạ đám người kia nhưng Phần Không Di Tích đã trôi qua 1 phần 5 thời gian rồi, ta không thể không gấp nên mới chọn cách liều mạng lấy thân ra để lấy năng lượng của bọn chúng...."
" Hơn nữa Ki Kiếm vẫn còn đây, liền có thể cứu ta nếu không có nàng mà"
Kiệt vừa áy náy nói xong thì Ki Kiếm liền lon ton chạy tới xác nhận..
" Đúng vậy chủ mẫu"
" Hả, Binh khí hóa hình", Đám Hòa, Đông Gia há mồm kinh ngạc, người vừa hạ bọn hắn rốt cuộc là có bao nhiêu thủ đoạn .
" Nhưng nếu chàng ăn đòn mà bất tỉnh luôn, chẳng phải vô phương cứu chữa..."
Lập Hạ vẫn đưa ra giả thiết, Ki Kiếm đâu thể cứu hắn khi bọn Đông Minh và Hòa Hoãn ở đây.
"Không thể nào, ta mới học được chiêu mới tên Huyết Chí. Khi sử dụng khiến ý chí ta tăng vọt, có thể chiến đến khi hết thời gian mới thôi. Tạm thời ta chỉ duy trì nó được 5 phút nhưng đã đủ bắn một đòn hạ tất cả mà"
Kiệt giải thích, ôm lấy Lập Hạ vỗ lưng an ủi. Có lẽ nàng vừa rất đau lòng đấy...
" ...."
Lập Hạ ngập ngừng ,nàng không còn lí do ngăn cản hắn...
Kiệt lôi ra một cái bình nước,gột rửa đi bụi bẩn, lại tiếp tục xách Ki Kiếm theo vào trong Di Tích.
" Lập Hạ đứng ngoài cầm đầu đám này cho ta nha"
Lập Hạ biết mình tạm thời vẫn chưa có tác dụng nhiều nên vẫn lẳng lặng đứng ngoài dõi theo hắn.
..
Kiệt vừa bước vào tại Phần Không di tích bên trong, khung cảnh dần dần bị biến đổi. Chỉ thấy nguyên bản vốn là một đại điện lớn, thay đổi thành một không gian riêng biệt, phía trên trần có đá núi lửa, xung quanh nguyên bản không khí cũng tại nóng lên.
Quanh chân Kiệt vốn là mặt đất giờ đều đã biến thành một bãi nham thạch, dung nham phun trào tứ phía, hoả diễm thiêu đốt khắp nơi.
" Hệ Thống, công năng nhiệm vụ mỗi ngày ngươi nói là phải làm trong 40 phút tới hả"
Lu nghe vậy phì cười.
" Chính xác, sau bao nhiêu ngày mới thấy chủ nhân nhận nhiệm vụ nha"
Kiệt vuốt mũi, thật ra hắn quên mất công năng này ( thằng tác giả quên đổ cho Kiệt đấy)
" Hihi này thấy trời đẹp nên mới kiểm tra lại hệ thống, mà cũng trùng hợp là nhiệm vụ ngày hôm nay lại trúng chỗ này luôn nha"
Hắn tiếp tục đi
Không khí nơi này có chút nóng lên nhiều rồi
Đúng vào lúc Kiệt đang hơi mê mang, đột nhiên một thanh âm khàn khàn xuất hiện, mang một khí thế không thể chống lại, hoả diễm xung quanh tựa như phản ứng với âm thanh này.
"Xin chào. Một! Hai! Ba... Alo alo....cái ngọc giản truyền tin này thật là không đáng tin . Các tiểu bối tốt, ta là Phần Không Thánh Nhân. Cảm nhận đại nạn sắp tới, ta quyết định tự tạo nên một di tích để truyền lại y bát, mà các ngươi chính là người kế thừa. Lão phu sẽ chọn người có cơ duyên thích hợp nhất, cũng qua được nơi này. Các ngươi hoàn toàn có thể yên tâm là đồng bạn của các ngươi hoàn toàn không vấn đề gì, chỉ là bị khảo nghiệm ở nơi khác thôi.
Không lằng nhằng nữa, đây chính là khảo nghiệm đầu tiên: Hoả diễm địa ngục.
Đã là một muốn chiếm được truyền thừa của ta, cần tinh thông liên quan đến có nguyên tố hoả hoặc không gian. Đơn giản là tại mỗi người các ngươi phía trước có một cái bệ đá, chỉ cần di chuyển từ vị trí các ngươi đang đứng ra bệ đá là khảo nghiệm thành công, những người bị loại bỏ yên tâm là sẽ được đưa ra ngoài."
Ngay lập tức thanh âm biến mất. Kiệt nhìn thẳng lại đến địa phương kia, quả nhiên là có một bệ đá, cách hắn chỉ khảo nghiệm 100m. Tuy nhiên để qua được đấy Kiệt phải vọt qua một đống tường lửa, dung nham đang kết thành hoả trận. Kiệt đánh giá đây là thử thách tương đối khó khi mà hắn vào muộn thế này có lẽ thử thách dễ đã sớm hết.
Hắn nhặt dưới đất lên một viên đá, ném qua. Ngay tức thì từng đợt dung nham lao ra cuốn trọn vẹn viên đá đấy trôi đi mất. Sắc mặt Kiệt ngưng trọng:
"Nhiệt độ này coi như ta có thể chống đỡ một hồi cũng không chịu được tiêu hao. Ít nhất phải từ Võ Thần trở lên mới được, tên Phần Không thánh nhân định giở trò gì? Đây rõ ràng là Thánh Hỏa hùng mạnh"
Suy nghĩ một hồi, Kiệt thử điều động dị hỏa của mình.... Bỗng hắn cảm nhận rằng mình có thể liên kết với Dung nham nơi này...
"Ra là vậy. Khảo nghiệm thứ nhất là muốn xem xét đến các tu sĩ có khả năng công pháp liên quan đến hoả diễm hoặc là sở hữu dị hoả, nếu không sở hữu hỏa thuộc tính xem ra cần phải cực kì tinh thông thuộc tính khác.... xem ra đã loại bỏ đại đa số người rồi. Hơn thế thử thách còn khảo nghiệm về việc dùng tinh thần lực giữ vững dung nham tách ra để có thể tiến qua, chứ lấy loại nhiệt độ này đến cả Võ Vương mà muốn bị cuốn trôi thì không chết cũng phải lột da, huống chi nơi đây giới hạn Hoàng Cấp trở xuống ?"
Tâm niệm nhất động, phần dung nham chắn ngay giữa Kiệt cùng bệ đá kia nhanh chóng tách làm hai, tạo thành một con đường. Hắn nhanh chóng đi nhanh qua. Đây cũng là một việc tương đối mạo hiểm đối với một người bình thường, dù sao thì chỉ cần hơi chút phân tâm thôi, dung nham hai bên đều sẽ lao ụp xuống, không dễ chịu gì.
Giờ phút này Kiệt cũng đặt chân lên bệ đá. Hắn ngoái lại nhìn cả biển dung nham, hơi nhíu mày.
Kiệt đứng đó một lúc, vài phút sau, thanh âm kia lại xuất hiện:
"Chúc mừng một số tiểu bối đã vượt qua được màn này, chuẩn bị đi, khảo nghiệm thứ bốn sắp bắt đầu"
Nghe được thanh âm này, nguyên bản Kiệt đang ngồi thiền trên bệ đá, hai mắt hắn đột nhiên mở ra:
"Khảo nghiệm thứ bốn sao? Không ngờ mình đã bỏ qua hai cái khảo nghiệm. Không biết tiếp theo định chơi trò gì đây."
Ngay sau đó, nguyên bản không gian đang tràn ngập dung nham biến mất hết, không gian lại một lần nữa biến đổi.
Ở bên ngoài, vô số người của Đông Gia và Hòa Gia đã bị loại, Đông Minh nhíu mày
"Thế nào rồi?"
Một số được coi là thiên tài mà chưa gì đã loại nhanh vậy, đám kia vẫn tựa như không đáp:
" Thử thách quá khó thưa gia chủ, năm nay có lẽ khó hơn chứ không phải như những năm trước các đàn anh kể lại"
Đông Minh gật đầu, hắn bỗng nhớ đến lần hắn tiến vào Phần Không Di Tích, đó cũng là lần Phần Không Di Tích mở đầu tiên và khó nhất, Đông Minh hắn là thiên tài trăm năm có một của Đông Gia nhưng cũng chỉ tới được tầng thứ 6 mà thôi....
Năm nay liệu có lặp lại...
Nghe Đông Minh không ngoài ý muốn, nói:
"Được rồi, dù thế nào đi nữa, 1phần truyền thừa của Phần Không Di Tích rốt cuộc cũng đã tốt rồi, dù không nhiều"
"Đương nhiên!" Hòa Hoãn cũng gật đầu.
" Ha ha các ngươi đương nhiên không thể đạt được cả rồi bởi nó là của chủ nhân các ngươi rồi", Lập Hạ kiêu ngạo nói