Chương 197: Bất khuất hạ hai Thần

" Không nghe thấy ta nói thì hay sao thằng nhãi kia"

Hòa Hoãn bực tức chỉ tay về phía Kiệt. Rõ ràng tên kia chỉ mang khí tức của một Trung Vương cấp nhưng lại dám hóng hách như vậy. Không nghe lời của hai người Trung Thần bọn hắn một chút nào. Kiệt nhíu mày.

" Dù sao thì bọn bay cũng đứng đây để cướp đồ của người đạt được bảo vật tiến trở ra, nếu ta vào đó đoạt bảo sợ là cũng bị các người cướp. Chi bằng ta hạ sạch đám người các ngươi rồi tiến vào như vậy thì sẽ hợp lý hơn đấy"

Haha

Kiệt bồi thêm một tiếng cười nhạt, Lập Hạ cũng cười che miệng hứng thú nhìn hai con hàng Trung thần lớn tuổi trước mặt đang tức đến run người vì bị khinh bỉ. Từ khi nào thần cấp lại bị vương cấp xem thường như thế vậy ??

" Oắt con chưa trải sự đời. Ta cho ngươi biết sức mạnh của thần lực. Lão Hòa đứng qua một bên ,ngươi đừng nhúng tay vào " Đồng Minh hết lớn tức giận đến run người, áo choàng trắng bay phấp phới...

Hòa Hoãn gật đầu

" Mau xử lý nhanh tên không biết điều kia, ta cũng không muốn nhìn thấy bộ dáng kia của hắn thêm một phút giây nào nữa đâu "

" Haha, được để ta " Đông Minh gào lên, trường kiếm bên lưng tự động phóng xuất ,hắn nắm chặt lấy kiếm, thần lực điều động chém một phát cách không về phía Kiệt.

"  Chảm Sơn Diệt Địa"

Một chém hủy diệt thiên địa như một nhát Cắt đôi dãy núi uy lực không sao tả hết. Kiệt không hề sợ hãi ,năm loại thuộc tính quy tụ nơi lòng bàn tay hòa quyện lại tạo thành một hỗn hợp lực lượng Chưởng tới.

" Ngũ hợp Chưởng "

Đùng.....

Hai chiêu thức va chạm kịch liệt rồi tan biến giữa trời không...Đông Minh hoảng hốt nhìn thần lực của mình không thể lấn áp vương Lực của đối thủ, hắn tức giận phóng thần khí nhằm trấn áp Kiệt.

"Xem ra cũng có cơ sở để mạnh miệng, thế nhưng hãy run rẩy trước thần khí của ta ".

Kiệt không nhiều lời sử dụng hồn khí đế hoàng... lập tức khai triển đế khí tức lan tỏa đem thần khí của Đông Minh như trò đùa trấn áp ngược lại khiến hắn bị vài phần suy yếu hắn run rẩy ngã ngửa.

Hòa Hoãn theo dõi này giờ kinh sợ nhìn Kiệt

" Ngươi.... ngươi Thật ra là ai"

Kiệt nhún vai

" Bây giờ, các người có hai sự lựa chọn. Một là tao ra linh hồn bổn Nguyên cho ta khống chế hai là chết tại nơi đây "

Kiệt cũng không muốn giết người Nhưng suy cho cùng để đánh bại hai con hàng này cùng một lúc hắn cũng phải dùng rất nhiều thủ đoạn, mà thân phận hắn vẫn chưa thể đàng hoàng để lộ. Hơn nữa MrK vẫn đang còn trong quá trình sửa chữa....

"Khinh người quá đáng!! ta không cần biết ngươi là ai nhưng ngươi quá khinh thường chúng ta rồi "

Hòa Hoãn lúc này lôi ra Một Thanh Đao dài lao tới phía chỗ Đông Minh, đỡ hắn đứng dậy.

" Đông Minh, đừng sợ chúng ta liên thủ tiêu diệt nó, dù có là thiên tài đến đâu thì một vương cấp chống đỡ hai thần cấp cũng sẽ bị hạ mà thôi "

Đám Thiên Tài Đông gia và Hòa gia cũng hừng hực khí thế Chuẩn bị lao vào chỗ Kiệt liều mạng, nhất thời một mình Kiệt phải chọi với hai Trung thần và Tám tên Thượng vương trở lên. Lập Hạ biết mình không giúp ích được gì nhiều, lùi lại phía sau ánh mắt bắt đầu trở nên lo lắng cho Kiệt khi đối thủ quá đông người. Kiệt như hiểu được nàng mà quay sang nháy mắt.

" Nàng yên tâm đi"

Cả bọn này hợp lại cũng chưa thể mạnh bằng Thiên Phúc. Lập Hạ lúc này an tâm hơn mỉm cười

" Ưm, được rồi "

Quay lại đối mặt với hai trung Thần, Kiệt sẽ thoải mái bung hết sức.... Hắn lôi ra súng dao và ki kiếm, tay phải cầm súng dao Uy Nghi chết chóc, tay trái cầm ki kiếm tràn trề năng lượng. Sau lưng hắn mọc ra sáu cánh tay bằng dây leo, kim thuộc tính phủ đầy. Kiệt lúc này như một vị chiến thần, mình đồng da sắt triển khai toàn lực để tránh phản phệ

Tất cả bị động kỹ được sử dụng, năng lượng huyết sát, ngũ hợp cũng cùng lúc tụ lực.

Một bên năm loại thuộc tính dồn vào Ki kiếm chém ra một đường kinh thiên động địa, bên còn lại Súng dao bắn ra một đòn năng lượng huyết Sát đầy uy áp....

" Năng Lượng Huyết Sát "

" Ngũ Hợp Chảm"

Kiệt hào hứng hô lên, đây là lần đầu tiên hắn tung chiêu mạnh mẽ như vậy.

Hòa Hoãn cùng Đông Minh thấy vậy không dám chần chừ lộ ra bản chất thật, cả hai không hề ghét nhau hay đối nghịch nhau như vẻ bên ngoài. Bọn họ làm thế chỉ để giúp tộc nhân hai bên chăm chỉ luyện tập hơn khi trong thế thù địch cạnh tranh vì vậy cả hai lúc này đã lộ ra có một sự liên kết hợp. Thật ra hai người là đồng môn đấy....

Hắc bạch phân minh, Đông Minh mang lực lượng màu trắng mà ngược lại Hòa Hoãn mang lực lượng màu đen. Cả hai quy tụ thành một vòng bát quái....

"Bát Quái Chưởng....."

Vòng bát quái xoay tròn đem thần lực của hai người biến thành một loại lực lượng khác, Đối Kháng cùng năng lượng huyết sát và ngũ hợp chảm. Đám Thượng Vương còn lại nhanh chóng hỗ trợ hết sức, đem uy lực của một đòn tổng tấn công đạt đến cực điểm Hủy Diệt

Hai đòn của tấn công của Kiệt thậm chí bị chấn nát, chưa dừng lại còn bắn thẳng về phía hắn...

Kiệt không Chút hoảng sợ, Hấp Linh Pháp thì triển toàn thân hứng chịu phản phệ....

Aaaa.....aaa

Kiệt gào lên đau đớn, hắn bay ra đập mặt vào vách của phần không di tích.

Lập Hạ lo lắng chạy lại, thế nhưng Kiệt nhanh chóng đứng dậy với thể lực của một Võ Vương. Đúng vậy, sau cuộc thi Chiến Tinh Anh Hùng Chiến Kiệt đã đột phá thành công Võ Vương, hắn như một con zombie, toàn thân bê bết máu nhưng vẫn không sao có thể bị hạ gục.

" Không...kh.. Thể nào??"

" Hắn là quái vật"

' Gia chủ, chúng ta chạy sao!"

" Gia Chủ nhanh quyết định, không biết hắn sẽ còn cầm thưa kì dị kia bắn chúng ta bao nhiêu lần nữa đâu!!"

Đám người đối địch run rẩy nhìn Kiệt, bọn hắn như nhìn thấy một con quỷ thực thụ vậy.

" Năng Lượng Huyết Sát "

Súng dao 1 lần nữa sáng lên..... Bốn chữ Năng Lượng Huyết Sát lại được Kiệt hô lên một lần nữa.....

Súng Dao sáng đỏ thẫm như máu, Kiệt dương về phía đám người, mắt còn chưa thể mở nhưng bất khuất đứng thẳng. Dường như lúc này không ai có thể xô ngã hắn vậy....

" Chúng ta đầu hàng, xin tha mạng"

Hòa Hoãn cùng Đông Minh quỳ xuống bởi chấn áp, sợ hãi đầu hàng.... Linh hồn bổn nguyên dâng lên phía Kiệt....

Súng dao dần trở lại bình thường, Kiệt thu lại mấy linh hồn bổn nguyên...

Hắn bỗng ngã phịch xuống đất.

" Kiệt.... Chàng sao vậy", Lập Hạ đang vui vẻ khi Kiệt thắng trận bỗng ôm lấy hắn lo lắng đến phát run....