Dân cư ở quanh chỗ Diệp Thùy cũng không ít. Mấy ngày kế tiếp Diệp Thùy lại thấy được mấy đợt người sống sót định rời đi tiểu khu nhưng cuối cùng đều là thất bại. Chó Mèo chiếm cứ dưới lầu giống như Man Hoang Hung Thú trong truyền thuyết, không ai có thể thoát khỏi bọn chúng đuổi bắt. Dưới tình hình như vậy Diệp Thùy thấy người sống sót càng ngày càng ít.
Mèo đen cũng càng ngày triệu tập càng nhiều mèo hoang hoặc mèo nhà gia nhập bầy đàn của nó. Nó nghiễm nhiên trở thành thế lực áp đảo ở đây, số lượng khoảng chừng 30, 40 con, trong đó đại đa số đều là mèo hoang.
Ở buổi chiều sau tận thế ngày thứ năm, Diệp Thùy chính mắt thấy một trận khiêu chiến ——
Mèo đen tuy nhiên tụ tập nhiều mèo nhất, nhưng vẫn còn có một số bầy mèo cỡ nhỏ không gia nhập nó, trong đó có một cái ước chừng 7, 8 con mèo tạo thành một bầy mèo nhà, thủ lĩnh là một con mèo hoa xinh đẹp, mà cuộc khiêu chiến này là của mèo đen với mèo hoa.
Thành viên hai bầy xúm lại bốn phía, mèo đen cùng mèo hoa tiến hành một trận quyết đấu, tiếng kêu bén nhọn ré liên tiếp không ngừng. Mèo hoa hình thể to lớn, lớn hơn mèo đen một vòng. Nhưng mèo đen lại hung mãnh dị thường, động tác nhạy bén, linh xảo tránh né mèo hoa ,tùy thời hoàn thủ, một bộ dáng bưu hãn không sợ chết .
Cái này như là tiểu thư sống an nhàn sung sướng cùng côn đồ kinh nghiệm phong phú đánh nhau, ai mạnh ai yếu vừa xem là biết.
Bình thường mèo đánh nhau không có gì đẹp mắt, nhưng tại mạt thế lại làm Diệp Thùy cùng mập mạp nhìn qua ống nhòm thăm dò cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Bầy Mèo đen thắng chắc bầy Hoa Miêu. Nó có thể trực tiếp huy động bầy mình đánh bại bầy Hoa Miêu. Thế nhưng là nó lại lựa chọn phương thức quyết đấu. Cái này là vì nó muốn công bằng khuất phục bầy Hoa Miêu.
Mèo đen đã thu được trí tuệ, nó đang học hành vi của nhân loại !
Cuộc quyết đấu này rất nhanh liền kết thúc. Không ngoài dự liệu, con mèo hoa kia cuối cùng ngồi xuống trước mặt mèo đen, đem một cái móng hướng về trước mặt phía mèo đen. Mèo đen cũng ngồi trên mặt đất, nhẹ nhàng đem mình móng vuốt đặt trên móng vuốt mèo hoa như thể đại biểu một loại nghi thức.
Sau đó mèo hoa dẫn đầu bầy mèo gia nhập bầy đen mèo, tiếp nhận mèo đen là thống lĩnh.
Hình ảnh như vậy Diệp Thùy chỉ thấy qua một lần, nhưng hắn có thể cảm giác được khiêu chiến thế này mấy ngày nay phát sinh không ít. Mèo đen đang từ từ thu phục lũ mèo. Thậm chí còn có mèo nhà bên ngoài chung cư nhập vào, ở ngày thứ mười, mèo đen đã thống lĩnh tất cả mèo ở quanh đấy, xây dựng phạm vi thế lực của mình, số lượng mèo khoảng chừng trên trăm con.
Đến lúc này, mỗi ngày mèo đen đều sẽ dẫn theo bầy mèo đi ở trước tòa chung cư Diệp Thùy. mèo bầy thậm chí còn có thể đi theo trận hình. Phảng phất là diễu võ dương oai đối với nhân loại trốn ở trong cao ốc. Thậm chí có vô số lần Diệp Thùy nhìn thấy mèo đen ngồi xổm ở bãi đất trống trước tòa nhà này lạnh lùng nhìn cửa sắt.
Nó không tùy tiện xâm lấn với tòa nhà này. Bốn tầng dưới cửa sổ đều lắp đặt lưới phòng hộ, bầy mèo không thể đột phá. Nhưng leo theo đường ống đến tầng 5,6 cũng không phải là làm không được. Trên thực tế, trước đó vài ngày Diệp Thùy thấy bầy mèo trực tiếp trèo lên tầng 5,6 mấy tòa nhà xung quanh, nhưng bầy mèo đen này không làm thế với tòa nhà này .
Dường như, nó đang tận lực tra tấn người bên trong, cố tình tra tấn nhân loại hoảng sợ.
Có một ngày nó nhất định sẽ xông tới!
Mèo bầy tồn tại đối với nhân loại đơn giản là ác mộng.
Mà mèo bầy cũng không phải là thế lực mạnh nhất ở đây, bởi vì bên trong khu chung cư còn có không ít chó.
Sau tận thế, ở thành phố này, mèo chó nghiễm nhiên chính là sinh vật đỉnh chuỗi, tuy nhiên số lượng chó không nhiều như mèo.
Nhưng chúng nó to hơn mèo nhiều, mèo đối với chó cũng có chỗ e ngại. Tuy chó không thích sống bầy đàn như mèo, nhưng chúng ưa thích Quần Cư động vật,tụ tập thành tốp từ 3~5 con một chỗ. Vẫn tạo thành ảnh hưởng lớn đối với bầy mèo.
Trong vài ngày Diệp Thùy thấy qua không ít bầy chó tranh chấp với bầy mèo .
Ở ngày thứ mười lăm, không biết mèo đen làm cái gì, nó tựa hồ đem bãi cỏ Công Viên chung cư làm thành lãnh địa của mình. Không có một con chó nào tới cái chỗ kia đi dạo, còn có vô số đồ ăn chó mèo bị chất đống ở chỗ đó. Một số đồ ăn cho mèo, thịt khô khối thịt, lạp xưởng các loại.
Mà lúc này đây, Diệp Thùy có phát hiện kinh người ——
"Chúng nó định bắt người tới nhốt vào trong lồng sắt, hình như là muốn đem người thành động vật chăn nuôi". Lúc sáng sớm thức dậy, Diệp Thùy theo thói quen quan sát động tĩnh phía dưới, hắn nhìn thấy ở trong bụi cỏ xuất hiện một cái lồng sắt dùng để chăn nuôi sủng vật sủng vật, mà trong chiếc lồng là từng cái nhân loại chật vật.
Mèo đem người chăn nuôi.
"Chúng nó đem người nuôi làm đồ ăn?" Mập mạp còn buồn ngủ bò lên đến, một mặt kinh ngạc hỏi, liên tục không ngừng bò lên trên nhìn ống nhòm.
"Hẳn là không phải. . ." Diệp Thùy lắc lắc đầu, đi qua những ngày này quan sát, hắn tuy nhiên thấy được rất nhiều mèo ăn nhân loại. Nhưng rất hiển nhiên đối với chúng nhân loại không phải là lương thực duy nhất, chúng đem người giam giữ, tựa hồ là có mục đích khác.
"Bọn này mèo thật đúng là kỳ quái a. . ." Mập mạp ngượng ngùng tự nói, " mặc kệ chúng nó muốn làm gì, ta cũng không muốn bị nhốt vào lồng."
"Không cẩn thận bị chúng nó bắt thì đó sẽ là kết cục của chúng ta." Diệp Thùy sầu lo, hắn nhìn thoáng qua Vương Thi đang ghé vào bên Tiểu Bạch ngủ, lúc này mới vuốt mắt bò dậy. Tiểu loli hoạt bát đáng yêu này mấy ngày nay ỉu xìu rất nhiều. Cô bé mở to mắt to nhìn sang, Tiểu Bạch cọ đầu làm nũng với Vương Thi Vũ, trong miệng rầm rì kêu. Diệp Thùy quay đầu đi nhìn mập mạp, "Máy bay còn bao lâu nữa mới có thể hoàn thành? "
"Nhanh, cho ta mấy ngày." Mập mạp trầm giọng nói, hắn cười cười, "Chùy, không phải nói ngươi rồi sao, máy bay của chúng ta gọi là Phi Miêu hào. Đây là ta cùng Tiểu Vũ nhất trí đặt, Tiểu Bạch cũng tán thành, ngươi không đồng ý cũng không được."
". . ." Diệp Thùy vô ngữ, đem đồ chơi nói thành là máy bay, còn đặt tên. . .
Sau đó Diệp Thùy nghĩ tới điều gì: "Mèo là động vật không dễ dàng thuần phục, nhưng chó là bạn tốt của con người, không biết chó đối với nhân loại như thế nào "
Rất nhanh, Diệp Thùy liền biết đáp án của vấn đề này ——
Ba ngày sau, hắn thấy một màn kỳ dị.
Một con Husky ngáo ngáo, trong miệng ngậm một cây liên dây thừng vừa đi vào phạm vi quan trắc của ống nhòm, mà đầu còn lại buộc ở trên lưng một người đàn ông. bọn hắn tựa như tản bộ, Husky ngẩng cao lên đầu dắt người đó - Người đó đi đếnbên cạnh một bụi cỏ , Husky chỉ về phía bụi cỏ, trong miệng gâu gâu kêu hai tiếng. Thế là người đàn ông kia ngồi xổm ở chỗ đó bắt đầu ...
Một lát sau Husky tháo dây thừng trên người đàn ông, không biết tìm được một cái viên cầu từ nơi đâu ra. Nó ngậm bóng trong miệng rồi tung ra xa, sau đó quơ quơ móng vuốt ra hiệu người đó đi kiếm bóng về.
Tuy quả bóng kia rớt không xa, nhưng vẫn làm nam nhân trung niên kia vô cùng vất vả, hắn chạy một nửa liền thở hồng hộc chạy không nổi.
Husky liền lanh lợi mình chạy tới trước mặt người kia. Sau đó nó tựa hồ thấy không đúng, liền nghiêm túc dùng móng vuốt đem quả bóng kia đẩy đến chỗ xa hơn, trong miệng kêu hai tiếng như là đang giục người đàn ông nhanh đi nhặt cầu. . .
Một màn này hơi buồn cười, nhưngDiệp Thùy cùng mập mạp thấy cảnh này qua ống nhòm lại một chút cũng cười không nổi. Diệp Thùy mơ hồ nhớ con Husky cùng người đàn ông. Trước kia thấy ông ấy nuôi nó, bởi vì Husky trời sinh hoạt bát, cho nên mỗi ngày ông ấy đều là dùng xích chó dắt lấy nó vui chơi, mà bây giờ. . .
"Cái con chó này cũng bắt đầu giữ người. . ." Mập mạp muốn nói giỡn vài câu nhưng giọng hắn run rẩy.
Diệp Thùy không dám nhìn con Husky chững chạc đàng hoàng kia tra tấn người đàn ông. Dời đi ánh mắt, hắn thở dài thở ra một hơi, trong lòng đột nhiên cảm giác mình rất may mắn.
Tòa nhà này nuôi mèo chó không nhiều. Duy nhất có hai hộ nuôi chó ở ngày phát sinh, người và chó đều không ở nhà. Còn lại chó mèo hoang đều bị đuổi ở ngoài.
Rất nhiều người đều tin tưởng chó mèo là nhân loại bằng hữu, nuôi lâu sẽ có cảm tình. Thế nhưng là cẩn thận suy nghĩ một chút, như vậy thật là cảm tình sao?
Chó mèo ỷ lại nhân loại bởi vì nhân loại có thể cho chúng nhàn hạ sinh hoạt, sẽ cho chúng nó ăn, tắm rửa, xúc cứt. . . Có lẽ trong mắt chó mèo, nhân loại không được coi là bằng hữu cũng không phải chủ nhân, chỉ là nô lệ phụ trách chiếu cố nó. Hiên tại người bị chó mèo nô dịch chứng minh đơn giản lại chuẩn xác.
Đương nhiên, cảm tình khẳng định sẽ có, nhưng loại cảm tình này sinh trên cơ sở sủng vật - chủ nhân. Khi chó mèo bọn họ có trí tuệ, sẽ còn coi cảm tình đâu? Ngươi đem nuôi ta làm sủng vật, vậy ta cũng đem ngươi làm sủng vật , ngươi nhốt ta vậy ta cũng nhốt ngươi! Ngươi sủng ái ta vậy ta cũng đem ngươi trở thành sủng vật sủng ái. Ngươi huấn luyện ta ngoan ngoãn phục tùng với ngươi vậy ta cũng phải đem ngươi huấn luyện ngoan ngoãn phục tùng.
Diệp Thùy đột nhiên nghĩ đến Đại Hoàng.
Cha mẹ tới bây giờ không nỡ cho Đại Hoàng xích lại, Diệp Thùy đối đãi với nó như huynh đệ. Nó hẳn là sẽ không đối đãi cha mẹ giống con giống con Husky này đi. Dù sao vẫn có ngoại lệ như Tiểu Bạch.
Diệp Thùy con mắt theo bản năng nhìn về phía Vương Thi Vũ chơi đùa Tiểu Bạch. Ở những địa phương khác cũng có không ít chó mèo cùng dạng với Tiểu Bạch a?
Bầy mèo trong khu này lấy mèo đen thành thủ lĩnh. Kế hoạch thoát đi tiểu khu đang rất gấp rút, mà tới ngày thứ hai mươi, mập mạp rốt cục hoàn thành cải tạo máy bay trực thăng điều khiển từ xa . . .