Đột nhiên Lý Phong ngây ngẩn cả người, hắn hiện tại mới phát hiện trên đầu Vũ Nhi thậm chí có một cây trâm phi thường xinh đẹp, quái dị cảm giác dần dần trong lòng hắn dân lên, thời đại này rất ít nữ nhân còn mang loại vật này nữa. Chờ Lý Phong nhìn kỹ một chút, trên mặt hắn không khỏi toát ra mồ hôi lạnh, Vũ Nhi quần áo tuy rằng rách nát, nhưng vẫn như cũ có thể nhìn ra, này nguyên vốn phải là một bộ phi thường hoa lệ trường bào.
– Trường bào, trâm cài.
Lý Phong mang theo ánh mắt trầm tư lần thứ hai nhìn chung quanh căn phòng rách nát, mộc quỹ, mộc đắng, giường gỗ, cửa sổ... Trong lòng hắn không khỏi trầm lên.
– Vũ Nhi ngoan, đừng khóc được không? Ca ca không có việc gì...!
Lý phong an ủi Vũ Nhi sau đó nói.
– Vũ Nhi, trong nhà có gương sao?
– Ca ca muốn gương sao?
Vũ Nhi lập tức ngừng khóc, Lý Phong lời nói đối với nàng mà nói chính là mệnh lệnh, nàng vội vàng tìm ra gương.
– Ca ca đây, đây là gương mà Vũ Nhi vẫn mang theo bên người, ca ca dùng đi.
Lý Phong tiếp nhận chiếc gương trong lòng càng ngày càng trầm trọng, cái gương này dĩ nhiên làm bằng đồng thâu, một mặt ánh sáng vô cùng, hắn cầm gương chậm rãi đối với mình mà chiếu, vừa thấy, Lý Phong sợ tới mức tay run rẩy đến lấy không cầm nổi gương.
– Ca ca, ngươi làm sao vậy?
Vũ Nhi không khỏi kỳ quái, ca ca bị thương như thế mà còn muốn soi gương? Lý phong trong lòng cố nén, mĩm cười nói:
– Ha hả, không có việc gì, ca ca chỉ là muốn nhìn xem mặt có hay không bị đánh.
– Ân, ca ca mặt không có thương tổn đến.
Vũ Nhi suy nghĩ một chút, nói rằng:
– Ta đây lấy nước cho ca ca rửa mặt.
Nói xong Vũ Nhi vội vàng chạy đi ra ngoài.
Lý phong vừa mới nhìn thì không thể tin được vào hai mắt của mình, lần thứ hai cầm lấy chiếc gương, thâm hút một hơi, dùng gương chiếu mặt mình...
– Này! ...
Lý Phong trong lòng hoảng sợ không thôi, đây là chính mình sao! ? Người ở bên trong gương rõ ràng không phải hắn! Trong lòng hắn kinh hãi không thôi, xuyên qua? Phụ thân? Sự tình đã muốn vượt quá hắn tưởng tượng.
– Trời ạ! Đây là nơi nào a! Ta rốt cuộc là ai!
Lý phong trong lòng hò hét đứng lên.
– Vù vù...
Dồn dập hô hút mấy cái không khí, Lý Phong cũng chậm rãi bình tĩnh trở lại, nhớ tới chính mình bởi vì thất tình, nhảy xuống huyền nhai, trong lúc vô ý đi vào thế giới này, lại trong lúc vô ý phụ thân lên trên thân thể thiếu niên này, thực rõ ràng vừa rồi tiểu cô nương kêu là Vũ Nhi chính là muội muội của thân thể này, cái này làm ca ca vì muội muội bụng đối thế mà đi trộm bánh mì để rồi bị đánh chết, có thể tưởng tượng thiếu niên này là cỡ nào yêu thương muội muội mình.
Lý Phong nằm ở trên giường tự giễu cười cười, chính mình muốn chết, nhưng ông trời cũng không để cho chết, còn làm cho mình xuyên qua, chiếm được thân thể này. Thượng thiên thực trêu cợt người a.
– Ca ca, nước ấm tốt rồi, Vũ Nhi lâu mặt cho ca ca.
Vũ Nhi bán tay nhỏ bé non nớt thuần thục dính kh.n lông ướt, xoay lại, sau đó từng chút từng chút lâu nhẹ trên mặt Lý Phong.
– Ca ca nhất định rất để ý mặt mình, may mắn không có bị đánh, không phải ca ca khẳng định sẽ không vui!
Vũ Nhi trong lòng nghĩ.
– Ca ca thật là đẹp mắt! Là trên thế giới đẹp mắt nhất.
Lý Phong tâm tình còn không có bình tĩnh trở lại, Vũ Nhi bắt đầu lau mặt cho hắn, nàng thần sắc chăm chú chà lau, để Lý Phong trong lòng giật mình tĩnh lại, tiểu cô nương sau này sẽ là muội muội của mình sao? Vũ Nhi trên mặt đã muốn bốc lên mồ hôi, bất quá nàng vẫn là cẩn thận tỉ mỉ lâu cho hắn.
– Ai...!
Lý phong thở dài
– Thôi thôi!
Đã từng một lòng tìm chết hắn hiện giờ nhìn tiểu cô nương này, trong lòng hắn không đành lòng a, tiểu cô nương mới mười lăm tuổi, nếu chính mình mất, nàng sao có thể sống sót được chứ?
– Nếu ta chiếm cứ thân thể của ngươi, thì về sau ta sẽ hảo hảo chiếu cố muội muội của ngươi ...!
Đột nhiên Lý Phong trong người chấn động, hình như có cái gì đó bay ra cơ thể hắn và biến mất vậy. Chẳng lẽ là nguyên thân thể linh hồn? Lý Phong cười cười, xuyên qua việc lạ gì đều có thể đã xảy ra, hiện tại cho dù thật sự có ma quỷ hay quái vật xuất hiện trước mặt hắn, Lý Phong phỏng chừng cũng sẽ không sợ hãi.
Chỉ là Lý Phong trên mặt còn có nhè nhẹ ưu thương.
– Ngưng Hương...!
Nhớ tới Ngô Ngưng Hương đột nhiên nói lời chia tay, trong lòng Lý Phong hiện tại ngẫm lại cũng có chút không hiểu, trước đêm còn hảo hảo ân ái , cách hai ngày liền lạnh lùng đứng lên nói lời chia tay, thực rõ ràng không phù hợp lẽ thường.
Bất quá hiện đang suy nghĩ gì cũng không dùng được, chính mình đi vào cái thế giới này cũng chứng minh chuyện trước kia đều là quá khứ cả rồi, hắn bây giờ là một thanh niên có muội muội, chuyện kia thôi thì để nó tan thành may khói theo gió thổi nhẹ đi. Chính là Lý Phong trong lòng vẫn thật sâu chúc phúc một chút Ngô Ngưng Hương...
..........
( Các Đạo Hữu ủng hộ bao nuôi cho ta nào. Ta đối quá. )