Chưa kịp định thần, người đó đã kéo Yuuto đi với tốc độ mà còn hơn cả tốc độ của mấy thằng Rắc King Boyz :)))).
Lực kéo mạnh quá! ~ “C-chờ đã!!?”. “Người này là người dân trên đảo sao”-Yuuto thầm nghĩ.
Nghĩ bâng quơ hồi lâu, cuối cùng cũng dừng lại. Người bí ẩn dẫn cậu đến chỗ một cây đại thụ cực kỳ lớn rồi dừng lại. Người đó buông tay cậu ra nói: “Nếu ở gần cái cây này thì quái vật sẽ ko dám tới gần đâu nên đừng lo”.
“X-Xin hỏi…”-Yuuto thở ko ra hơi, bỗng cậu..act cool.. đứng hình mất 5s. Cậu như hóa đá khi nhìn thấy dung mạo của người đó. Một cô bé loli với đôi mắt xanh to tròn. Mái tóc trắng cùng với màu da ngà ngà thêm hai cái sừng màu đen làm gợi lên vẻ dễ thương của cô gái. Nói đoạn cô ấy phi thân biến khỏi tầm mắt của Yuuto trong chớp mắt. Bỏ lại “Bức tượng” Yuuto đứng hình.
“Này…”
“Gràooooo”-Con quái vật lao đến.
“Hmm….”
Thực sự thì có phải quá khó khăn để tự tay kết liễu mình ko? Yuuto chợt nghĩ thầm.
Con quái vật đứng ngoài tầm cái cây tru một hồi rồi nó quay lưng bỏ đi với dáng vẻ bực tức nhưng ko làm được gì.
“Phùuuuu! Dọa chết mình rồi, hòa ra điều cô gái đó nói là thật”
“Ko biết bây giờ Katori như thế nào rồi nhỉ? Mọi người ….chắc sẽ vui khi mình biến mất nhỉ?”
Suy nghĩ bâng quơ một hồi, trời đã tối nên cậu đi xung quanh khu vực gần cái cây để kiếm chút củi sửơi ấm. Ko ngờ cậu lại thu thập bất ngợ được một quả gì đó như quả hạch rơi xuống từ một cái cây gần đó.
“Phải, cái thứ đã rới trước mắt mình thật sự là, một quả hạch”.
Yuuto chẳng biết là loại hạt gì.
Nhưng nó có màu nâu nhạt và nhìn giống như một quả bóng bầu dục, nó không thể nào là thứ gì khác ngoài quả hạch~ Yuuto chắc mẩm.
Yuuto bóp chặt nó với sức lực lạ thường rồi đưa nó đến trước mặt mình. Móng tay cậu đều chảy máu vì đã cố bóc lớp vỏ ngoài ra. Thật sự thì nó đau vồn. Nhưng trên hết, Yuuto đã bị quyến rũ bởi thức ăn và ít nhất thì nó có vẻ không có độc. Vậy thì chỉ còn một hành động mà cậu phải làm thôi.
"...Itadakimasu."
Với từng chút sức lực của mình, Yuuto nhai cái thứ mà cậu gọi là quả hạch đó.
Nó trông như một quả bóng bầu dục màu nâu nhạt, và cậu đã nghĩ rằng nó sẽ cứng và có mùi như hạnh nhân.
Tuy nhiên---
"Nó... 'ngon' như shit..."
Mùi của nó đúng là dở tệ bụng phệ.
Nhưng mà nó vẫn là thức ăn quí giá nên sẽ không phàn nàn.
Bình thường thì có lẽ Yuuto đã không ăn nữa rồi, nhưng bây giờ thì cậu đang cắn xé nó mà không hề suy nghĩ.
Trong khi đang ăn, cậu nhận thấy thứ gì đó.
"...Móng tay của mình...lành rồi?"
Phải, không biết từ lúc nào mà mấy cái móng tay bị vỡ và chảy máu đã hoàn toàn được chữa lành.
Và mặc dù cậu chỉ ăn có một quả hạch, bụng cậu có cảm giác đã no vãi chưởng rồi. Và rồi cậu cũng ăn hết.
"Aaah... vị tởm vãi!"
Yuuto vừa xoa bụng vừa nói thế.
〖Công dụng của Hạt giống tiến hóa đã được kích hoạt〗
Yuuto nghe được một giọng nói trong đầu mình.
“Hả?Cái gì? Ai biết đâu? Công dụng? Công dụng của...”
Yuuto nghĩ rằng sẽ có thứ gì xảy ra, nên cậu đứng yên...
…………….. …………..
…….. ……… ……..
.. … …
…
Chẳng có gì xảy ra cả.
Nói rồi cậu mở bảng trạng thái lên và…. Chả có con mọe gì xảy ra cả : )))))))
“Haizz, thôi bỏ đi giờ đi ngủ thôi vậy”. Nói rồi cậu lại chỗ cây cổ thụ mà nằm phịch xuống. Chắc có lẽ do quá mệt nên cậu đã thiếp luôn lúc nào ko hay. Sáng hôm sau ngay chỗ Yuuto thức dậy, cậu thấy gần chỗ mình có vài quả cam. Yuuto nhìn xung quanh nhưng ko thấy ai cả. Cậu chắc mẩm cô gái bí ẩn hôm qua đã cho mình.
Nghỉ linh tinh một hồi, cậu nằm tựa vào gốc cây.
“Bây giờ quan trọng nhất là mình phải làm sao để có thể tăng sức mạnh lên trước đã, sau đó mình sẽ tìm lối thoát ra mê cung”
Nói rồi cậu sử dụng Biến đổi tạo ra một mảnh đất phẳng, cậu bắt đầu phát dựng một trận địa ma thuật trên mặt đất. Sau đó cậu kiếm những cây gỗ to và những tán lá tán cây lớn làm ngói để che mưa tránh nắng. Bất ngờ, Yuuto cảm thấy như bị ai đó theo dõi, cậu quay lại phía sau và nhìn thấy bóng dáng cô gái bí ẩn đang lấp ló. Yuuto cất tiếng chào:
“Này bạn gì ơiiii…”
Nhưng cô bé lại bỏ chạy –mình đã làm gì sai à- Cậu thầm nghỉ rồi thở dài.
Trời lúc này đã tối và cuối cùng cậu cũng làm xong. Do mệt mỏi vì những việc tự sinh tồn như này nên cậu nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau
Hì hì, quả nhiên có nơi che chắn thật tuyệt vời hơn ngủ ở ngoài nhiều
Hôm nay ở ngoài lại có chuối, cậu bất giác nhìn sang bên phải. Lại là bóng dáng của cô bé đó. Cậu cố bắt chuyện:
“Anouu!”-Nhưng cô bé lại chạy khỏi đó như hôm qua vậy. Cậu hét lớn:
“Mình chắc chắn sẽ sống sót được! CẢM ƠN CẬU NHIỀU NHÉ”
--0—