Cơn gió lạnh mơn trớn gó má khiến thân người run lên tái tê. Yuuto cất tiếng rên khe khẽ khi cái cảm giác khô cứng áp vào da mặt cùng cơn rét buốt xuyên suốt nửa thân dưới đã đưa cậu trở về với thực tại.
Tiếp đón Yuuto là một cơn đau nhức toàn thân cùng cái đầu ong ong như Trọng kiếm bổ. Cậu bèn dồn sức xuống hai tay, toan ngồi thẳng dậy.
“A, Au~, chỗ này là… mình hẳn là đã…”
Một tay giữ vững cái đầu đang choáng váng của mình, Yuuto đảo mắt nhìn quanh trong khi cố gắng nhớ lại những gì đã xảy ra.
Màn đêm đen như mực bao trùm lấy tất cả, song nhờ có ánh sáng từ các phiến đá chi chít trên các mỏm đá nên không đến nỗi Yuuto không thể nhìn thấy được gì. Phía trước cậu là một con sông rộng khoảng chừng năm mét ngập tới nửa thân dưới. Có lẽ cậu thật may mắn khi rơi xuống đây do mắc phải một mỏm đá nhô ra từ bên cạnh bờ sông.
“Phải rồi... Lúc cây cầu bị sụp thì mình hẳn là đã rơi xuống đây... Rồi sau đó thì...”
“Ahhh nhức đầu quá, ko nghĩ nữa”
Yuuto quyết định di chuyển men theo con sông mà đi vào một cái hành lang đang xuất hiện trước mặt. Tuy không rõ là tầng thứ bao nhiêu, song có một điều chắc chắn là cậu đang ở trong mê cung, và nếu một vài con quái vật đang lởn vởn xung quanh sẽ chẳng phải là điều gì đó quá sức lạ lùng. Thầm nghĩ, cậu thận trọng rảo bước trên một hàng lang khổng lồ dẫn sâu vào bên trong.
Hàng lang mà Yuuto đang đi tạo cảm giác giống như một hang động thực thụ.
Thay vì là một hành lang có mái trần thấp và tứ bề vuông vức, đây là một khối kiến trúc xoắn lượn phức tạp với tường và đá nhô ra ở khắp nơi. Nhìn chung là khá giống với gian phòng ở cuối tầng thứ mười tám thông tới mười chín.
“Chết tiệt, mắc lúc nào ko mắc lại mắc ngay lúc này. Haiizzz! Mặc kệ tìm lối ra trước đã”-Yuuto cố nhịn
Cậu cứ đi và đi cho đến khi cậu thấy ánh sáng phía cuối con đường.
May quá, thoát rồi~Yuuto thầm nghĩ. Sau đó cậu chạy thật nhanh đến lối ra.
Và hiện giờ trước mắt cậu là một khu rừng. Không còn lựa chọn nào khác ngoài việc trút hết "nỗi buồn" của mình ở mấy cái bụi rậm, rồi sau đó tôi lại đi lang thang lần nữa. Cậu cứ lang thang rồi lại lang thang. Hiện giờ thì chân cậu đã đến giới hạn của nó.
"...Ôi trời, mình đói quá..."
Cơn đói khát ngày càng điên cuồng.
Mình còn phải đi vòng vòng trong bao lâu nữa? Cơn đói đang gặm nhấm mình- Yuuto thầm nghix
"K-Không biết có thứ gì ăn được không..."
Sau khi nói xong tôi nhìn xung quanh, cậu thậm chí còn chẳng thấy được một con côn trùng, chưa kể đến động vật nào. Không hề có trái cây, trứng cá hay nấm.
“Gràooooo”
Yuuto nhìn xung quanh nhưng ko có gì cả nhưng ko hiểu sao cậu cứ đi theo tiếng phát ra của tiếng gầm. Cậu vội chạy tới chỗ bụi rậm và thấy một con sói đang xé xác con mồi của nó. Con sói cực kì to và nó to hơn cả một con gấu. Trên đầu nó có một cái sừng nhọn như sừng kỳ lân và ngay các chi của nó giật giật sét.
Ko nên ở đây lâu tốt nhất nên chạy khỏi chỗ này trước khi nó phát giác ra, vừa nói cậu vừa lùi lại toang đi ngược lại hướng con sói thì...
K..Rắc
Bỏ mẹ rồi
Yuuto xoay người chạy hết tốc lưc. Con sói lúc này đã phát giác thấy một con mồi mới của nó và nó lập tức đuổi theo cậu. Đã ko kịp nó chạy quá nhanh và lúc này nó chỉ còn cách cậu không quá 5m. Cậu nhanh trí chạy vào khu vực có những hòn đá to nhưng nó đã nhảy xổ tới…
“Biến đổi” Yuuto hét lớn.
“Ẳnghh”- con sói bị hất tung lên. Yuuto tận dụng cơ hội cố gắng thoát khỏi nó.
Chết tiệt, lượng ma lực cuối cùng của mình~ Yuuto dùng hết sức bình sinh mà chạy trước khi con sói lại truy đuổi cậu. Mắt nó lúc này trở nên đục ngầu và bây giờ chắc chắn nó đã xem tôi là một đối thủ của nó.
Nó tru lên một tiếng thật to rồi….Xẹt-Vụt lúc này nó đã ở trước mặt Yuuto. Yuuto biết mình chắc chắn ko thoát khỏi nó được, cậu rút con dao găm sau lưng ra và chuẩn bị ứng chiến.
Nó lại gầm lên một tiếng rồi lao vào cậu như muốn đè bẹp cậu. Mắt nó lúc này tràn ngập sát ý.Cơ thể nó lúc này sét giật liên hồi và nó đang lao vào cậu một cách tuyệt hảo.
Lúc này, trong tâm trí cậu bỗng xuất hiện hình ảnh của Katori mờ ảo trong đêm lúc cậu và cô ấy trò chuyện lúc trước khi xuống mê cung.
Mình sẽ chết sao!? Chết tiêt! Tao ko thể chết như thế này! Tao còn phải gặp lại cô ấy. Tao còn là xử nam mà! Tao muốn được ch*chhhh
“Lối này”-(Người bí ẩn)
--0—